Ở ngoài Tổng bộ Thương hội Vạn Kim, đã không còn cảnh phồn hoa, thay vào đó chính là một loại không khí vô cùng gượng ép, rất nhiều người toàn thân đầy sát khí, vây quanh nơi này thật chặt. Mà ở bên trong Thương hội Vạn Kim, cũng là có một lượng lớn người ngồi chờ. Loại quy mô này, làm cho người ta táp lưỡi không thôi. Dù sao, từ sau khi Thương hội Vạn Kim cùng Huyết Lang Bang quật khởi, đều là kiềm chế nhau, loại quy mô sống mái với nhau như vậy, đã là cực kỳ hiếm thấy.
Mà ở chung quanh cách đó không xa, cũng đồng dạng là có thêm dày đặc người vẫn duy trì vây xem. Đối với hai thế lực lớn Viêm Thành này chung cực sống mái với nhau, rất nhiều người cũng cực kỳ cảm thấy hứng thú, bọn họ cũng hiểu được, quyết chiến lúc này đây, chỉ sợ sẽ làm thế lực Viêm Thành lại một lần nữa xuất hiện huyết tẩy.
Huyết Lang Bang làm việc tâm ngoan thủ lạt, nếu là đả bại Thương hội Vạn Kim, tuyệt đối sẽ không cho đối phương còn cơ hội sót lại, mà một khi Huyết Lang Bang chiến thắng Thương hội Vạn Kim, như vậy thanh thế Huyết Lang Bang, chỉ sợ tăng vọt khoảng cách.
- Thương hội Vạn Kim lần này tính sai, bọn họ vốn nghĩ đến mượn hơi, mượn sức một ít thế lực khác trong thành, đó là có thể áp chế đối với Huyết Lang Bang, vậy dự đoán được người ta trực tiếp mời kia hai vị cao thủ Hắc Mãng Sơn tới, đó không ngờ lại là hai vị Nguyên Đan Đại viên mãn cường giả.
- Đúng vậy, những tên ở Viêm Thành, đều là khi mềm sợ cứng, lúc trước nhìn sự suy thoái của Huyết Lang Bang, đã nghĩ ra sức đánh chó rơi xuống nước, hôm nay người ta tìm đến giúp đỡ, mỗi người chạy nhanh nhảy ra duy trì trung lập, Thương hội Vạn Kim này cái gọi là minh hữu, cũng là không dựa vào được.
- Điều này cũng không trách, chính vì Huyết Lang Bang thủ đoạn ngoan độc, lập tức mời đến sự giúp đỡ của hai vị Nguyên Đan Đại viên mãn, nghe nói vì mời hai vị này đến, Huyết Lang Bang cơ hồ là khuynh gia bại sản a.
- Chỉ cần có thể thắng Thương hội Vạn Kim, mấy tổn thất đều có thể lấy trở về, hắc hắc, Nhạc Sơn đúng là thật sự tinh minh, biết liều mạng đánh nhau một trận.
Bên ngoài vòng vây vô cùng mạnh mẽ kia, đông nghịt người cũng bao vây nơi này, tiếng nói khe khẽ, rất nhanh khuếch tán mở ra.
Đối với phần đông tiếng khe khẽ này, trong phần đông người vây quanh Thương hội Vạn Kim, có ba người ngồi trên lưng ngựa, ba người bên trong, đó là Nhạc Sơn, mà hai vị tả hữu, thì đều là toàn thân quần áo màu đen, hơn nữa hình dáng hai người cũng có chút tương tự, nghĩ đến nên là có thêm một chút quan hệ huyết thống.
Lúc này hai người này, chính diện mang nụ cười nhìn kia Tổng bộ Thương hội Vạn Kim xa hoa, trong mắt những người này che dấu không được vẻ tham lam. Bọn chúng thích nhất chính là cái gọi là Thương hội, mấy tên này, không chỉ có thu thập dễ dàng, hơn nữa lại còn cực béo bở.
