Lại qua một tháng, Sở Nam lại lấy một tinh thần. Đợi khi Sở Nam hoàn
toàn luyện hóa tinh thần này xong thì Tiểu Nữ Hài Nhi thế giới trong
người đột nhiên mở hai mắt ra.
Sở Nam luyện hóa xong tinh thần
thứ mười ba thì Tiểu Nữ Hài Nhi không chút báo trước tỉnh lại, tựa như
một đêm xuân phong đến,, thiên thụ vạn thụ lê hoa nở. Thế giới trong
người cùng vang tiếng gầm rống, Sở Nam lập tức cảm giác được. Động tâm
niệm, thân hình ngưng tụ, đứng trước mặt Tiểu Nữ Hài Nhi.
- Ngươi tỉnh rồi?
Tiểu Nữ Hài Nhi gật đầu. Sở Nam nhướng mày, Tiểu Nữ Hài Nhi trước mắt không giống như hắn tưởng tượng.
Tiểu Nữ Hài Nhi nhìn chằm chằm Sở Nam, nhìn ra hắn nghi hoặc nói:
- Hiện tại chỉ là trạng thái tuổi nhỏ của ta.
- Đa tạ ngươi nhiều lần xuất thủ cứu giúp.
- Chỉ là có qua có lại. Ngươi chưa từng cứu ta, vậy ta muốn cứu ngươi cũng không có cách.
Không đợi Sở Nam nói chuyện, Tiểu Nữ Hài Nhi dùng giọng điệu lạnh nhạt hỏi:
- Hắn chết rồi, đúng không?
Sở Nam biết hắn mà Tiểu Nữ Hài Nhi nói là chỉ ai, vẻ mặt bi thương gật
đầu. Hai người thật lâu không nói chuyện, Sở Nam muốn biết Tiểu Nữ Hài
Nhi và Thủy Tinh Quan tiền bối rốt cuộc là quan hệ gì, giữa hai người
bọn họ thật là quái. Nhưng Tiểu Nữ Hài Nhi chưa nói, Sở Nam không tiện
hỏi.
Qua một lúc, Tiểu Nữ Hài Nhi lấy ra một cái thô nhãn cực kỳ bóng loáng, tập trung nhìn có vô số vật như thủy tinh.
Tiểu Nữ Hài Nhi nói:
- Ta sắp đi, đa tạ ngươi chiếu cố, thứ này chắc hữu dụng với ngươi.
- Cứ thế đi sao?
Sở Nam hơi giật mình.
Tiểu Nữ Hài Nhi cười hỏi:
- Không lẽ ngươi có lời gì muốn nói với ta?
- Không phải, ý của ta là ở thế giới trong người chắc sẽ có lợi cho hồi phục.
- Đúng vậy, nhưng ta có cách hồi phục càng nhanh.
- Có cần ta giúp gì không?
- Không cần, ngươi không thể giúp được.
Tiểu Nữ Hài Nhi nói xong đi ra thế giới trong người.
Tiểu Nữ Hài Nhi trước khi đi còn nói thêm:
- Chúng ta sẽ gặp lại.
Tiểu Nữ Hài Nhi nói xong đạp bước tiến tới, sau mấy bước đã biến mất tinh
không vô tận. Trong lòng Sở Nam có ngàn vạn nghi vấn đi theo Tiểu Nữ Hài Nhi ra xa.
Sở Nam giễu cười nói:
- Vốn tưởng rằng có thể cụ thể hiểu biết cuộc chiến tranh nhưng xem ra chưa thể gỡ bí ẩn được.
Sở Nam nói xong mới nghiêm túc đi xem xét vật thủy tinh, thần niệm thăm dò liền cảm giác vật thủy tinh không tầm thường. Thần niệm không lồ như
hắn vào trong có cảm giác lạc lõng. Bên trong quá bao la hùng vĩ thái
hoành đại, thần niệm căn bản không thể len tới mỗi góc. Sở Nam liều để
thần niệm lan tràn một hồi lâu, vẫn cảm giác vô tận vô cùng, thế mới
không khuéch tán ra ngoài mà điều tra quanh một khu vực.
Nghiên
cứu tròn ba ngày sau, Sở Nam phát hiện trong vật thủy tinh tồn tại một
không gian kết cấu, đại tiểu không gian đan vào cùng một chỗ, thậm chí
còn có đại lục, thiên địa. Loại kết cấu này khiến Sở Nam liên tưởng đại
lục Đại Đạo tông ở sau khi biến mất hiện ra trắng đen giao nhau, còn có
giữa không trung nuốt, hòa tan những đại lục.
Nghĩ tới đây mắt Sở Nam sáng lên, lòng kích động. Sở Nam chắc chắn có liên quan đến không
gian, hơn nữa càng cao cấp hơn cả hồng chi cảnh nắm giữ không gian.
- Nếu đem thứ bên trong hiểu thâu thì chắc thu lợi không ích.
