Khi Lâm Động xuất hiện đồng thời đứng trước nam tử áo xám, không khí trên bình đài dường như đông cứng lại, đệ tử Đạo Tông ở xung quanh cảm thấy dường như tim mình bị một bàn tay vô hình nào đó bóp nghẹt.
Hai người trước mặt, một kẻ từng là thiên tài của Thiên Điện, hiện giờ có hung danh vang dội khắp Đông Huyền Vực, người kia cũng là nhân vật yêu nghiệt hiện nay trong Đạo Tông.
Hai người cùng ưu tú như nhau, bình thường đồng thời đều thể hiện ra sự sắc bén của chính mình, nhưng khi hai người gặp nhau thì khó tránh xung đột!
Vương Diêm cũng dừng bước vì thân ảnh bỗng xuất hiện trước mặt mình, đôi mắt lạnh lùng khẽ động, rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Động.
Sắc mặt Vương Diêm không hề có chút dao động vì sự xuất hiện của Lâm Động. Đôi mắt không một tia biểu tình nhìn thẳng Lâm Động, chợt một luồng khí thế huyết tinh tràn ra từ người hắn.
Khí thế của Vương Diêm mang đậm sát khí, đó là thứ sát khí được tôi luyện qua vô số trận chém giết. Với những đệ tử tu luyện trong Tông phái bình thường thì đúng là có sức chấn nhiếp, vì thế sắc mặt của những đệ tử xung quanh lúc này đều hơi tái đi.
Vương Diêm đứng trước mặt đây đúng là kẻ đã từng bò ra từ đống tử thi, loại người này thật sự đáng sợ!
Lâm Động đứng trước Vương Diêm, lông mày hơi nhíu lại, hắn cảm nhận được áp lực lãnh lẽo đầy sát khí mà Vương Diêm tỏa ra. Không thể không thừa nhận Vương Diêm là nhân vật vô cùng nguy hiểm. Tuy Vương Diêm đã trải qua vô vàn trận huyết chiến, thậm chí bò ra từ đám tử thi, nhưng Lâm Động cũng không phải đệ tử trưởng thành từ môi trường hòa bình bên trong Đạo Tông!
Hắn không có chút bối cảnh nào, đến từ trấn Thanh Dương, hắn từng bước đi đến hôm nay, những gì hắn trải qua cũng không hề thua kém Vương Diêm! Vì thế thứ sát khí mạnh mẽ của Vương Diêm có thể uy hiếp đệ tử Đạo Tông khác chứ không có tác dụng gì với Lâm Động!
Đôi mắt Lâm Động tĩnh lặng như mặt nước hồ phẳng lặng, nhìn Vương Diêm không chút sợ sệt, đồng thời bước chân cũng không có dấu hiệu chuyển động.
Sự vững vàng như núi này của Lâm Động khiến Vương Diêm có phần kinh ngạc, nhưng rồi hắn cau mày, khiến những vết sẹo trên mặt khẽ chuyển động, phát ra thứ khí tức hung sát lạnh lẽo.
- Vương Diêm sư huynh!
Ngay khi Vương Diêm đang chuẩn bị phát tác thì Ứng Hoan Hoan vội chắn trước mặt Lâm Động, nở nụ cười miễn cưỡng:
- Vương Diêm sư huynh, hắn là Lâm Động, mới vào Đạo Tông chúng ta chưa được một năm.
- Lâm Động?
Cái tên vừa lọt vào tai, sắc mặt Vương Diêm lập tức hơi thay đổi, hắn nhìn lên gương mặt Lâm Động, giọng khàn khàn nói:
- Lâm Động giao chiến cùng lưỡng bại câu thương với Diêu Linh?
Ứng Hoan Hoan gật đầu, cũng không ngờ Vương Diêm biết chuyện này.
- Ta đã truy sát Diêu Linh hai tháng, cuối cùng khiến cho hắn trọng thương trốn mất, không ngờ cuối cùng hắn lại chết trong tay ngươi!
Vương Diêm nhìn Lâm Động, nói:
- Đạo Tông lần này cũng có một đệ tử không tệ. Ta biết ngươi muốn nói gì, nhưng ta đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được!
Lâm Động trầm mặc rồi khẽ nói:
- Vương Diêm sư huynh, làm vậy liệu có hơi ích kỷ không?
Ứng Hoan Hoan nghe vậy, sắc mặt hơi thay đổi, vội vàng nháy mắt với Lâm Động, nhưng hắn làm như không thấy, đưa tay kéo Ứng Hoan Hoan ra phía sau, ánh mắt manh mẽ nhìn Vương Diêm không chút sợ hãi.
Vương Diêm cũng nhìn Lâm Động, một lúc sau mới lạnh lùng nói:
- Sau khi hoàn thành mọi việc, ta tự sẽ dùng tính mạng đền đáp Đạo Tông!
Lâm Động cau mày, hắn cảm nhận được sự cố chấp của vị Vương Diêm sư huynh này. Thù hận trong lòng đã chiếm lĩnh lý trí của hắn, loại người này một khi đã quyết định thì không dễ thay đổi!
- Nếu các ngươi muốn ngăn cản thì phải đánh bại ra. Nhưng mà… ta sẽ không nương tay đâu!
Vương Diêm nhìn Lâm Động và Ứng Hoan Hoan.
Ứng Hoan Hoan cắn môi, hai bàn tay không kìm được nắm chặt lại.
Lâm Động thở hắt ra một tiếng, dường như cũng bất lực. Rồi trước ánh mắt chăm chú của mọi người, hắn gật đầu:
- Nếu đã vậy, Vương Diêm sư huynh, chúng ta gặp nhau trên Điện Thí!
