Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 909: Sát Ngư trận

Sở Nam hỏi vấn đề này, lại nhớ đến những lời Trang Bất Chu từng nói… trung niên nhân lúc này không do dự, lập tức trả lời:

- Cái này ta quả thật biết một chút, bên ngoài đại hải là một thế giới khác, chỉ có điều, rất ít ghi chép liên quan, hơn nữa cũng khuyết thiếu, nếu ngươi muốn thì bây giờ ta có thể cho ngươi.

Sở Nam gật đầu không thôi, cười nói:

- Ta hỏi vấn đề cuối cùng, ngươi ở trong lòng cha ngươi, phân lượng có nặng không?

- Mười ba chi lực lượng siêu cường chấn kinh thiên hạ đều do ta toàn quyền nắm giữ, ngài nói xem, ta chiếm phân lượng có nặng hay không?

Trung niên nhân cho rằng Sở Nam suy nghĩ vấn đề này là đang suy nghĩ xem có nên gia nhập trận doanh của hắn hay không, cho nên vô cùng tự hào nói, ngay cả Huyền y lão giả bên cạnh cũng gật đầu không ngừng, hiển nhiên rất hài lòng hành vi vừa rồi của trung niên nhân.

Thế nhưng, Sở Nam lại không giống như trung niên nhân vừa nghĩ, cũng không nói ra lời “Ta gia nhập trận doanh của ngươi”, ngược lại vỗ tay nói:

- Quả nhiên là một con cá lớn.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt trung niên nhân và Huyền y lão giả liền đại biến, trung niên nhân vừa thả lỏng tinh thần lại lập tức khẩn trương:

- Các hạ có ý gì?

- Ngươi nói xem? Ta không ngại cực khổ, từ thành Kim Lăng chạy tới đây, vốn chỉ muốn cướp đoạt một phen, nào ngờ có con cá lớn như ngươi ở đây, quả thật cấp cho ta một kinh hỉ không nhỏ!

- Nghe các hạ nói vậy, hẳn là muốn đối địch với bổn vương đến cùng?

Trung niên nhân lúc này lại tự xưng là bổn vương.

- Đối nghịch?

Sở Nam lắc đầu nói:

- Ngươi không có tư cách đối nghịch với ta, bây giờ, ngươi là cá, còn ta là người bắt cá!

Ánh mắt trung niên nhân liền trở nên sắc bén, nói:


- Nơi này ta có 36 Võ Đế, Võ Đế cao cấp…

- Chỉ là sản phẩm kém chất lượng mà thôi.

Sở Nam dứt lời, lại quay đầu nhìn Huyền y lão giả, cười nói:

- Ngươi thì lại là hàng thật giá thật, hơn nữa còn là Võ Đế đại viên mãn.

Trung niên nhân thấy Sở Nam không hề có chút áp lực, cười nói hết sức tự nhiên, không khỏi lạnh lùng nói:

- Chỉ cần bổn vương ra lệnh một tiếng, 480 Võ Hoàng sẽ lập tức chạy đến đây, lúc đó ngươi có chắp cánh cũng không thể bay.

- Bổn Hầu không tin.

Sở Nam cười nói:

- Ngươi tin không? Nếu không thì ngươi có thể thử ra lệnh một tiếng, xem có người tới không?

Nghe nói vậy, trung niên nhân trực giác cảm thấy không ổn, nhưng vẫn phát ra mệnh lệnh.

Sau khi phát ra mệnh lệnh, chính là chờ đợi…

Trong chốc lát, chín giây trôi qua vẫn không có một tên Võ Hoàng nào đến, trung niên nhân không tin, lại lần nữa phát ra mệnh lệnh, nhưng Võ Hoàng vẫn không nghe lệnh mà đến, lúc trung niên nhân muốn thử lần thứ ba thì Sở Nam nói:

- Đừng phí hơi nữa, bọn hắn đã đến đây rồi, chỉ có điều không phải là người sống, mà là nguyên hạch…

Dứt lời, Sở Nam đem 480 khối nguyên hạch ném lên không trung…

480 khối nguyên hạch Võ Hoàng bay trên không trung, vô cùng dày đặc.

