Trong không gian trong cơ thể, diện tích mặt đất trong nháy mắt kéo dài đến bảy ngàn trượng, bầu trời cao cỡ vạn trượng, xem như là một lục địa rồi.
Tòa độc sơn cô phong kia cũng thành đàn sơn san sát, có sơn mạch phô triển, có cây cỏ xanh biếc, có lá khô rơi rụng, có cỏ lúc nhúc, có dây mây vách đá. Trong núi có thanh tuyền, dòng suối, có thức nước, có sông chảy vòng quanh núi, còn có sông lớn cuồn cuộn nước, rộng và dài hơn cả Lý Giang Đô mà Sở Nam đã thấy.
Hồ nước sâu không biết dài bao nhiêu.
Cây càng thêm tươi tốt, úc úc thông thông, tuy còn chưa chọc trời nhưng đã rất to lớn rồi.
Mặt trời càng chói lọi, vầng trăng càng sáng ngời, ngôi sao nhấp nháy tràn đầy bầu trời. Vị trí các sao bày ra dựa theo bản đồ tinh thần.
Khí thế cường đại càng đậm, phẩm cấp tăng lên, uy lực mạnh mẽ, rồi còn các loại biến đổi khác đều biểu minh hư thực tương dung, khiến trong không gian trong cơ thể tăng vài đẳng cấp.
Trung gian biến đổi quan trọng nhất là một loại sâu cực kỳ nhỏ trong lá cây, còn có sinh vật trôi nổi trong song, những điều đó khiến Sở Nam ở trong khung trời này mọi thứ bé nhỏ không đáng kể, bình thường người ta thấy không thèm để ý.
Nhưng xảy ra trong không gian trong cơ thể của Sở Nam thì chính là chuyện lớn. Con sâu nhỏ đó, sinh vật phù du đó đại biểu trong không gian trong cơ thể Sở Nam dựng dục ra sinh mệnh, dù là sinh mệnh thấp kém nhất.
Nhưng những biến đổi này không làm Sở Nam lộ nụ cười vui vẻ, bởi vì Cửu U Phủ Chủ đem đến áp lực quá lớn. Cửu U Phủ Chủ cái này là năng lượng gì, chắc hoặc nhiều hoặc ít biết cách ứng đối.
Huống chi lại năng lượng này không đạt đến cực độ cường đại!
Nhìn Cửu U Phủ Chủ có thể đánh vỡ ‘Thiên địa hắc động của mình, Sở Nam liền hiểu dù gã lĩnh ngộ vẫn là trật tự uy có thể, nhưng ở trật tự liên không biết đi rồi bao xa. Cửu U Phủ Chủ đứng ở vị trí khá cao, cao đến Sở Nam có ngẩng đầu cũng không thấy được. Vậy nên niệm chủng đem trật tự như vậy dung nhập vào năng lượng, mới khiến năng lượng phát huy ra uy lực cường trăm lần ngàn lần so với Cửu U Phủ Chủ trước đó.
Tuy là vậy nhưng Sở Nam gặp nguy không sợ.
Thật ra lần này Cửu U Phủ Chủ thử thăm dò thì Sở Nam sớm có thể khiến hư, ‘Thực chân chính tương dung, nhưng hắn không vội vã dung cùng một chỗ, hắn chờ chính là giây phút này đây.
Sở Nam vọt lên, lại đánh ra một quyền, thay ‘Thiên địa hắc động mới bình thản hơn. Hư thực, âm dương trong ‘Thiên địa hắc động đều hoàn toàn tương dung, mỗi một điểm năng lượng bao gồm một thiên địa, đại khái ngang bằng với trong không gian trong cơ thể của Sở Nam.
‘Thiên địa hắc động này nội liễm đến cực trí, hoàn toàn không có phân tán ra cái gì hơi thở uy năng cường đại cả.