Hai vị này, đó là hai vị cao thủ Hắc Mãng Sơn, tên là Hàn Tông và Hàn Thịnh. Lại nói tiếp, hai người tại đây phạm vi mấy trăm dặm Viêm Thành, bên phía hắc đạo chính là nhân vật xem như đỉnh phong. Những thương đội thông thường đi ngang qua nơi này, đều phải chủ động nộp lên trên phí mãi lộ cực lớn. Tên tuổi của bọn họ, không kém gì ba thế lực lớn của Viêm Thành, thậm chí, bởi vì thủ đoạn tàn nhẫn, danh khí còn có thể nói vượt xa.
- Ha hả, hai vị chớ vội, hôm nay Thương hội Vạn Kim này nhất định khó tránh khỏi một kiếp, đến lúc đó đoạt được, tám phần thuộc về hai vị!
Nhìn thấy hai người này bộ dáng nôn nóng, Nhạc Sơn không khỏi cười nói.
Đang nói chuyện, trong mắt Nhạc Sơn cũng là có vẻ dữ tợn lành lạnh chớp động, thời gian trước Huyết Lang Bang cơ hồ là bị Thương hội Vạn Kim đè ép, địa bàn không thể không thu nhỏ. Chẳng qua may mà hắn ở Viêm Thành phạm vi mấy trăm dặm trong giới hắc đạo nói chung có một ít nhân mạch, nhưng mặc dù là như thế, vì mời hai vị cao thủ này đến, hắn cũng là hao hết tất cả tâm cơ cùng tài lực. Thậm chí, ngay cả tất cả tài phú của Thương hội Vạn Kim, hắn đều cho phép đem tặng. Lại nói tiếp, quyết đoán này cũng không tính là không tệ.
Đương nhiên, hết thảy quyết đoán này, đều là vì muốn loại bỏ Thương hội Vạn Kim!
Nếu không phải tới thời điểm cuối cùng, cho dù là Nhạc Sơn, cũng không có quyết tâm đó, phá phủ trầm thuyền!
- Hạ Vạn Kim, muốn diệt Huyết Lang Bang ta, ta đây liền trước hết đem các ngươi tiêu diệt!
Ánh mắt Nhạc Sơn lành lạnh nhìn Tổng bộ Thương hội Vạn Kim, hôm nay, hắn tuyệt đối tin tưởng, ba gã Nguyên Đan Đại viên mãn, đội hình này, phóng nhãn trong vòng Viêm Thành, ai có thể địch lại?
- Đợi đến lúc thu thập xong Thương hội Vạn Kim, nhất định phải đem Lâm gia huyết tẩy, tiểu tử kia cũng dám phá chuyện tốt của ta, tuyệt không thể tha!
Tưởng tượng đến phục kích vốn dĩ hoàn mỹ, lại bị Lâm Động phá hoại, trong lòng Nhạc Sơn liền bắt đầu nổi giận, nếu không phải Lâm Động, hắn lại như thế nào bị ép đến loại nông nỗi này?
- Bang chủ, nhân mã đã tụ tập hoàn tất, nhưng mà thám tử báo lại, Lâm gia tựa hồ phái ra không ít người tới rồi.
Ở trong mắt Nhạc Sơn, sự lành lạnh bắt đầu khởi động, một gã thám tử đột nhiên đưa tin.
- Không ngờ là Lâm gia, thế nhưng còn dám ra tay tương trợ, thật sự là ăn gan hùm, Lưu Trọng, ngươi dẫn người cản bọn họ lại, không cần lưu tình, giết!
Nhạc Sơn rồi đột nhiên quay đầu, nhìn thủ hạ, là một gã Nguyên Đan Tiểu viên mãn cường giả, lạnh lùng nói.
- Vâng!
Nghe vậy, nam tử dáng người khôi ngô nhất thời nhe răng cười đáp, sau đó vung tay lên, mang theo một nhóm nhân mã gào thét mà đi.
- Giết! Hôm nay, huyết tẩy Thương hội Vạn Kim!
Phái ra một đội nhân mã, ánh mắt Nhạc Sơn lại lần nữa chuyển hướng Thương hội Vạn Kim, âm lãnh cười, sau đó cánh tay rồi đột nhiên giơ lên cao, hung hăng huy hạ, tràn ngập sát khí quát chói tai, chốc lát không khí dẫn bạo giữa sân kiếm cung giương nỏ.
