Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 839: Tử sư lôi nguyên!

Chiến linh tiến hóa cũng không phải một lần là xong mà là quá trình chậm chạp. Chiến linh hình cây thương từ từ rút đi vỏ bề ngoài vốn là màu nâu xanh, đổi thành quang hoa màu bạc.

Thời gian trôi qua đường văn màu tím phía trên Chiến Linh hình cây thương không ngừng lưu chuyển, tham lam hấp thu năng lượng màu vàng trong hải dương. Đây cũng là nguyên khí thiên địa do các linh tài địa bảo như nguyên linh thạch cực phẩm, Ma Thần chi cốt thiên giai, Thận Tinh... Thích phóng đi ra, phẩm chất cực cao.

Song năng lượng mênh mông kinh khủng như thế tràn vào bên trong đường văn màu tím thật nhỏ này, nhưng chỉ làm cho đường văn hơi sáng ngời một chút mà thôi, cơ hồ nhìn không ra biến hóa gì.

Theo năng lượng không ngừng bị Lâm Minh tiêu hao, đại dương năng lượng trong Tỏa Thiên đại trận dần dần bình ổn, quang mang màu vàng dần dần lờ mờ, không đến nỗi làm cho người ta lóa mắt nữa. Ngay cả Thần Lôi màu vàng trên bầu trời đêm cũng tạm thời bình tĩnh lại, ẩn độn ở bên trong mây đen.

Sau một lúc lâu, ượng ngưng chuyển động, thần lực cuồn cuộn làm cho tâm thần người ta rung động kia rốt cục biến mất, tất cả mọi người có thể thấy rõ ràng tình cảnh bên trong Tỏa Thiên đại trận. Lâm Minh xác xác thật thật biến mất. Thân thể thủy chung không thể ngưng tụ ra một lần nữa.

Kể từ khi phát hiện thân thể Lâm Minh biến mất. Các võ giả ở chung quanh đã đợi ước chừng nửa canh giờ, song vẫn là không có chuyển biến.

- Nửa canh giờ, không lẽ Lâm Lan Kiếm thật sự vẫn lạc?

- Lâm Lam Kiếm có thể thực sự là tu vi chưa đầy, dùng ba miếng Hóa Thần Đan mạnh mẽ nâng tu vi lên, nguy hiểm vô cùng lớn. Đáng tiếc cho kì tài muôn đời này. Bị Tu La thần quốc bắt buộc, binh hành hiểm chiêu, cuối cùng thất bại trong gang tấc.

Một trưởng lão Mệnh vẫn của tông môn ngũ phẩm tiếc hận lắc đầu. Nếu như có thể để cho Lâm Lam Kiếm lớn lên. Hắn sẽ đại phóng ra quang hoa hậu vô lai giả, xưa nay chưa từng có. Trở thành đệ nhất nhân từ trước đến nay ở Thiên Diễn đại lục!

Song thực tế chính là thực tế, không có nếu như.

Tạm thời còn không có võ giả rời đi. Dù sao các đại nhân vật cũng không đi. Võ giả cấp thấp đều có tâm lí hùa theo, cũng là vây ở bốn phía.

Nhìn Tỏa Thiên đại trận điềm tĩnh không nao núng, một Danh Túc của tông môn thở dài một hơi, nói với mấy đệ tử trước người:

- Độ Mệnh vẫn hung hiểm nhất. Nhất định phải đợi đến khi tu vi đầy đủ, lúc nước chảy thành sông mới có thể có ý định này. Nếu không cho dù ngươi là thiên cổ kì tài, cũng có nguy hiểm sẽ ngã xuống.

- Vâng! Đệ tử ghi nhớ dạy bảo.

- Ừm!

Lão giả hài lòng gật đầu, đang muốn nói cái gì nữa. Đột nhiên, thiên âm mờ ảo vang lên bên tai.

- Hử? Chuyện gì đã xảy ra?

Thanh âm này không riêng gì lão giả nghe được, những người khác cũng nghe thấy.

Lúc đường văn trên Chiến Linh hình cây thương của Lâm Minh, sinh ra đường văn màu tím. Bầu trời đêm xa xôi phảng phất giống như bị một loại lực tối tăm dẫn dắt, truyền đến trận trận đại đạo chi âm. Kia giống như là thần linh đang nói nhỏ. Lạnh lùng, tỉnh táo, không mang theo chút tình cảm nào.