Nhưng Cửu U Phủ Chủ thấy thế thì khuôn mặt tràn đầy tự tin nổi lên vẻ trầm trọng. Cửu U Phủ Chủ đúng là tin Sở Nam tương dung hư thực, cho nên gã lấy được hắn thì có thể đỡ tốn nhiều cong sức. Nhưng hiện tại uy lực sau khi hư thực tương dung ra ngoài dựa đoán của gã.
Đương nhiên nếu là chân thân ở đây thì Cửu U Phủ Chủ không chút lo lắng, chỉ tiếc, hiện tại ở chỉ là một viên niệm chủng của gã. Cửu U Phủ Chủ thầm nhủ.
"Mặc kệ trả cái giá lớn cỡ nào, hôm nay phải bắt lấy hắn!"
Nghĩ vậy Cửu U Phủ Chủ cũng hóa thân thành u nguyệt, u nguyệt này không chỉ là màu máu, ánh sáng lấp lánh chín sắc. Khi cửu sắc u nguyệt đụng hướng Sở Nam thì Cửu U Thiên Mạc năm thước vuông vức trên đầu hắn cũng lóe ánh sáng chín màu, trong nháy mắt hóa thành kiếm chém vào đầu hắn.
Cửu sắc u nguyệt bị Sở Nam một đấm đánh bay, còn nứt rạn ra nhiều khe hở. Cùng lúc nó, Cửu U Thiên Mạc hóa thành kiếm ánh sáng chợt lóe, chém vào đàu Sở Nam. Cửu U Thiên Mạc kiếm chém xuóng không phải như đao kiếm bình thường, nếu là chém như vậy cũng không nhất định có thể phá được thân thể của Sở Nam.
Cửu U Thiên Mạc kiếm chém vào người Sở Nam rồi thẩm thấu trong thân thể. Trong người Sở Nam thì Cửu U Thiên Mạc không còn là kiếm mà là biến thành vô số không gian, không gian công kích như là rất sắc bén. Lấy cách cực kỳ quái dị đem máu thịt, xương cốt của Sở Nam tách rời ra. Mỗi tách một chút là Sở Nam sẽ cảm thấy máu thịt như không còn là thuộc về hắn nữa.
Tuy như vậy nhưng bước chân của Sở Nam cũng không có dừng lại, tốc độ kinh mạch toàn lực vận chuyển, nhà hướng Cửu U Phủ Chủ. Cửu U Phủ Chủ lại biến thành hình người, trên thân có vết thương, khóe miệng cũng đang chảy máu, nhưng mựat gã tràn đầy nụ cười.
- Sở Nam, không càn giãy dụa nữa, dù năng lượng ngươi có mạnh hơn thì trước không gian có tác dụng gì đâu? Đợi u không gian hoàn toàn thấm vào huyết nhục, thần hồn, còn có trong không gian trong cơ thể của ngươi thì ngươi không còn là chính ngươi nữa.
- Không gian công kích, là cái thá gì!?
Sở Nam một đấm đánh ra nhưng Cửu U Phủ Chủ không cùng hắn cứng rắn đỡ, nhoáng người né tránh. Hành động của Cửu U Phủ Chủ ra ngoài điều Sở Nam dự đoán.
Sở Nam cười nói:
- Không phải ngươi mạnh lắm sao? Ngươi trốn cái gì hả?
- Ta chỉ muốn đùa chơi với ngươi chút thôi.
Cửu U Phủ Chủ tiếp tục lắc người tới trước, gã đang kéo dài thời gian. Cửu U Phủ Chủ tránh né không phải rối loạn, hướng gã né chính là chỗ lúc trước Tiểu Hắc rời đi. Tốc độ của Sở Nam xem như nhanh nhưng so với Cửu U Phủ Chủ thì còn kém một chút.
Bởi vì Cửu U Phủ Chủ thật sự là xuyên qua trong không gian. Dù Sở Nam có Không gian tuân hình nhưng môn công pháp này cấp thấp hơn niệm chủng tu luyện nhiều. Ví dụ Cửu U Phủ Chủ một lần có thể xuyên qua một ngàn cái biến hóa khó đoán không gian, còn Sở Nam thì chỉ có thể xuyên qua chín trăm cái, hơn nữa tiêu hao năng lượng cực kỳ lớn.
