Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 2160: Thân tín ngưỡng

Nhìn thấy thân hình Sở Nam tan biến, Thiên Tử dần lấy lại tự tin, chậm rãi đi ra thất bại bóng ma, lăn qua lộn lại một câu như ám chỉ chính mình.

- Ngươi đã chết, thắng ta lại có ý gì nghĩa đâu?

- Nếu ta không chết thì sao?

- Không có khả năng, ngươi hy vọng kỳ tích sẽ xảy ra như lúc trước là bởi vì ngươi không biết năng lượng trong tay gãy này là như thế nào.

- Là năng lượng gì?

Thiên Tử không có lập tức trả lời, sau một lúc lâu sau, mới gằn từng tiếng nói:

- Hỗn- Độn.

Nghe hai chữ hỗn độn, thế giới trong người của Sở Nam nhảy lên, hắn cảm giác hỗn độn có liên quan rất lớn tới mình. Sở Nam nghĩ đến hình ảnh năng lượng thế giới trong người bị năng lượng của tay gãy hoàn toàn áp chế, có suy đoán.

Thiên Tử đã suy nghĩ sâu xa, lòng thầm hỏi:

- Ta có nên chơi tiếp không?

Sau đó Thiên Tử lắc đầu, nói:

- Ta không cần chơi nữa, ta chỉ muốn hắn chết!

Trong lúc đó, thân thể của Sở Nam sắp hoàn toàn hóa thành hư vô.

Thiên Tử nói:

- Ta sẽ nhìn ngươi chết.

thế giới trong người, đám người Tửu Kiếm Tử cảm giác được nguy hiểm. Đám Mộng nhi muốn giúp Sở Nam một tay, nhưng bị năng lượng kia áp chế, không ai nhúc nhích được. Đám người ngọc thỏ tộc, Tiểu Tinh hồi phục bình thường sớm lấy ra pho tượng Sở Nam, dùng lực lượng tín ngưỡng ngưng tụ.

Giây phút thân thể của Sở Nam hoàn toàn bị phá huỷ thì đám Tiểu Tinh dùng lực lượng tín ngưỡng ngưng tụ ra pho tượng. Thiên Tử đang chờ thế giới trong người của Sở Nam sụp đổ cũng nhìn ra thân hình hắn toát ra ánh sáng tín ngưỡng chói lòa. Thân xác tùng sinh.

- Bất diệt tín ngưỡng! Tín ngưỡng thân! Ngươi...

Thiên Tử kinh sợ, thật sự là khó có thể nói nên lời. Thiên Tử sắp hồi phục sắc mặt bình thường lại trở nên tím tái, vì gã hiểu, tín ngưỡng bất diệt, chân thân khó hiểu.


Thiên Tử có chút thất hồn lạc phách thì thầm:

- Không thể tưởng được, không thể tưởng được thế nhưng làm cho hắn thành tựu thế như vậy. Nếu kế hoạch của ta thành công, ta cũng có thể làm được...

Mặc dù khiếp sợ như thế, Thiên Tử không có lập tức rời đi, gã còn ôm hy vọng xa vời là Sở Nam mới ngưng tụ thân mình, còn rất yếu, không nhất định có thể chống đỡ được hỗn độn năng lượng, dù sao tín ngưỡng dưới cơ hỗn độn.

Nhưng Thiên Tử không biết là giây phút thân xác Sở Nam trọng sinh thì hắn cảm giác được không chỉ có tín ngưỡng của đám Tiểu Tinh. Lúc trước Sở Nam có nhìn thấy tín ngưỡng chi nguyên, tất cả đều kính dâng lực lượng tín ngưỡng cho hắn.

Giờ phút này người trên Thiên Võ đại lục đều cảm nhận sự kêu gọi. Một đám đều thành kính tín ngưỡng vào, vừa mới bắt đầu vẫn là mạnh ai nấy cầu, nhưng sau đó bọn họ cảm nhận liên kết vô hình trung, liền gắn bó một mảnh, cấu thành một cái chỉnh thể, trung tâm của họ chính là Sở Nam.

- Thì ra lực lượng tín ngưỡng còn có tác dụng mạnh mẽ như vậy!

Sở Nam thầm kinh sợ, nhưng cơ hội tốt như vậy không thể cứ đứng đó cảm thán. Sở Nam điều động mệnh lực, dẫn động Thiên Võ Trạm. Phút chốc mệnh long hồn Thiên Võ Trạm mang theo mệnh lực khiến Sở Nam cảm giác quen thuộc lại xa lạ truyền hướng hắn. Trừ lần đó ra, còn có năng lượng, đủ loại khổng lồ năng lượng!

Ẩn chứa mệnh lực "Cường giả thời đại" lại một lần nữa oanh ra, lúc này, công kích của tay gãy bị chặn lại. Mặc dù Sở Nam vẫn lùi ra sao, mặc dù tín ngưỡng thân còn đang bị phá hủy, nhưng khi bị hủy thì nháy mắt sống lại.

Thế cục đang biến tốt lên.

Lúc trước Sở Nam lấy ra mệnh lực tấn công tay gãy có hiệu quả rất nhỏ, nhưng lần này lực lượng mệnh long trong Thiên Võ Trạm công kích tay gãy rất hữu hiệu. Đầu óc vận chuyển nhanh, lập tức nghĩ tới long.

Theo mệnh lực càng ngày càng nhiều, "Cường giả thời đại" uy lực càng mạnh. Uy lực của tay gãy liên tiếp bị suy yếu. Sở Nam nhướng mày kiếm, xé một khối uy lực trong tay gãy nuốt sống vào thế giới trong người.