Truyền tới trong tai mỗi người, làm cho người ta có loại kính sợ phát ra từ nội tâm. Thậm chí không nhịn được vọng động muốn quỳ bái. Thanh âm càng ngày càng rõ ràng. Võ giả Tiên Thiên trở xuống không chịu được áp lực. Hai đầu gối quỳ xuống đất. Linh hồn run rẩy.

Mọi người không nhịn được ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy lôi đình tàn sát bừa bãi trên bầu trời cũng phát sanh biến hóa. Vốn là Thần lôi đang yên lặng, phảng phất giống như sống lại. Ngưng tụ trên không trung càng ngày càng nghiêm trọng, giống như thủy triều cuồn cuộn.

Tiếng sấm càng ngày càng vang, cho đến khi vang động núi sông. Cơ hồ chấn vỡ màng nhĩ của người ta.

- Xảy ra chuyện gì?

Võ giả ở đây, nhất là võ giả cấp thấp sắc mặt cũng thay đổi. Đối mặt với thiên địa chi uy như vậy, bọn họ không thể tránh khỏi có sự run rẩy, phát ra từ sâu trong linh hồn.

Điện mang cuồn cuộn đan thành một mảnh lôi võng màu tím. Hư không rung động kịch liệt. Một lần lại một lần, giống như miếng băng mỏng yếu ớt sắp xé rách!


Thích Bạch quá sợ hãi:

- Đây là... Đây là bức tường ngăn cản không gian của Trung Thiên Thế Giới. Chẳng lẽ muốn...

- Không thể nào! Cho dù là mấy đại năng Thần Hải liên thủ, cũng không cách nào xé rách bức tường ngăn cản không gian vững chắc của Trung Thiên thế giới.

Song, phảng phất giống như là đáp lại nghi vấn của Thích Bạch. Sau một khắc, bức tường ngăn cản không gian thật sự bị phá!

Không phải là bị đánh nát, mà là hư không tiêu thất. Một khắc kia, Trung Thiên Thế Giới cùng đại thế giới phía ngoài dung hợp thành một thể.

- Đây là cái dị tượng gì? Tại sao có thể như vậy?

Thích Bạch bất khả tư nghị. Kể từ mười vạn năm về trước. Lịch sử Thiên Diễn Đại Lục có thể khảo chứng ghi lại tới nay. Chưa từng nghe nói qua tình huống như thế.

Không chỉ Thích Bạch mà sắc mặt của Tu La Thần Hoàng cũng là kinh nghi bất định. Chẳng lẽ là...

Tu La Thần Hoàng nhìn bầu trời. Đúng lúc này, bầu trời vốn là trong xanh. Đột nhiên hiện ra một mảnh đường vân màu tím dài hẹp. Những đường vân này như một con Du long dài hẹp, tùy ý trở mình trên không trung. Nhất nhất đối ứng cùng đường vân phía trên Chiến Linh hình cây thương của Lâm Minh.

Đây là huyền bí của Thiên đạo, tồn tại tiếp cận pháp tắc bổn nguyên nhất. Bức tường ngăn cản không gian của Trung Thiên Thế Giới, căn bản không thể ngăn cản.

Từng đạo trận văn màu tím chiếu xuống, giống như núi non trùng điệp rơi xuống. Cung điện của Trường Lão Cung sao có thể thừa nhận trọng áp nặng như vậy. Sụp đổ giống như là đống cát.

- Lui! Mau lui lại!

Võ giả Mệnh Vẫn trở xuống căn bản không cách nào thừa nhận thiên uy như vậy. Phi thân chợt lui. Liên tiếp thối lui ra khỏi khoảng cách hơn mười dặm. Bọn họ đã sớm cả kinh nói không ra lời.

- Đây rốt cuộc là đang làm gì đó a? Những thứ đang bay múa kia là Long sao?

- Người nào nói cho ta biết: Lâm Lan Kiếm rốt cuộc đã chết hay chưa?

Một võ giả tuổi còn trẻ mờ mịt hỏi. Hắn quan tâm nhất đúng là cái vấn đề này.

- Đồ ngu! Dĩ nhiên là không có chết. Nếu không sao có thể có loại biến cố này!

