Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1245: Dịch Âm thể, bá khí

Tốc độ điên cuồng của Sở Nam dần chậm lại, hắn giống như bước vào một
khu vực riêng biệt, nhưng tòa Lưu Vân Tinh Kim lớn nhỏ giống như hóa
thành một thanh đao, vô cùng bá đạo, hướng về phía Sở Nam điên cuồng
chém.

Mỗi một đao chém xuống, trong lòng Sở Nam đều dâng lên một
loại cảm giác kỳ quái, phảng phất như trong cơ thể có thứ gì cộng hưởng.

- Bá đạo?

Sở Nam thầm nghĩ, cũng không tiếp tục thôn phệ năng lượng để chuyển hóa
thành Ngũ Hành nguyên dịch, hắn siết chặt nắm quyền, ngưng lực trên
quyền, thi triển Diệt Thiên Quyền đánh tới một thanh đao.

Quyền đến, đao toái.

Lưu Vân Tinh Kim vỡ nát, Sở Nam vẫn không từ bỏ, lại đem toàn bộ năng lượng bên trong thôn hấp sạch sẽ, Thiên Long Hồn theo sát phía sau, muốn ra
tay thì bị Sở Nam cản lại, nói:

- Không cần ra tay, đi theo là được, những thứ này đều là của ta.

Sở Nam vừa phá đao vừa tiến về phía trước, càng lúc càng cảm thấy đao cứng hơn, khí thế bá đạo càng đậm, cảm giác kỳ quái trong cơ thể Sở Nam ngày càng rõ ràng.

Lại một hắc động xuất hiện, liên tiếp đánh nát hai thanh đao.

Nhìn những hắc động này, trong lòng Sở Nam thầm nghĩ:

- Hắc động xuất hiện quả thật có chút uy phong, nhưng lại quá khoa
trương, khiến địch nhân cảnh giác, dù sao không phải người nào cũng ngu, tất đều có đề phòng, nếu như khiến người ta có chuẩn bị thì sẽ không
đạt được hiệu quả cần thiết. Nếu như… nếu như có thể khiến hắc động ẩn
hình, không kẻ nào có thể phát hiện. Hoặc có thể đem hắc động và uy năng của hắc động thu vào trong quyền, lúc đó tính cảnh giác của đối phương
sẽ không cao, uy lực cũng sẽ không lớn nữa…

Nghĩ vậy, Sở Nam một
bên tìm kiếm thứ cảm giác kỳ quái kia, một bên vừa thử đem hắc động thu
vào trong quyền, thu vào trong thân thể, bởi như vậy có thể khiến cho
hắc động ẩn hình, nhưng hắn bây giờ vẫn không làm được. Cũng may Sở Nam
đã quen với việc nhất tâm lưỡng dụng, sau khi tu luyện “Tâm Luyện quyết” thì cùng lúc thực hiện hai việc cũng không xảy ra sai sót.

- Muốn ẩn tàng hắc động trong quyền, biện pháp tốt nhất trước mắt cũng chỉ có thể là áp súc!

Trong lòng Sở Nam thầm nhủ, liền làm theo cách này, mỗi một quyền đánh ra đều bắt đầu điên cuồng áp súc…

o0o


Trên Vân Cương Sơn, những người đi theo Thiên Nhiên đều cùng đám Võ Thánh
hỗn chiến với nhau, đoàn người Sửu Đạo Nhân và Diệp Chính Phi đứng một
bên xem kịch vui, thân thể Sửu Đạo Nhân vẫn còn trần truồng, Thiên Nhiên tất nhiên đều đem mắt và thần niệm của mình phong bế lại, cũng may,
Thiên Nhiên có cảm ứng với Phong, có thể nghe âm đoán vị, ở nơi nào có
chút Phong dị động thì Thiên Nhiên đều có thể chuẩn xác phát giác ra,
hơn nữa còn có thể phân biệt là địch hay bạn.

Thiên Nhiên vung
dược cuốc lên, vũ đắc sinh phong (đánh rất hăng), mỗi một cuốc bổ xuống, không phải "Long quyển" điên cuồng gào thét cũng là Phong Quyển Tàn
Vân, hoặc là vũ kỹ khác càng lợi hại hơn, phàm là những Võ Thánh sơ cấp, trung cấp đến gần phạm vi 300 mét, liền trực tiếp bỏ mạng. Võ Thánh cao cấp cũng bị trọng thương, cách tử vong không xa. Võ Thánh đại viên mãn
cũng bị thương không nhẹ, thổ huyết không ngừng.

Lực chiến đấu
của Thiết Thương Hùng quả thật rất mạnh, chỉ dùng lực một mình đã có thể đánh với hai tên Võ Thánh đại viên mãn và ba tên Võ Thánh cao cấp mà
vẫn không rơi xuống hạ phong. Tam Vĩ Hồng Hồ cũng không kém, năm người
Minh lão tổ tông hợp thành một trận, ngược lại không người nào có thể
ngăn cản.

Thiên Quy xuất ra hắc quang, trong tay cầm một thanh
Thần Khí, không gì địch nổi. Tiểu Nê Thu theo bên cạnh hắn dựa vào lợi
thế ngoại hình khiến người khác chủ quan, cũng giết được không ít Võ
Thánh, cho dù là Võ Thánh cao cấp cũng bị nó đánh lén mà bỏ mạng hai
tên, lúc này, Tiểu Nê Thu cảm thấy vô cùng may mắn, bởi lúc trước tiểu
Hắc đại nhân đã khiến hắn biến thành Tiểu Nê Thu, bằng không thì với
thân thể khổng lồ của Hung Giao bốn trảo, chỉ e sẽ hấp dẫn không ít sự
chú ý của các cao thủ.

