Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 781: Ma đế khải giáp

Thi Quỷ Nhân nói xong, tay phải xẹt qua Tu Di giới, lại ném ra một con rối. Đây là con rối hình người, người mặc chiến giáp xương trắng, trên người có thi hỏa xanh u thiêu đốt, ngọn lửa quỷ dị này làm người ta có cảm giác lạnh băng.

- Hình như đây là con rối Biên Bức có ghi trên Thiên Mệnh bảng.

- Ngọn lửa xanh u, hẳn là đúng, nó dùng thi thể cao thủ trên Thiên Mệnh bảng luyện chế thành!

Người tập võ có linh hồn lực mạnh mẽ, có thể gặp qua là không quên, cho nên rất nhiều võ giả ở đây có thể nhớ kỹ tư liệu ba trăm sáu mươi vị cao thủ trên Thiên Mệnh bảng. Chỉ cần là chiêu thức xuất hiện ngoài đời, Thiên Mệnh bảng đều có ghi lại, bọn họ nhận ra con rối trước mặt, nó chính là con rối mạnh nhất của Thi Quỷ Nhân, Biên Bức.

Biên Bức là dùng thi thể cao thủ cùng nằm trên Thiên Mệnh bảng mà luyện chế thành, Thi Quỷ Nhân chính là đánh chết vị cao thủ kia mới xếp hạng Thiên Mệnh bảng. Lúc trước, con rối mạnh nhất của Thi Quỷ Nhân bị cao thủ kia phá hỏng, vì thế Thi Quỷ Nhân liền dùng thi thể của cao thủ kia làm nền, chế tạo ra con rối mới càng mạnh hơn, Biên Bức, đồng thời dựa vào Biên Bức này trở thành nhân vật xếp hạng ba trăm ba mươi Thiên Mệnh bảng.

Ngay cả Biên Bức cũng dùng, đồng thời đã vận dụng Tà Ác liêm đao, chứng tỏ Thi Quỷ Nhân đã dùng tới chiến lực đỉnh phong!

Nên biết, Thi Quỷ Nhân đã thành danh từ ba trăm năm trước, bản thân hắn đã vượt quá năm trăm tuổi, còn Lâm Minh chỉ mới hai mươi mấy tuổi, hoàn toàn không cùng một thời đại.

- Có thể đẩy Thi Quỷ Nhân tới cỡ này, bất kể thanh niên kia thắng hay thua, đều có thể kiêu ngạo rồi.

Vinh Lâm lẩm bẩm, hắn không rõ thanh niên trên không trung là ai, nhưng không cần nghi ngờ, hắn sẽ vang danh Thiên Diễn đại lục.

Vù vù...

Trên trời cao, gió rít quay cuồng, sau lưng con rối Biên Bức cũng vươn ra đôi cánh màu đen. Chỉ trong nháy mắt, nó đã tới trước mặt Lâm Minh, vung hai vuốt thiêu đốt ngọn lửa màu lam chụp vào cổ Lâm Minh.

Lâm Minh cầm thương hai tay, tay phải nặng như núi cao, lôi đình cùng lực hỏa diễm cùng nhập vào trường thương. Trường thương hưng phấn ngâm vang, phát ra tiếng chói tai.

Quán Hồng!

Lực Lôi Hỏa dung hợp, hào quang sáng chói như kiếm nhọn đâm thủng trời cao, mặt trời như vỡ tan trên không trung, một thương của Lâm Minh đánh thẳng vào hai vuốt của con rối Biên Bức.

Keng!

Âm thanh như kim loại va chạm, phòng ngự của con rối Biên Bức không kém gì bảo khí thiên giai. Công kích võ giả bình thường đừng mơ phá vỡ phòng ngự của nó, nhưng công kích của Lâm Minh không phải công kích bình thường, trong đó ẩn chứa Chiến Linh cấp Thanh Đồng đại thành!

Rắc!

Con rối Biên Bức bị Lâm Minh mạnh mẽ đánh gãy một vuốt!

- Tiểu tử, ngươi nhận mạng đi!

Thi Quỷ Nhân xuất hiện ở phía sau Lâm Minh như quỷ mị, trong mắt chớp động điên cuồng, vung liêm đao màu đen chém thẳng vào lưng Lâm Minh.

Vô số oán linh lao ra, vạn quỷ cùng khóc, những oán linh ngưng tụ thành năng lượng thực chất đánh thẳng vào tinh thần chi hải của Lâm Minh.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Dưới hai tầng tác dụng của Luân Hồi võ ý và Chiến Linh, tinh thần chi hải của Lâm Minh như tđồng vách sắt. Lực lượng oán linh chỉ vần vừa vào tinh thần chi hải lập tức bị hủy diệt thành tro bụi.

Phần Tinh Chi Viêm!

Hạt giống Tà Thần chấn động, Phần Tinh Chi Viêm nén cao độ bên trong bùng phát ra, đây là lực lượng của Hỏa Tinh thiên giai.

