Vũ Động Càn Khôn

Chương 277: Thu phục Phù khôi Cao cấp

Cảm giác từ chỗ yết hầu truyền hàn khí dày đặc, thân thể của Trưởng lão Âm Khôi Tông kia lập tức trở nên lạnh lẽo và cứng ngắc. Hắn cũng không dám có chút cử động nào. Tuy hiện tại hắn đã có thể khống chế Phù khôi, nhưng hắn cũng hiểu được, trước khi Phù khôi kịp xông tới, lưỡi kích sắc bén kia có thể dễ dàng cắt đứt yết hầu của hắn.

- Ngươi là ai? Ta là Trưởng lão Âm Khôi Tông!

Trên trán mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, vị Trưởng lão Âm Khôi Tông kia cố gắng khống chế chính mình trấn định lại, lạnh lùng nói.

- Ồ, nhắc tới Âm Khôi Tông trước mặt ta, chỉ sợ sẽ chỉ làm ngươi chết nhanh hơn một chút!

Lâm Động có chút khẽ cười, chậm rãi từ phía sau gã Trưởng lão này đi ra phía trước.

- Lâm Động?

Nhìn thân ảnh trẻ tuổi xuất hiện ở trước mặt kia, khuôn mặt già nua của Trưởng lão Âm Khôi Tông nhất thời run rẩy kịch liệt. Hiển nhiên lão không bao giờ ngờ tới được, người đột nhiên lao ra ám toán lão, cư nhiên lại là kẻ có ân oán không nhỏ với Âm Khôi Tông bọn hắn, Lâm Động.

Lâm Động khẽ mỉm cười, liếc mắt nhìn không gian tối đen phía trên, lạnh lùng nói:

- Đằng Lỗi kia xem ra cũng tin tưởng ngươi lắm. Hắn chính mình ở phía trên ngăn cản Đại Ma Môn lại, mà cho ngươi xuống đây thu phục đầu Phù khôi Cao cấp này.

Ánh mắt Trưởng lão Âm Khôi Tông lóe ra hàn mang, trong lòng không ngừng chuyển động tìm kế thoát thân.

Tinh thần lực trong nê hoàn cung của lão, bởi vì lúc trước Lâm Động sử dụng Tinh Thần Chi Hỏa đánh lén, lúc này vẫn còn đang không ngừng bạo động. Chẳng qua chỉ cần cho lão một chút thời gian liền có thể ổn định lại tinh thần lực. Đến lúc đó, một khi khôi phục lại thực lực, lão liền có thể thoát thân từ trong tay Lâm Động. Hơn nữa còn có thể khống chế Phù khôi Cao cấp đánh bại Lâm Động nữa.

- Ngươi hẳn là đang nghĩ làm thế nào để giết chết ta, có đúng không?

Mà khi ánh mắt lão lóe ra, Lâm Động cũng đột nhiên tiến tới một bước, khẽ mỉm cười. Ngay sau đó ngón tay đột nhiên điểm ra, trên đầu ngón tay mang theo một tia Tinh Thần Chi Hỏa ngưng tụ, cuối cùng điểm lên trên trán Trưởng lão Âm Khôi Tông một cái thật mạnh, nhất thời phát ra tiếng vang nhàn nhạt.

- A!

Trên trán bắt đầu toát ra từng luồng khí vụ nhàn nhạt, sắc mặt Trưởng lão Âm Khôi Tông lập tức trở nên trắng bệch. Tinh thần lực vốn còn đang bạo động bên trong nê hoàn cung, hiện tại đã bị Lâm Động kích thích khiến cho bùng nổ trời long đất lở. Cảm giác đau nhức điên cuồng bắt đầu lan tràn ra, trong chốc lát liền vùi lấp lý trí của lão.

- Cho ngươi hai con đường lựa chọn, hoặc là xóa đi tinh thần ấn ký, hoặc là giết chết ngươi, sau đó đích thân ta động thủ!

Lâm Động chậm rãi thu hồi đầu ngón tay, liếc mắt nhìn Trưởng lão Âm Khôi Tông sắc mặt trắng bệch, nhàn nhạt nói.

Lúc trước bởi vì muốn chờ đợi thời cơ tốt nhất, cho nên trên Phù khôi Cao cấp kia đã bị lão giả này gắn kết xong tinh thần ấn ký. Nếu như để Lâm Động xóa đi cái tinh thần ấn ký kia, tất nhiên phải tốn công phu khá nhiều. Thậm chí cho dù dù hiện tại hắn có giết chết lão quỷ này, thì vẫn như cũ không có biện pháp lập tức xóa đi.

Dù sao mặc kệ nói như thế nào, lão giả này cũng là một gã Linh Phù sư Trung cấp, muốn xóa đi tinh thần ấn ký của lão cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

- Ngươi nằm mơ!

Nghe được Lâm Động nói thế, Trưởng lão Âm Khôi Tông kia mặc dù đau đớn cùng cực, thế nhưng cũng cố gắng nói:

- Tiểu tử, ngươi không cần quá mức càn rỡ. Nhân mã Âm Khôi Tông chúng ta toàn bộ cũng đều ở phía trên cả rồi. Đến lúc đó nhìn xem ngươi chạy trốn như thế nào? Nếu như ngươi biết suy nghĩ thì mau chóng thả ta ra, nếu không, hôm nay nơi này chính là chỗ chôn của ngươi!

- Xem ra ngươi vẫn còn chưa nhận ra rõ ràng mối quan hệ cùng với tình cảnh hiện tại của chúng ta.

Nghe lão ta nói vậy, Lâm Động cũng thoáng có chút tiếc nuối, khẽ hít nhẹ một hơi. Chợt ánh mắt hắn biến thành lạnh như băng, cổ kích trong tay nhẹ nhàng xẹt qua yết hầu của Trưởng lão Âm Khôi Tông, nhất thời một tia máu tươi đã xuất hiện trên cổ hắn. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Đợi đã!

Từ yết hầu truyền đến cảm giác lạnh lẽo khiến cho toàn thân Trưởng lão Âm Khôi Tông sợ hãi đến mức nhảy dựng lên. Khóe mắt lão ta kịch liệt run rẩy, vội vàng thét lên.

Phù khôi Cao cấp kia mặc dù là quý giá, nhưng nếu như vì nó mà đánh mất tính mạng, như vậy thật sự không đáng rồi!

Cánh tay Lâm Động nhất thời dừng lại, ánh mắt trầm tĩnh giương mắt nhìn Trưởng lão Âm Khôi Tông. Hắn dùng ánh mắt ra hiệu, bảo lão hành động nhanh chóng lên một chút.

Trưởng lão Âm Khôi Tông nhìn thấy như thế, cũng chỉ có thể không cam lòng, cắn răng một cái, sau đó vươn tay ra, bàn tay chạm vào đỉnh đầu của Phù khôi Cao cấp kia. Tinh thần lực trên lòng bàn tay bắt đầu khởi động, tinh thần ấn ký trên đỉnh đầu của Phù khôi cũng nhanh chóng trở nên mờ nhạt đi.

- Đa tạ! Tiểu điêu, giám sát lão gia hỏa này!

Nhìn thấy tinh thần ấn ký đã được xóa đi, trên khuôn mặt Lâm Động cũng hiện lên một tia mỉm cười. Sau đó hắn quay sang, cười nói với tiểu điêu đang ngồi trên vai mình.

Tiểu điêu cười tủm tỉm gật đầu, trực tiếp phóng tới đỉnh đầu của Trưởng lão Âm Khôi Tông. Từ trong móng vuốt hắn, một cái quang bàn tử hắc sắc bắt đầu chậm rãi khởi động. Khí tức sắc bén nguy hiểm từ cái quang bàn kia toát ra làm cho Trưởng lão Âm Khôi Tông không dám nhúc nhích lấy một cái.

Lâm Động quay người, nhìn đầu Phù khôi đang đứng chỗ huyệt động bên cạnh, trong mắt cũng có một tia kinh hỉ cùng với cảm khái. Đầu Phù khôi này, toàn thân là một màu ngăm đen, thế nhưng trong mơ hồ cùng có một vài tia quang mang màu vàng sáng bóng lóe lên trên thân thể của nó. Nếu quan sát một cách cẩn thận mới phát hiện ra, những tia quang mang màu vàng sáng bóng phảng phất ấy chính là những đạo phù văn kỳ lạ, cực kỳ phức tạp.

Đầu Phù khôi này ngoại trừ bởi vì năng lượng cạn kiệt mà quang mang trên người không chút sáng bóng ra, cũng không có hư hao gì cả, Hơn nữa mặc dù là không còn chút năng lượng nào, nhưng mà trên người của nó cũng mơ hồ cảm nhận được một loại hương vị áp bách nhàn nhạt, quả thật không hỗ là Phù khôi Cao cấp. Loại Phù khôi có cấp bậc như thế này, cho dù là nhìn khắp cả Vương triều Đại Viêm này, chỉ sợ số lượng cũng không đếm được trên đầu ngón tay…

- Quả nhiên là thứ tốt!

