Phá thiên quyền!
Sở Nam cuồng bạo đánh tới, quang điểm lực lượng
trong cơ thể như quân đội nghe mệnh lệnh, lập tức di chuyển về phía nắm
đấm Sở Nam, ngưng tụ, lực lượng thự chất hóa thành hào quang, tỏa sáng
trên đầu quyền, đâm thẳng vào mắt, vào tim.
Thủy Chi Hàn thấy vậy không khỏi kinh ngạc, vừa rồi hắn chỉ nói vậy thôi. Mục đích của hắn là bề ngoài tỏ vẻ cho Sở Nam đủ thời gian, để Sở Nam chuẩn bị đánh ra một
kích mạnh nhất. Còn hắn tại thời khắc mấu chốt, đánh ra một kích trí
mạng, bắt Sở Nam lại.
Sử dụng kế này không phải là Thủy Chi Hàn
cho rằng không đánh lại Sở Nam, hắn chỉ muốn dễ dàng một chút, hơn nữa
còn cho rằng Sở Nam không xứng để hắn xuất ra thực lực chân chính. Còn
có một nguyên nhân khác là hắn muốn nhìn vẻ mặt Sở Nam khi biết mình bị
đùa bỡn!
Nói xong những lời kia, khi nghĩ tới những điều này, Thủy Chi Hàn có phần mong đợi.
Nhưng hắn không ngờ tới Sở Nam động thủ nhanh như vậy, cơ hồ là hắn vừa dứt
lời thì nắm đấm của Sở Nam đã đành tới trước mặt. Thủy Chi Hàn cảm nhận
được cỗ khí tức kia, trong lòng kinh hãi.
- Lực lượng hóa thực
chất? Tại nơi khỉ ho cò gáy sao hắn có thể tu luyện tới cảnh giới này?
Chẳng lẽ là do kỳ ngộ,? Lực lượng hóa thực chất thì sao? Lực lượng cũng
có phẩm giai, lực lượng của hắn thuộc về phẩm cấp thấp nhất, là bất nhập lưu!
Tuy nghi hoặc, nhưng Thủy Chi Hàn cũng không dám có chút chậm trễ, lập tức tế ra một màn mưa rất lớn, miệng quát:
- Bổn công tử muốn xem lực lượng của ngươi mạnh như thế nào, có thể phá nát nó hay không?
Tạo ra màn mưa nay, Thủy Chi Hàn đã dùng bảy thành thực lực!
Rầm!
Nắm đấm đánh lên trên màn mưa, lập tức trên màn mưa xuất hiện vết nứt. Vẻ tươi cười trên mặt Thủy Chi Hàn không đổi, nói:
- Màn mưa há có thể dễ bị phá như vậy? Vết nứt, hợp! Lực lượng, bắn! Bắn ngược lại chỗ hắn!
Nhưng một lần nữa Thủy Chi Hàn lại thất vọng, những vết nứt kia không lành,
ngược lại còn lớn hơn, sâu hơn, có xu hướng vỡ thành vô số mảnh nhỏ. Vết nứt không hợp lại được, đương nhiên không bắn ngược lực lượng lại được!
Nhưng Sở Nam cảm giác được có một phần lực lượng trở lại trong cơ thể, nhưng lại bị hắn nghịch chuyển, tuôn về phía nắm đấm.
- Sao có thể như vậy? Ngươi có thể ngăn cản nước khép lại?
- Ta còn hiểu nước sâu sắc hơn ngươi!
Nghe vậy, Thủy Chi Hàn lạnh lùng nói:
- Buồn cười, ngươi đã rời khỏi đại lục Thiên Vũ hay sao? Tiểu tử ngu
ngốc, dám cuồng ngôn nói am hiểu nước hơn bổn công tử. Đã vậy hôm nay
bổn công tử muốn xem ngươi hiểu nước đến bước nào rồi!
Trong khi nói chuyện, Thủy Chi Hàn cũng đồng thời ra tay!
- Phá cho ta!
Sở Nam quát lớn, khiến màn mưa lập tức bị phá tan. Nhưng màn mưa bị phá
tan cũng không hóa hư vô mà lại biến thành hơi nước, dung hợp lại với
nhau cùng một chỗ. Khi Sở Nam sắp đánh lên người Thủy Chi Hàn thì hơi
nước biến thành thủy cầu trong suốt, chắn ở trước mặt Sở Nam.
- Nước, có thể chứa vạn vật vạn năng!
Thủy Chi Hàn lạnh lùng nói, Phá thiên quyền đánh lên thủy cầu, thủy cầu bị
thay đổi nhưng cũng không bị phá, lực lượng của Phá thiên quyền tỏa ra
bị tràn vào trong. Thủy Chi Hàn cười lạnh nói:
- Cam chịu số phận đi, ngươi, không thể!
- Chỉ một quả thủy cầu cũng đòi chứa lực lượng của ta?
Sở Nam vừa nói ra, quang điểm lực lượng vô tận trong cơ thể hội tụ, trong
nháy mắt năm lớp sóng vượt qua trăm triệu cân ngưng tụ cùng một chỗ, bạo phát ra ngoài. Lập tức, một tiếng nổ vang lên, thủy cầu nổ tung, có một bộ phận bị chôn vùi, phần còn lại trở thành giọt nước.
