Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 825: Tu La Thần Hoàng ra tay

Tu La thần cung.

Trong đường hầm màu xám có các cây đuốc đỏ thẫm đang bập bùng, cuối đường có một pho tượng ác ma dữ tợn.

Một đồng tử áo đỏ cùng một người trung niên cung kính đứng trước pho tượng, bên cạnh đồng tử này còn có một chấp sự áo đen, trong tay chấp sự áo đen cầm một cái khay, trên đó là bốn Mệnh Hồn ngọc giản, trong đó ba cái đã rạn nứt, một cái đã hoàn toàn vỡ nát.

Cao tầng của Tu La thần quốc, mỗi một người đều lưu lại trong thần cung Mệnh Hồn ngọc giản của mình, Tu La thần quốc có một bộ bí pháp chế tạo Mệnh Hồn ngọc giản, có thể làm cho tổn thương mà Mệnh Hồn ngọc giản gây ra cho võ giả giảm tới mức thấp nhất.

- Đều đã chết rồi...

Một thanh âm uy nghiêm từ hư vô vang lên, đồng tử áo đỏ và người trung niên cúi đầu xuống càng thấp hơn, thậm chí còn cực kỳ lo sợ.

- Thuộc hạ vô năng!

Là cao thủ xếp thứ hạng đầu trên Thiên Mệnh bảng, đứng trước đại năng Thần Hải chân chính, thì vẫn có thể cảm nhận được áp lực cực lớn.

Cái khay trong tay chấp sự áo đen tự động bay lên, bốn ngọc giản lơ lửng trong lồng năng lượng bao phủ.

Một luồng sáng màu đen bắn ra từ trong pho tượng ác ma, bắn về phía ngọc giản vỡ nát nhất trong số bốn Mệnh Hồn ngọc giản, bao phủ toàn bộ những mảnh vỡ kia lại.

Từng tia năng lượng từ trong Mệnh Hồn ngọc giản phát ra.

- Linh hồn hoàn toàn thiêu đốt, hao hết tinh huyết, thân thể bị phá hủy, là... Là Tử Thần chú?

Thanh âm kia lầm bầm vang lên, trước khi chết, đệ nhị ma sứ đã phát ra Tử Thần chú, làm cho hắn cực kỳ kinh ngạc, rốt cuộc là ai giết hắn, làm cho hắn không tiếc cắt đứt hy vọng luân hồi chuyển thế, liều mạng thi triển Tử Thần chú?

Tử Thần chú không có hiệu quả đối với đối thủ có thực lực hơn xa mình, mà chỉ có thể nguyền rủa đối với những đối thủ có thực lực ngang với mình, hoặc là chỉ mạnh hơn một chút, hắn nguyền rủa ai đây?

Lâm Lan Kiếm ư?

Theo lý thuyết, Lâm Lan Kiếm căn bản không có thực lực đánh chết đệ nhị ma sứ, nhưng trong đầm lầy màu đen tám ngàn dặm kia, có lẽ sẽ không thể phỏng đoán theo lẽ thường được.

Vù...

Mảnh vỡ ngọc giản biến mất, pho tượng màu đen nhẹ nhàng run lên, cường giả Thần Hải kia đã rời đi, ngay sau đó hắn xuất hiện trước một ngọn núi màu đen.

Trong ngọn núi này có một thung lũng, trong đó nguyên khí thiên địa vô cùng dày đặc, linh hoa linh thảo nở rộ khắp nơi.

- Trưởng công chúa!

Chủ nhân của thanh âm hiện ra thân hình, hắn là một nam nhân trung niên có dáng người rất cao lớn, mỗi mắt có hai đồng tử, lông mày như kiếm, toàn thân tự nhiên toát ra một luồng khí tức Đế Vương, hắn chính là Thần Hoàng Tư Đồ Hạo Thiên của Tu La thần quốc.

Trưởng công chúa là tỷ tỷ của hắn, tên là Tư Đồ Dao Hi, ngàn năm trước, Tư Đồ Dao Hi dùng cảnh giới Mệnh Vẫn tầng sáu tấn chức Thần Hải, hiện giờ vẫn dừng lại ở Thần Hải sơ kỳ. Tuy rằng thực lực cũng không quá xuất chúng, nhưng Tư Đồ Dao Hi lại có thiên phú cực cao về linh hồn lực, lần này Tư Đồ Hạo Thiên đến đây chính là để cho Tư Đồ Dao Hi phục hồi lại thần hồn lực trong ngọc giản vỡ nát kia, tái hiện lại tình cảnh xảy ra khi đó.


