Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1271: Lệnh ngươi hỏa nguyên tận tán

Ầm ầm ầm..

Âm thanh nứt vỡ không ngừng vang lên, Phong Hỏa Sơn bị sụp đổ hoàn toàn.

Lúc tiếng nổ thứ nhất truyền ra thì Thần thượng đã biết rõ trực giác của
mình đã trở thành sự thật, Sở Nam thật sự độ qua Hỏa kiếp, cho nên, Thần thượng lập tức không chút do dự, cũng mặc kệ tất cả, mạnh mẽ xuất thủ,
trước hết chế trụ Sở Nam rồi nói tiếp, xuất hiện Hỏa kiếp, xuất hiện
chiếc quan tài, còn có cả khí tức Võ Thánh trung cấp, tất cả những điều
này đã khiến lòng hắn sinh cảm giác bất an, để tránh xảy ra chuyện ngoại ý muốn, Thần thượng phải thừa cơ xuất thủ.

Lúc Thần thượng giết
đến, Sở Nam đã đến cạnh nơi bố trí Chân Vũ Trụ, không chút do dự, ném
ngọc bội Tổ Bảo ra, lập xuống bước thứ 10 của Tinh Thần trận, đồng thời
cao giọng hô:

- Chiến Thần, đem cây cột kia ném đến đây! Thiên Quy, mượn pháp bảo trong tay ngươi dùng một lát!

- Rõ, lão đại!

Thiết Thương Hùng lập tức ném Chân Vũ Trụ cho Sở Nam, pháp bảo toái phiến
trong tay Thiên Quy là dùng để bảo mệnh, thế nhưng Thiên Quy lại không
chút do dự hay chần chờ gì, trực tiếp đem mảnh vụn ném cho Sở Nam, thứ
nhất là Thiên Quy tin Sở Nam, tin tưởng vô điều kiện, ngay cả Hỏa kiếp
trong truyền thuyết cũng bị Sở Nam dẫn đến, thậm chí còn độ qua, Thiên
Quy không tin tỷ phu của hắn thì còn có thể tin ai? Thứ hai, mảnh toái
phiến trong tay hắn, căn bản không thể phát huy được tác dụng chân chính của nó, nếu như Thần thượng muốn cướp thì hắn căn bản cũng không thể
bảo hộ được.

Chân Vũ Trụ thoáng cái bố trí đến bước thứ 12.

Pháp bảo mảnh toái phiến bố trí bước thứ 13.

Đổi lại là lúc trước, Sở Nam muốn bố trí mười ba bước thì cũng phải liều
mạng, thậm chí nuốt "Phong Ma Đan", nhưng bây giờ, 13 bước đối với Sở
Nam mà nói hoàn toàn chẳng đáng kể, hắn lấy ra con mắt hoàng kim trong
nhẫn trữ vật, bố trí bước 14, tương ứng với 14 ngôi sao.

Con mắt
vừa xuất hiện, ánh mắt vốn đờ đẫn dường như thoáng chuyển động, Sở Nam
cũng không chú ý, hắn lại lấy ra hai khúc xương, trên hai khúc xương còn có ba khối toái phiến, đáng tiếc là Sở Nam vẫn không thể tách chúng ra.

Lúc Sở Nam làm những động tác này, trên mặt Thiên Nhiên chợt hiện vẻ kinh
hỉ, lập tức phóng thích Phong "Long quyển", chống lại mười khôi lỗi Võ
Thánh đại viên mãn, Thiết Thương Hùng và đám người Minh lão tổ tông cũng ra tay, Tiên Nguyệt cũng thi triển "Pháp tắc" âm thanh, ánh mắt Tiên
Nguyệt vẫn nhìn chằm chằm thân ảnh Sở Nam, chứng kiến tình cảnh vừa rồi, lại thêm một phen nói chuyện, tâm hồn thiếu nữ của Tiên Nguyệt đã chấn
động triệt để, thầm nghĩ:

- Đây mới là nam nhân, là nam nhân chân chính, nam nhân mà ta muốn tìm!

Nhất thời, mười bộ khôi lỗi đều bị chặn lại.