Chỉ nghe tiếng xèo xèo, oán linh bám trên liêm đao của Thi Quỷ Nhân bị cháy thành tro như lưu huỳnh.

Hủy Diệt pháp tắc, Tinh Thần Chi Liên!


Lâm Minh đâm ra một thương, toàn bộ nguyên khí thiên địa trong vòng mười dặm bị hấp thu vào. Ngưng tụ vô số mảnh vỡ, rơi xuống như ánh sao ngập trời, nhìn từ xa như ngân hà phủ xuống, đụng vào mặt đất!

Cảnh tượng như hủy thiên diệt địa, làm lòng người rung động.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang, Lâm Minh, Thi Quỷ Nhân cùng con rối Biên Bức đồng thời văng ra.

Khóe miệng Lâm Minh trào ra một tia máu tươi, còn bả vai của Thi Quỷ Nhân lại bị thương mang xuyên thủng!

Võ giả Vu Khê thành đứng từ xa nhìn tràng cảnh giao thủ này, toàn bộ khiếp sợ không nói nên lời. Bản thân Thi Quỷ Nhân đã trải qua Khôi Lỗi thuật cải tạo, hắn biến thân thể mình thành thứ không người không quỷ, đổi lại lực phòng ngự thân thể sánh với bảo khí, nhưng vẫn bị Lâm Minh đánh bị thương!

Khó có thể đánh giá đó là lực công kích cỡ nào.

Ầm ầm ầm!

Giao đấu kịch liệt, tốc độ cực nhanh, võ giả dưới Mệnh Vẫn kỳ hoàn toàn không nhìn rõ động tác của hai người. Lâm Minh vốn có thân thể mạnh mẽ, am hiểu chiến đấu trực diện, còn Thi Quỷ Nhân cùng con rối Biên Bức cũng thế.

Đối chọi gay gắt!

Táng Thiên!

Lâm Minh vận chuyển Bát Môn Độn Giáp đến cực hạn, một thương đâm ra, không gian xuất hiện những khe nứt lớn. Lực lượng không gian trong khe nứt trào ra như thủy triều, hình thành gió lốc không gian cuồng bạo.

Phần Tinh Chi Viêm bùng cháy trên trường thương dung nhập gió lốc không gian liền ngày càng mạnh mẽ, đây là lực lượng không gian dung hợp cùng hỏa diễm!

Một thương này trút vào toàn bộ lý giải Không Gian ý cảnh cùng Hỏa chi ý cảnh của Lâm Minh, đồng thời nhập vào Chiến Linh cấp Thanh Đồng đại thành.

Ở bên kia, Thi Quỷ Nhân bước ra, hợp thành một thể với con rối Biên Bức. Trong tiếng quỷ gào, thân thể con rối Biên Bức phình to, những đoạn xương cốt đâm ra từ trong người nó!

Xương sườn, xương đùi, xương tay, tất cả xương ống đều hóa thành những mũi mâu xương sắc nhọn, mỗi một cây mâu xương đều cháy ngọn lửa xanh u!

Con rối Biên Bức trở nên vô cùng dữ tợn.

- Đỡ một đòn mạnh nhất của ta! Mười tám ngàn Thiên Sát!

Nháy mắt, tất cả mâu xương, tính cả liêm đao màu đen đều lao về phía Lâm Minh.

Mười tám ngàn không phải là con số ảo, mà thật sự có nhiều công kích như thế, che trời phủ kín mọi phương hướng tránh né. Nhìn từ xa, Lâm Minh cùng Thi Quỷ Nhân đã nằm giữa biển tạo từ xương!

Thiên Cơ Tiểu Tiểu lập tức căng thẳng.

Xẹt! Xẹt! Xẹt! Xẹt!

Tiếng gió rít thảm thiết vang động núi sông, cả trời đất như bị đục lỗ, Lâm Minh vận chuyển Tà Thần lực đến cực hạn, mắt muốn nứt ra, Hỏa Tinh sắp bùng nổ trên trường thương.

- Toái!

Một chiêu Táng Thiên liền đánh nát mấy ngàn cây mâu xương, nhưng còn đến mười mấy ngàn cây, vẫn đâm về phía Lâm Minh!

Lâm Minh múa trường thương, như Giao Long đỏ phá trời lộn mây, từng cây mâu xương bị chấn nát tung bụi xương đầy trời.

Gió rít gào, Lâm Minh tóc đen xõa tung, không biết mệt mỏi múa trường thương như Ma Thần!


- Táng Thiên!

Lâm Minh bất chấp mọi giá, liên tục sử dụng Táng Thiên hai lần, tia sáng đen xông ra khỏi biển xương, đâm thẳng chân trời. Vô số ánh sáng vàng hoa lệ bắn ra trong biển xương như mặt trời dâng lên cao. Ánh sáng vàng cắt qua như lưỡi kiếm, vô số xương cốt vỡ nát như cát bụi.

Vô số bụi xương tung trời, phủ kín trời cao, trời đất biến thành một mảnh mờ mịt.

- Chết đi!