Vù...

Một ngọn lửa bùng cháy giữa không trung, các mảnh vụn Mệnh Hồn ngọc giản hoàn toàn hòa tan ra, vài luồng tàn hồn hư ảo bị thiêu đốt, hiện ra đủ loại hư ảnh giữa không trung.

- Ta cũng không thể phục hồi lại tình cảnh ngay lúc đó.

Tư Đồ Dao Hi lắc đầu, đệ nhị ma sứ tự hủy linh hồn, không có chút tin tức nào được truyền về cả, cho dù Tư Đồ Dao Hi có hiểu biết sâu hơn về linh hồn lực đi nữa, thì cũng chỉ đành bất lực.

- Ta nhiều nhất cũng chỉ có thể phỏng đoán ra tu vi đại khái của đối tượng mà ma nhị nguyền rủa, cùng với vị trí mơ hồ của hắn lúc hiện ra.

Tư Đồ Dao Hi nói xong, nắm vài luồng tàn hồn như khói nhẹ kia vào trong tay, phong ấn chúng trong một bình thủy tinh màu đỏ.

- Tốt!

Tư Đồ Hạo Thiên gật đầu.

Có thể phỏng đoán ra tu vi đại khái của đối tượng bị nguyền rủa cũng đã đủ rồi.

Tư Đồ Dao Hi lấy từ trong Tu Di giới ra một đầu lâu màu đen. Một luồng chân nguyên được rót vào trong đầu lâu này, nó lập tức cháy lên một ngọn lửa màu trắng, giống như ma trơi.

Tay phải bóp nát bình thủy tinh, khiến nó hóa thành bột phấn, giống như một luồng khói nhẹ bay vào trong ngọn lửa màu trắng kia.

Những bột phấn này, cộng cả tàn hồn trong đó, đều bị ngọn lửa luyện hóa, một gương mặt vặn vẹo hiện lên giữa ngọn lửa, chính là khuôn mặt của đệ nhị ma sứ.

Gương mặt biến ảo mơ hồ, tạo thành vô số cảnh tượng phức tạp, ngoài Tư Đồ Dao Hi ra, không ai có thể hiểu được.

Nghi thức cổ quái này kéo dài khoảng một canh giờ, ngọn lửa dần dần tắt đi.

- Kết quả như thế nào?

Tư Đồ Hạo Thiên hỏi.

Tư Đồ Dao Hi trầm ngâm một hồi lâu, chậm rãi nói:

- Người bị nguyền rủa hẳn là có tu vi từ Toàn Đan hậu kỳ đến Mệnh Vẫn tầng một, vị trí hiện tại đại khái nằm trong khoảng mười vạn dặm phía tây nam của Thất Tinh thần quốc, hơn nữa hắn còn đang nhanh chóng di chuyển về phía tây nam!

- Toàn Đan hậu kỳ đến Mệnh Vẫn tầng một! Quả nhiên là tên tiểu súc sinh kia...

Trên mặt Tư Đồ Hạo Thiên không nhìn ra bất kỳ biểu tình nào, ánh mắt bình tĩnh đến mức đáng sợ, có thể dùng tu vi Toàn Đan hậu kỳ đến Mệnh Vẫn tầng một đánh chết đệ nhị ma sứ, đồng thời buộc hắn phải dùng ra Tử Thần chú, cũng chỉ có một mình Lâm Lan Kiếm mà thôi.

Hơn nữa theo lý thuyết, Lâm Lan Kiếm cũng không có khả năng có thực lực này, như vậy chắc chắn là hắn đã lợi dụng ưu thế của tám ngàn dặm đầm lầy màu đen, thì mới có thể đánh chết đệ nhị ma sứ, về phần hắn dựa thế như thế nào, vì sao bản thân không chết trong đó, thì Tư Đồ Hạo Thiên cũng khó có thể tưởng tượng ra.