Thật ra, Tiểu Nê Thu cũng không biết rằng, lực chú ý của Sửu Đạo Nhân cũng rơi trên người nó, Sửu Đạo Nhân cảm
thấy Tiểu Nê Thu có vấn đề. Lúc này, Diệp Chính Phi mới khẽ nói với Sửu
Đạo Nhân, lúc này, hào quang hèn hạ của Sửu Đạo Nhân đột nhiên bắn ra.
Lập tức, thân hình trống không của Sửu Đạo Nhân đột nhiên biến mất, khi
xuất hiện đã ở trên đầu Thiên Quy, một đám Hỏa "Pháp tắc" ngưng tụ thành một mũi khoan, khoan thẳng vào hắc quang.

Thân thể Thiên Quy bị
thương không nhẹ, năng lượng và thể lực đều không đủ duy trì hắc quang,
mà Sửu Đạo Nhân lại dùng "Pháp tắc" Thổ thuộc tính ngưng tụ thành trọng
chùy, nện xuống Thiên Quy, lập tức hắc quang mà Thiên Quy ngưng tụ liền
không trụ được, bản thân hắn cũng sắp bị nện thành bánh thịt. Thiên
Nhiên liền xông đến, đem dược cuốc nện xuống trọng chùy, nhưng Sửu Đạo
Nhân vẫn không thối lui, ngược lại hét lớn:

- Dục Xuân Hương!

Nghe thấy ba chữ này, Thiên Nhiên theo phản xạ có điều kiện muốn tránh, lập

tức trọng chuy kia liền đánh thẳng về phía Thiên Nhiên, Thiên Nhiên vội
vàng ngự Phong ngăn cản, nhưng vẫn trúng phải trọng kích, nhất thời thổ
ra một ngụm máu tươi, nhưng nàng vẫn dùng dược cuốc đào thành một cái
hố, ngay sau đó bảo hộ Thiên Quy thối lui.

Sửu Đạo Nhân muốn đuổi theo, tuy nhiên lại bị cái hố trong không trung cản lại, hắn chộp lấy
máu tươi Thiên Nhiên thổ ra, dùng một động tác cực kỳ buồn nôn, đem máu
tươi nuốt vào trong miệng, đột nhiên, nụ cười của Sửu Đạo Nhân càng tươi hơn, gần ba giây sau mới phát ra tiếng cuồng tiếu:

- Dịch Âm
thể, Phong công chúa, không ngờ ngươi lại là Dịch Âm thể mà lão phu tìm
kiếm không biết bao nhiêu năm qua mà thủy chung vẫn không tìm được,
không thể ngờ, đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công
phu (*), không uổng phí công lão phu đến đây. Phong công chúa, lão phu
nhất định phải có được ngươi, chỉ cần cùng ngươi giao hợp, lão phu nhất
định có thể vượt qua ranh giới kia, tiến vào Võ Thần chi cảnh! Võ Thần
a, lão phu đã dừng tại cảnh giới này mấy trăm năm rồi!

(*) Đi mòn gót giày không tìm thấy, đến khi gặp được không phí chút công sức.

Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Diệp Chính Phi chợt thay đổi, trong lòng dâng lên tư vị khó tảL

- Dịch Âm thể, nếu như ta có được, khẳng định cũng sẽ tiến một bước dài…

Thần sắc Phong công chúa trở nên kiên quyết dị thường, Thiên Quy nói:

- Pháp bảo này ngươi cầm lại đi, nó ở trong tay ngươi mới có thể phát huy được tác dụng lớn nhất, không cần quản đến ta, trực tiếp đem tên sửu
bát quái kia giết đi là được.

- Không được, cho dù ta chết cũng sẽ không để ngươi xảy ra vấn đề.

- Ngươi còn muốn ta gọi ngươi là tỷ không? Nếu muốn thì cầm lấy pháp bảo này đi!

Thiên Nhiên nghe nói thế, trong lòng dị thường cảm động, nhưng vẫn không tiếp nhận pháp bảo, lại nói:

- Tiểu đệ, chúng ta đều sẽ không xảy ra chuyện, đừng quên rằng còn có hắn!

Thiên Nhiên vừa nói xong, đám người Thiên Quy lập tức tinh thần bách bội, ba
cái đuôi của Tam Vĩ Hồng Hồ bắt đầu lay động, chúng Võ Thánh đều nhìn về phía Tam Vĩ Hồng Hồ, dần dần nổi lên biến hóa…

Sửu Đạo Nhân thì vẫn còn chìm trong cuồng hỉ.

o0o

Bên trong mỏ quáng, Sở Nam đánh ra Diệt Thiên Quyền, hắc động vốn mở rộng
hơn trăm mét đã bị áp súc lại chỉ còn mười mét, hắc động bị áp súc, uy
năng không chỉ giảm đi mà lại càng lợi hại hơn.

Cùng lúc đó,
huyết dịch trong cơ thể Sở Nam trở nên sôi trào, hắn cảm thấy mình đã
sắp tiếp cận với trung tâm mạch quáng, thì ra vị trí của Kim Hồn là bên
trong một thanh đao, khí thế của nó càng mãnh liệt, thậm chí không gian
xung quanh cũng tràn ngập loại khí thế này.

- Cỗ khí thế này, phải chăng…

Trong đầu Sở Nam đột nhiên xuất hiện hai chữ:

- Bá… khí…