Oanh!
Theo tiếng quát Nhạc Sơn hạ xuống, nhân mã Huyết Lang Bang nhất thời trào ra như thủy triều, tiếng la hét chém giết, vang vọng mà dậy, sát khí đầy người hướng về phía Tổng bộ Thương hội Vạn Kim đang được phòng thủ vững chắc kia xung phong liều chết.
Nhìn trong khoảnh khắc bạo mở ra giao chiến thảm thiết, bên ngoài không ít người thấy thế đều là sắc mặt có chút biến hóa, Huyết Lang Bang này, quả nhiên hung hãn!
Chẳng qua tuy nói Huyết Lang Bang thế công cực mạnh, nhưng Thương hội Vạn Kim phản kháng cũng là cực kỳ kịch liệt, đúng là mạnh mẽ đem nhân mã Huyết Lang Bang chặn ở ngoài Tổng bộ, tiến lên không được đến nửa điểm.
- Hai vị, Thương hội Vạn Kim này hẳn vẫn còn có một ít năng lực, mặt sau chỉ sợ cũng phải mời hai vị ra tay.
Nhìn thấy Thương hội Vạn Kim phòng ngự nghiêm ngặt, cặp mày Nhạc Sơn vừa nhíu, chợt đối với hai huynh đệ Hàn Tông bên cạnh kia chắp tay nói.
- Ha ha, không vấn đề, lấy tiền tài của người, thay người giải tai ương, huống chi chúng ta cùng Nhạc Sơn huynh quen biết đã lâu, tự nhiên là phải hỗ trợ!
Nghe vậy, hai người Hàn Tông kia cũng mỉm cười.
Nhạc Sơn cũng là thần tình cười nụ, chẳng qua trong lòng lại là có chút cắn răng nghiến lợi. Lần này tuy nói một phen này mời hai người này tới, chẳng qua bọn họ cũng không bôi nhọ cái thanh danh tâm ngoan thủ lạt kia, không chỉ bởi vì từng quen biết liền vui ra tay, ngược lại trực tiếp là sư tử đại há mồm, đem thù lao đề cao lên mấy lần, mà ở thời điểm này, Nhạc Sơn tự nhiên cũng là không dám không đáp ứng, chỉ có thể cắn răng, một phen phẫn nộ hướng trong bụng mặt nuốt xuống.
- Đợi thu thập xong Thương hội Vạn Kim, liền đến phiên các ngươi!
Tuy nói trong lòng có tâm tư, nhưng hai người Hàn Tông cũng là hiểu được đạo lý nhận tiền phải xuất lực, hơn nữa Nhạc Sơn hứa chia tài phú Thương hội Vạn Kim cho bọn hắn, còn phải chờ tới đem sau thu thập mới có thể thực hiện, cho nên hiện tại xuất lực ít lại, đối với bọn họ không có gì tốt cả.
Bởi vậy, sau khi đáp ứng xong Nhạc Sơn một tiếng, hai người liền vung tay lên, phía sau hơn trăm đạo thân ảnh theo sát mà đến. Những người này đều là trang bị giống nhau, lưng đeo đại đao, hơn nữa mỗi người ánh mắt sắc bén hung ác liền không phải là bọn ô hợp tầm thường có thể sánh bằng.
- Các huynh đệ, làm xong chuyến này, đủ chúng ta hưởng thụ mười năm!
Hàn Tông nanh cười một tiếng, chợt toàn thân chấn động, hơi thở Nguyên Đan Đại viên mãn cường hãn hoàn toàn bạo mở ra, một đạo đao mang khổng lồ mấy trượng bạo lược mà ra, mang theo tiếng phá phong sắc bén, hung hăng bổ về phía đại môn Tổng bộ Thương hội Vạn Kim.
Phanh!
Khi đao mang sắp bổ trúng đại môn, lại có một đạo kình phong hùng hồn từ bên trong Tổng bộ Thương hội Vạn Kim phóng ra, cùng với đao mang va chạm vào nhau, kình phong bạo phát, chống đỡ với đạo đao mang.