Trong mắt trung niên nhân và Huyền y lão giả, nguyên thạch này chính 480 mối đe dọa, 480 thanh đao đòi mạng.


Có thể trong lúc vô thanh vô tức đem 480 tên Võ Hoàng cao cấp trảm sát sạch sẽ, điều này nói rõ Sở Nam đến cùng có thực lực ra sao. Mặc dù Võ Hoàng này không giống những Võ Hoàng bình thường, nhưng dù sao cũng không phải là tiểu miêu tiểu cẩu à.

- Đúng rồi, phần lớn bọn hắn chết đều rất an tường, bởi vì bọn hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã chết, một kích chí tử!

Ngữ khí Sở Nam nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, thế nhưng lọt vào tai đám người bọn hắn thì lại không khác gì kinh đào hãi lãng.

36 tên Võ Đế giẫm chân tại chỗ, tất cả đều tập trung về phía Sở Nam, muốn hạ sát thủ với hắn, Sở Nam cười an ủi nói:

- Các ngươi ngàn vạn lần không nên lộn xộn, bằng không, chọc giận ta sát sinh thì không vui đâu.

- Ngươi tự tin vậy sao?

- Được rồi, vì để cuộc đàm phán tiếp theo diễn ra tốt đẹp, ta sẽ để mọi người tâm phục khẩu phục.

Sở Nam đứng chắp tay, thanh âm nghiêm trang vang lên:

- Trận khởi!

Lời vừa dứt, Sát Ngư trận lập tức phóng thích, một mảnh không gian hoàn toàn bị Sát Ngư trận bao phủ, 36 tên Võ Đế giống như rơi xuống vực sâu Tu La, sát khí vờn quanh thân như cương phong cắt lên huyết nhục của bọn hắn.

Tình huống không chỉ vậy, trong ánh mắt bọn hắn, thậm chí trong đầu bọn hắn đều hiện lên những hình ảnh như xương cốt trắng hếu, mỹ nữ lõa thể, hoặc là hung thú, hàn băng liệt hỏa, cự thạch khổng lồ từ trên không trung rơi xuống.

Trung niên nhân quả thật bất hạnh, vây quanh hắn không chỉ có mỹ nữ mà một nửa thân thể còn bị liệt hỏa thiêu đốt, một nửa thân thể thì bị băng sương đông cứng, trên đỉnh đầu còn có cự thạch rơi xuống. Trung niên nhân không giống Sở Nam có thể một quyền đánh nát đá, hóa lỏng hỏa diễm và hàn băng, nhưng thân phận của hắn bất phàm, pháp bảo trên người có rất nhiều, ba kiện pháp bảo lập tức phóng thích, ngăn cản băng phong và liệt hỏa, đồng thời cũng chống lại cự thạch.

Mà ba kiện pháp bảo này, phẩm cấp đều là cực phẩm Tông Khí.

Huyền y lão giả ngược lại bị một đám mỹ nữ vây quanh, chỉ có điều Huyền y lão giả lại không có chút bộ dáng hưởng thụ nào, nghiêm nghị hét lên:

- Trận pháp này của ngươi là gì?

- Sát Ngư trận!

- Sát Ngư trận?

Hắc y nhân nhẩm đọc một lần, lập tức hét lên ba chữ “không thể nào”, bởi vì hắn cảm thấy cái tên “Sát Ngư trận” này hoàn toàn không xứng với tuyệt thế đại trận này, chỉ nghe hắn nói:

- Có Ngũ Hành trận, có Bát Quái, có Cửu Cung, còn có Tứ Tượng, có Huyễn Hình, có Thiên La…

Huyền y lão giả liệt kê một đống lớn, cuối cùng nói:

- Còn có rất nhiều loại ta không nhìn ra, đại trận như vậy sao có thể chỉ là Sát Ngư trận?