Sở Nam không ngừng thầm nói trong lòng:
- Đứng lên, đứng lên, chạy, chạy, đứng lên, chết cũng phải đứng lên....
Tân Nhất Chân đã khống chế được không khí bốn xung quanh, năm phong chủ cũng đã hóa giải được công kích của chính bọn chúng, đúng lúc đó, không trung đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh, năm phong chủ ngỡ Sở Nam lại giở quỷ kế, đang định cùng ra tay thì Tân Nhất Chân chợt hô lớn:
- Dừng lại!
Năm phong chủ đều không hiểu, nhưng thấy Tân Nhất Chân để mặc khí lãng bạo phát, còn hắn lao lên bắt lấy thân ảnh đó.
Cùng lúc đó, Sở Nam xông lên với một tư thế vô cùng cường hãn, như một con cường long ngẩng đầu lên, muốn nuốt chửng lấy mặt trời trên đỉnh đầu.
Rồng ngẩng đầu, rồi rồng quẫy mình.
Thân thể Sở Nam nhanh chóng lao đi, giữa một đống hỗn loạn, Mạn Lam vẫn nói:
- Các vị sư huynh, giúp tiểu muội một tay, khóa chặt chỗ loạn lưu này.
Bốn phong chủ còn lại đều gật đầu, cùng hợp lực làm việc mà Tân Nhất Chân lúc trước chỉ giơ tay lên là có thể làm được.
Cả năm gã phong chủ đều không phát hiện ra hành động bất thường của Sở Nam, Tân Nhất Chân thì tập trung toàn bộ tinh lực trên đạo thân ảnh kia, miệng vẫn không ngừng kêu lên thống thiết:
- Hắc Quân sư đệ, sao ngươi biến thành bộ dạng như vậy?
Đang nói, Tân Nhất Chân đột nhiên đưa mắt nhìn về hướng Sở Nam đang lao đi.
Hắc Quân Võ Đế, từ giây phút gặp Sở Nam thì đã bắt đầu số kiếp đau khổ.
Khô Mộc Phùng Xuân thần công thất bại hoàn toàn, Hạo Thiên Nhận bị đoạt, thân rơi vào trong vũng xoáy hắc thủy, sau lại bị vũng xoáy thủy hỏa hành hạ, không thể thoát ra được, sau khi vũng xoáy thủy hỏa nổ tung, hắn cố gắng hết sức mới có thể thoát ra được.
Nhưng Hắc Quân Võ Đế lúc này đã quay trở lại trạng thái khô mộc, mái tóc dài cũng không phải biến thành mái tóc bạc trắng mà đã trụi trọc lốc, da mặt cũng không chút hồng hào, chỉ một màu trắng bệch, đầy nếp nhăn, xương cốt nhô cao, thân gầy như củi khô, vô cùng thê thảm....
- Hắc Quân sư đệ!
Tân Nhất Chân vội kêu lên, nhưng Hắc Quân không chút phản ứng, Tân Nhất Chân đang định ra tay cứu thì chợt phát hiện phía dưới có bất thường, ánh mắt lộ ra tinh quang:
- Năng lượng lớn như vậy nổ tung, hắn ở trung tâm mà còn không bị sao? Muốn thoát khỏi tay lão phu, thật không biết tự lượng sức mình!
Nói rồi, Tân Nhất Chân đưa chỉ điểm ra, một tia sáng như kiếm mang mà lại không giống kiếm mang, nhưng uy lực kinh người trong nháy mắt đâm vào sau lưng Sở Nam, rồi xuyên qua lồng ngực hắn, một cỗ huyết tiễn bắn ra, thân hình Sở Nam khẽ sững lại một giây lát, rồi lại lập tức lao đi.
- Hả? Thiên Đột khiếu huyệt bị hủy mà vẫn không sao?
Tân Nhất Chân không tin, lại bắn ra một tia sáng, xuyên qua thân thể Sở Nam, lần này Sở Nam không ngưng lại chút nào, vẫn loạng choạng tháo chạy, Tân Nhất Chân càng kinh ngạc:
- Thiên Trung khiếu huyệt bị hủy mà vẫn không việc gì? vậy thì Khí Hải thì sao?
Tân Nhất Chân đâm mấy chục khiếu huyệt, nhưng thân thể Sở Nam chỉ bắn ra mấy chục tia huyết tiễn thì không còn ảnh hưởng gì khác, không bị ngất xỉu hôn mê, không dừng lại, ngược lại còn chạy nhanh hơn.
- Những lần trước, những khiếu huyệt này bị hủy thì chẳng khác gì người chết, nhưng người này vẫn không bị sao cả, tại sao lại như vậy? Lẽ nào khiếu huyệt của người này không giống những người khác?