Kình phong bạo tràn ra, một đạo thân ảnh phóng tới phía trên đại môn Tổng bộ, ánh mắt lạnh như băng nhìn hai người Hàn Tông kia, lạnh lùng nói:
- Hai vị, Thương hội Vạn Kim ta ngày xưa cùng các ngươi coi như là có chút quan hệ, cần gì đau khổ ép nhau đau khổ chứ?
- Hắc hắc, muốn trách thì trách Thương hội Vạn Kim ngươi tiền nhiều lắm của, khiến bản nhân đỏ mắt, muốn lao vào một phen!
Hàn Tông cười quái dị nói, đã nháy mắt với Hàn Thịnh bên cạnh, hai người cơ hồ là cùng thời gian bạo lược mà ra, một tả một hữu, đem Hạ Vạn Kim vây lại, nhìn bộ dáng này, hai người đúng là phải đồng thời ra tay đánh chết Hạ Vạn Kim.
Nhìn thấy một màn này, Huyên Tố trong Tổng bộ cùng với bọn người Hạ Chỉ Lam cũng là kinh hãi thất sắc, nếu là Hạ Vạn Kim xảy ra việc gì, sĩ khí của Thương hội Vạn Kim chỉ sợ cũng liền không còn chút gì nữa. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
Rầm rầm!
Ba đạo nhân ảnh ở giữa không trung hung hãn phát ra nguyên lực ba động hùng hồn giống như thủy triều khuếch tán ra. Mà đối mặt hai gã cường giả đạt tới Nguyên Đan Đại viên mãn liên thủ, Hạ Vạn Kim hiển nhiên là không thể lấy được quá nhiều tốt chỗ, bởi vậy thời gian không bao lâu, đã rơi xuống hạ phong, đau khổ chống đỡ.
Nhìn thấy Hạ Vạn Kim rơi xuống hạ phong, trên khuôn mặt của Nhạc Sơn, cũng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, ba gã Nguyên Đan Đại viên mãn, đội hình thế này, bằng vào Thương hội Vạn Kim, như thế nào có thể chống đỡ?
- Nhanh hơn gia tăng thế công, phá tan phòng ngự của Thương hội Vạn Kim!
Nhạc Sơn liếc mắt nhìn phòng ngự dần dần có dấu hiệu vỡ ra, bàn tay vung lên, quát lạnh nói.
Phanh!
Khi tiếng quát của Nhạc Sơn vừa dứt, phía sau đột nhiên truyền đến từng trận xao động, chợt từng đạo nhân mã Huyết Lang Bang bay ngược mà ra, ầm ầm rơi xuống đất.
- Chuyện gì xảy ra?
Đột nhiên có biến cố, làm cho Nhạc Sơn cả kinh, sắc mặt âm trầm quát lên.
- Bang chủ, Lâm gia xông vào rồi!
Một người vội vàng nói.
- Làm sao có thể? Lưu Trọng đâu?
Nghe vậy, sắc mặt Nhạc Sơn biến đổi, hắn phái nhiều cường giả như vậy cản đường, làm sao có thể một mình Lâm gia đều không cản được?
- Lưu Cung phụng bị giết rồi!
Một người thê thảm nói.
Nghe lời như thế, trong lòng Nhạc Sơn trầm xuống, bên trong Lâm gia, cũng không có ai có thể đánh chết cường giả Nguyên Đan Tiểu viên mãn, duy nhất một người có thể, đó là Lâm Động, hiện tại đã đi Sơn mạch Thiên Viêm rồi.
- Chẳng lẽ…
Ánh mắt Nhạc Sơn âm trầm, chậm rãi quay đầu, ánh mắt nhìn đoàn người nọ xa xa, nơi đó, nhân mã Huyết Lang Bang đang nhanh chóng tan rã.
Trước khi nhân mã Huyết Lang Bang tan tác, một đạo thân ảnh, cầm trong tay trường kích, từng bước mà đến, những chỗ đi ngang, máu tươi nhiễm hồng mặt đất!
- Lâm Động!
Nhìn một đạo thân ảnh kia, sắc mặt của Nhạc Sơn, chốc lát khuôn mặt liền tái mét!