Gương mặt Vương Diêm khẽ động, hắn nhìn chằm chằm Lâm Động, dường như muốn biết Lâm Động lấy đâu ra sự tự tin để nói câu đó. Nhưng cuối cùng hắn cũng không nói thêm gì, chỉ gật đầu rồi đi vòng qua hai người Lâm Động.
Vương Diêm đi xa một lúc lâu không khí trên bình đài mới được thả lỏng. Nhưng sắc mặt đa số các đệ tử đều rất phức tạp. Bọn họ biết Điện Thí lần này có lẽ sẽ khá phiền phức vì sự trở về của Vương Diêm.
Lâm Động ngoảnh mặt lại nhìn Ứng Hoan Hoan, cười nói:
- Không cần quá lo lắng! Vương Diêm sư huynh tuy mạnh nhưng Tiếu Tiếu Đại sư tỷ cũng đâu phải yếu thế. Nếu bọn họ giao đấu, ai chiến thắng cũng chưa biết được!
- Hy vọng là thế!
Ứng Hoan Hoan khẽ thở dài, giờ cũng chỉ đành hy vọng Ứng Tiếu Tiếu có thể ngăn cản được hành động điên cuồng của Vương Diêm mà thôi. Nếu Vương Diêm giành được quyền chỉ huy thì có lẽ cuộc So tài Tông phái sẽ tràn ngập máu tanh… Quan trọng nhất là, Vương Diêm có uy tín khá cao đối với các đệ tử Đạo Tông, nhất là những đệ tử ở đây đã lâu. Dù sao thì mấy năm nay, những đệ tử tuyệt đỉnh của Tứ Điện như Ứng Tiếu Tiếu, Thanh Diệp, Mục Lực cũng chỉ có thể chạy theo sau hắn.
Hơn nữa ân oán giữa Đạo Tông và Nguyên Môn rất sâu sắc, không ít đệ tử đều oán hận Nguyên Môn, tuy bình thường có Ứng Huyền Tử bọn họ trấn áp nên không có náo loạn, nhưng khi để Vương Diêm nắm quyền chỉ huy thì có lẽ hắn sẽ dẫn các đệ tử liều chết với Nguyên Môn.
Mà hiện tại, chỉnh thể thực lực của đệ tử Đạo Tông luôn yếu hơn Nguyên Môn, vì thế sự liều lĩnh ấy là tự tìm chỗ chết!
- Ta phải đi nói với tỷ tỷ!
Ứng Hoan Hoan vẫn cảm thấy rất bất an, tuy biết thực lực Ứng Tiếu Tiếu không giống như xưa nữa nhưng mấy năm nay những thông tin về Vương Diêm truyền về cũng khiến Ứng Huyền Tử phải kinh ngạc!
Lâm Động gật đầu, cũng không nói gì thêm. Nhìn bóng dáng vội vã của Ứng Hoan Hoan, hắn chau mày, rồi thở dài. Điện Thí lần này hẳn đã trở nên phiền phức rồi!
o0o
Trong mấy ngày tiếp theo, Lâm Động cũng không có gặp Ứng Hoan Hoan, thông tin Vương Diêm trở về cũng lan truyền khắp Đạo Tông, gây nên động tĩnh không nhỏ. Tuy những đệ tử mới gia nhập không hiểu rõ về Vương Diêm sư huynh, nhưng khi biết hắn đứng thứ hai trong Tông Phái Thông Tập Bảng thì không ai là không kêu lên kinh ngạc.
Nguồn: https://truyenfull.vnNhưng một số đệ tử nhanh nhạy thì nghĩ được một vài chuyện sâu xa hơn. Ví như Vương Diêm nhiều năm ở bên ngoài giờ đột nhiên quay về, một vài phán đoán khiến bọn họ phải biến sắc nhưng cuối cùng cũng không nói gì, chỉ thầm thở dài, Điện Thí năm nay sẽ hỗn loạn đây!
So với sự sục sôi của các đệ tử, cao tầng của Đạo Tông lại trầm mặc, hơn nữa sau khi Vương Diêm trở về không hề đi gặp bất cứ trưởng bối nào, chỉ về nơi ở trước đây đóng cửa chờ đợi Điện Thí.
Lâm Động cũng chỉ đành bất lực với chuyện này. Chuyên năm đó hắn cũng hiểu được một chút từ Ứng Hoan Hoan, vị tỷ tỷ kia của Vương Diêm vì bảo vệ cho đệ tử Đạo Tông rút lui mới bị bọn người Nguyên Môn vây giết. Sau đó Đạo Tông chọn cách quên đi để tránh hỗn loạn, những người lãnh đạo cao tầng của Đạo Tông cũng rất áy náy đối với Vương Diêm. Vì thế, theo lý thường, Đạo Tông có lẽ sẽ không thể tước bỏ quyền tham gia Điện Thí của Vương Diêm, vì hắn vẫn luôn là đệ tử của Đạo Tông!
o0o
Thời gian nhanh chóng trôi qua trong không khí như vậy, không khí căng thẳng ngày một bùng nổ, đến một ngày cuối cùng nó đã đạt đến mức cực hạn!
Két két…
Cửa phòng được đẩy ra, Lâm Động bước ra ngoài, dang hai tay ra đón ánh nắng. Hắn nhắm hờ mắt, lắng nghe không khí sục sôi ở bốn phía xung quanh, rồi hít một hơi sâu, mắt mở ra, ánh lên sự mạnh mẽ.
Cuối cùng Điện Thí cũng đến rồi!