Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 796: Lâm Lan Kiếm - Cướp bóc

Lâm Minh không ngừng quan sát tất cả võ giả có thực lực Thiên Mệnh bảng ở đây, hắn cho ra một kết luận là, trừ ba đại ma sứ ra, võ giả Thiên Mệnh bảng còn lại thực lực đều bình thường.

- Hóa Thần đan và ba mươi vạn Nguyên Linh thạch được đặt tách ra, ta muốn đoạt cũng nhiều nhất chỉ có thể đoạt được giống nhau. Hóa Thần đan cách ma sứ quá gần, chỉ có thể cướp đoạt Nguyên Linh thạch...

Lâm Minh nhìn kia Nguyên Linh thạch trên đài cao, phát hiện trên đài cao có một trận pháp bảo hộ loại nhỏ, giống như một cái lồng thủy tinh trong suốt bảo vệ Nguyên Linh thạch.

Tuy nhiên trận pháp này chỉ tùy tiện bố trí, với thực lực và trình độ hiểu biết trận pháp của Lâm Minh thì muốn kích vỡ nó cũng không khó.

Nói trắng ra là, trận pháp này chỉ làm ra vẻ, phân bộ Tu La thần quốc nằm mơ cũng không nghĩ tới lại có người đi tới phân bộ của mình cướp bóc.

Trừ khi là cao thủ xếp trước Thiên Mệnh bảng, nếu không đến cướp bóc chỉ là muốn chết. Mà cao thủ xếp trước Thiên Mệnh bảng ai mà vì những của cải này mà đi chọc giận Tu La thần quốc chứ.

Lâm Minh bây giờ cũng chẳng sao, dù sao hắn và Tu La thần quốc đã không chết không ngừng.

Cho dù Lâm Minh nguyện ý giao kế thừa Đại Hoang kích quyết và Ma Đế khải giáp ra thì Tu La thần quốc cũng giết hắn diệt khẩu, cũng sưu hồn xem công pháp là thật hay giả.

Hơn nữa quan trọng nhất là, Lâm Minh căn bản không thể giao kế thừa Đại Hoang kích quyết ra, Tu La thần quốc tưởng rằng Lâm Minh có ngọc giản kế thừa, kỳ thật Lâm Minh chỉ có trí nhớ của Ma Đế, nên muốn đem công pháp trong đầu khắc lên ngọc giản, đầu tiên Lâm Minh phải tự mình tu thành bộ công pháp này mới được.

Nếu không Lâm Minh đã sớm khắc Tà Thần lực cho Tần Hạnh Hiên và Mục Thiên Vũ tu luyện rồi.

Đúng lúc này, phía trước quảng trường vang lên tiếng nỏ, Ngạn Quân Hiên đánh đối thủ của hắn bay mấy chục thước, đánh cho đối phương hộc máu mồm.

Một lão nhân từ trong đoàn người bay lên, một tay tiếp được thanh niên trẻ tuổi kia, sau đó trợn mắt lườm Ngạn Quân Hiên.

Ngạn Quân Hiên làm như không thấy nói:

- Luận bàn so chiêu, khó tránh khỏi trọng thương.

- Hừ!

Lão nhân kia hừ lạnh một tiếng, đút cho đệ tử yêu mến của mình một viên đan dược, đệ tử tài không bằng người, hắn cũng không nhiều lời mất mặt.

- Ngạn Quân Hiên này quả nhiên danh bất hư truyền, hắn chắc hẳn là đệ nhất thiên tài thế hệ trẻ tuổi Thiên Hoa châu.

- Hừ, chỉ là đệ nhất thiên tài Thiên châu Hoa mà thôi, so với thiên tài Trung châu so sánh thì chênh lệch không ít, càng đừng nói so sánh được với loại yêu nghiệt như Lâm Lan Kiếm.

Tro quảng trường, không ít võ giả chướng mắt nhìn Ngạn Quân Hiên huênh hoang, không kìm nổi châm chọc.

- Đúng vậy, Lâm Lan Kiếm chắc là tuổi cũng gần như Ngạn Quân Hiên, nhưng mà người ta lại đứng ở Thiên Mệnh bảng.

