Rừng rậm mờ mịt, sau khi đám nhân mã Địch gia cùng Liễu gia xông vào liền trở nên náo loạn, thỉnh thoảng lại có tiếng gầm phẫn nộ của thú rừng vang lên, sau đó liền phát ra những tiếng kêu thảm thiết.
Ở một nơi sâu trong rừng rậm, Lâm Động ẩn thân trong một lùm cây rậm rạp, cố gắng áp chế khí tức, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn lên trên không trung, ở trên đó mơ hồ có thể nhìn thấy Địch Đằng và Liễu gia đang phẫn nộ tìm kiếm bốn phía xung quanh.
Lâm Động trước mặt tất cả bọn chúng cướp lấy Lôi nguyên, hành động này đã kích thích Địch Đằng và Liễu Quý tới phát cuồng. Bọn chúng vì hành động lần này mà chuẩn bị lâu như vậy, kết quả lại bị một tiểu tử đoạt lấy hết, sao không khiến bọn chúng tức giận cơ chứ?
Tuy nhiên tức giận thì tức giận, rừng rậm này rộng lớn như vậy, một người muốn trốn không hề khó, bởi vậy cho dù nhân mã Địch gia và Liễu gia không hề ít, nhưng muốn bắt được Lâm Động cũng không phải là chuyện đơn giản.
Ánh mắt Lâm Động nhìn chăm chú vào hai đạo thân ảnh đang dần đi xa, Địch Đằng là Liễu Quý tuy là cường giả Tạo Hình Cảnh, nhưng rõ ràng cũng không có cách nào kéo dài quá lâu, dù sao bọn chúng không giống như Lâm Động, còn có tinh thần lực cường đại có thể ngự kiếm mà bay, cho nên loại tìm kiếm từ trên không hao tổn sức lực này không thể kéo dài được.
- Mảnh rừng này đã bị Địch gia và Liễu gia phong tỏa, muốn xông ra có chút phiền toái, kế hoạch hiện tại chỉ có thể đem Lôi nguyên hấp thu, nếu có thể đem Đồng Lôi Thể tu luyện tới đại thành hoặc tấn thăng lên Phù sư Tứ ấn thì mình liền có thể đánh bại một người trong bọn chúng.
Mục quang Lâm Động lấp lóe, với thực lực của hắn hiện tại muốn chống lại hai cường giả Tạo Hình Cảnh tiểu thành liên thủ vẫn còn khá khó khăn, nhưng nếu Đồng Lôi Thể đại thành hoặc tiến lên Phù sư Tứ ấn thì khả năng chống đỡ sẽ tăng lên rất nhiều.
Tình hình trước mắt, Địch Đằng và Liễu Quý hiển nhiên đã nổi lên sát ý, nếu không đề thăng thực lực e rằng có chút nguy hiểm.
- Tiểu Viêm không biết lại chạy đi đâu rồi, phải tìm thấy nó trước, sau đó mới tìm một chỗ bế quan luyện hóa Lôi nguyên.
Trong lòng đã quyết, mục quang Lâm Động chuyển động, sau khi không phát hiện ra thân hình Tiểu Viêm, có chút bất đắc dĩ lắc đầu. Nhưng cũng may lần này hắn đã lưu lại một dấu ấn tinh thần lực trên người Tiểu Viêm, nên có thể cảm nhận thấy vị trí của nó. Lập tức ánh mắt cẩn thận nhìn ra bốn xung quanh, sau đó thân hình hóa thành một đạo hắc tuyến lao đi.
Thân ảnh của Lâm Động lướt qua rừng cây rậm rạp, sau khoảng mười phút, thân ảnh mới từ một cây to lao xuống, dừng lại ở một bãi đất trống phía trước, sau đó mặt hắn liền trở nên cứng đờ.
Trên bãi đất trống đó, Tiểu Viêm thân đầy vết thương, xem bộ dạng thì vừa trải qua một trận đại chiến. Đương nhiên, khiến Lâm Động kinh hãi nhất không phải là thương thế của Tiểu Viêm, mà là bộ xác thú đang nằm dưới chân nó.
Xác thú này trên người đầy tinh giáp, nhưng lôi quang rực rỡ đã hoàn toàn ảm đạm, máu tươi màu bạc không ngừng từ các vết thương chảy ra. Xác chết này không ngờ chính là Lôi Nguyên Tinh Thú mà Lâm Động vừa cướp lấy Lôi nguyên.
- Là ngươi làm sao?
Lâm Động ngây ngốc nhìn cảnh này, một lát sau mới định thần lại, nhìn Tiểu Viêm hỏi.
- Grào!
