Vũ Động Càn Khôn

Chương 1294: Kịch đấu Tam Vương Điện

Lâm Động mặt không biểu tình, từng bước đạp không đi ra, giữa mi tâm đột nhiên có thần quang vạn trượng bộc phát, mơ hồ hiện ra một tòa Thần Cung.

- Thần Cung Cảnh?

Tam Vương Điện nhìn thấy tòa Thần Cung kia, ánh mắt ngưng tụ lại, bây giờ mới hiểu tại sao Lâm Động có thể có tư cách đứng cùng một chỗ với chư vị Viễn Cổ chi chủ.

- Hắn giao cho ta đi!

Ánh mắt Lâm Động có chút hung tợn nhìn chăm chú Tam Vương Điện, sau khi nói một tiếng với đám người Viêm Chủ liền không do dự nữa, chỉ thấy tại mi tâm của hắn đột nhiên bắt ra một đạo thần quang sáng chói, phóng thẳng đến Tam Vương Điện.

Đám người Viêm Chủ thấy thế cũng khẽ gật đầu, với thực lực của Lâm Động hiện nay so với bọn hắn cũng không yếu hơn bao nhiêu, dựa vào uy lực của Thần Cung, có lẽ đối kháng với Tam Vương Điện cũng không phải là chuyện không thể.

Ngược lại trên mặt Tam Vương Điện vẫn vui vẻ như cũ, hắn lật tay một cái, Tà Ác chi nhãn trong lòng bàn tay bắt ra một đạo ma quang, đem thần quang của Thần Cung trong mi tâm của Lâm Động chế ngự xuống.

Thân hình Lâm Động khẽ động, xuất hiện trước mặt Tam Vương Điện, mà đám người Viêm Chủ cũng đồng loạt xuất thủ, đem đám cao tầng khác của Ma Ngục cản lại.

Bầu trời mặt đất lúc này gần như bị chiến trường phân cách, năng lượng chấn động khủng bố tràn ngập, ảnh hưởng đến toàn bộ Tây Huyền Vực, thậm chí ngay cả người của ba Huyền Vực khác cũng có thể cảm nhận được, lúc này trong thiên địa đã có thêm vô số ánh mắt khẩn trương nhìn về phía cực kỳ xa xôi kia.

- Ngươi thật có chút không đơn giản, chỉ mới một năm không gặp, không ngờ ngay cả Thần Cung cũng luyện thành.

Tam Vương Điện nhìn Lâm Động đứng chắn trước mặt, cười nhạt nói.

Lâm Động hờ hững nhìn hắn một cái, hiển nhiên không có tâm tình nói nhảm với đối phương, thân hình hơi run lên, hai tay nhanh chóng hóa dịch, ba đại Tổ Phù chi lực đều bộc phát ra.

Theo việc tấn nhập Thần Cung Cảnh, Lâm Động đối với việc khống chế Tổ Phù hiển nhiên đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.

- Phành…

Thân hình Lâm Động khẽ động, phảng phất như thuấn gian di động, xuất hiện trên đỉnh đầu Tam Vương Điện, một chưởng mang theo Tổ Phù chi lực ẩn chứa nguyên lực mênh mông hung hăng ập xuống đỉnh đầu đối phương.

- Oành…

Chỉ có điều mặc dù hiện nay thực lực Lâm Động tăng vọt, nhưng Tam Vương Điện hiển nhiên cũng không phải là đèn cạn dầu, thân thể chấn động, ma khí đặc sệt trên người hắn ngưng tụ lại, trực tiếp hóa thành một kiện Ma Hoàng giáp đen đặc dữ tợn, sau đó vung quyền nghênh đón, nặng nề tiếp xúc cùng Lâm Động.

Quyền chưởng nộ chấn, không gian xung quanh lập tức sụp đổ, dấu vết bị nghiền nát giống như thủy tinh, thoạt nhìn mà giật mình.

