Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1310: Muốn chơi thì phải chơi lớn một chút

Tôn Long Vũ thần đem tất cả uy áp giải phóng ra ngoài. Sở Nam chịu phải
áp lực rất lớn, đặc biệt là hắn đã tương kế tựu kế, khiến cho Tôn Long
Vũ thần tiến hành kế công kích ôn nhu của y, áp lực càng tăng thêm gấp
nhiều lần.

Sở Nam dùng ngọc bội phân tán sự chú ý của Tôn Long Vũ thần sau đó bạo nhiên xuất kích.

Trong đầu “Quan tưởng”ba mươi ngôi sao, con ngươi xoay tròn quanh lỗ đen, vốn là để đấu lại với sát khí như đang thực chất hóa của Tôn Long Vũ thần, nhưng cùng lúc Sở Nam tiến hành phản kích sát khí, cũng xuất ra bá khí
đã dung nhập đặc tính của kim hồn.

Nhưng không ngờ, dưới áp lực
này, ba mươi ngôi sao “quan tưởng”trong đầu lại mạnh mẽ chuyển đổi vị
trí, sát khí cũng bạo phát tăng gấp mấy trăm lần. Khi bá khí bạo phát
tuôn ra, Uy áp đại sơn của Tôn Long Vũ thần ầm ầm bị nghiền nát, hóa
thành hư vô.

Như thế, còn chưa kết thúc.

Bá khí thuận theo phương hướng đánh úp lại của uy áp, phản kích trở lại. Tôn Long Vũ thần vẫn đang ở trong tình trạng uy áp bị chôn vùi, bá khí bao phủ lấy
người. Vẻ tự tin của Tôn Long Vũ thần bỗng đổ cái rầm, và thay thế lúc
này là một màu tử sắc.

Một ngụm máu tươi, phun tung tóe lên không trung, còn người thì lui về phía sau.

Uy áp bị phá hủy, không chỉ là chuyện uy áp, mà dưới tâm thần đại chấn,
sát khí, thần niệm đều bị ảnh hưởng, thanh đao thần niệm kia thật mà hóa ảo, “Tu La ngục”không chút do dự cuốn luôn nó vào bên trong.

Còn về hai đường ánh mắt sát khí kia, kim mang chướng mắt, mạnh mà biến
mất, sát khí cũng biến yếu đi, ánh mắt lỗ đen giống như những đợt sóng
từng đợt ập vào những tảng đá vậy!

Sự hủy diệt của Uy áp, kéo
theo sát khí và thần niệm cũng đồng thời bị diệt. Mà sự hủy diệt của sát khí và thần niệm, lại khiến cho Tôn Long Vũ tâm thần càng bị thương
nặng, trở nên vô cùng yếu ớt.

Giờ phút này, Sở Nam nhớ rõ: “Có bá khí Kim Hồn tương trợ, nhẽ ra bá khí kia không tăng nhiều như vậy mới
đúng chứ. Hơn nữa, bá khí này đại đa số là của mình.”

Sở Nam nghĩ mãi mà không rõ, ngẩng đầu lên nhìn Thương Khung, không hề suy tư, vung quyền tấn công về phía Tôn Long Vũ thần.

Một quyền này, vẫn có thể đánh ra Diệt Thiên quyền lỗ đen, nhưng bên trong
ngoài bá khí ra thì không có năng lượng khác, một bá khí thuần sắc.


Từ xa, Cực Tiên Vũ thần đều nhìn thấy cả, mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

“Không ngờ cậu ta lại có thể khiến cho Tôn Long Vũ thần bị thương, không ngờ
còn dám chủ động công kích Tôn Long Vũ thần, không ngờ lại sinh long
hoạt hổ nữa, tinh thần bách bội, không hề có vẻ khô kiệt năng lượng”.

Ba cái “không ngờ”đã thể hiện rõ sự kinh hãi của Cực Tiên Vũ thần.

Còn Thiên Dương Vũ thần thì lại lạnh nhạt nói:

- Vụ cá cược này, bà thua rồi nhé, mau lấy đồ ra đi.

Đến giờ phút này, Cực Tiên Vũ thần không thừa nhận cũng không được nữa rồi, bà đích xác đã thua, nhìn Thiên Dương Vũ thần một cái, đem bảy vật mà
Sở Nam cần ra. Trong lòng lại bốc lên một đợt sóng lớn:

- Thần
Vân Thiên Quốc có Thiên Dương Tử, vốn là Thiên quốc mạnh nhất trong ba
đại Thiên quốc. Thiên Dương Tử còn có một người ôm phong mà sống, chắc
chắn có thể bước vào Võ thần cảnh giới, đó chính là Phượng công chúa.
Lúc này giao hảo với một người mạnh như vậy thì Thần Vân Thiên Quốc đã
mạnh đến mức có thể tiêu diệt được cả Long Vũ Thiên Quốc và Tiên Thành
Thiên Quốc rồi.

Ẩn ẩn, Cực Tiên Hạ thần cảm thấy sau lần đi Vụ
Cấm hải này, thế cục của Nam Xuyên sẽ xảy ra biến động lớn kinh thiên
động địa. Mà từ một khía cạnh nào đó, xảy ra đại biến này, chính là tên
tiểu tử đang vung quyền đánh về phía Tôn Long Vũ thần này.