Sư phụ của hắn tức giận nói. Song, bản thân hắn nói vậy nhưng cũng không dám nói đúng. Thanh thế lớn như vậy. Có thể là Lâm Lan Kiếm làm ra sao?

Thích Bạch cũng thối lui đến nơi xa. Mặt lộ vẻ nghiêm trọng.

Tinh thần lực của hắn luôn luôn thông qua Tỏa Thiên Đại Trận, để quan sát tình huống của Lâm Minh. Lúc trước Lâm Minh một mực lợi dụng năng lượng để thoát thai hoán cốt. Bất kể là năng lượng trong thiên tài địa bảo cũng tốt, hay là Lôi Đình lực Xích Kim sắc trên không trung cũng tốt. Đều bị Lâm Minh hấp thu. Lôi quang màu tím vàng trước mắt không giống do Lâm Minh làm ra.

Lôi võng trên bầu trời càng ngày càng dày đặc. Đã tan vào thành một mảnh không có chút khe hở nào. Cả Trung Thiên Thế Giới còn sáng hơn cả ban ngày. Mọi người khó có thể mở hai mắt ra.

Mà đúng lúc này, ở Bắc phương xa xôi, một chùm tia sáng càng thêm chói lọi phóng tới đây. Ánh sáng màu tím vàng, giống như Ngân hà rủ xuống. Đại lượng lôi quang bắt đầu tụ tập trong đó. Mơ hồ tạo thành một đầu Lôi Hung thú bạo ngược đạp trên đường ánh sáng màu tím trắng, đi ở trên đó.

Nó phẫn hận nhìn chằm chằm về vị trí của Lâm Minh. Bên trong hai tròng mắt tràn đầy vẻ nổi giận.

Lôi hung thú này chính là Tử Sư Lôi Nguyên ở đầm lầy màu đen, tám ngàn dặm trong Cửu thiên Lôi Vực. Mới vừa rồi, nó cảm nhận được Bạn Sinh Lôi Tinh thuộc về mình bể tan tành. Tâm cũng rỉ máu. Nó từ Kì Tích Chi Hải một đường vọt tới. Muốn xé Lâm Minh thành vải rách phát tiết lửa giận.


- Đây là con gì?

- Sư tử. Một đầu sư tử tím!

- Là Lôi Đình hóa hình. Là Lôi Linh sao?

- Thiên! Năng lượng cường đại như vậy. Ít nhất là Lôi Linh Thiên giai. Nó là bị lôi đình nơi này đưa tới.

Mấy võ giả Mệnh Vẫn cao tu lôi hệ mắt lộ tinh quang. Khí thế như vậy, uy năng như thế, Tất nhiên Lôi Linh Thiên Giai không thể nghi ngờ. Thậm chí có thể là Lôi Linh Thiên Giai trung phẩm, Thiên Giai thượng phẩm!

Ở Thiên Diễn Đại Lục, lôi nguyên tồn tại cơ hồ không người biết được. Thậm chí ngay cả Lôi Linh Thiên Giai hạ phẩm cũng khó gặp. Những võ giả này làm sao có thể đoán được cấp bậc chính xác của Lôi Linh.

- Lôi Linh này đến từ Bắc Phương. Không liên quan cùng Lâm Lan Kiếm. Tất nhiên là bị lôi đình lực mênh mông ở đây dụ tới!

Một lão giả lôi hệ nói.

- Đây cũng là vật vô chủ. Hơn nữa, giá trị liên thành!

Đối với võ giả lôi hệ mà nói. Giá trị của một Lôi Linh thiên giai hạ phẩm hoàn toàn có thể tương đương một Bảo Khí thiên giai thượng phẩm. Cũng chỉ là hơi kém so với chuẩn Thánh Khí mà thôi.

- Thứ tốt! Thật là thu hoạch ngoài ý liệu a!

- Đồng tâm hiệp lực. Chúng ta bắt nó!

Lôi Linh thiên giai phi thường cường đại. Huống chi Lôi Linh trước mắt, đến tột cùng là Thiên giai mấy phẩm còn chưa biết. Chỉ sợ tu vi võ giả của Lôi hệ tại chỗ dù đã đạt đến Mệnh vẫn cao tầng. Thậm chí hai người trong đó còn là cao thủ đỉnh cấp trong Thiên Mệnh Bảng. Cũng không dám khinh thường chút nào.

Bây giờ không phải là đi lo phân phối Lôi Linh như thế nào. Đầu tiên bắt nó rồi nói sau.

- Đồng loạt ra tay!

Tử y lão giả cầm đầu quát to một tiếng. Trong mắt tràn đầy tia sáng hưng phấn!

Hắn là cao thủ xếp hạng 250 ở Thiên Mệnh Bảng. Trước đó, hắn cũng chỉ có một Lôi Linh địa giai thượng phẩm. Nếu như có thể có được Lôi Linh thiên giai này. Thực lực của hắn tất nhiên sẽ tiến nhanh một bước.

Ngũ đại cao thủ lôi hệ lộ ra thần thông. Bên trong bọn họ, kém nhất cũng là tu vi Mệnh Vẫn tầng bốn. Cảnh giới thấp nữa cũng chưa có xuất thủ. Bởi vì xuất thủ cũng vô dụng. Bọn họ không hàng phục được Lôi Linh thiên giai. Hơn nữa, loại cấp bậc lực lượng này cũng không phải là bọn họ có thể tranh giành quyền lợi.

Tử y lão giả kia lên trước. Tay hắn cầm một đôi bảo giản, đập một kích tới Lôi Linh Thiên giai kia. Nếu như là một mình một người đối mặt với Lôi Linh Thiên giai. Hắn sẽ không có ńm chắc quá lớn. Nhưng hiện tại, tập hợp lực của bốn người phía sau. Hắn có lòng tin sẽ dùng một kích để phong ấn.

Rầm! Rầm! Rầm!

Phía trên bảo giản của tử y lão giả lóng lánh lôi quang màu trắng xanh, Một kích kia của hắn quán chú mười thành lực lượng.

- Này!

Tử y lão giả chợt quát một tiếng. Đánh một giản nặng nề tới đầu Tử Sư Lôi Nguyên.

Rống!

Tử Sư Lôi Nguyên phát ra một tiếng gầm kinh thiên động địa. Võ giả Mệnh vẫn trở xuống tại chỗ chỉ cảm thấy hai lỗ tai mất đi thính giác, trong một nháy mắt. Tu vi yếu thậm chí trực tiếp vỡ nát màng nhĩ.

Tử y lão giả đứng mũi chịu sào. Thân thể của hắn đột nhiên chấn động, bị một tiếng rống này chấn thành thất khiếu chảy máu. Rồi sau đó, Tử Sư Lôi Nguyên đánh ra móng vuốt lớn màu tím. Một trảo phách về phía tử y Lão giả. Chỉ nghe một tiếng ầm vang. Tử y lão giả bị đánh bay giống như là quả bóng.

Bên trong quá trình bay ngược, quần áo bảo giáp của tử y lão giả toàn bộ bị lôi đình đốt trụi. Ngũ tạng bể tan tành, hộc máu, hơi thở mong manh.

- Cái gì?

Bốn giả lôi hệ khác chậm một bước, còn chưa chạy tới. May mắn tránh thoát một kích kia, thấy tử y lão giả mạnh nhất bên trong năm người cũng là kết quả bực này. Bọn họ quá sợ hãi. Xoay người muốn chạy trốn, song đã muộn!

Tử Sư Lôi Nguyên là lôi hệ pháp tắc hóa thân, cao ngạo thế nào chứ. Vốn là nó cũng vì chuyện Bạn Sinh Lôi Tinh bể tan tành mà nổi giận. Lại há có thể chịu đựng để một bầy kiến hôi khiêu khích mình như vậy? Nó rống một tiếng. Trực tiếp xông vào giữa bốn võ giả lôi hệ. Giống như sư tử nhập vào bầy cừu. Trong lúc nhất thời, những tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên. Huyết vũ rơi tán loạn.

Chẳng qua là thời gian mấy nháy mắt, bốn võ giả lôi hệ như bao bố, bay rớt ra bốn phương tám hướng. Một người trong đó ngay cả đầu cũng bị đánh nát. Hiển nhiên đã vẫn lạc. Ba người còn lại toàn thân bị nám đen, dữ nhiều lành ít, mắt thấy là không sống nổi.

Đột nhiên xuất hiện một màn như vậy, để cho võ giả phía dưới rối rít biến sắc. Vật này đến tột cùng là từ nơi nào mà đến?