Một quyền đánh ra, Tam Vương Điện hạ thủ không lưu tình chút nào, kiện Ma Hoàng giáp dữ tợn kia mọc ra những gai nhọn sắc bén vô cùng, sau đó thân hình hắn chuyển động, giống hệt một cơn gió cuốn đến Lâm Động, khí phong sắc bén đến mức ngay cả không gian cũng bị cắt nát.

Lâm Động thấy vậy, cũng không thối lui, trên người hắn, ánh sáng ba đạo Tổ Phù điên cuồng lóe lên, sau đó cả thân người của hắn cũng dần hóa dịch, tiếp đó trong nháy mắt, Tổ Phù chi lực hóa dịch đột nhiên cứng lại, ngưng tụ thành một chiến giáp trên người hắn, có đủ ba màu hắc, lôi, ngân.

Phành…

Chiến giáp do ba đại Tổ Phù hình thành bao bọc lấy toàn thân Lâm Động, song quyền hắn nện ra, chỉ thấy vô số hắc động, lôi đình, ngân quang dưới quyền của hắn mà ngưng tụ thành hình, sau đó hung hăng nện lên trên vòng lốc xoáy sắc bén vô cùng kia.

- Đinh đinh đinh…

Hai bên ngạnh kháng, tia lửa bạo tóe, chấn động đến mức ngay cả thiên địa cũng run rẩy.

Hai người giống như phát điên xông vào nhau, từng quyền nện ra, hai bên đều áp dụng kiểu đấu giáp lá cà, lực lượng ẩn chứa trong mỗi một quyền đủ để giết chết một cường giả Luân Hồi Cảnh đỉnh cao, chỉ có điều bọn họ lại dựa vào chiến giáp cường đại trên người mà chống đỡ.

Mà trong lúc Lâm Động và Tam Vương Điện điên cuồng giao thủ, vòng chiến khác trên bầu trời cũng nhanh chóng đến hồi gay cấn, song phương tranh đấu vô số năm, cũng tinh tường thủ đoạn của đối phương, một khi đã động thủ quyết chiến thì đều không lưu tình chút nào.

Không gian xé rách, bầu trời bị rạch nát, trận chiến này gần như đem cả thiên địa hủy diệt vậy.

Trận chiến này có thể nói là thảm khốc đến cực điểm.

Trong thiên địa, ma khí mãnh liệt, nguyên lực cuộn trào, mọi chiến trường ác liệt đều diễn ra trong thiên địa này, loại chiến đấu kinh thế hãi tục như vậy cũng là lần đầu nhìn thấy trong ngàn năm qua.

Tổng thể mà nói, trong thiên địa hiên nay phân chia thành hai đại chiến vực, mặt đất và tầng trời trời thấp là nơi mà liên quân và Ma Ngục chém giết, còn những cường giả đỉnh cao thì dây dưa lẫn nhau, mà trên không trung, đại khái là nơi Lâm Động cùng Viễn Cổ chi chủ chiến đấu với cao tầng của Ma Ngục.

Song phương đánh từ viễn cổ đến nay, đối với thực lực của đối phương đều hiểu rất rõ, loại tình huống chiến đấu như vậy tất nhiên kịch liệt dị thường, hạ thủ đều không chút lưu tình.

- Bình bình…

Lâm Động lúc này đang cùng với Tam Vương Điện chiến thành một đoàn, theo việc hắn thành công tiến vào Thần Cung Cảnh, thực lực so với đối phương cũng không yếu hơn bao nhiêu, bởi vậy Tam Vương Điện muốn giống một ngàn năm trước dễ dàng đánh bại Lâm Động, hiển nhiên là chuyện không thể nào.

- Viu…

Hai người biến thành quang cầu giao thoa nhau, các tầng mây không ngừng lướt qua thân hai người mà chìm xuống, bọn họ lúc này đã ở trên không trung vạn trượng, cúi đầu nhìn lại mơ hồ có thể thấy hai dòng nước lũ điên cuồng va vào nhau.

Sát khí cùng huyết tinh xông thẳng lên trời.