Lại có đệ tử tông môn khác ở bên dưới đài nói.

- Lâm Lan Kiếm, hừ hừ...

Ngạn Quân Hiên cười lạnh một tiếng:

- Lâm Lan Kiếm chỉ là một khối đá lót đường trên con đường võ đạo của ta mà thôi. Hắn thiên tài thì thế nào, đợi khi Lưu Lam tông ta bắt được hắn, hắn với ta mà nói chỉ là một quả Hóa Thần đan giúp ta tăng cường thực lực mà thôi, về phần Thiên Mệnh bảng, sau khi có Hóa Thần đan này, không tới hai năm, ta cũng sẽ nổi danh điền tên trên đó.

- Xì... Lưu Lam tông các ngươi khẳng định có thể bắt được Lâm Lan Kiếm?

- Hừ, Lưu Lam tông ta dám nói như vậy, tự nhiên có một ít phương pháp tìm kiếm đặc thù, không nói nắm chắc nhưng mà cũng có sáu bảy thành nắm chắc! Lịch sử chỉ ghi nhận người thắng, đến lúc đó, ta sẽ được lịch sử ghi nhận, mà Lâm Lan Kiếm chỉ là một đốm lửa, bị người quên đi!

Ngạn Quân Hiên tràn ngập tự tin, phối hợp với khí thế phóng ngoại của hắn. Khiến cho những tiểu bối kia căn bản không có người nào dám đối chất với hắn, về phần thế hệ trước, tự nhiên sẽ không tự hạ thấp thân phận tranh cãi với hắn, rất nhanh toàn bộ hội trường đã bị một mình Ngạn Quân Hiên ép xuống.

- Còn có ai không phục?

Ngạn Quân Hiên lớn tiếng nói, trong lúc nhất thời không có người nào trả lời.

Ngạn Quân Hiên đúng là thích hiệu quả như vậy, hắn bước về phía thiên tài bảng và Nguyên Linh thạch trên đài cao, chuẩn bị vung bút viết tên mình, mà đúng lúc này, đột nhiên nghe được tiếng quần áo phận phật, một nam nhân đeo mặt nạ Mộc Linh ngọc bay đến trung ương quảng trường.

Người này tự nhiên là Lâm Minh.

Ngạn Quân Hiên nhướng mày, tay buông bút xuống:

- Đúng là còn có kẻ không sợ chết.

Ánh mắt hắn dừng lại trên mặt nạ Mộc Linh ngọc của Lâm Minh một hồi lâu, rất nhanh nhận ra Lâm Minh đúng là tên võ giả ở góc tửu lâu kia.

Cũng không phải là lần đầu tiên gặp võ giả đeo mặt nạ, tuy nhiên mỗi mặt nạ thường có hình dáng khác nhau, mặt nạ của Lâm Minh trên hai mắt có hoa văn nhàn nhạt, cái này Ngạn Quân Hiên liếc mắt một cái đã nhận ra.

Hừ nhẹ một tiếng, Ngạn Quân Hiên căn bản không để Lâm Minh vào mắt, theo hắn, Lâm Minh chỉ là kẻ ngẫu nhiên nghe được tin tức này, rồi sau đó ôm lòng mèo mù gặp phải chuột chết đến phân bộ Tu La thần quốc, hôm nay nhìn thấy kế hoạch bồi dưỡng, nhất thời máu nóng lên não, người như thế đến chỉ vẽ mặt.

- Người nào? Hãy xưng tên ra!

- Mộc Song gia tộc, Mộc Song Kiếm.

Lâm Minh bịa ra một cái gia tộc cùng tên mình, dù sao Thiên Diễn đại lục rộng lớn vô cùng, gia tộc rất đông, còn có không ít gia tộc ấn thế, ai cũng không có khả năng đều biết mỗi một gia tộc.

Ngạn Quân Hiên đánh giá Lâm Minh, tuy rằng đối phương ngũ quan bị che khuất, nhưng mà từ trên mặt lộ ra da thịt và giọng nói của hắn, có thể đoán được người này còn trẻ hơn hắn.

- Song Mộc gia tộc gì, chưa từng nghe qua!