Sở Nam đem cuộn tranh chữ ‘Đạo’ cất vào trong không gian trong cơ thể, phân thần nhị dụng, vừa dùng ở cuộn tranh chữ ‘Đạo’ vừa dùng để đối phó công kích từ Cửu U Thiên Mạc, đương nhiên còn có bản thân Cửu U Phủ Chủ nữa.
"Tốc độ không đủ, phạm vi uy năng công kích ra của ta nếu lớn chút thì có thể đánh trúng hắn rồi."
Sở Nam cứ thế suy ngẫm, nghiên cứu làm sao để công kích của mình càng mạnh hơn. Ngàn vạn suy nghĩ xẹt qua óc, ánh mắt Sở Nam rơi vào ‘Thiên địa hắc động, ‘Thiên địa. Hiện tại Sở Nam mô phỏng thiên địa chỉ là tiểu thiên địa nho nhỏ trong không gian trong cơ thể.
“Có thể diễn biến thiên địa trong không gian trong cơ thể thì tại sao không thể diễn biến thiên địa Thiên Võ đại lục? Còn có đồ đằng đại lục, còn có thập phương đại lục, chư thiên đại lục thiên địa thì sao? Nếu đem những thiên địa đó tất cả đều gia tăng cùng một chỗ..."
Nghĩ liền làm, Sở Nam dốc sức đuổi theo vừa nghĩ cách diễn biến Thiên Võ đại lục, rất nhanh hắn đã gặp phải lực cản, là vì Cửu U Thiên Mạc cực lớn uy hiếp đến Sở Nam. Đối với Cửu U Thiên Mạc thì Sở Nam sớm có cách đối phó rồi, nếu không thì Cửu U Thiên Mạc kiếm sẽ không dễ vàng vào người hắn như vậy.
Tùy theo Cửu U Thiên Mạc không gian khuếch tán, tinh thần huyệt khiếu trong người Sở Nam không ngừng run. Sở Nam không biết lại run rẩy này có ý nghĩa gì nhưng hắn thấy Cửu U Thiên Mạc không gian công kích đến chỗ có tinh thần huyệt khiếu cũng không thể cắt đứng một viên hoàn chỉnh tinh thần huyệt khiếu, ngược lại nó bị tinh thần huyệt khiếu kéo lấy một chút.
Thấy tình hình này Sở Nam có vô cùng nghi hoặc, lại dọc theo điều đó suy tư, chớp mắt nghĩ đến rất nhiều, đầu óc hiện ra tinh thần đồ hoặc ẩn hoặc hiện, chớp lóe. Sở Nam bỗng cả người run lên, lòng niệm.
"Mỗi một lần tinh thần khác nhau chẳng phải là một tân không gian sao? Chẳng lẽ nói không gian và tinh thần có liên hệ?"
Suy nghĩ này có chút hoang đường, bởi vì trước mắt theo hắn biết thì ngôi sao chỉ ở trên trời, chính là không gian, lại là từ trời xuống đất, mỗi một tác đều có ngàn vạn không gian, nhiều vô cùng, làm sao liên quan gì đến tinh thần được chứ?
Nhưng lúc này Sở Nam không kịp suy nghĩ sâu xa, hơn nữa suy nghĩ hoang đường này dễ giải thích hơn tinh thần huyệt khiếu vốn chỉ để dùng đến thôn hấp tinh thần năng lượng tại sao đối với không gian phát ra run rẩy.
Bởi thế Sở Nam đã có một ý định.
“Nếu ta đem tinh thần huyệt khiếu làm như tiết điểm, đem những cửu u không gian liên kết lại với nhau thì giống như trận pháp tiết điểm, trận nhãn, trận tâm, biến ảo vô cùng trận pháp, nếu là thế sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ?