Sau khi nghỉ ngơi tại Thiên Yêu Điêu tộc thêm hai ngày, Lâm Động liền lên đường. Rắc ối của Thiên Yêu Điêu tộc đã được giải quyết, tộc trưởng xuất quan là mọi sự hỗn loạn đều được bình định, cộng với sự việc của Ngô Cửu U, những trưởng lão trước đây ủng hộ hắn đều thấp thỏm sợ bị truy cứu trách nhiệm. Vì thế, khi một lần nữa lựa chọn tộc trưởng kế nhiệm, họ lập tức đứng về phía Tiểu Điêu để mong lấy công chuộc tội. Điều này cũng đã giúp Tiểu Điêu trở thành tộc trưởng kế nhiệm chính thức.
Đó là những việc nội bộ của Thiên Yêu Điêu tộc, Lâm Động cũng không can thiệp, sau khi thông báo với tộc trưởng là Lâm Động định rời đi.
Có điều, trước khi hắn đi thì Tiểu Điêu tới, hắn bảo Thiên Yêu Điêu tộc của hắn đã có cha hắn nên không có bất cứ sự hỗn loạn nào nữa, hắn ở lại cũng chẳng ích gì, chi bằng lại theo Lâm Động đến Thú Chiến Vực.
Với người bạn đồng hành sinh tử này, Lâm Động không cần nghĩ cũng chẳng từ chối, dù sao trong một tháng nữa Thôn Phệ Thần Điện sẽ xuất thế, chấn động lúc đó chắc chắn sẽ không nhỏ, Tiểu Điêu theo hắn sẽ khiến trận dung của hắn hoành tráng hơn.
…
Ba ngày sau hai người Lâm Động trở về Lôi Uyên Sơn. Ngay khi họ xuất hiện trên bầu trời Lôi Uyên Sơn, sự náo nhiệt của vùng sơn mạch này khiến họ vô cùng kinh ngạc.
Trong sơn mạch, quảng trường, cung điện đứng sừng sững, vòng sáng phòng ngự liên miên bất tận bao quanh bốn phía sơn mạch. Trận pháp phòng ngự kiểu này tuy không bằng trận pháp của Thiên Yêu Điêu tộc, nhưng so với của Lôi Uyên Sơn trước đây thì hiển nhiên là nghiêm ngặt hơn nhiều.
Hơn nữa, trên bầu trời có rất nhiều đội quân tuần tra mặc khôi giáp, ở quảng trường bên dưới thì chật ních những người, dường như họ đang tập luyện.
Những tiếng hét trầm mang đầy sát ý vang vọng khiến bầu trời cũng rung chuyển.
- Chẹp chẹp, khí thế không tồi.
Tiểu Điêu nhìn quy mô của Lôi Uyên Sơn, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, cười nói. Trước kia hắn cũng đã đến Lôi Uyên Sơn, có điều lúc đó so với bây giờ đúng là một trời một vực.
Lâm Động gật đầu, sau khi tinh thần lực bước vào cảnh giới Phù Tông, căn bản hắn không cần phải thăm dò gì đã cảm nhận được khí tức mạnh mẽ từ trong vùng sơn mạch này. Điều khiến hắn kinh ngạc nhất đó là trong số những luồng khí tức ấy, có đến năm người đã là Chuyển Luân Cảnh.
- Có thêm hai cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Lông mày Lâm Động nhướn lên, hắn nhớ cả Tứ Tượng Cung chỉ có ba người bọn Thiên Long Yêu Soái có thực lực Chuyển Luân Cảnh, Tiểu Viêm thì phải dựa vào Hổ Phệ Quân mới đạt đến mức đó. Vậy mà lúc này lại có hai cường giả Chuyển Luân Cảnh, họ từ đâu tới?
- Lẽ nào có siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh đến đầu quân cho Tứ Tượng Cung?
Lâm Động thấy có chút thích thú, cường giả ở tầng thứ này, đến nơi nào trong Yêu Vực cũng có thể đứng đầu một pương. Họ lại đến đầu quân cho một Tứ Tượng Cung không hề có danh tiếng? Thế thì thú vị thật!
- Đi thôi.
Lâm Động cười, rồi bay về phía Tứ Tượng Cung. Trên đường, họ cũng đã bị những đội quân tuần tra phát hiện, lập tức có mấy chục đạo khí tức mạnh mẽ ập tới bao vây. Nhưng khi họ nhìn thấy Lâm Động thì thần sắc cảnh giác đã được thay bằng sự cung kính.
Lâm Động vẫy vẫy tay với cường giả trong Tứ Tượng Cung định hành lễ với mình, bọn họ lập tức thấy cơ thể bỗng cứng đờ, thậm chí nguyên lực trong cơ thể cũng không thể khống chế được nữa.