- Gia tộc ngươi chưa từng nghe qua có rất nhiều.

Lâm Minh bình tĩnh trả lời, loại chiến đấu trẻ con này không khiến hắn mấy hứng thú, hắn bây giờ đã không phải là đám thiên tài cùng thế hệ có thể sánh được.

- Ha ha ha ha! Thú vị, thú vị, một gia tộc nhỏ tên còn chưa biết mà đã cuồng vọng bậc này, vậy ta sẽ tới giáo huấn ngươi, xem kiếm!

- Vù!

Lợi kiếm thế lương xé gió, Ngạn Quân Hiên một kiếm chém về phía mặt Lâm Minh, Lâm Minh lui về phía sau một bước, ở trước mặt cường giả Tu La thần quốc, hắn không thể dùng Quán Hồng cùng chiêu thức tương ứng, nếu không sẽ lập tức bị bọn họ nhìn ra những chiêu thức này xuất phát từ Đại Hoang kích quyết.

Trừ những thứ này ra, Lâm Minh còn có Chu Tước Cấm Thần lục và công pháp Luyện Thể Hỗn Độn Cương Đấu kinh, tuy rằng lực công kích yếu hơn một chút, tuy nhiên đối phó loại tiểu nháo Ngạn Quân Hiên này thì vẫn còn dư dả, kỳ thật, Lâm Minh cho dù không dùng chiêu thức gì cũng có thể đánh bại hắn.

Lách qua một bước, Lâm Minh hạ trọng tâm, tiện đà bước ra một bước.

- Phấn Thân Toái Cốt quyền!


Chân nguyên ngưng tụ thành tơ, Lâm Minh đánh ta một quyền, năng lượng mạnh mẽ bột phát ra!

- Bùng!

Một tiếng nổ vang, kiếm khí bị Lâm Minh một quyền đánh xơ xác, quyền thế Lâm Minh không giảm, đánh tới trước mặt Ngạn Quân Hiên.

- Cái gì?

Ngạn Quân Hiên trong lòng kinh hãi, lại chém một kiếm đến, muốn đánh tan quyền kình Lâm Minh, không thể không nói, tốc độ xuất kiếm của Ngạn Quân Hiên này vô cùng xuất sắc, một chiêu không địch lại, chiêu thứ hai đã chém tới.

Nhưng mà ở dưới thực lực chênh lệch tuyệt đối, những thứ nhỏ bé này căn bản xem nhẹ.

Chân nguyên chấn động bùng nổ, trong lúc nhất thời Ngạn Quân Hiên giống như lá cây trong bão táp, căn bản không hề có lực chống cự.

- Phốc!

Đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, Ngạn Hiên Quân bị Lâm Minh một quyền đánh bay, chân nguyên xâm nhập ngũ tạng lục phủ, nội tạng toàn thân bị thương, kinh mạch tổn hại!

Lâm Minh thừa thắng xông lên, đột nhiên tiến lên trước một bước, lại đánh ra một quyền, quyền thứ nhất hắn cố ý lưu thủ, là không tổn thương tới tính mạng Ngạn Quân Hiên, dưới tình huống như vậy hắn vẫn đánh ra quyền thứ hai, cũng là cho thấy vẻ tàn nhẫn của mình, miễn cho có kẻ đui mù tiếp tục khiêu chiến với hắn.

- Dừng tay!

Sư phụ Ngạn Quân Hiên hô to một tiếng, nhưng mà hắn vẫn không ngăn kịp Lâm Minh, quyền thứ hai mạnh mẽ đánh lên lưng Ngạn Quân Hiên, chỉ nghe một tiếng răng rắc, xương cốt toàn thân Ngạn Quân Hiên bị chấn cho vỡ vụn, phun ra một ngụm máu to, ngất luôn tại chỗ.

Sau khi trúng một kích này, cho dù sư phụ Ngạn Quân Hiên dùng các loại thiên tài địa bảo cứu trị cũng khiến hắn nằm trên giường hơn nửa năm. Hơn nữa có thể lưu lại di chứng hay không thì còn là khó nói.

Đối với một người muốn bắt sống mình để đổi lấy Hóa Thần đan, Lâm Minh tự nhiên không có chút thương hại. Nếu không vì đánh chết đối phương sẽ trở nên hỗn loạn thì hắn không ngại ra tay thuận tiện tiễn hắn ra đi.

- Ngươi!

Sư phụ Ngạn Quân Hiên tận mắt đồ đệ mình bị đánh thành như vậy, vô cùng phẫn nộ, nếu không phải đang ở phân bộ Tu La thần quốc, hắn tuyệt đối sẽ ra tay lấy mạng Lâm Minh.

- Ha ha, Ngạn tông chủ không nên tức giận, luận bàn so chiêu, trọng thương cũng là khó tránh khỏi a!

Ở bên cạnh Lưu Lam tông, một trưởng lão tông môn khác nói móc, đây là lời mà lúc trước Ngạn Quân Hiên đánh trọng thương đối thủ nói ra, lúc này bị hắn lấy ra hoàn toàn đáp trả Ngạn tông chủ, bởi vì bị người bị Ngạn Quân Hiên đả thương đúng là đệ tử của hắn.

Có thể phun ra ngụm ác khí này, trong lòng hắn vô cùng hiểu rõ.

- Tốt! Tốt! Tốt lắm!

Thanh âm tông chủ Lưu Lam tông cực kỳ lạnh lùng, trong lòng hắn đã phán mức án tử hình đối với Mộc Song Kiếm và cái gọi là Mộc Song gia tộc. Chỉ cần này gia tộc không vượt qua ngũ phẩm, hắn sẽ khiến cho đối phương trả cái giá thảm phải trả.

- Còn có ai muốn lên đài không?

Lâm Minh đứng ở trên lôi đài, lạnh lùng nói, mặt nạ Mộc Linh ngọc hắn che hết biểu tình, hai dạng hoa văn gần con mắt gấp khúc quỷ mị, thoạt nhìn giống như hai con rắn độc màu đen, lộ ra sát khí nồng đậm, khiến người không rét mà run.

Không có người dám lên tiếng trả lời, đối phương là một người độc ác, hơn nữa thực lực mạnh tới mức rối tung rối mù, tùy tiện lên đài đã đánh cho Ngạn Quân Hiên trọng thương. Có tấm gương này bọn họ sao dám lên đây.

Loại tình huống này cũng ở trong dự kiến của Lâm Minh, hắn bước tới đài cao, công khai đi tới chỗ ba mươi vạn Nguyên Linh thạch. Đây chính là nguyên nhân Lâm Minh ra tay với Ngạn Quân Hiên, đầu tiên hắn cần đến gần nơi này.

Cầm cây bút lông thô nhất, cùng lúc đó, ánh mắt Lâm Minh lơ đãng nhìn lướt qua pháp trận bao phủ ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, trong khoảnh khắc kia, trận pháp ở trong con ngươi Lâm Minh dường như phân giải thành vô số phù văn phức tạp.

Tại ánh mắt vô số võ giả tập trung lên người Lâm Minh, ma sứ Tu La thần quốc hơi hơi nhíu mi, hắn có cảm giác có gì đó không thích hợp, nhưng mà lại không nói rõ được.

Bút thô dài khoảng hai thước được quét mực, Lâm Minh hạ bút như gió, ba chữ được viết lên, chữ to bao hàm sát khí trong nháy mắt liền xuất hiện trên bảng thiên tài, Lâm Lan Kiếm!

Một chữ “Kiếm” cuối cùng kia dựng thẳng lên, bởi vì ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, giống như một thanh kiếm, cắt Thiên Mệnh bảng thành hai nửa.

***

Toàn bộ quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, Ngạn Quân Hiên còn nằm trên mặt đất đổ máu, mấy cái Lưu Lam tông trưởng lão còn đối với Lâm Minh trợn mắt nhìn.

Lâm Minh viết tốc độ quá là nhanh, ba chữ cơ hồ là lập tức xuất hiện, nhìn lên trên Thiên Mệnh bảng ba cái nét chữ cứng cáp, ẩn chứa một cỗ sắc bén thương ý chữ to, toàn trường võ giả đều ngây ngẩn cả người.