Nhìn Lâm Động ngây ngốc, Tiểu Viêm phát ra tiếng gầm nhẹ, đặt mông ngồi lên bộ xác thú, trong ánh mắt có vẻ đắc ý.
- Hừ, con hổ ngu ngốc này cũng có chút tác dụng.
Tiểu điêu lúc này cũng hiện ra, kinh ngạc nói.
Lôi Nguyên Tinh Thú này thực lực kinh người, cho dù là vô cùng suy yếu cũng đã ép hai người bọn Địch Đằng vô cùng vất vả. Lúc nó bỏ chạy Lâm Động còn có chút tiếc nuối, dù sao Yêu thú như thế này toàn thân đều là bảo vật, nhưng không ngờ rằng Tiểu Viêm lại âm thầm bám theo Lôi Nguyên Tinh Thú bỏ chạy, thừa cơ giết đi.
Tuy nhiên nhìn thương thế của Tiểu Viêm, hiển nhiên cũng đã phải trải qua chiến đấu kịch liệt, đồng thời phải trả giá không ít. Hai con Yêu thú này dù sao vẫn còn chênh lệch rất lớn.
- Grào!
Tiểu Viêm nhìn Lâm Động, lại gầm lên một tiếng, sau đó há miệng cắn xé Lôi Nguyên Tinh Thú, miệng lưỡi nhồm nhoàm liền đem cả thịt lẫn máu của Lôi Nguyên Tinh Thú nuốt sạch.
- Phần lớn năng lượng của Lôi Nguyên Tinh Thú tập trung trong Lôi nguyên, tuy nhiên huyết nhục của nó đối với Yêu thú mà nói lại có tác dụng rất lớn. Hơn nữa con hổ ngốc này huyết mạch có chút biến dị, năng lực thích ứng rất mạnh, đối với nó mà nói lại là một lần thu hoạch lớn.
Tiểu điêu ở bên cạnh chẹp chẹp nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, chỉ cần không có tác hại gì là được. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
Huyết nhục của Lôi Nguyên Tinh Thú đối với Tiểu Viêm mà nói hiển nhiên có sức hấp dẫn rất lớn, mồm miệng nhồm nhoàm không lâu sau đã đem Lôi Nguyên Tinh Thú kia chỉ còn lại mấy khúc xương, khiến Lâm Động nhìn mà dựng tóc gáy. Con hổ này ăn quả không ít.
Nhìn thấy Tiểu Viêm đem Lôi Nguyên Tinh Thú ăn sạch sẽ, Lâm Động đang định gọi nó đi chợt phát hiện trên thân thể nó đã thẩm thấu ra chút lôi quang, dưới lớp lông màu lửa phảng phất cũng có ánh sáng xuất hiện.
- Đây là?
Nhìn thấy biến cố bất ngờ này, sắc mặt Lâm Động đột nhiên đại biến.
- Không cần lo lắng, đây là nó đang luyện hóa lực lượng của Lôi Nguyên Tinh Thú. Hắc hắc, con hổ ngốc này cũng thật may mắn, Lôi Nguyên Tinh Thú này đã thăng cấp thành công, hiển nhiên vẫn chưa khôi phục thực lực, nhưng trong huyết nhục đã mạnh hơn nhiều. Bây giờ bị nó ăn hết, tất cả năng lượng cũng được nó hấp thu. Lần này chưa biết chừng thực lực của con hổ ngốc này sẽ lại tăng lên.
Tiểu điêu cười an ủi.
Nghe thấy vậy, Lâm Động mới thở phào ra một cái, vừa định nói, lông mày chợt nhíu lại nhìn ra phía sau, ở đó mơ hồ có khí tức đang tuôn ra.
- Đi thôi, phải tìm nơi nào đó luyện hóa Lôi nguyên!
Lâm Động khẽ phất tay, sau đó thân hình lao vào trong rừng rậm, ở phía sau Tiểu Viêm toàn thân lấp lóe lôi quang cũng vội vàng đuổi theo.
o0o
Một người một thú phi như bay trong rừng rậm, khu rừng này Lâm Động trong thời gian này đã khá quen thuộc, bởi vậy sau một hồi liền tìm được một hang động vô cùng bí mật.
Hang động này nằm ở trên sườn một ngọn núi, xung quanh là đá tảng dựng đứng, nếu không quan sát cẩn thận rất khó phát hiện ra hang động này. Lâm Động sau khi chui vào trong động liền làm một vài công tác ngụy trang ở cửa động, khiến hang động càng thêm bí mật hơn.
Làm xong những việc này Lâm Động mới thở phào một cái, hắn dù sao sức lực cũng có hạn, không thể nào chống lại được cả hai gia tộc, cho nên lúc này phải im ắng một chút mới được.
- Phì!