Lâm Minh mạnh mẽ đánh ra một đường trong biển xương, một thương đâm về phía Thi Quỷ Nhân!

Lúc này Thi Quỷ Nhân đã tách khỏi con rối Biên Bức, một người một rối cách nhau mấy trượng, con mắt đỏ rực của Thi Quỷ Nhân biến thành mờ mịt, thanh Tà Ác Liêm đao không về tay hắn từ lúc nào, trên liêm đao, thi hỏa màu đen cháy hừng hực.

- U Minh Nhất Kích, tập trung âm dương!

Môi khẽ động, Thi Quỷ Nhân nói ra tám chữ tối nghĩa. Tất cả oán linh trên liêm đao màu đen liền dung hợp làm một, khóa chặt hư không.

Lâm Minh đã đâm ra một thương, còn Thi Quỷ Nhân hoàn toàn không có ý né tránh một thương này, ngược lại dùng Tà Ác liêm đao chém ngang eo Lâm Minh!

Lâm Minh cảm giác lực lượng oán linh quấn quanh người, làm hắn không thể né tránh!

Dù là hắn tế ra Phần Tinh Chi Viêm có thể biến lực lượng oán linh này thành tro tàn trong vòng vài nhịp thở, nhưng khi đó công kích của Thi Quỷ Nhân sẽ đánh lên người mình.

Hắn dùng tới một chiêu này, rõ ràng là chiêu thức chết cùng nhau!

Lâm Minh có lòng tin tuyệt đối vào lực phòng ngự của mình, nhưng Thi Quỷ Nhân sao không phải vậy!

Muốn so lực phòng ngự của ai mạnh hơn?

Trong lòng Lâm Minh xẹt qua ý nghĩ này, nhưng nháy mắt lại bác bỏ. Dưới tình huống thế này, đối mặt một đòn mạnh nhất nhập thêm Chiến Linh đại thành, cho dù Thi Quỷ Nhân có phòng ngự mạnh mấy đi nữa, cũng sẽ bị mình xuyên thủng đầu!

Lâm Minh quyết không tin Thi Quỷ Nhân không quý trọng sinh mệnh của mình.

- Táng Thiên!

Đối mặt với một đòn không thể né tránh, Lâm Minh dứt khoát không muốn tránh né, vẫn nhập tất cả chân nguyên vào trong trường thương, phát ra một đòn rực rỡ nhất của mình!

Lực lượng không gian dung hoàn mỹ với lực hỏa diễm, uy lực một thương long trời lở đất!

Nhưng mà Lâm Minh lại không đâm về phía Thi Quỷ Nhân, lại quay sang phía con rối Biên Bức.

- Đi!

Trường thương rời tay bay ra, vắt ngang trời như cầu vồng!

Chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, thương mang trực tiếp xuyên thủng đầu con rối Biên Bức, đầu lâu vỡ nát, óc hư thối bắn ra!

Cùng lúc, liêm đao tử vong của Thi Quỷ Nhân cũng chém mạnh lên hông Lâm Minh. Chân nguyên hộ thể nháy mắt sụp đổ, thi hỏa thiêu cháy áo Lâm Minh, đã thấy sắp phá tan mọi thứ chém Lâm Minh làm hai khúc, ngay lúc này, lưỡi dao lại bị chặn đứng.

Áo của Lâm Minh cháy sạch, lộ ra áo giáp màu đen, chính là Ma Đế khải giáp mà Lâm Minh lấy ra từ Càn Khôn Dung Nhật lô.

Ma Đế khải giáp có thể suy yếu phần lớn công kích, nhưng không phải phòng ngự tuyệt đối, vẫn có một cỗ năng lượng âm hàn tràn vào kinh mạch, phá hoại lung tung.

Sắc mặt Lâm Minh trắng nhợt, phun ra một ngụm máu, một đòn cuối cùng của Thi Quỷ Nhân làm hắn bị trọng thương.

Nếu không phải có Ma Đế khải giáp, thậm chí Lâm Minh có thể ngã xuống, phòng ngự thân thể hắn khó mà nói có thể đỡ được một đòn trực diện của Thi Quỷ Nhân.

- Xong rồi?

- Sao lại thế này?

Mọi người mở to mắt nhìn Thi Quỷ Nhân chém liêm đao lên hông Lâm Minh, đã chém vào một nửa, còn trường thương của Lâm Minh lại xuyên thủng đầu con rối Biên Bức.

Thi Quỷ Nhân vẫn đứng ở trước mặt Lâm Minh, không hề bị thương.

- Con rối Biên Bức thay chủ nhân đỡ một đòn cuối cùng của thanh niên kia?

- Không đúng, sao ta cảm thấy thanh niên kia cố ý công kích con rối Biên Bức?

- Không thể nào, trừ khi thanh niên kia là kẻ ngốc, chiến đấu với Khôi Lỗi sư đương nhiên phải công kích bản thể Khôi Lỗi sư, ngu ngốc mới đi công kích con rối!

Giao thủ cuối cùng xảy ra quá nhanh, không có ai thấy rõ đã xảy ra chuyện gì.