“Lâm Lan Kiếm!!!”. Một số võ giả trong đầu xuất hiện trong nháy mắt chỗ trống, mà đang ở cái này trong tích tắc, Lâm Minh tay phải hào quang lóe lên, màu đỏ trường thương như giao long một loại lao ra, trùng trùng điệp điệp đâm vào Nguyên Linh thạch vòng phòng hộ bạc nhược yếu kém điểm lên!

Quán Hồng!

Năng lượng kích phát, chỉ nghe bịch một tiếng, vòng phòng hộ nát bấy!

Cái này một tiếng vang thật lớn, cũng rốt cuộc lại để cho tất cả mọi người phản ứng đi qua, cái này Mộc Linh ngọc diện cụ thanh niên đúng là Lâm Lan Kiếm, mà hắn sử dụng màu đỏ trường thương, còn có hắn phát ra ra thương chiêu cũng đã chứng minh điểm này.

Hắn là đến đập phá quán hay sao?

Hắn cũng dám đến Tu La thần quốc phân bộ đập phá quán!?

Tọa trấn quảng trường ma sứ giận dữ, hắn ngồi xuống cái ghế ầm ầm nghiền nát, cả người như là tên rời cung một loại bắn về phía Lâm Minh.

Mặt khác một ít Tu La thần quốc võ giả cũng nhanh chóng phong bế hiện trường, muốn đem Lâm Minh bắt giữ đến, tuy nhiên bọn hắn xa không phải Lâm Minh đối thủ, nhưng là kéo dài thoáng một phát vẫn là có thể làm được đấy.

Tại đây trùng trùng điệp điệp trong vòng vây, một cái trong nháy mắt thời gian kéo dài, cũng đủ để muốn tính mạng người!

Đối mặt Tu La thần quốc võ giả nghiêm chỉnh huấn luyện phản ứng, Lâm Minh căn bản hồn nhiên chưa phát giác ra, hắn một bả nhấc lên này một cái rương Nguyên Linh thạch, đút vào chính mình Tu Di giới bên trong.

“Ngươi dám!!”.

Ma sứ tròng mắt đều đỏ, hắn rốt cuộc minh bạch, Lâm Lan Kiếm hôm nay là đến cướp bóc đấy!

Tu La thần quốc phân bộ. Tam đại ma sứ đủ tại, lại tụ tập tứ đại thần quốc tất cả thế lực lớn danh túc, trưởng lão, dưới loại tình huống này, tại tất cả mọi người nhìn kỹ giữa. Lâm Lan Kiếm cũng dám đến công nhiên cướp bóc treo giải thưởng!?

Ma sứ cảm giác cái này Lâm Lan Kiếm căn bản là điên rồi, hắn đây là tự tìm đường chết!

“Muốn chết ta thành toàn ngươi!”.

Tu La ma sứ theo Tu Di giới trong rút ra một cây một trượng lớn lên Bá Vương thương, hai tay bắt lấy đuôi thương, đối với Lâm Minh một thương rút xuống!

Dùng hắn Thiên Mệnh bảng bài danh thứ tám mươi ba tên thực lực. Đối mặt Thiên Mệnh bảng bài danh cuối cùng Lâm Minh, hoàn toàn có thể miểu sát!


Ma sứ một phát này chém ra, như là dãy núi sụp đổ, khủng bố năng lượng lưu xé nát không gian, Lâm Minh bị một phát này nện thực rồi, tuyệt đối cũng bị chặn ngang nện thành hai đoạn.

Đối với Toàn Đan kỳ võ giả mà nói, bị chém ngang lưng về sau chỉ cần kịp thời chậm trễ cứu chữa, cũng không chết, cái này Tu La ma sứ là ý định bắt sống Lâm Minh. Khảo vấn hắn về Ma Đế truyền thừa có quan hệ công việc.

Lâm Minh trơ mắt nhìn ma sứ một phát này rút xuống. Một phát này uy thế xa xa vượt qua Lâm Minh Táng Thiên. Tốc độ cũng đạt tới trình độ kinh người, cái này là Thiên Mệnh bảng bài danh một trăm hạng đầu cao thủ thực lực.