Ánh mắt Lâm Động quét nhìn đầu Phù khôi Cao cấp kia, sau đó tán thưởng nói. So sánh với đầu Phù khôi Cao cấp này, đầu Phù khôi Trung cấp mà hắn lấy được từ chỗ Cổ mộ phủ thật sự không đáng để nhắc đến.

- Trước hết gắn lên tinh thần ấn ký rồi tính tiếp!

Sau khi quan sát một chút, Lâm Động thu liễm lại tâm thần. Một tia tinh thần lực dũng mãnh nhanh chóng tiến vào trong thân thể của Phù khôi.

Với cục diện hiện tại trước mắt mà lựa chọn gắn tinh thần ấn ký lên Phù khôi tại nơi này, thật sự cũng không phải là sự lựa chọn tốt lắm. Nếu kéo dài thời gian, bị bọn người Đằng Lỗi phát hiện ra hắn lén cướp đoạt Phù khôi như thế này, tất nhiên sẽ dốc toàn lực công kích hắn.

Tuy nói nếu như đơn đả độc đấu, hắn cũng sẽ không sợ Đằng Lỗi gì, nhưng dù sao bên phía Âm Khôi Tông vẫn còn có không ít người, nếu như đối phương tiến hành xa luân chiến, hắn cũng không cách nào chống đỡ nổi.

Nhưng mà, nếu có thể thuận lợi thu phục được đầu Phù khôi Cao cấp này, sức chiến đấu của Lâm Động không thể nghi ngờ là sẽ gia tăng lên rất nhiều. Cho dù là đối mặt toàn bộ nhân mã của Âm Khôi Tông trên kia, hắn cũng sẽ không có chút e ngại.

Theo từng tia tinh thần lực của Lâm Động dũng mãnh tiến vào thân thể kia, ở giữa trán của đầu Phù khôi Cao cấp, tinh thần ấn ký lúc trước đã tiêu tán lại một lần nữa chậm rãi hiện ra.

Nhìn thấy Lâm Động hành động như vậy, sắc mặt Trưởng lão Âm Khôi Tông kia cũng trở nên cực kỳ khó coi. Vịt chết đã nấu chín, không ngờ lại còn có thể bay đi ngay trước mặt lão như vậy, việc này nếu như truyền về Âm Khôi Tông, lão tất nhiên cũng sẽ bị trừng phạt không nhẹ.

Nhưng mà tuy biết rõ ràng kết quả của mình sẽ không tốt, nhưng mà khi Trưởng lão Âm Khôi Tông cảm ứng được từng tia năng lượng ba động sắc bén trên đỉnh đầu mình, lão cũng không dám có bất cứ động tác gì cả.

Lão hoàn toàn không chút nghi ngờ, nếu như giờ phút này lão dám có chút cử động nào, tiểu điêu nhìn không chút bắt mắt nào trên đỉnh đầu mình kia chắc chắn sẽ ngay lập tức chém đầu mình thành hai mảnh.

Cho nên, sau khi cân nhắc cẩn thận, lựa chọn giữa vứt bỏ tánh mạng ngay tại chỗ và chấp nhận trừng phạt sau này, Trưởng lão Âm Khôi Tông vẫn vô cùng sáng suốt lựa chọn cái thứ hai.

Thiết lập tinh thần ấn ký cũng tiêu hao của Lâm Động không ít thời gian và tinh thần lực. Muốn khống chế Phù khôi Cao cấp, lượng tinh thần lực cần thiết cũng có chút vượt qua sự dự liệu của Lâm Động. Nếu không phải tinh thần lực của hắn mạnh hơn rất nhiều so với những người cùng đẳng cấp, chỉ sợ hiện tại hắn khó có thể thành công thiết lập tinh thần ấn ký lên đầu Phù khôi Cao cấp này.

Vù!

Theo một tia tinh thần lực cuối cùng quán nhập vào trong thân thể Phù khôi, toàn thân vốn có chút u ám của nó, nhất thời chậm rãi nở rộ ra một ít quang mang sáng rọi. Những phù văn màu vàng mơ hồ kia cũng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, tạo thành một mảng phù văn tối nghĩa mà vô cùng phức tạp.

- Thành công rồi!

Nhìn tinh thần ấn ký hình thành trên đỉnh đầu Phù khôi, trong mắt Lâm Động cũng toát ra một tia vui sướng. Hắn rốt cuộc cũng đã đạt được một đầu Phù khôi Cao cấp chân chính!

Trưởng lão Âm Khôi Tông ở một bên nhìn thấy Lâm Động thuận lợi thu phục được Phù khôi, trong mắt cũng xẹt qua một chút thất vọng, chợt cắn răng nói:

- Hiện tại ngươi cũng đạt được Phù khôi rồi, nên thả ta đi chứ?