Trên người Lâm Động, chiến giáp do Tổ Phù tạo ra lúc này giống như một cỗ máy giết chóc hình người, không chút kiêng kỵ Ma Hoàng giáp của Tam Vương Điện, mỗi một quyền đánh ra đều có vô số hắc động, lôi đình, ngân quang tạo thành, lực lượng của ba đại Tổ Phù dung hợp lại, cuồng bạo đến mức cho dù là Tam Vương Điện cũng không thể không cẩn thận ứng phó.

- Đùng…

Ánh mắt hai người trở nên hung tợn, đồng thời nện ra một quyền. Quyền đầu ẩn chứa toàn lực chọi cứng với nhau, không gian bị nghiền nát, hai người bay ngược ra sau mấy ngàn trượng, sau đó bàn chân đạp mạnh vào hư không, lại lẫn nữa phóng vào nhau.

Gần mười vạn đạoTử Kim Long Văn bay lên, Thanh Thiên Hóa Long Quyết mà Lâm Động hiện đang thi triển hiển nhiên uy lực còn cường đại hơn cả Thanh Trĩ, nhưng dù vậy cũng khó có thể chiếm được thượng phong, Tam Vương Điện cũng không phải là đèn cạn dầu, ma hải đặc sệt bắt đầu dâng trào, trực tiếp đem thế công cuồng bạo đến từ Lâm Động tiếp lấy.

- Vèo vèo…

Lâm Động lượt tới, bàn tay siết chặt, lực lượng ba đại Tổ Phù tràn ra, trực tiếp hóa thành một quyền trượng ba màu, trên đỉnh quyền trượng, lôi đình lấp lánh, giữa thân thì ngân quang dày đặc, đuôi trượng đen kịt giống hết hắc động đang xoay tròn.

- Phành phành...

Cánh tay Lâm Động rung lên, quyền trượng Tổ Phù hóa thành bóng trượng sắc bén che trời lấp đất, bao phủ lấy Tam Vương Điện.

- Hắc Ma chi môn!

 

Tam Vương Điện thấy vậy, trong mắt lóe lên hung quang, ma chưởng trùng trùng điệp diệp nện xuống hư không trước mặt, ma khí sền sệt tràn ra, trực tiếp hóa thành một cánh cửa Hắc Ám cao ngàn trượng dựng ngay trên đầu. Phảng phất như một huyễn ảnh dữ tợn cùng cực.

- Rầm rầm rầm…

Bóng trượng ẩn chứa lực lượng ba đạo Tổ Phù hung hăng nện xuống, lập tức đem Hắc Ma chi môn đánh ra vô số vết rạn, thân hình Lâm Động như điện, cùng dung hợp với quyền trượng Tổ Phù, mạnh bạo phóng tới, trực tiếp xuyên thủng cánh cửa khổng lồ trước mặt.

- Viu…

Tổ Phù quyền trượng xuyên thủng cánh cửa lớn, ngân quang đột nhiên lóe lên, chỉ thấy quyền trượng một đầu còn nằm trong tay Lâm Động, mà đỉnh quyền trượng thì lại quỷ dị xuất hiện sau lưng Tam Vương Điện, không chút khách khí nện mạnh lên lưng hắn.

- Đinh…

Tia lửa bắn tung tóe, thân hình Tam Vương Điện lập tức chật vật, phía sau Ma Hoàng giáp xuất hiện một vết lõm thật sâu, chỉ có điều còn không đợi hắn tức giận thì đã cảm thấy không gian quanh người chấn động, vô số lôi đình hiện ra từ bóng trượng, quỷ dị xuyên thủng không gian, sau đó bao phủ khắp chỗ hiểm toàn thân hắn.

- Đinh đinh đinh…

Chỉ trong ngắn ngủi mười nhịp hô hấp, bóng trượng ẩn chứa lực lượng đáng sợ đều rơi xuống người Tam Vương Điện, Ma Hoàng giáp dữ tợn lập tức xuất hiện từng đạo vết nứt thật sâu, nhìn qua có chút chật vật.