Lâm Minh khóe miệng nổi lên vẻ mỉm cười, song trên gối năng lượng bột phát. Kinh môn mở ra!

Đột phá thân thể cực hạn, lập tức đạt đến mức tận cùng tốc độ. Rồi sau đó Lâm Minh hai chân động liên tục, không gian tại hắn dưới chân vặn vẹo, một bước bước ra, Lâm Minh thân ảnh như khói nhẹ một loại biến mất.

Không cách nào chính diện đối mặt ma sứ, nhưng là mở ra Kinh môn về sau, Lâm Minh chỉ dựa vào tốc độ có thể khinh thường Thiên Mệnh bảng!

“Oanh!”.

Tu La ma sứ một thương quất vào trên đài cao, toàn bộ đài cao ầm ầm sụp xuống, Thổ thạch văng tung tóe, chung quanh dựa vào là gần võ giả trực tiếp bị xung kích sóng đẩy bay đi ra ngoài, tu vi yếu đích bị chấn đắc miệng lớn thổ huyết.

Mà lúc này, Lâm Minh cũng đã xuất hiện trăm trượng bên ngoài.

Tu La ma sứ một thương thất bại, trong nội tâm không thể tin, tránh qua, tránh né?

Hắn một thương chẳng những tốc độ đạt đến mức tận cùng, nhưng lại ẩn chứa Không Gian ý cảnh, có thể vặn vẹo tập trung không gian, lại bị một cái Toàn Đan hậu kỳ võ giả cho tránh qua, tránh né!?

Đây không phải Toàn Đan võ giả có thể có tốc độ!

Một màn quỷ dị lại để cho Tu La ma sứ trong nội tâm nổi giận: “Ngăn lại hắn! Mở ra trận!”.

Hắn rống to một tiếng, ba cái khoảng cách Lâm Minh gần đây Tu La quốc võ giả tựu xông về Lâm Minh, trong đó hai người rõ ràng là Mệnh Vẫn cao thủ.

“Chết!”.

Lâm Minh chỉ là lạnh như băng nhổ ra một chữ, liền thương chiêu đều không có ra, ba đạo bám vào Thanh Đồng đại thành Chiến Linh chân nguyên khí mũi tên theo Lâm Minh trong miệng bắn ra, ở giữa ba cái Tu La quốc võ giả đầu lâu!

“Bồng bồng bồng!”.

Ba tiếng bạo tiếng nổ, ba cái Tu La quốc võ giả đầu lâu như dưa hấu một loại nổ tung, óc văng tung tóe!

“Cái gì!?”.

Ở đây tuổi trẻ tuấn kiệt ngừng thở, cảm giác tâm thần đều đang run rẩy, cái này ba cái Tu La quốc võ giả, nhất là cái kia hai cái đạt tới nhất trọng Mệnh Vẫn thực lực võ giả tuyệt đối không lần cho bọn hắn, thế nhưng mà tại Lâm Lan Kiếm trước mặt, quả thực như là con sâu cái kiến một loại, lại bị một ngụm chân nguyên khí mũi tên bắn chết!

Nói cách khác, Lâm Lan Kiếm muốn giết bọn hắn cũng chỉ là thổi một hơi công việc, mà trước khi không có một hơi thổi chết Ngạn Quân Hiên chỉ là vì ẩn giấu thực lực mà thôi.

Loại này chênh lệch dùng khác nhau một trời một vực căn bản không đủ để hình dung, bọn hắn lần thứ nhất thật sâu cảm nhận được tuyệt đỉnh thiên tài khủng bố, đó là lại để cho người suy nghĩ một chút đều chịu tuyệt vọng lực lượng!

“Hỗn đản!”.

Tu La ma sứ nộ quát một tiếng, xách thương xông về Lâm Minh, hắn chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, năng lượng toàn bộ triển khai, mỗi một bước bước ra, đều giẫm được sông núi chấn động!

“Rầm rầm rầm rầm rầm!”.

Toàn bộ quảng trường tại cùng một thời gian xuất hiện năm cái thật sâu dấu chân, từng cái dấu chân đều có vài thước độ rộng, đạp được Nham Thạch bay vụt, quảng tr trên võ giả như là bị cuồng phong thổi loạn rơm rạ, tứ tán bay tứ tung.