Thủy Chi
Hàn lại kinh ngạc, thủy cầu vừa rồi cũng không phải thứ bình thường.
Không khoa trương một chút nào, nếu ném thủy cầu xuống Cực tây chi địa,
vậy khẳng định toàn bộ Cực tây chi địa sẽ bị hủy diệt, trở thành một bộ
phận của biển, trừ phi là Cực tây chi địa có thứ gì lợi hại hơn Thủy
pháp tắc của hắn. Vốn Thủy Chi Hàn có chủ ý dung nạp lực lượng của Sở
Nam, sau đó dùng chính lực lượng của Sở Nam để đánh Sở Nam. Nhưng điều
hắn không ngờ tới là thủy cầu bị phá, uy năng có thể hủy diệt Cực tây
chi địa cũng bị chôn vùi.
- Lực lượng tin thuần mạnh mẽ như vậy
tuyệt đối không thể là phẩm chất đê giai. Hắn chiếm được lực lượng cao
giai như vậy ở nơi nào?
Thủy Chi Hàn lại hưng phấn:
- Nếu bổn công tử chiếm được lực lượng này, vậy…
Đang suy nghĩ thì Thủy Chi Hàn cảm nhận được lực lượng kia sắp đánh lên cơ
thể, toàn thân trì trệ. Nhưng hắn không tránh né, ngược lại nở nụ cười.
Khi Phá thiên quyền chuẩn bị đánh trúng thì thân hình Thủy Chi Hàn lóe
lên, không gian vặn vẹo, Thủy Chi Hàn biến mất.
Cùng lúc đó, thanh âm từ bốn phương tám hướng truyền vào lỗ tai Sở Nam:
- Cam chịu số phận đi, ngươi há có thể tưởng tượng được sự lợi hại của bổn công tử?
Thanh âm quanh quẩn đó đây, giống như ẩn chứa một loại ma lực nào đó.
Sở Nam nhíu mày, thu quyền, nhìn vào nơi Thủy Chi Hàn biến mất, suy nghĩ trong đầu:
- Cảnh giới Vũ thần có thể xé ra khe hở, cảnh giới Vũ tổ có khả năng khiến thân thể dung nhập hư không sao?
- Giờ mới chịu nghe lời sao? Ngươi cho là bổn công tử không trị được
ngươi? Lúc trước chẳng qua là bổn công tử muốn trêu đùa ngươi một chút
mà thôi! Mau nói ngươi đã gặp kỳ ngộ gì?
Thấy Sở Nam thu quyền,
Thủy Chi Hàn càng thêm hung hăng càn quấy, giọng nói từ bốn phương tám
hướng truyền tới khiến Sở Nam không tìm ra vị trí của hắn.
Sở Nam cười lạnh, tu vị bạo phát ra, đạt tới cảnh giới Vũ thần. Thủy Chi Hàn thấy vậy còn nói thêm:
- Tiểu tử, hiện giờ ngươi đột phá chẳng phải là vẽ với thêm chuyện hay
sao? Cho dù ngươi đột phá tới cảnh giới Vũ thần thì sao chứ? Trước mặt
bổn công tử, ngươi chỉ có thể bị hủy diệt!
- Ngươi chắc chắn như vậy?
- Đương nhiên!
- Vậy vì sao ngươi ẩn trốn? Không dám bước ra đây, đánh với ta một trận?
Sở Nam cười nói, tu vị đã tới biên giới. Hắn cảm nhận được không gian chi
lực nồng đậm, lập tức vung tay đánh ra Phá thiên quyền tới vị trí Thủy
Chi Hàn trước khi biến mất.
Một tiếng kêu chói tai vang lên, nơi
Thủy Chi Hàn biến mất xuất hiện một khe hở, Sở Nam thu quyền, xông vào
liền thấy được Thủy Chi Hàn. Ở trong, không gian chi lực điên cuồng rít
gào, tàn sát bừa bãi, nhưng Sở Nam không chút sợ hãi, đánh ra một quyền.
Lực lượng tinh khiết đánh vào khiến cho không gian chi lực càng thêm cuồng
bạo, hơn nữa còn có không ít không gian chi lực theo Phá thiên quyền
đánh về phía Thủy Chi Hàn. Thủy Chi Hàn quanh thân là nước, thân hình
vội vã lui lại, tỏa ra hào quang của pháp bảo, ngăn cản không gian chi
lực.
Chứng kiến Sở Nam đứng sừng sững trong không gian chi lực, lần này Thủy Chi Hàn kinh hãi thực sự, quát ầm lên:
- Một tên Vũ thánh nhưu ngươi cũng có thể xé rách không gian? Ngươi cũng dám tiến vào hư không thứ nguyên?
- Hóa ra nơi đây gọi là hư không thứ nguyên. Hóa ra đây không phải hư không chân chính!
Sở Nam nhớ kỹ, không để ý tới Thủy Chi Hàn, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trên có một tầng Thiên mạc.