- Grào…

Bị Lâm Động đánh dồn dập, con mắt Tam Vương Điện đột nhiên đỏ bừng, trong cổ họng bộc phát ra một tiếng rống lớn, mạnh mẽ đánh ra một quyền, chỉ thấy ma khí khủng bố ngưng tụ trên quyền của hắn, hóa thành một đạo tinh quang hắc sắc, cuối cùng hung hăng nện xuống, bên trong tinh quang áp súc ma khí cực kỳ nồng đập, trực tiếp đánh nát không gian, nổ tung trên người Lâm Động.

- Phành…

Thân thể Lâm Động cũng bị chấn bay ngược đi, chiến giáp Tổ Phù trên người cũng hiện tầng tầng vết rạn, khóe miệng bắt đầu rướm máu, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn.

Tam Vương Điện quả thật không hổ là tồn tại đỉnh cao trong Ma Ngục, chiến lực như vậy, cho dù Lâm Động nhiều năm qua giao chiến không biết bao nhiêu người, nhưng không thể không công nhận trận chiến hôm nay là gian nan nhất.

Đẩy lui Lâm Động, Tam Vương Điện cúi đầu nhìn thoáng qua vết nứt vết lõm gần như nghiền nát Ma Hoàng giáp, hung quang trong mắt càng thịnh, hắn liếm môi, âm hiểm nhìn Lâm Động, không nghĩ rằng trái hồng thoạt nhìn có vẻ mềm lại khó dây vào như vậy.

- Mặc dù hôm nay chuyện trọng yếu không phải là chiến đấu với các ngươi, chỉ có điều bị ngươi đánh thành như vậy, vẫn rất không thoải mái đó, Tam Vương Điện nhìn về phía Lâm Động, khóe miệng khẽ nhếch, cười nói.

Hai mắt Lâm Động nheo lại, lẩm bẩm:

- Không phải chiến đấu?

Tam Vương Điện cười nhạt một tiếng, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua trận chiến không thấy điểm cuối, chỉ có điều hắn vẫn có thể cảm nhận được tốc độ huyết tinh và hung lệ chi khí dâng lên.

- Trước đây rất lâu, ta đã nghe thấy ba tên phế vật của Nguyên Môn nhắc đến ngươi, vốn ta cho rằng chỉ là một con sâu cái kiến nhỏ nhoi mà thôi, không ngờ rằng, ta bây giờ lại bị một kẻ mà ta xem là con sâu cái kiến bức thành ra như vậy.

Tam Vương Điện chậm rãi nâng cánh tay phải lên, trong lòng bàn tay hắn, Tà Ác chi nhãn nhẹ nhàng mấp máy nhìn Lâm Động, khiến người ta sởn hết gai ốc.

- Chỉ có điều, ta nghĩ, nếu lúc trước đem ngươi giải quyết thì ta sẽ càng thư thái hơn một chút, ha ha, cũng không phải tiếc nuối rồi, ngươi nói đúng không?

Lâm Động nhìn Tam Vương Điện nói nhảm, không hiểu tại sao trong lòng lại xẹt qua một tia bất an nhàn nhạt.

- Con mắt này tên là Ngục Ma Nhãn, là do Ngô Hoàng ban cho ta đấy, năm đó ta từng dùng nó đánh lén Tổ Phù, ta nghĩ, ngươi nếu như có thể chết trong tay nó cũng có thể cảm thấy mỹ mãn rồi, đúng không?

Bàn tay Tam Vương Điện nhẹ nhàng khép lại, khóe miệng lộ ra nụ cười đặc biệt dữ tợn.

Lâm Động hờ hững nhìn hắn, nhưng cũng không định trả lời.

- Thật sự không có chút hứng thú nào ư?

Tam Vương Điện nhìn khuôn mặt Lâm Động không đổi sắc, không khỏi nhếch miệng, chợt trong cơ thể của hắn, ma khí khủng bố bắt đầu tràn ra, những ma khí này đặc sệt cực kỳ, thậm chí còn có thể nhìn thấy vô số mảnh vụn tinh thể trong đó, đó là khi đem ma khí ngưng tụ đến một mức nhất định thì mới xuất hiện biến hóa.