Tân Nhất Chân càng nghi hoặc:
- Vậy lão phu hủy Thần Đình, Bách Hội, Thiên Trụ tam đại khiếu huyệt của ngươi!
Thần Đình, Bách Hội, Thiên Trụ tam đại khiếu huyệt đều nằm trên đầu, hơn nữa đều là những vị trí vô cùng quan trọng, nếu ba khiếu huyệt bị hủy, nặng thì chết ngay lập tức, nhẹ thị trọng thương, nguyên lực tiêu tán hết, hoặc trở thành ngây ngốc.
Vừa định đưa chỉ bắn ra, Hắc Quân ở trong lòng Tân Nhất Chân chợt động, ho một tiếng, Tân Nhất Chân vội nhìn Hắc Quân, nói:
- Hắc Quân sư đệ, ngươi cảm thấy thế nào? Đợi ta bắt được Ma Đạo Tử rồi sẽ trị thương cho ngươi.
Hắc Quân vẫn ho, nhưng hắn ho ra không phải là máu tươi, mà là dịch thể màu đen, nghe Tân Nhất Chân nói vậy, hắn vội ngừng ho, cố sức nói:
- Hắn..... không phải.... Ma Đạo Tử....... đừng hủy.... thân thể.... hắn, ta.... cần.... dùng.....
- Không phải Ma Đạo Tử? Vậy thì là ai?
Tân Nhất Chân kinh hô, nhưng dây thần kinh đang căng lên chợt chùng xuống, chỉ cần không phải Ma Đạo Tử thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều:
- Vậy sao không được giết hắn?
- Ngũ....
Hắc Quân chỉ nói ra được một tiếng rồi lại ho lên điên cuồng, không biết là cố ý hay thực sự muốn ho, vừa ho vừa nói:
- Sư huynh, mau.... cứu.... ta....
Thân thể Hắc Quân run rẩy, những tiếng rắc rắc không ngừng vang lên như thể xương cốt, lục phủ ngũ tạng đều đang tan vỡ, lỗ chân lông cũng bắn ra dịch thể màu đen, Tân Nhất Chân kinh hoang, vội đưa tay đặt lên lưng Hắc Quân, trị thương cho hắn.
Hắc Quân bị thương rất nặng, nguyên lực trong cơ thể đã bị vũng xoáy hắc thủy, vũng xoáy thủy hỏa và vụ nổ cuối cùng rút cạn kiệt, Tân Nhất Chân trị thương cho hắn, không còn dư tinh lực để hủy ba khiếu huyệt trên người Sở Nam, ngăn Sở Nam tháo chạy.
Còn năm phong chủ thì vẫn đang ra sức ngăn chặn sức tàn phá do vụ nổ vũng xoáy thủy hỏa gây nên, cũng không thể dư tinh lực đối phó với Sở Nam.
Nhưng bọn chúng cũng không hề lo lắng, thứ nhất người đó tuy có thể chạy được, nhưng cũng đã tới lúc sức cùng lực kiệt, không cần lo ngại nữa; thứ hai đây là Thiên Nhất Tông, khi Cấm Địa có biến động thì đã hạ lệnh phòng bị cấp 1, ở trong Thiên Nhất Tông được canh phòng cẩn mật thì một kẻ bị trọng thương lẽ nào còn có thể chạy thoát được?
Đó là chuyện đáng buồn cười nhất trong thiên hạ!
Tân Nhất Chân nhắm chặt mội, nhưng lại có thanh âm vang vọng, mệnh lệnh cho đệ tử Thiên Nhất Tông, bất luận đệ tử của ai cũng đều bao vây chặt Thiên Vân Phong, ai có thể bắt được hắn liền giành được một bộ thiên cấp tu luyện công pháp, nhớ kỹ, là bắt sống.
Đệ tử Thiên Nhất Tông vốn dĩ kiêu ngạo, lại nghe thấy trọng thương như vậy thì càng hăng hái, không ngừng như nước lũ ùn ùn kéo về Thiên Vân Phong, thanh âm của Mạn Lam cũng vang vọng trên Thiên Vân Phong:
- Ai có thể bắt được tên khốn đó, ta sẽ thu làm đệ tử chân truyền.
Hai điều kiện đều vô cùng hấp dẫn, những nữ đệ tử do năng lượng khủng khiếp của vụ nổ mà vẻ mặt trở nên trắng bệch của Thiên Vân Phong đột nhiên trở nên vô cùng hưng phấn, kẻ nào cũng rút pháp bảo ra tấn công về phía Sở Nam. Bọn chúng đều biết rõ, Mạn Lam phong chủ chưa từng thu nhận đệ tử, ai có thể trở thành đệ tử chân truyền của bà ta thì người đó sẽ trở thành truyền nhân của bà ta, rất có khả năng sẽ trở thành Thiên Vân Phong phong chủ kế tiếp.