Tôn
Long Vũ thần chưa phá được bá khí của Sở Nam, ngược lại còn bị bá khí
xâm nhập, trong lòng sinh ra cảm giác khuất phục. Tuy nhiên, dù gì y
cũng là một Võ thần, lúc Sở Nam đạp “Thiên nhai chỉ xích”mà đập tới, cảm giác bất an lan khắp toàn thân, Tôn Long Vũ thần định sẽ làm ức chế bá
khí, đồng thời ngưng tụ hai quy tắc thuộc tính đất và nước, xuất ra một
chưởng hét lớn:

- Đầm lầy vực.

Đường đường là một Võ thần, xuất ra Võ Tôn chi vực, mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Sở Nam cũng
không khỏi chau mày, những người khác không cảm giác được, nhưng hắn lại cảm nhận được rất rõ “Đầm lầy vực”được dung nhập thuộc tính của đất và
nước. So sánh với vực mà Võ Tôn cảnh giới đánh ra thì khác nhau một trời một vực.

Nói là một cái ‘vực’, không bằng gọi đó là một nơi Tiểu thiên địa thì có vẻ hợp lý hơn.


Sở Nam liền mang theo bá khí vô tận, xâm nhập vào bên trong “Đầm lầy vực”. Vừa mới xâm nhập vào, Sở Nam liền phát hiện, năng lượng Ngũ hành nguyên dịch trong cơ thể mình rõ ràng đã bị trì trệ. Cũng cảm ứng không được
tất cả những khí tức mà thiên địa có, toàn thân còn bị “Đầm lầy vực”cuốn lấy, không thể động đậy được. Quy tắc đất, nước lại không lúc nào công
kích thân thể của Sở Nam.

Nếu như Sở Nam dùng năng lượng ngũ
hành, vậy thì trong nháy mắt hắn bước vào “Vực đầm lấy”, toàn thân sẽ
trọng thương. Đáng tiếc, Sở Nam lại dùng bá khí thuần túy, mỗi một tấc
da tấc thịt trên người đều nằm trong tình trạng khiến người ta muốn
nghẹn thở.

Mặc dù là như thế Sở Nam vẫn chưa vận dụng uy năng,
hắn chỉ cần dùng áp lực này, áp ra càng nhiều bá khí hơn nữa, bất luận
mình là ý niệm của ai, thì đều cùng với nghịch ý cuồng thăng. Sở Nam
linh cơ khẽ động, nghĩ đến việc bá khí bạo thăng, trong đầu tiếp tục
“quan tưởng”các ngôi sao.

Ngôi sao thứ 31 thoáng hiện trong đầu, đau đớn đến tận xương cốt.

Sở Nam cắn răng, “Quan tưởng”xuất viên thứ 32, lập tức có cảm giác bạo thể. Sở Nam vẻ mặt kiên nghị, quát:

- Dù sao cũng có chiếc hòm thủy tinh, đã chơi thì phải chơi cái lớn một
chút, vừa hay có thể trải nghiệm cướp hỏa, tiếp tục rèn uy năng của ngôi sao càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Tiếng quát đi xuống, Sở Nam đem
ngôi sao thứ 33, 34, 35, 36 cùng “quan tưởng”trong một thời gian. Nhất
thời, thân thể của Sở Nam bị Tinh quang bên trong bao phủ, trong Tinh
quang đó, thân thể mình bắt đầu lớn lên, hơn nữa trong người hắn còn có
một sự xúc động muốn hét lên thành tiếng.

Nhưng, Sở Nam đã ngăn
được sự xúc động này, nén một hơn, cảm thụ được dòng uy năng của ngôi
sao đang tàn sát bữa bãi trong người. Cùng một thời gian, bá khí lại
tăng lên, Sở Nam giơ nắm đấm đường kính đã có ba mét, hoàn toàn đã thành một màu Tinh quang lên.

Không hét lớn đánh ra, chỉ là đang chuẩn bị sẵn sàng. Sở Nam nhắm mắt lại, cảm thụ được “Vực đầm lầy”:

“Quy tắc có nhược điểm, vực do quy tắc hình thành, chắc chắn sẽ có nhược điểm”.

Sở Nam trợn mắt, tìm kiếm khắp nơi, giống hệt như lúc trước bị những quy
tắc chằng chịt vây quanh để tìm nhược điểm và tiêu diệt hắn.

Bên
kia, Thiên Dương Vũ Thần và Cực Tiên Vũ Thần cũng nhìn lên bầu trời đầy
sao. Bởi vì vừa nãy có một ngôi sao chợt lóe lên rồi lại ẩn đi, khiến
cho người ta có cảm giác qủy dị. Mà trong lúc ngôi sao lóe sáng thì Sở
Nam đã “quan tưởng”xong ba mươi sáu ngôi sao.

Ở phía xa, một
người đàn ông đang đi ở Đại Trung Châu đột nhiên dừng bước, nhìn về phía ngôi sao chợt lóe lên rồi lại ẩn xuống, nói:

- Có người dẫn làm động ngôi sao. Người này, nếu không nhầm thì chính là người mà Điện chủ muốn tìm.

Nói xong, người đàn ông này thẳng hướng Nam Xuyên Châu mà bay thật nhanh.

Bên này, đôi mắt của Sở Nam đột nhiên nhìn thẳng vào một chỗ, thầm nghĩ: “Chính là chỗ này!”