Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1653: Họa vô đơn chí

Cửu Võ té xuống.

Một màn này, Sở Nam lúc này đang toàn lực luyện hóa Hư Hỏa, cũng đã nhìn rõ rành mạch, trong nội tâm cảm thấy căm giận ngút trời, Cửu Võ đối với hắn có đại ân, Cửu Võ vì bảo vệ cha mẹ của hắn, hủy đi quy tắc kiếm khí, thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không còn.

Ân tình lớn như thế, sau khi Sở Nam biết được tin tức này, hắn suy nghĩ, sau này vô luận như thế nào đều muốn giúp Cửu Võ một lần nữa tạo ra kiếm khí quy tắc, so với trước kia còn lợi hại hơn.

Sở Nam vẫn dựa theo tâm nguyện để làm, mấy lần chém giết, đều muốn đặt Cửu Võ ở bên bờ sinh tử, Sở Nam dám làm như vậy, tự nhiên là biết được Cửu Võ có đại nghị lực, cứng cỏi, có thể chống đựoc, bằng không thì Sở Nam sớm đã dùng phương pháp khác rồi.

Sự thật chứng minh, phương pháp này xác thực hữu hiệu, Cửu Võ đang cùng Lôi Ngoan thai nghén ra kiếm, sạu đó việc muốn làm chính là dưỡng kiếm trở nên càng mạnh mẽ hơn nữa, cho nên, mới để cho Cửu Võ đứng ở bên bờ sinh tử như vậy.

Vì để cho Cửu Võ không có đường lui, Sở Nam cũng không có đem Tiểu Hắc lấy ra, vốn, sự tình cũng còn tại trong sự khống chế của Sở Nam, cho nên hắn cũng không cần Tiểu Hắc, nhưng không ngờ có Hư Hỏa như vậy.

Sở Nam đem Cửu Võ đặt ở bên bờ cái chết, lại không để cho Cửu Võ chết đi, nhưng bây giờ, Sở Nam nhìn thấy Cửu Võ mặt mũi tràn đầy tử sắc mà ngã xuống, thấy Cửu Võ tế ra kiếm, đã trực tiếp chém vào trong cơ thể Nộ ác nhân, mà Nộ ác nhân lại như không có chuyện gì, vẫn còn hướng Cửu Võ đánh tới.

- Ah ——

Sở Nam rống to một tiếng, hắn không quan tâm mà điên cuồng rút ra năng lượng, muốn thoát khỏi gông cùm xiềng xích đối với thân thể, sau đó đem Tiểu Hắc từ bên trong túi đại linh thú thả ra, Sở Nam rút ra năng lượng, Hư Hỏa trong Đan Điền, càng thêm hung mãnh tàn sát bừa bãi, mà ngay cả lửa giận cũng bị Hư Hỏa ảnh hưởng.

Đặt ở trước kia, Sở Nam vô luận phẫn nộ, lửa giận hừng hực như thế nào, cũng không có bao nhiêu quan hệ, dù sao đây chỉ là một loại cảm xúc, nhưng lúc này, tình trạng hoàn toàn bất đồng, khả năng bởi vì Sở Nam thấy Cửu Võ chết, lửa giận cùng Hư Hỏa tiếp xúc, cảm xúc phẫn nộ đã chuyển thành hỏa, không thể khống chế.

Nếu như tiếp tục bỏ mặc, rất có thể làm cho Sở Nam tẩu hỏa nhập ma.

Sở Nam lại không có chút cân nhắc nào, tựa như Cửu Võ liều mạng phun ra máu huyết vậy, hắn liều mạng rút ra năng lượng, muốn tế ra thần niệm vẽ ra Định thần phù văn, hắn tuyệt đối không cho phép Cửu Võ vì hắn mà chết đi như vậy.

Một màn kia, Chiến Thần, Hành Giả thấy được, đám ác nhân bọn hắn cũng nhìn thấy, Chiến Thần cho đến khi trở lại cứu người, lúc này đám ác nhân gào thét lớn:


- Không tiếc bất cứ giá nào, đưa bọn chúng ngăn lại, để cho Nộ ác nhân đem tiểu tử kia giết chết, phá hủy trận kia, chúng ta là người thắng sau cùng.

Năm đại ác nhân dốc sức liều mạng ngăn đón.

Đám ác nhân cảm xúc chấn động nhìn Sở Nam, sau đó nở nụ cười.

Ở đây nếu nói thì rất dài dòng, nhưng thời gian chỉ là diễn ra trong nháy mắt mà thôi, lập tức tay Nộ ác nhân chém đan điền Cửu Võ. Nhưng Sở Nam hướng Nộ ác nhân đánh tới.

Đúng lúc này, ngực Nộ ác nhân đột nhiên nứt toác ra, một vũng huyết thật lớn phun ra, thân thể Nộ ác nhân, rút lui mấy ngàn thước, sau đó "Phanh" một tiếng, nện trên mặt đất, sau đó cũng không đứng dậy được.

- Sao... Sao lại như vậy?