- Cái này…
Họ nhìn nhau, đều nhận ra sự chấn động trong mắt đối phương, đặc biệt là hai người dẫn đầu. Thực lực của họ đều là Tử Huyền Cảnh đại thành, tuy không phải đỉnh cao nhưng cũng không hề yếu. Muốn khống chế họ, thường phải là cường giả Chuyển Luân Cảnh mới dễ dàng làm được. Nhưng muốn họ mất hoàn toàn khống chế với nguyên lực thì không phải dễ.
- Chỉ trong ba tháng, thực lực của Lâm Động thủ lĩnh đã ngày càng cao thâm khó dò…
- Viêm Soái đang ở đâu?
Lâm Động nhìn quanh, hỏi.
- Viêm Soái hiện đang ở Diễn Võ Trường trên đỉnh núi chính, ba người Thiên Long thủ lĩnh cũng ở đó. Hôm nay là ngày hai vị đại nhân Châu Nghị, Châu Ly gia nhập Tứ Tượng Cung chúng ta…
Đầu lĩnh đội tuần tra cung kính đáp.
- Châu Nghị? Châu Ly?
Lâm Động nhướn mày.
- Hai vị đại nhân này từng là cường giả tun hoành ở Tây Sa Vực, có điều không lâu trước đây Tây Sa Vực bị Mang Sơn công chiến. Thế lực của họ tan rã, nay muốn nương tựa Tứ Tượng Cung chúng ta. Dù sao trong bao năm qua cũng chỉ Tứ Tượng Cung bình an vô sự sau khi đối kháng với Mang Sơn.
- Thì ra là đắc tội Cửu Phụng tộc.
Lâm Động cười, dù sao hắn cũng chẳng có thiện cảm với Cửu Phụng tộc, nếuu hai người này thành tâm gia nhập thì hắn cũng sẽ không bạc đãi.
Đầu lĩnh đội tuần tra nhìn về phía đỉnh núi chính, đột nhiên bảo thủ hạ lui xuống, tới gần Lâm Động, khẽ nói:
- Lâm Động thủ lĩnh, hai đại nhân Châu Nghị tuy đến đầu quân nhưng nghe nói rất có ngạo khí, từng có yêu cầu cho họ vị trí trong Ngũ đại thủ lĩnh Tứ Tượng Cung…
Lâm Động nghe vậy, ánh mắt lập tức ngưng động, khóe miệng nhếch lên, đấy gọi là đầu quân hay là đoạt vị đây? Hắn cho ba người Thiên Long Yêu Soái vị trí trong Ngũ đại thủ lĩnh là vì họ cũng có công lớn, vậy mà hai người tự nhiên ở đâu chòi ra cũng đòi?
- Hừ, hai con chó nhà có tang cũng dám đưa ra yêu cầu đó? Đúng là không biết điều!
Lâm Động còn chưa thể hiện thái độ thì Tiểu Điêu đã cười khảy.
Đầu lĩnh đội tuần tra cũng từng thấy Tiểu Điêu, đương nhiên biết thân phận của hắn, liền cười:
- Điêu gia nói rất đúng, Viêm Soái cũng chưa đồng ý, chỉ dùng kế hoãn binh, ngài ấy nói phải đợi Lâm Động thủ lĩnh về rồi mới quyết định được.
Lâm Động gật đầu, hai siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh, đó cũng có thể coi là miếng bánh lớn rơi đến tận cửa, nếu ăn được thì thực lực Tứ Tượng Cung sẽ tăng lên đáng kể. Vì thế Tiểu Viêm mới không đánh đuổi đi ngay.
- Đi nào, xem xem hai kẻ đó có bản lĩnh gì mà đưa ra yêu cầu như thế.
Lâm Động cười, rồi nhìn vị đầu lĩnh dáng người cao to kia:
- Đúng rồi, ngươi tên gì?
- Tiểu nhân là Hoắc Uyên, là thủ hạ khi Viêm Sóa còn là Viêm Tướng Lôi Uyên Sơn.
Đầu lĩnh mừng rỡ, vội đáp.
- Hoắc Uyên, ừm, làm rất tốt, dẫn đường đi.
Lâm Động cười, sau này có thể đề bạt con người này.
- Rõ.
Hoắc Nguyên vẻ mặt đầy xúc động, hắn hiểu rõ về Tứ Tượng Cung, tuy gọi là Ngũ đại thủ lĩnh, bình thường mọi việc lớn nhở trong Tứ Tượng Cung đều do Viêm Soái và ba người Thiên Long quyết định, nhưng khi có xung đột thì Lâm Động thủ lĩnh mới là người một lời quyết định tất cả. Tính ra, trong năm người, địa vị của Lâm Động là cao nhất, chỉ có điều, người ngoài thì không biết rõ lắm về điều này.
Bây giờ, hắn lại được đại thủ lĩnh khen ngợi, hẳn là sau này chỉ cần trung thành cũng coi như có công lớn.
..
Trên Diễn Võ Trường của Tứ Tượng Cung.
Trên Diễn Võ Trường rộng mênh mông, lúc này chật cứng những người, vô cùng náo nhiệt. Không chỉ có cao tầng của Tứ Tượng Cung mà ngay Tứ đại thủ lĩnh cũng đã lộ diện.
