Thì ra, Tư Mã Võ Hoàng là “Túy Ông ý bất tại tửu”, mục đích của hẳn là nhăm vào, Điệp Y Tiên Tử, hắn muốn bắt nàng để uy hiếp Sở Nam.
Thực lực của Tư Mã Võ Hoàng và Tả Võ Hoàng cũng ngang ngửa nhau, lúc trước sở dĩ hắn có lòng tin đánh bại Sở Nam, báo cừu huyết hận cho Tà Võ Hoàng là bởi vì hắn có chỗ dựa là Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, thế nhưng, đánh đến bây giờ, Tư Mã Võ Hoàng rốt cuộc cũng bi ai phát hiện ra Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy cũng giống như Thanh Tần Yêu Viêm, không có tác dụng với tiểu tử này.
Không có chỗ dựa, Tư Mã Võ Hoàng rất rõ ràng sẽ tao ngộ kết quà gì, rất có thể sẽ nối gót theo Tả Võ Hoàng.
Tư Mã Võ Hoàng không muốn rơi vào tình cảnh đó, hắn muốn báo cừu cho Tư Mã Võ Hoàng cũng đành phải làm chuyện hèn hạ đến không thể hèn hạ hắn, lúc trước hắn vẫn cao cao tại thượng dối với Sở Nam, nhưng khi hắn biết Lâm Vân và Ma Đạo Tử là một người thì lập tức đặt vị trí của Sở Nam ngang với hắn, thậm chí còn cao hơn hắn một chút, mặc dù cũng nhận ra Ma Đạo Tử này không phải là Ma Đạo Tử ba trăm năm trước, thế nhưng chuyện Ma Đạo Tử giết Võ Hoàng ở dãy núi Tùng Mộc hắn cũng biết, bây giờ có minh chứng là Tả Võ Hoàng bị đánh đến chết.
Cho nên, Tư Mã Võ Hoàng không chút áy náy ra hạ sách này.
Mà Sở Nam lúc này, đang luyện hóa nửa đạo Tấn u Yến Nguyệt Đao thứ hai, nhìn thấy hành dộng của Tư Mã Võ Hoàng liền biết Tư Mã Võ Hoàng đang có chủ ý gì.
Ngay lập tức, Sở Nam mặc kệ tất cả, quyền cũng không thu, chuyển thân lao đến, tùy
V để nửa đoạn Tấn u Yến Nguyệt Đao hung hăng nện lên người, mặc dù có quang quyển ngũ thải phòng ngự, nhưng vẫn không thể chặn được cỗ uy nàng xuyên thấu vào cơ thể, thân thể Sở Nam chịu trọng thương, cổ họng dâng lên cảm giác ngòn ngọt, tuy nhiên Sở Nam không phun ra, trái lại nuốt xuống.
Tư Mã Võ Hoàng còn đang ở trên không trung đã bắn Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy về phía Điệp Y Tiên Tử, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy có thể đem cả thượng phẩm Tông Khí Hạo Thiên Tiễn hủ thực, nếu như một hai giọt nhỏ lên người Điệp Y Tiên Tử thì với tu vi Võ Vương sơ cấp của nàng nhất định không thể cản nổi.
Cũng may lúc Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy sắp ập đến, vòng tay cổ xưa kia lại lần nữa kích phát quang quyển, chỉ có điều màu sắc của quang quyển này đang mờ đi, khí tức cũng trở nên yếu ớt, trong nháy mắt Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy bao trùm trên quang quyển, màu sắc quang quyển càng lúc càng nhạt, tuy nhiên vẫn cố gắng chống đỡ.
Ánh mắt Sở Nam trở nên đỏ rực, hắn tuyệt đối không thể để Điệp Y Tiên Tử xảy ra chuyện gì, không phải bởi vì hắn yêu nàng bao nhiêu, mà bời vì nàng đã cứu hắn, Sở Nam muốn nàng được an toàn, nhất thời hắn phóng thang lên trời, trong nháy mắt áp súc chín lớp lực lượng lên Long nha, còn có Ngũ Hành tương sinh nguyên lực, sinh mệnh lực,... lúc này trong đầu Sở Nam tràn đầy ngàn vạn phẫn hận.
Ngay lập tức, Long nha được xem như ám khí bị ném đi.
Long nha phát ra hào quang rực rỡ, mặc dù vô thanh vô tức, không bộc phát năng lượng dao động hủy thiên diệt địa, thế nhưng Long nha ở trên không trung lại phát ra quang mang rực rỡ nhu mặt trời, khiến toàn bộ người trong thành Đông Nhạc nhìn thấy đều bị mù.