Sở Nam phân tích kết cấu cực kỳ phức tạp bên trong, còn cộng hưởng cho
Tiểu Trận, khiến Tiểu Trận hỗ trợ. Sở Nam vừa phân tích vứa lên đường,
đến là sơn trung thiên địa. Nhưng Sở Nam cũng muốn đi một chuyến nơi ông lão lưng còng nói.
Cách bí cảnh trong không gian còn một khoảng
thì Sở Nam rốt cuộc mò ra một phần không gian kết cấu bên trong vật thủy tinh, thuận theo một phần này kéo dài. Sở Nam chợt khựng bước chân, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Sở Nam hiểu ra phần không gian kết cấu này
giống như cánh cửa, sau khi đẩy ra thì hiện ra trước mắt hắn là tinh
không mênh mông. Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Sở Nam liếc
mắt thấy ra tinh không này hoàn toàn là tinh thần trận bố trí.
- Tinh thần trận! Nàng cùng tinh thần trận có quan hệ, những tinh thần trận này vốn thuộc về nàng hay là...?
Sở Nam không lo đi nghiên cứu na tinh thần trận, trong lòng lập tức dâng
lên muôn vàn suy đoán. Sở Nam nghiên cứu sâu về tinh thần trận, nhưng
đến bây giờ hắn không thật sự hiểu tinh thần trận.
Một hồi lâu
sau cũng không có manh mối, ngược lại khiến Sở Nam nghĩ đến kinh nghiệm
trải qua gần đây. Lúc trước Sở Nam chưa cảm thấy có cái gì, nhưng bây
giờ nghĩ lại thì thấy không bình thường. Đầu tiên là thứ quái dị, sau đó có người khổng lồ thời đại cường giả như rừng, tiếp theo lại là toái
tinh thần, trước mắt Tiểu Nữ Hài Nhi tỉnh lại.
Sở Nam nghĩ những điều này, có dự cảm giây phút kịch liệt nhất sắp tới.
Sở Nam lầm bầm:
- Có lẽ, không bao lâu sau, tồn tại sao lưng Thiên Tử sẽ xuất hiện.
Sở Nam ổn định tâm tình, cẩn thận nghiên cứu tinh thần trận, tập trung
tinh thần. Sở Nam từ trong tinh thần trận nhìn thấy hình dạng các động
vật gấu, sói, giống như hắn nhìn thấy sau lần thất bại thiên quyền oanh
tinh thần.
Phát hiện này không khiến Sở Nam giật mình bao nhiêu,
nhưng khi hắn truyền tin cho Tiểu Trận biết thì Tiểu Trận khẽ kêu lên,
lập tức truyền tin. Sở Nam nhạn được tin rất giật mình. Tiểu Trận cảm
giác những đồ án này rất giống với ma thú trận nàng gặp phải ở di tích
Trận tông.
Sở Nam ngẫm nghĩ, nhớ tới ngày hôm đó gặp những kinh mạch đúng là không khác gì ma thú hiện ra trong tinh thần trận trước mắt.
- Di tích Trận tông? Tại sao dính đến thứ này?
Lại là một vấn đề không đáp án. Sở Nam không dây dưa vấn đề này thêm, nhưng di tích Trận tông trong vật thủy tinh, khiến chu thân tinh thần huyệt
khiếu động, vừa tìm hiểu vừa thực tiễn. Không lâu sau Sở Nam đã tới một
bí cảnh trong không gian, hắn đặt vật thủy tinh xuống, đánh giá bí cảnh
trước mắt. Bí cảnh giống như ông lão lưng còng đã nói, cực kỳ hóc búa,
đối với Sở Nam có thể chân chính luyện hóa tinh thần thì không tính quá
rắc rối. Một đấm Hỗn Loạn Càn Khôn, một mệnh long là Sở Nam công phá bí
cảnh này.
Một bước vào bí cảnh Sở Nam lập tức cảm giác cơ thể
khác lạ, như có thứ gì đang kêu gọi hắn. Sở Nam nhíu mày, cảm giác đó
khiến hắn có vài suy đoán.
Sở Nam lẩm bẩm:
- Trùng hợp như vậy sao? Ông lão lưng còng nói trong bí cảnh có chứa vài thứ kia?
Lời sư bá nói thoáng hiện trong óc Sở Nam, hắn bình tĩnh tâm thần tiến tới
trước. Thứ trên đường đi bị hắn bỏ qua, Sở Nam nhanh chóng đứng ở chỗ
khiến hắn cảm giác có kêu gọi. Chỉ thấy trước mặt là một thân cây, rất
lớn, so với sinh mệnh thụ thế giới trong người của Sở Nam thì không
chênh bao nhiêu. Hai bên cây có hai pho tượng.
Bên dưới cây có
một vài rễ cây dọc theo bốn phía, trông như mạch máu, gốc cây có vài thứ kỳ dị. Sở Nam tạm thời không nhìn ra, chờ khi hắn nhìn lên đỉnh cây,
thấy bên trên có một thứ nhúc nhích theo tiết tấu. Sở Nam nhìn, rúng
động tinh thần.