Phía dưới của sân khấu chính, có hàng trăm thân ảnh đứng đó, nhưng họ rất tùy ý, phần lớn đang tươi cười, khác hẳn đội quâ nghiêm túc, toàn thân mặc giáp của Tứ Tượng Cung.
Cường giả Tứ Tượng Cung thấy vậy thì cau mày, sau khi hợp nhất thành Tứ Tượng Cung, ở đây cũng không còn tản mạn như trước, cung quy dần nghiêm ngặt, điều này cũng khiến Tứ Tượng Cung trở thành thế lực lớn không dễ bị coi thường. Vì thế khi thấy những người thô tục kiểu kia, nhất thời trong lòng thấy bất mãn.
Có điều, tuy bất mãn nhưng họ cũng thể hiện ra ngoài, chỉ nhìn lên bốn thân ảnh ở phía trên kia.
Tiểu Viêm đứng đầu bốn người, tuy thực lực của hắn chỉ là Tử Huyền Cảnh viên mãn nhưng mấy ngườ Thiên Long Yêu Soái biết, nếu thực sự quyết đấu thì Tiểu Viêm cũng không thua kém họ, cộng với Lâm Động nữa nên họ cũng rất khách khí với Tiểu Viêm.
Tiểu Viêm lạnh nhạt nhìn đội quân đó, rồi nhìn hai thân ảnh ở phía trước. Tuy họ mạnh hơn thủ hạ phía sau nhưng sắc mặt cũng có chút ngạo khí.
- Đây là Tứ Tượng Cung, nếu các ngươi không biết khiêm nhường một chút thì ta sẽ cho Hổ Phệ Quân nhắc nhở.
Tiểu Viêm nhìn quanh, cuối cùng lạnh lùng lên tiếng. Nguồn truyện:
Truyện FULLGrào!
Tiểu Viêm vừa dứt lời thì đội Hổ Phệ Quân hàng nghìn người lập tức gầm lên. Tiếng gầm như một, khí tức màu đen cuồn cuộn, biến thành một con hổ dữ, sát khí bắn thẳng lên trời.
Mấy trăm người kia thấy thế, sắc mặt có chút thay đổi, thần tình hơi thiéu tự nhiên. Tuy họ cũng có thực lực, nhưng nếu so với Hổ Phệ Quân thì đúng là một lũ ô hợp.
- Hà hà, Viêm Soái chớ giận, thủ hạ của bọn ta tùy tiện quen rồi, giờ đổi nơi khác cũng không biết khiêm nhường, sau này sẽ tốt hơn.
Phía trước, một trung niên nam tử mặc áo xám cười cười.
- Châu Nghị huynh, bất luận trước kia mọi người tùy tiện kiểu gì, giờ nếu muốn gia nhập Tứ Tượng Cung thì phải tuân thủ quy tắc của Tứ Tượng Cung.
Thiên Long Yêu Soái cười, nói.
- Thiên Long huynh nói phải…
Người đứng bên cạnh Châu Nghị gậ đầu, rồi đan tay vào nhau nhìn Tiểu Viêm, chậm rãi nói:
- Có điều, Viêm Soái à, không biết yêu cầu của huynh đệ ta mọi người suy nghĩ thế nào rồi? Bọn ta ở Tây Sa Vực cũng có tiếng, nay thành tâm gia nhập Tứ Tượng Cung, ta nghĩ cho bọn ta mọt thân phận thủ lĩnh cũng không quá đáng chứ?
Tiểu Viêm chau mày, ba người Thiên Long Yêu Soái ánh mắt cũng có phần do dự.
- Ha ha, Viêm Soái, mọi người làm vậy lẽ nào coi thường hai huynh đệ ta?
Châu Nghị cười nhạt.
- Nếu vậy thì ta nghĩ việc gia nhập này thôi đo. Có lẽ nơi này quá lớn, huynh đệ ta không ở được rồi.
Châu Ly cười rồi vẫy tay định dẫn người rời đi.
- Ha ha, ta thấy không phải Tứ Tượng Cung coi thường hai người mà là hai người coi thường Tứ Tượng Cung mới phải! Hai người coi Tứ Tượng Cung là nơi nào? Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?
Thế nhưng, khi Châu Ly vừa định đi thì một tiếng cười vọng lại từ trên trời, tất cả mọi người nhìn sang thì thấy hai người Lâm Động.
Lâm Động đứng trên không trung, mắt nhìn hai người Châu Nghị với vẻ thích thú, nhưng nụ cười thì toát vẻ lạnh lẽo.
- Theo quy định của Tứ Tượng Cung, phàm là người coi thường Tứ Tượng Cung, nên xử lý thế nào?
- Giết!
Trên Diễn Võ Truồng, tất cả cường giả Tứ Tượng Cung ánh mắt lạnh lẽo, cùng hét lên một tiếng, sát ý kinh người lan tỏa khắp không gian.
Cảm nhận được luồng sát ý đó, hai người Châu Nghị cuối cùng cũng biến sắc mặt.