Trong lòng hắn đã quyết định chủ ý, một khi thoát thân sẽ lập tức thông tri cho bọn Đằng Lỗi, kéo tất cả mọi người xuống đây, chưa chắc không thể ngăn trở được Lâm Động, thu hồi lại Phù khôi Cao cấp.

Nghe hắn nói vậy, Lâm Động khẽ mỉm cười, cũng chẳng thèm để ý tới hắn, mà chỉ chăm chú giương mắt nhìn Phù khôi Cao cấp trước mặt kia, toàn thân đang tản mát ra một luồng áp bách cực mạnh. Hắn tuy rằng không dám khẳng định đầu Phù khôi này thật sự có thể chống lại cường giả Tạo Hóa Cảnh hay không, nhưng ít ra đối mặt với loại cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Lâm Lang Thiên kia, cũng có thể toàn thân trở ra, không có bất cứ vấn đề gì.

- Chẳng qua muốn điều khiển Phù khôi Cao cấp này, số lượng Thuần Nguyên Đan cần thiết cũng là cực kỳ khủng bố. Nếu như muốn phát huy ra loại công kích cấp bậc cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Lâm Lang Thiên kia, chỉ sợ chỉ một lần công kích thôi đã phải tiêu hao đến mấy vạn Thuần Nguyên Đan a!

Cặp mày Lâm Động khẽ nhíu lại. Phù khôi Cao cấp hiển nhiên là vô cùng cường đại, nhưng nó đồng thời cũng là một cái máy nghiền Thuần Nguyên Đan không đáy. Mặc dù hiện tại sau khi cướp bóc Hoa Tông, hắn đã có thêm hơn hai mươi lăm vạn Thuần Nguyên Đan, thế nhưng hiển nhiên cũng không thể tùy tiện để cho đầu Phù khôi Cao cấp này tùy ý tiêu xài. Cho nên, nếu không đến thời khắc mấu chốt, Phù khôi Cao cấp này vẫn nên giữ lại làm thủ đoạn cứu mạng thì tốt hơn.

- Xem ra tên gia hỏa này cũng không thể tùy tiện xuất ra a!

Thu phục thành công Phù khôi Cao cấp, Lâm Động cũng yên tâm hơn không ít. Hắn liếc mắt nhìn lên trên đỉnh đầu, sau đó đột nhiên chuyển xuống phía dưới, đem tầm mắt hướng về phía mảnh hắc ám sâu bên dưới.

Sào huyệt Phù khôi này nối thẳng dưới nền đất, hơn nữa theo lẽ thường thì càng đi xuống dưới, cấp bậc Phù khôi sẽ càng cao. Chẳng qua cái loại Phù khôi cấp bậc cao hơn này, hẳn là cũng sẽ không tồn tại mới đúng. Bằng không, Âm Khôi Tông cũng sẽ không ở trong này mà tranh đoạt một đầu Phù khôi Cao cấp như thế.

Đương nhiên, thứ làm cho Lâm Động để ý đến nhất, hiện tại không phải là Phù khôi gì, mà mục đích chủ yếu lần này của hắn: Thôn Phệ Tổ Phù!

Khi hắn tiến vào sào huyệt Phù khôi này, hắn cũng có thể mơ hồ cảm giác được cái loại tia năng lượng ba động làm Bản mệnh Linh phù trong nê hoàn cung hắn rung động kia, tựa hồ đúng là truyền ra chỗ dưới nền đất này.

- Hay là, Thôn Phệ Tổ Phù kia chính là nằm ở sâu bên dưới sào huyệt Phù khôi này?

Ánh mắt Lâm Động lóe lên. Sau đó hắn cũng không có chút chần chừ, bàn tay vẫy lên, hấp lực mạnh mẽ bắt đầu khởi động, đem vị Trưởng lão Âm Khôi Tông kia chụp lấy trong tay, sau đó quay sang liếc nhìn tiểu điêu một cái.

Một người một điêu nhanh chóng hướng sâu bên dưới sào huyệt Phù khôi bạo lược mà đi.

- Thôn Phệ Tổ Phù này, nhất định phải tìm được!

Thân hình nhanh chóng rơi thẳng xuống phía dưới, ánh mắt của Lâm Động cũng dâng trào lên một tia lửa nóng.

Hắn hiểu được, trong không gian cổ bi này, bảo vật quý giá nhất không hề nghi ngờ chính là Thôn Phệ Tổ Phù này. Cho nên, nói thế nào đi chăng nữa, hắn cũng đều phải lấy cho bằng được thứ vật phẩm trong truyền thuyết đó!