Lúc này thế giới trong người vang ầm ầm không dứt, từng đại lục, từng tinh thần, từng mảnh thiên địa nổ tung, lan tràn.

- Sư bá khiến ta chú ý nhiều đến hỗn độn, nó có liên quan hỗn độn sao? Hay là thế giới trong người tiến hóa đến mức tận cùng, năng lượng này chính là năng lượng hỗn độn?

Sở Nam suy đoán, tiếp tục đào uy lực của tay gãy dung vào thế giới trong người. Cứ như vậy, một chút một chút, Sở Nam đem ngày càng nhiều uy lực tay gãy chuyển hóa thành năng lượng của mình. Thiên Tử thấy vậy đã chết tâm, không hề ôm hy vọng Sở Nam bị tay gãy giết chết.

- Kỳ tích, hắn thật sự làm cho kỳ tích lại xuất hiện.

Trong lòng Thiên Tử chua xót, gã xoay người định rời khỏi đây. Bằng không, nếu không đi thì Thiên Tử sẽ không có cơ hội đi nữa. Đang khi Thiên Tử lấy ra pháp bảo.

Sở Nam lạnh lùng quát:

- Đã nghĩ dễ dàng đi như vậy sao?

- Ngươi cho là có thể giữ được ta sao?


- Không giữ được ngươi cũng muốn giữ vô danh lệnh bài của ngươi!

- Vậy ngươi thử xem!

Khi Thiên Tử lạnh lùng nói ra bốn chữ này thì Sở Nam đem toàn bộ uy lực tay gãy, thậm chí là cái tay đó nuốt vào thế giới trong người, luyện hóa. Sở Nam lấy ra hai chiêu.

- Thời gian thác loạn!

- Không gian bão tố!

công kích thời, không đánh ra. Không gian, thời gian xung quanh Thiên Tử biến không ổn định. Người gã lại chảy máu, nhưng gã rất độc, vẫn sử dụng pháp bảo xuyên toa.

Sở Nam con ngươi co rút, lập tức cũng thân dung hư không, truy tung mà đi.

pháp bảo của Thiên Tử nói trắng ra cũng là lợi dụng thời gian, không gian đến xuyên qua. Sở Nam đã là trụ chi cảnh, nắm trong tay thời gian cực kỳ mạnh mẽ. Dù chưa hoàn toàn hiểu vũ chi cảnh không gian nhưng kết cấu không gian bên trong thủy tinh vật thể giúp đỡ Sở Nam khá nhiều.

Chính lúc này, pháp bảo của Thiên Tử đã bị "Thời gian thác loạn" và "Không gian gió lốc" ảnh hưởng. Thiên Tử không cắt đuôi Sở Nam được, hắn vừa luyện hóa tay gãy, nuốt năng lượng hỗn độn dung vào, vừa đuổi giết Thiên Tử.

Thấy tình hình này, Thiên Tử không tực giận mà là tinh thần sa sút. ở di tích Trạm tông, Thiên Tử là cường giả hoang chi cảnh cao cao, Sở Nam chỉ mới tới võ thần. Hôm nay gặp mặt, Sở Nam đã là trụ chi cảnh!

Này cũng không tính cái gì, chân chính làm cho Thiên Tử chán ngán thất vọng là Sở Nam đữo được một kích của tay gãy!

- Đó là tay của đại nhân!

Nhưng Thiên Tử không hoàn toàn chết tâm. Đại nhân chưa hiện thân, nếu đại nhân lộ ra thì dù Sở Nam có yêu nghiệt cỡ nào cũng chỉ có con đường chết. Vì vậy Thiên Tử muốn rời khỏi Thiên Võ đại lục trước, trở lại bên cạnh đại nhân, làm cho thực lực của chính mình bạo tăng!

Mấy ngày sau, Thiên Tử lạnh lùng quát:

- Sở Nam, ngươi thật sự đã cho là ta không thể vứt bỏ ngươi sao?

Thiên Tử nhìn chằm chằm một chỗ, nơi đó có thông đạo ra vào Thiên Võ đại lục. Thiên Tử đã lập kế hoạch, xuyên qua thông đạo đó rồi đánh sụp, khiến Sở Nam không thể đuổi trheo.

Giây sau, pháp bảo hình chổi đã mang theo Thiên Tử tới thông đạo, nhưng gã không xuyên qua mà đụng phải một tầng bình chướng, trực tiếp bị bắn trở về. Thiên Tử khủng hoảng, không biết đã xảy ra cái gì khiến gã sớm bố trí thông đạo đều đóng cửa.

Lúc này Sở Nam đã tới gần, đang chuẩn bị ra tay với Thiên Tử. Sở Nam đã hoàn toàn luyện hóa tay gãy có năng lượng hỗn độn vào thế giới trong người. Thế giới trong người lập tức mãnh liệt, xung quanh thời không đều phát sinh đại biến.

Sở Nam giật mình kêu lên:

- Diệt chi kiếp!

Không hề dự triệu, lần thứ tư diệt chi kiếp buông xuống!

Thiên Tử nhân lúc Sở Nam kinh ngạc, lại sử dụng trước pháp bảo chạy hướng khác.

Sở Nam mắt chợt lóe, nói:

- Cho dù diệt chi kiếp tiến đến, cũng không cho phép ngươi đào thoát!

Lần thứ tư diệt chi kiếp thế tới rào rạt, tình cảnh của Sở Nam biến khó khăn. Nhưng bởi vì thế cục nguy hiểm, Sở Nam mới càng muốn bắt giữ Thiên Tử, để phòng ngừa gã gây rối, hai là hắn càng cần vô danh lệnh bài trong tay gã.