- Tên tiểu súc sinh này, trên người có rất nhiều bí mật! Hắn là một bảo tàng sống, trên người hắn tuyệt đối không chỉ có Ma Đế Chi Khải và truyền thừa của Ma Đế mà thôi, chắc chắn hắn còn có bảo vật khác, có vài thứ, có lẽ còn có tác dụng rất lớn đối với cường giả Thần Hải, một khi những thứ kia bị người khác biết, không riêng gì chúng ta, các cường giả Thần Hải khác cũng sẽ động tâm!


- Như vậy ý của ngươi là... Tiết lộ một số tin tức ra ngoài, để cho Lâm Lan Kiếm không có chỗ mà trốn ư?

- Đương nhiên là không phải, hắn dù sao cũng chỉ là một con chim non chưa trưởng thành mà thôi, chúng ta chịu một chút thiệt thòi, nhưng cũng không phải là thật sự không đối phó được với hắn, lần này, ta muốn tự mình ra tay, muốn bắt sống hắn!

Tư Đồ Hạo Thiên lạnh lùng nói, thanh âm mang theo một luồng khí phách bễ nghễ thiên hạ, đường đường là Thần Hoàng của một thần quốc, ra tay đối phó một tiểu bối Toàn Đan hậu kỳ, nghe ra thì quả thực rất khó tin.

- Ngươi đúng là không thèm để ý tới thân phận!

Trưởng công chúa nhẹ nhàng cười.

- Sư tử vồ thỏ thì cũng phải dùng toàn lực, lúc trước hai đại quốc sư và bốn đại ma sứ của Tu La thần quốc chúng ta đều ra tay, ta vốn tưởng rằng như vậy thì cũng đủ cường đại rồi, nhưng vẫn bị tổn hại trong tay Lâm Lan Kiếm! Thiên tài cỡ này đều có đại khí vận trên người, là “nhân trung chi long”, có vận mệnh của đế giả, muốn đối phó với hắn, thì phải lấy ra lực lượng mạnh nhất, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà phá hủy, nếu không, chỉ lấy ra thực lực không mạnh hơn hắn là bao, thì kết quả sẽ chỉ là đá mài đao cho hắn trưởng thành mà thôi, bị hắn lần lượt chiến thắng, cuối cùng, hắn sẽ trưởng thành tới mức có thể hủy diệt Tu La thần quốc chúng ta! Cho nên... Lần này ngươi cũng phải đi theo ta, tùy lúc phán đoán vị trí của Lâm Lan Kiếm.

Khi Tư Đồ Hạo Thiên nói, trong mắt phát ra luồng sáng rực rỡ, như hai chòm sao, làm cho lòng người phải kinh sợ.

- Hủy diệt Tu La thần quốc ta ư? Ngươi nói hơi quá rồi, trên đại lục này, không có ai có thể dùng thực lực bản thân mà hủy diệt bất kỳ nước nào trong bốn đại thần quốc cạ

- Quá khứ không có, không có nghĩa là tương lai cũng không có, ta có một dự cảm, Lâm Lan Kiếm sẽ trở thành người như vậy, sự tồn tại của hắn, sớm hay muộn cũng sẽ khiến cho các thế lực lớn phải khủng hoảng, hắn... Không phải là thiên tài nên tồn tại trong thế giới này a...

Tư Đồ Hạo Thiên nói tới đây, khẽ liếm liếm môi, có thể hủy diệt thiên tài như vậy, bóc trần mọi bí mật của hắn, thì sẽ có một chút hy vọng kế thừa số mệnh và vận mệnh đế giả của hắn, thành tựu vô thượng đại nghiệp!

Chỉ một khắc sau, một chiếc Thần Hành chu dài mấy chục trượng bay lên khỏi bầu trời Tu La thần cung, do Tư Đồ Hạo Thiên tự mình khống chế, dùng một tốc độ khó tin, bay về phương hướng của Lâm Minh.

Trên chiếc Thần Hành chu này chẳng những có hai đại cường giả Thần Hải là Tư Đồ Hạo Thiên và trưởng công chúa Tư Đồ Dao Hi, mà còn có đại ma sứ, hai vị quốc sư, đại đệ tử của Tư Đồ Hạo Thiên, cùng với hai vị hoàng tử của Tu La thần quốc, mấy vị thân vương thế tử, mà Tư Đồ Xuyên và Tư Đồ Phong khi trước bị Lâm Minh đánh trong Cửu Hoa yến thì cũng nằm trong số này.