Thiên Mệnh bảng cao thủ chỉ là triển khai thân pháp, năng lượng ám kình cùng sóng xung kích cũng có thể trọng thương tu vi yếu đích võ giả.

Lâm Minh nghe sau lưng tiếng xé gió, không cần nhìn đã biết rõ cái kia Tu La ma sứ đuổi theo, hắn lơ đễnh, Kinh môn toàn bộ triển khai, hơn nữa quỷ dị ‘Kim Bằng Phá Hư’ thân pháp, tốc độ tại trong thời gian ngắn tựu nhảy lên tới cực hạn.

“Vèo!”.

Cầu vồng xẹt qua phía chân trời, trong nháy mắt tựu ngang hơn mười dặm khoảng cách, xem quảng trường trên võ giả trợn mắt há hốc mồm, đây là người có thể có tốc độ sao?

“Ầm ầm!”.

Bao phủ cả tòa Tu La quốc phân bộ phong trận bắt đầu khởi động, nhưng mà đối với Lâm Minh mà nói, lớn như vậy quy mô trận pháp khởi động quá chậm.

Hơn nữa hắn sớm lúc trước tựu quan sát tốt rồi cái này khổng lồ phong trận bạc nhược yếu kém điểm, dù sao nó cũng là xuất từ Ma đế truyền thừa, Lâm Minh phá giải đi cực kỳ dễ dàng.

“Quán Hồng!”.

Một thương đâm ra, vừa mới khởi động còn cực kỳ bạc nhược yếu kém phong trận bị Lâm Minh một lưỡi lê tại bạc nhược yếu kém điểm lên, chỉ nghe Bình một tiếng, Lâm Minh trước mặt phong trận bị xé mở một cái rộng vài trượng vở, Lâm Minh nhẹ nhõm lao ra.

“Lớn mật cuồng đồ!”.

Một tiếng quát chói tai theo Tu La thần quốc phân bộ một chỗ truyền tới, như là cuồn cuộn sấm rền một loại vang vọng phía chân trời, còn lại hai cái ma sứ cũng xuất thủ!

Dưới ban ngày ban mặt, vạn chúng nhìn trừng trừng tầm đó, lại có tam đại ma sứ tọa trấn Tu La thần quốc phân bộ, lại bị Lâm Minh tìm tới tận cửa rồi đã đoạt ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, quả thực là vô cùng nhục nhã.

Việc này nếu như truyền ra, Tu La thần quốc thể diện mất hết!

“Phải đuổi theo hắn!”.

“Phải lấy được Ma Đế truyền thừa!”.

“Sưu hồn về sau, đưa hắn làm thành nhân côn thây khô, đọng ở thần quốc thành trên cửa thị chúng, hiển lộ rõ ràng ta Tu La thần quốc quốc uy!”.

“Thần quốc quốc uy, không để cho mạo phạm!”.

Tam đại ma sứ đều là thân mặc hắc y, lửa giận trong lòng trong đốt, hôm nay cho dù có thể bắt giữ Lâm Minh, cũng tất nhiên là bọn hắn trong đời lau không đi chỗ bẩn! Một người trốn, ba người truy, bọn hắn như là giống như sao băng xẹt qua phía chân trời, hướng về xa xa bay đi!

Tại quảng trường phía trên, một đám võ giả ngơ ngác, tuy nhiên gần đây một mực nghe được Lâm Lan Kiếm tục danh, có thể nói như sấm bên tai, thế nhưng mà tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, bọn hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, Lâm Lan Kiếm sẽ xuất hiện tại Tu La thần quốc phân bộ, công nhiên khiêu chiến Tu La thần quốc uy nghiêm!

Một người một thương, đập phá Tu La thần quốc Quần Anh hội tràng tử, đã đoạt ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, miểu sát ba cái Tu La quốc cao thủ, rồi sau đó... Toàn thân trở ra!

Cái này là như thế nào khí phách!

Đối mặt một đại thần quốc đuổi giết, Lâm Lan Kiếm chẳng những không có mai danh ẩn tích, ẩn cư thâm sơn, ngược lại xốc Tu La thần quốc Pha Đà sơn phân bộ!