Về phần Thiên Long Hồn thì huyết sát cùng với khôi lỗi thực lực gần tiếp
cận Võ Thần, Thiên Long Hồn dốc toàn lực, cho dù bị trọng thương cũng
liều mạng quấn lấy khôi lỗi này, để nó không thể đi quấy rầy Sở Nam, Sở
Nam vượt qua Hỏa kiếp đã mang đến cho hắn khiếp sợ tuyệt đối khó có thể
tưởng tượng.

Thần thượng vốn cho rằng, sau khi vượt qua Hỏa kiếp
thì Sở Nam nhất định sẽ suy yếu vô cùng, nào ngờ Sở Nam vẫn sinh long
hoạt hổ, chỉ chút sơ suất đã để hắn thoát ra ngoài, Thần thượng xoay
người lại, nhìn trận pháp mà Sở Nam bố trí xuống, trong lòng bất chợt
dâng lên một cảm giác quen thuộc, thanh âm lại truyền ra:

- Sở
Nam, ta vô cùng bội phục ngươi, ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội, thần
phục ta, ta sẽ để ngươi có máu có thịt mà sống, bằng không, ta chỉ đành
biến ngươi thành một đống thịt biết đi mà thôi.

- Hỏa kiếp ta còn không sợ, há lại sợ một tiểu miêu ẩn trong bóng tối như ngươi?

Sở Nam nói xong, trong lòng bất chợt tràn đầy khiếp sợ, hắn cảm thấy hai
khúc xương trong tay dường như chấn động một chút, giống như đang biểu
đạt ý tứ nào đó, không khỏi thầm nghĩ:

- Đã thành xương rồi, vẫn còn ý thức hay sao?

Biến hóa khác thường này, Sở Nam rất nhanh liền bỏ qua, tiếp tục đem xương
cốt và mảnh toái phiến tách ra, nhưng bất luận Sở Nam dùng bao nhiêu lực lượng thì vẫn không thể tách nó ra, thậm chí ngay cả một chút xê dịch
cũng không có, bởi vì lực lượng của hắn giống như bùn ném vào biển,
nhanh chóng không còn tăm hơi, giống như là bị khúc xương và mảnh toái
phiến thôn phệ vậy.

Không chỉ lực lượng, cả Ngũ Hành nguyên dịch, lôi điện, sinh tử nhị khí, thậm chí cả năng lượng thần bí cũng vô dụng, tất cả đều một đi không trở lại, Sở Nam thật sự kinh ngạc, thầm nghĩ:

- Xương cốt này chẳng lẽ so với quan tài thủy tinh thần bí còn lợi hại hơn?

Kinh ngạc xong thì Sở Nam lại cảm thấy khó khăn, năng lượng trong cơ thể hắn đều không được, như vậy thì làm sao mới có thể tách hai thứ ra đây?

Suy nghĩ biện pháp và tất cả hành động đều không quá một giây, Thần thượng lại nói:

- Sở Nam, để ta đến thử một phen, xem xem sau khi ngươi vượt qua Hỏa kiếp, tấn chức Võ Thánh thì thực lực sẽ như thế nào!

Lời còn chưa dứt thì một đoàn Hỏa "Pháp tắc" đã rơi xuống Sở Nam, Sở Nam
không tránh không né, tùy ý để Hỏa "Pháp tắc" nện lên người, năng lượng
hỏa diễm bị Hàn Ngọc Lam Viêm Vương thôn phệ, mà "Pháp tắc" ẩn hàm trong hỏa diễm cũng bị đoàn hỏa trong ý thức của Sở Nam thôn phệ, lại diễn
hóa ra những đường vân mới.

Ánh mắt Thần thượng thoáng rung động, kinh ngạc vô cùng, Hỏa "Pháp tắc" đối với Sở Nam vô dụng? Thần thượng
không biết rằng, Hỏa "Pháp tắc" của hắn vẫn có tác dụng, chỉ có điều tác dụng không phải là công kích, mà là chất dinh dưỡng.


- Tốt lắm!

Thần thượng áp chế chấn kinh, hít sâu một hơi, tiện tay vung lên một thanh
kiếm "Pháp tắc", tản mát Kim khí tức sắc bét, phá không chém đến, Sở Nam nâng quyền, ngưng tụ áp súc Hỏa "Pháp tắc", Diệt Thiên Quyền đánh ra,
hắc động kích thước 4 mét liền ngăn lại kiếm "Pháp tắc".