Đối với chuyện đi theo Thần Hoàng để đuổi giết Lâm Minh này, Tư Đồ Xuyên cực kỳ vui vẻ, mối nhục tại Cửu Hoa yến thì cả đời hắn cũng khó quên được!

- Lâm Lan Kiếm, ngươi chờ đấy, lần này phụ hoàng tự mình ra tay, ta xem ngươi còn trốn chỗ nào được nữa!

Tư Đồ Xuyên đứng tại đầu thuyền, cảm thụ luồng gió quất tới, mái tóc dài tùy ý bay lên.

...

Lúc này, tại phía tây nam Thất Tinh thần quốc, Lâm Minh cũng đi trên một chiếc Thần Hành chu, dùng tốc độ cao nhất mà bay.

Chiếc Thần Hành chu này không hổ là bảo khí phi hành đỉnh cấp, sau khi lắp Nguyên Linh thạch vào, lại rót vào một luồng chân nguyên, tốc độ cũng không kém hơn mức cao nhất của Lâm Minh là bao.

Mà Lâm Minh duy trì tốc độ đỉnh phong không được lâu thì sẽ kiệt lực, nhưng Thần Hành chu thì lại có thể bay tiếp, chỉ cần có đủ Nguyên Linh thạch là được.

Phía trước chính là tiểu thiên thế giới của Thần Khí bộ tộc.

Có thể đến được đây, Lâm Minh cũng cảm khái rất nhiều, lúc trước tại ngàn dặm vùng cấm, mặc dù hắn không sợ sấm sét của Lôi Vực, lại còn có ba con át chủ bài là lôi quang màu vàng đỏ, Hạo Bạch chi kiếm, Càn Khôn Dung Nhật lô, nhưng vẫn cực kỳ hung hiểm.

Đầm lầy màu đen tám ngàn dặm, có rất nhiều thái cổ hung thú, những hung thú này vô cùng nguy hiểm, mười con thì có tận tám con mạnh mẽ hơn Lâm Minh, hắn không thể không dựa vào những con bài kia để ngăn địch.

Lần hung hiểm nhất, Lâm Minh trốn trong Càn Khôn Dung Nhật lô, bị một con hung thú hình cự viên chụp một chưởng văng ra, Lâm Minh ở trong Càn Khôn Dung Nhật lô, bị chấn động tới mức thất khiếu đổ máu, thiếu chút nữa đã mất mạng.

Tuy nhiên hắn cũng thừa dịp bị đánh văng ra kia, có cơ hội thở dốc, lao ra khỏi Càn Khôn Dung Nhật lô, thu Càn Khôn Dung Nhật lô lại, miễn cưỡng phát ra một luồng chân nguyên, mở ra Kinh môn, chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, dùng tốc độ cao nhất trốn vào trong Lôi Vực.

Nhưng Lôi Vực cũng không an toàn, nơi này cũng có một vài thái cổ hung thú sinh sống.

Lôi Vực có thể nói là chỗ có Lôi hệ nguyên khí phong phú nhất trên toàn bộ Thiên Diễn đại lục, những thái cổ hung thú Lôi hệ kia đa phần đều tụ tập tại đây.

Tuy rằng mật độ hung thú trong Lôi Vực còn kém xa màu đen đầm lầy, nhưng mỗi con lại vô cùng cường đại, may mà Lâm Minh có Hạo Bạch chi kiếm bảo hộ, dựa vào lôi đình Chiến Linh trên thân kiếm thì mới miễn cưỡng tự bảo vệ được mình.

Cứ như vậy, Lâm Minh khi thì trốn vào Lôi Vực, khi thì đi tới bầu trời đầm lầy màu đen, cực kỳ cẩn thận đi tới, qua nhiều hiểm cảnh, thì mới đi ra được phạm vi của tám ngàn dặm đầm lầy màu đen.

Đến bên ngoài tám ngàn dặm màu đen đầm lầy, phá vỡ lực trường vặn vẹo kia cũng khiến cho Lâm Minh mất một phen công phu, cực kỳ nguy hiểm, không trách được các cường giả dưới Thần Hải mà tiến vào tám ngàn dặm màu đen đầm lầy thì sẽ cửu tử nhất sinh.