Trong khi Lâm Động thở phào, Tiểu Viêm bên cạnh lại phát ra tiếng phì phì, Lâm Động đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trên mình Tiểu Viêm, lôi quang càng ngày càng nhiều, cơ hồ biến thành một cái kén lấp lóe ánh chớp, đem thân thể nó bọc kín lại.
Nhìn thấy bọc kén này, Lâm Động cũng có chút ngạc nhiên, đưa tay sờ nhẹ thân nó. Hắn có thể cảm nhận thấy bên trong cái kén tràn ngập sức mạnh, lúc này mới hết lo lắng.
Xem ra đúng như tiểu điêu đã nói, lần này ăn được huyết nhục của Lôi Nguyên Tinh Thú đối với Tiểu Viêm mà nói là một cơ duyên lớn lao.
Thực lực hiện tại của Tiểu Viêm đã đủ để so sánh với cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, nếu tiến thăng thêm thì sẽ tương đương với cường giả Tạo Hình Cảnh, thực lực đó đối với Lâm Động mà nói cũng là một sự giúp đỡ rất lớn.
- Thực lực Tiểu Viêm cũng tăng rồi, ta cũng nên tu luyện thôi!
Lâm Động khẽ cười, ngồi xếp bằng trên một tảng đã bên cạnh. Tình hình hiện tại của hắn có chút gấp gáp, nơi ẩn thân này tuy bí mật, nhưng với thực lực của Địch gia và Liễu gia cuối cùng cũng sẽ tìm ra được. Tới lúc đó hiển nhiên sẽ là một trận đại chiến thảm khốc.
Đối phương có hai cường giả Tạo Hình Cảnh, cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn càng có hơn chục người, mà thực lực hiện tại của Lâm Động chỉ tương đương với Tạo Hình Cảnh tiểu thành, còn về Phù khôi thì không thể chiến đấu lâu dài, như vậy tiêu hao Thuần Nguyên Đan rất nhiều, Lâm Động không thể cung cấp nổi. Còn về tiểu điêu thì có thể chống được một cường giả Tạo Hình Cảnh, nhưng đối phương còn nhiều Nguyên Đan Cảnh cường giả như vậy…
Thực lực hai bên hoàn toàn không tương xứng, cho nên trước khi bọn chúng tìm thấy, Lâm Động phải mau chóng tu luyện thành công Đồng Lôi Thể, nếu không cục diện đó sẽ vô cùng phiền toái.
Vù!
Trong lòng lóe lên ý niệm này, sắc mặt Lâm Động cũng hơi ngưng trọng, bàn tay nắm lại, một đám lôi quang bằng đầu người lại xuất hiện trên tay.
Nhìn gần Lôi nguyên này mới thấy hết sự diễm lệ của nó, trên bề mặt Lôi nguyên, tia sấm sét tuôn động, phảng phất như trên bề mặt hình thành một cơn bão sấm sét nho nhỏ, mơ hồ còn nghe thấy cả tiếng sấm vang rền truyền tới.
- Lôi lực thật cường hãn!
Lâm Động hít sâu một cái, trong mắt lộ ra vẻ chấn kinh. Lôi lực mạnh mẽ như vậy so với thường ngày hắn hấp thu không biết phải mạnh hơn gấp bao nhiêu lần. Lôi nguyên này không hổ là thứ quý giá nhất trên người Lôi Nguyên Tinh Thú, khó trách Địch Đằng và Liễu Quý đều quyết tâm đoạt được.
Hai tay Lâm Động áp chặt vào Lôi nguyên, hai mắt từ từ nhắm lại, công pháp Đại Nhật Lôi Thể chầm chậm thôi động, giữa hai tay phát tán ra một cỗ hấp lực.
Ầm!
Công pháp của Lâm Động thôi động, cơn bão sấm sét trong Lôi nguyên đột nhiên trở nên mạnh mẽ khác thường, sau đó lôi tương mà mắt thường có thể nhìn thấy, như một thứ chất lỏng chầm chậm từ trong Lôi nguyên chảy ra, theo hai tay Lâm Động tuôn chảy vào trong cơ thể hắn.
Ầm!
Trong khoảnh khắc lôi tương kia tuôn vào trong cơ thể Lâm Động, y phục trên thân thể hắn cơ hồ trong khoảng khắc liền nổ tan thành từng mảnh vụn, thậm chí cự thạch đang ngồi cũng nứt ra vài đường nhỏ.
Xuy xuy!
Lôi quang điên cuồng quấn quanh thân thể Lâm Động, một cỗ lực lượng cường bạo không ngừng tuôn vào cơ thể hắn, đồng thời với đó, màu đồng xanh trên thân thể Lâm Động cũng càng ngày càng nồng đậm.