Nộ ác nhân sắc mặt so so với Cửu Võ còn muốn tái nhợt hơn, trước khi chết hắn cho rằng chết đồng dạng năng lượng cũng tiêu hao hết rồi, nhưng không ngờ, hắn vừa muốn chém xuống, thì gặp phải tình huống như vậy.

Mà điều này, chỉ là biểu hiện ra bên ngoài mà thôi.

Trên thực tế, so với điều này còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều lắm, Nộ ác nhân cảm giác quy tắc của mình tựa như chết, mà ngay cả năng lượng, cùng cảm xúc đắc ý nhất, cũng bị trảm chết rồi, quả thật là hắn đã cảm giác đến cái chết rồi.

- Ở bên trong kiếm của hắn, đến cùng ẩn chứa có cái gì? Đem cảm xúc công kích cũng chém không được, nhất định phải làm cho hắn chết.

Nộ ác nhân nghĩ tới đây, cũng bắt đầu liều mạng, sau đó chém rụng một đầu cánh tay, máu huyết chảy ra như điên, hắn thi triển bí pháp, rốt cục làm cho chính mình đứng lên, hướng Cửu Võ lao đến.

Đột phát một màn này, làm cho đám ác nhân choáng váng, hắn cũng nghĩ mãi mà không rõ, một tên tiểu tử chỉ có tu vi Vũ Thần, làm sao có thể trảm Nộ ác nhân, khi thấy Nộ ác nhân đứng lên, Đám ác nhân mới buông lỏng một chút, dùng trạng thái Cửu Võ hiện tại suy yếu, chỉ sợ tiểu hài tử ba tuổi cũng có thể giết hắn, Nộ ác nhân hiện tại muốn làm là đi đến trước mặt Cửu Võ, chỉ cần có thể đi đến, Cửu Võ phải chết không thể nghi ngờ.


Nhưng mà Nộ ác nhân thấy được một con thỏ trắng.

Con thỏ ngăn tại phía trước Nộ ác nhân.

Sở Nam cuối cùng vẫn thả ra Tiểu Hắc, tranh thủ thời gian bảo Tiểu Hắc bảo vệ Cửu Võ, hắn còn muốn ẩn dấu thực lực, không thể để lộ mũi nhọn, dù sao đây là đang ở bên trong Thái cổ nguyên, nói không chừng trận này, bọn hắn liều giết, sớm đưa tới không ít người chú ý, nhưng đang chờ ngư ông đắc lợi mà thôi.

Trước kia Sở Nam không quan tâm tu vi cao thấp, cũng không có gì, nhưng về sau Sở Nam ý thức được tầm quan trọng của tu vi, nếu tu vi giảm nhiều, có thể mang lại cho Sở Nam đại phiền toái, nhưng lúc này Sở Nam, căn bản không cố được.

Lúc Hư Hỏa tiến vào trong cơ thể Sở Nam, cũng quỷ dị cường đại hơn rất nhiều, có thể Sở Nam còn có thể toàn lực ngăn cản, nhưng lúc này buông lỏng, Hư Hỏa thừa dịp Sở Nam bệnh muốn mạng người, lại trở nên mạnh mẽ không ít, càng là đồng hóa lấy lửa giận, muốn đem lửa giận biến thành Hư Hỏa.

Đúng là họa vô đơn chí.

Vốn Sở Nam cũng đủ nguy hiểm rồi, nhưng cũng thúc đẩy Sở Nam nuốt hấp Hư Hỏa, cùng hàn ngọc Lam Viêm Vương hỏa đan châu cùng hấp thu hư hỏa, nhưng lúc này cũng có cảm giác ăn no rồi.

- Ăn no rồi? Làm sao lại có thể ăn no rồi đây?

Sở Nam cười khổ không thôi.

- Ta cho rằng dựa vào đan điền cường hãn, cái gì cũng đều có thể nuốt, cái gì cũng đều có thể tiêu hóa, hôm nay, xem như gặp trở ngại rồi.

Sở Nam minh bạch, đây đều là hàn ngọc Lam Viêm Vương hỏa không phải quá mạnh mẽ, còn không có hoàn toàn khôi phục thực lực vốn có, Sở Nam cũng minh bạch đan châu còn có thể nuốt vào một bộ phận Hư Hỏa, thế nhưng một bộ phận Hư Hỏa hung mãnh còn lại, là như muối bỏ biển mà thôi, căn bản không nghịch chuyển được thế cục.

Hơn nữa, Sở Nam cũng không thể khiến đan châu nuốt được quá nhiều, vượt qua cực hạn quá nhiều, đây chính là muốn chết.

Đan châu thật là chơi đùa rồi.

Bản thân Sở Nam, muốn nhiều nguy hiểm thì có nhiều nguy hiểm, thậm chí sau đó có thể tử vong, nhưng Sở Nam tuyệt sẽ không nhận thua như vậy, cho dù phải chết, cũng là chết trận, mà không phải uất ức mà chết như vậy.

- Đan châu nuốt không được, âm dương ngư luyện cho ta.

Sở Nam thanh âm vang lên, quanh quẩn tại chung quanh.