- Hỏa
"Pháp tắc" có thể dẫn đến Hỏa kiếp quả nhiên không đơn giản, từ phầm
giai mà xét thì đủ để áp đảo phần lớn "Pháp tắc" Hỏa thuộc tính, có
không gian phát triển vô hận, chỉ tiếc là Hỏa "Pháp tắc" của ngươi quá
nhỏ rồi, cũng giống như một hài nhi mới sinh. Thực lực của ngươi quá
yếu, không thể bảo hộ nó được!

Thần thượng nói đến đây, điểm ra một chỉ, lạnh nhạt nói:

- Kiếm phá!

Thoáng chốc, kiếm "Pháp tắc" liền đâm vào trong hắc động, muốn đem hắc động
trảm phá, áp lực lên Sở Nam tăng vọt, lời của Thần thượng vừa nói đều là sự thật, Hỏa "Pháp tắc" mà Sở Nam sáng tạo ra, theo lý thuyết thì có
thể hiệu lệnh được hết tất cả "Pháp tắc" hỏa diễm, nhưng quả thật chỉ
giống hài nhi mới sinh, mặc dù trong Ngũ Hành thì Hỏa khắc Kim, nhưng
đối diện với kiếm "Pháp tắc" của Thần thượng thì vẫn rơi vào thế cục
không thể địch lại.

Sở Nam cố gắng du trì hắc động, còn áp súc
hắc động lại, bởi vì áp súc hắc động cũng có thể khiến uy năng của nó
tăng vọt, đang lúc Sở Nam muốn đem năng lượng khác nhập vào trong, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh Hỏa Hồn kim sắc triệu hoán vạn hỏa.

Lập tức, trong lòng nảy ra một kế.

- Cho dù chỉ là hài nhi mới sinh thì cũng không phải là thứ chỉ dựa vào ngươi là có thể dễ dàng trảm sát!

Sở Nam nói đến đây, liền quát:

- Mượn Hỏa của ngươi, công kích Kim của ngươi, Hỏa dến!

Tiếng quát vừa rơi vào trong tai Thần thượng, Thần thượng liền cảm thấy Hỏa
"Pháp tắc" trong người hắn như bị rút đi, cũng giống như Hỏa Hồn kim sắc lúc trước đoạt lấy Hỏa "Pháp tắc" của hắn vậy, trong lòng Thần thượng
kinh ngạc, thầm nghĩ:

- Tên tiểu tử này như thế nào lại yêu nghiệt đến mức đó?

Đồng thời, Thần thượng dốc sức áp chế Hỏa "Pháp tắc" của mình, không để Sở Nam rút đi, còn mỉa mai cười nói:

- Ngươi cảm thấy một đứa trẻ có thể kéo sập được một tòa núi nguy nga sao?

- Kéo không nhúc nhích sao?

Sở Nam lạnh nhạt hỏi, sau đó quát:

- Lấy danh nghĩ Hỏa "Pháp tắc" của ta, lệnh ngươi Hỏa nguyên tận tán!

Lời vừa dứt, Hỏa nguyên trong cơ thể Thần thượng lập tức tiêu tán không
còn, giống như một cây đại thụ xanh um tươi tốt lập tức hóa thành cây gỗ khô, sau đó biến thành cát bụi.

Thần thượng kinh hãi, Hỏa "Pháp
tắc" cho dù có lợi hại hơn nữa thì cũng phải cần Hỏa nguyên duy trì, nếu như Hỏa nguyên biến mất thì Hỏa "Pháp tắc" cũng sẽ giống như cây không
rễ, không thể dùng tòa núi lớn để so sánh nữa, chỉ có thể xem là một tấm giấy mỏng.

- Hỏa đến!

Sở Nam thốt ra hai chữ, Hỏa "Pháp tắc" trên người Thần thượng lập tức bị rút sạch không còn.

- Phá!

Thần thượng cũng hết lớn một tiếng, kiếm "Pháp tắc" lập tức tăng vọt.