Tư Mã Võ Hoàng vốn nghĩ sẽ một chiêu bắt được Điệp Y Tiên Tử, nhưng lúc muốn ra tay thì một cỗ khí tức tử vong kèm theo uy năng hủy diệt nhấn chìm hắn, dường như chì cần hắn cử động một chút sẽ tan thành mây khói vậy.
Không chút do dự, Tư Mã Võ Hoàng rống lớn một tiếng, bộc phát năng lượng mênh mông, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy trong cơ thể cuồn cuộn tuôn trào, bao vây chính hắn, hơn nữa song thủ còn đầy ra, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy cũng điên cuồng xoay tròn.
Ngay lúc này, Long nha lao đến, một điểm tinh quang phát ra hào quang chiếu rọi cả bầu tròi, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy xoay tròn, sau đó biến thành một mảnh đên kịt trong hư không.
A.,
, Sở Nam nhìn Tử Tiếu Ngu vệt Tuyên Thủy xoay tròn, ánh mắt xuất hiện vỏ kinh hãi,
Ị tuy nhiên vẫn không dừng lại, tung người nhảy lên không, hạ xuống trước mặt Điệp í
Y Tiên Tử, lúc này quang quyển đã rất hư nhược, hiển nhiên năng lượng bên trong vòng tay cổ xưa sau khi bị Tả Võ Hoàng điên cuồng công kích đã gần như cạn kiệt, sắc mặt Điệp Y Tiên Tử cũng trở nên tái nhợt, Sở Nam vội vàng duỗi song thủ ra, ngưng tụ thành dòng xoáy, đem Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy hút vào trong cơ thể.
Chỉ trong nháy mắt, Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy đang bao phủ trên quang quyền đã bị hút sạch, Sở Nam nắm tay Điệp Y Tiên Tử, truyền vào một lượng lớn sinh mệnh lực, Sở Nam bảo vệ an nguy của Điệp Y Tiên Tử, trái lại không có cảm giác gì, nhưng Điệp Y Tiên Tử lại cảm thấy cánh tay mồm mại của mình bị một cánh tay ấm áp nắm lấy, thần thể mẫn cảm không khỏi nhớ đến tình cảnh vừa rồi, khuôn mặt trở nên hồng nhuận vô cùng.
Hết thảy những điều này đều chỉ phát sinh trong chớp mắt.
Trong hư không, truyền đến một tiếng kêu thảm.
Chính là Long nha sắc bén với lực ngàn cân xé rách không khí, xé rách vòng xoáy Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy, xé rách phòng ngự của Tư Mã Võ Hoàng, đâm thẳng vào ngực hắn.
Nếu như Sở Nam cam tám hy sinh Long nha, lúc Long nha đâm thủng ngực Tư Mã Võ Hoàng, cho bạo tạc thì Tư Mã Võ Hoàng nhất định sẽ biến thành bụi phấn, thế nhưng Sở Nam há có thể cam lòng hủy đi Long nha, trong lòng Sở Nam, giá trị của Tư Mã Võ Hoàng so với Long nha quả thật cực kỳ bé nhỏ.
Long nha mặc dù không đâm vào tâm tạng, nhưng cũng xuyên qua trước Tư Mã Võ Hoàng, sau đó từ lưng hắn chui ra, dẫn theo một vòi máu lớn.
Lúc này, Điệp Y Tiên Tử bời vì dược sinh mệnh lực khổng lồ tràn vào, thân thể lại lần nữa khôi phục không ít, Sở Nam đưa tay ra bắt lấy Long nha, sau đó gật đầu nói với Điệp Y Tiên Tử:
- Ta sẽ bảo vệ nàng.
- ừm...
Điệp Y Tiên Tử đáp ứng một tiếng, nhưng âm thanh này lại nhỏ như muỗi kêu.
Sở Nam cười cười, xoay người nhảy lên không.
Tư Mã Võ Hoàng lúc này đang dùng Tử Tiêu Nguyệt Tuyền Thủy lấp kín lỗ máu, phản ứng vô cùng nhanh nhẹn, chưởng hóa thành thủy đao, khí thế bức nhân chém thẳng vào cổ Sở Nam.
Nắm quyền Sở Nam vung ngang, lấy cứng chọi cứng, chường hóa thành thủy đao của Tu Mã Võ Hoàng bị chấn đến tê liệt, giống như muốn gãy xương, nhưng hắn không dám chậm trễ chút nào, một chân đá về phía đan điền dưới bụng Sở Nam, giống như muốn trực tiếp đả nát đan điền Sở Nam vậy.