- Ong ong…

Ma khí ngập trời theo cánh tay Tam Vương Điện quán chú vào. Bàn tay của hắn cũng trở nên đen như mực, Tà Ác chi nhãn trong lòng bàn tay cũng phát ra tiếng rít chói tai.

Loại chấn động tà ác này lập tức tăng vọt lên vô số lần.

Tam Vương Điện nhìn về phía Lâm Động cười dữ tợn, sau đó Lâm Động liền nhìn thấy cánh tay của gã bắt đầu héo rũ với tốc độ kinh người, chỉ trong mấy nhịp hô hấp, phảng phất như huyết dịch trong đó đều biến mất. Chỉ có điều Tà Ác chi nhãn lại càng thêm dữ tợn đáng sợ.

- Phành…

Cánh tay của Tam Vương Điện vỡ tan, con mắt kia cũng thoát ly khỏi lòng bàn tay của hắn, sau đó chìm ngập trong ma khí, bắt đầu nhanh chóng bành trường, chỉ sau vài nhịp hô hấp, con mắt đã lớn chừng mấy ngàn trượng.

Tà Ác chi nhãn lơ lửng trên khoảng không vạn trượng, Tà Ác ma khí ngập trời tràn ra. Một loại chấn động cực kỳ khủng bố yên lặng tản ra.

Lâm Động nhìn Tà Ác chi nhãn cực lớn đó, cảm nhận được chấn động kinh người đang diễn ra, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng hơn nhiều, hắn liền hít sâu một hơi, lòng bàn tay siết chặt, một đạo quang trận cổ xưa từ lòng bàn tay của hắn lao ra. Sau đó đón gió mà bành trướng, hóa thành kích thước mấy ngàn trượng.

Trận pháp cổ xưa chậm rãi vận chuyển, một luồng lực lượng thuần khiết mà cổ xưa tràn ra.

Đó là Càn Khôn cổ trận chân chính!

- Càn Khôn cổ trận sao?

Tam Vương Điện khẽ chau mày, chợt hắn nhìn chằm chằm Lâm Động, mà Tà Ác chi nhãn cực lớn cũng chậm chậm nhắm lại.

Ầm ầm…

Càn Khôn cổ trận vận chuyển, quang mang kỳ dị trút xuống, ma khí đầy trời có dấu hiệu biến mất, chỉ có Tà Ác chi nhãn là vẫn như cũ, không chút suy suyễn, nhưng Lâm Động mơ hồ có thể cảm giác được một loại lực lượng hủy diệt đang nhanh chóng ngưng tụ.

Loại lực lượng này vô cùng khiến người khác bất an.

- Phù…

Lâm Động hít sâu một hơi, hàn quang trong mắt bùng nổ, hai tay đột nhiên kết ấn, nguyên lực mênh mông cuồn cuộn tràn ra, quát:

- Càn Khôn chi thủ!

Trên không trung, Càn Khôn cổ trận kịch liệt chấn động, chỉ thấy quang mang kỳ dị tràn ngập khắp thiên địa hóa thành một bàn tay khổng lồ dài mấy ngàn trượng, bên trên bàn tay khổng lồ là quang vân cổ xưa tràn ngập.

Bàn tay khổng lồ vươn ra, trực tiếp xuyên qua không gian, bắt lấy Tà Ác chi nhãn.

- Ha ha…

Tam Vương Điện cười nhạt một tiếng, chậm rãi nhắm mắt lại, khóe mắt hắn phảng phất như có huyết dịch chảy ra, mà theo hai mắt hắn nhắm lại, Tà Ác chi nhãn đột nhiên mở ra.

Trong khoảnh khắc con mắt đó mở ra, thiên địa phảng phất như tối sầm, tất cả mọi người có thể nhìn thấy một chùm tia sáng phảng phất như tà ác nhất thế gian từ trong con mắt bạo xạ ra, cuối cùng hung hăng va chạm với Càn Khôn chi thủ khổng lồ.