“Cái này Lâm Lan Kiếm thật là đáng sợ!”.

“Giống như hắn mới hơn hai mươi tuổi, vậy mà có thể cùng ma sứ giao phong...”.

“Hơn nữa hắn chạy thoát, đó là người tốc độ à...”.

“Liền phong núi đại trận cũng đỡ không nổi hắn, căn bản không cách nào theo lẽ thường phỏng đoán!”.

“Thật là một cái quái vật!”.

Quảng trường trên võ giả nghị luận nhao nhao, rất tuổi còn rất trẻ tuấn kiệt sắc mặt trắng bệch, cùng Lâm Lan Kiếm vừa so sánh với, bọn hắn chênh lệch quá lớn!

“Chúng ta làm sao bây giờ? Còn tham dự đến chuyện này đến sao?”. Có chút võ giả đã bay lên lui bước chi tâm, Lâm Lan Kiếm quá độc ác, liền có được tam đại ma sứ thần quốc phân bộ cũng dám xông.

“Đừng sợ, cái kia Lâm Lan Kiếm chỉ là tốc độ nhanh, thực lực của hắn hay vẫn là Thiên Mệnh bảng hơn ba trăm, điểm này không có sai, nếu không hắn tựu cũng không không đánh mà chạy, mà là muốn cùng ma sứ chiến đấu!”.

“Chúng ta liên hợp lại, cũng không sợ hắn, ông trời của chúng ta mệnh bảng cao thủ cũng không ít, rất nhiều người bài danh đều tại Thi Quỷ Nhân phía trên, nhưng lại có Tu La thần quốc ủng hộ, lần này Lâm Lan Kiếm đại náo Tu La thần quốc phân bộ về sau, treo giải thưởng nhất định sẽ lại trướng một cấp độ!”.

“Tu La thần quốc bị quét mặt, lại bị đã đoạt ba mươi vạn Nguyên Linh thạch, tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ”.

"Nói là nói như thế, bất quá ta cảm thấy, Lâm Lan Kiếm chưa hẳn chạy thoát, đây chính là tam đại ma sứ truy kích, Lâm Lan Kiếm tốc độ xuất chúng cũng chưa chắc có thể thoát khỏi, dù sao thực lực cùng tu vi còn tại đó, dù là hắn tại trong thời gian ngắn dựa vào mỗ

Loại bí pháp hoặc là bảo khí, có thể đem tốc độ tăng lên tới tam đại ma sứ tình trạng, thế nhưng mà từ lâu rồi, hắn sức chịu đựng cùng chân nguyên dày đặc độ đều theo không kịp, tam đại ma sứ đều là lục trọng Mệnh Vẫn cao thủ! ".

“Đúng vậy, có lẽ Lâm Lan Kiếm hôm nay sẽ vẫn lạc tại Pha Đà sơn, hắn tuy nhiên tu vi kinh người, dù sao tuổi trẻ, có thể sẽ vì lần này xúc động trả giá thật nhiều!”.

Tại Tu La thần quốc phân bộ chúng võ giả nghị luận thời điểm, Lâm Minh đã cùng tam đại ma sứ đuổi theo ra mấy ngoài trăm dặm!

Kinh môn tốc độ điệp gia bên trên ‘Kim Bằng Phá Hư’, Lâm Minh ở trên không trong phi hành sinh ra âm bạo thanh âm, hắn đem Thi Quỷ Nhân lưu lại cái kia một đôi cánh dơi cũng dùng đi ra, trước khi Lâm Minh thô sơ giản lược đem chi tế luyện thoáng một phát, đó là thiên giai phi hành bảo khí, cũng có thể đối với Lâm Minh tốc độ sinh ra nhất định được tăng phúc.

Ba người gia tăng, Lâm Minh tốc độ nếu so với tam đại ma sứ mau ra một đoạn đến, bất quá hắn cố ý khống chế một ít, lại để cho tam đại ma sứ có thể thủy chung đi theo hắn.

Tại Lâm Minh sau lưng mười dặm xa xa, tam đại ma sứ sắc mặt âm trầm đến độ nhanh có thể chảy ra nước rồi.