Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 756: Quyết đấu Chiến linh

Dòng khí đánh nát ngọc điệp, còn có thừa lực bắn về phía mi tâm của Vương Nhất Thiện, Vương Nhất Thiện vung kiếm đón đỡ, cú va chạm này làm cho thanh bảo kiếm thiên giai hạ phẩm của hắn phải chấn động không ngừng, chênh lệch cấp bậc Chiến Linh của hai người đã rất rõ ràng rồi.

- Tên Lâm Minh này, nếu ta không đoán lầm, Chiến Linh của hắn e rằng đã đến gần cấp Thanh Đồng đại thành rồi!

Lý Dật Phong hít một hơi khí lạnh, mà tiểu nha hoàn bên cạnh hắn cũng trợn trừng mắt, nàng xuất thân từ bốn đại thần quốc, rất rõ ràng Chiến Linh đến gần cấp Thanh Đồng đại thành có ý nghĩa gì.

Mỗi một cấp Chiến Linh đều có bốn cấp bậc nhỏ, thành hình, tiểu thành, đại thành và viên mãn. Vương Nhất Thiện có thiên phú thì không sai, nhưng cũng chỉ vừa mới lĩnh ngộ Chiến Linh được vài năm, đẳng cấp của Chiến Linh xem như thành hình vững chắc, nhưng của Lâm Minh thì đã là tiểu thành đỉnh phong, nên biết rằng rất nhiều cường giả Thần Hải cũng chưa thể đạt tới loại trình độ này!

Chênh lệch hơn một cảnh giới, thoạt nhìn thì không tính là gì, nhưng đừng quên Vương Nhất Thiện là Mệnh Vẫn tầng hai, Lâm Minh là Toàn Đan hậu kỳ, chờ Lâm Minh tiến vào Mệnh Vẫn tầng hai, Chiến Linh của hắn rất có thể đạt tới thanh đồng viên mãn, trước khi trở thành Thần Hải, rất có thể bước vào Bạch Ngân Chiến Linh!

Bạch Ngân Chiến Linh hoàn toàn chính là thứ chỉ có trong truyền thuyết, đến lúc đó, chênh lệch giữa hai người là cực kỳ lớn.

- Vẻn vẹn chỉ có tu vi Toàn Đan hậu kỳ, Chiến Linh tiểu thành đỉnh phong, như vậy rốt cuộc Lâm Minh lĩnh ngộ Chiến Linh vào khi nào, Toàn Đan sơ kỳ ư? Hay là... Tiên Thiên Chí Cực?

Nghĩ đến đây, Lý Dật Phong cảm thấy sau lưng phát lạnh, mà tiểu nha hoàn khi trước nhìn không vừa mắt, lúc này cũng không biết nên dùng từ nào để hình dung rung động trong lòng, thiên phú của Lâm Minh trên mặt ý chí đã vượt qua phạm vi lý giải của nàng:

- Có lẽ... Huyễn Vô Cực đúng thật là do hắn một mình giết chết.

Trong đầu tiểu nha hoàn hiện lên ý niệm này, lập tức ngậm miệng lại.

Lý Dật Phong có thể nghĩ đến, đương nhiên là Vương Nhất Thiện cũng nghĩ tới, mà Đại Thiện tự Không Hạ phương trượng, tuy rằng không rõ ràng lắm các cấp bậc của Chiến Linh, nhưng cũng nhìn ra được Chiến Linh của Lâm Minh còn cường đại hơn Vương Nhất Thiện rất nhiều.

Lúc này, Không Hạ phương trượng cảm giác những người trẻ tuổi thế hệ này đã làm cho hắn khó có thể đuổi kịp được, có lẽ không cần mấy chục năm nữa, người tuổi trẻ này sẽ đạt tới độ cao mà mình không thể tưởng được.

- Lâm Minh, không ngờ ngươi cũng có Chiến Linh.

Khóe miệng Vương Nhất Thiện co rúm lại, Chiến Linh là đòn sát thủ mạnh nhất của hắn, vốn chuẩn bị dùng đến chấn nhiếp mọi người, không ngờ còn bị Lâm Minh “vỗ mặt”.

Trong lòng hắn trầm xuống, thầm nghĩ:

“Chiến Linh của ta có ma đạo thuộc tính, một kích vừa rồi ta cũng không sử dụng thuộc tính này, sơ suất rồi, nếu toàn lực ứng phó, chênh lệch một tiểu cảnh giới có lẽ cũng có thể san bằng được”.

Vương Nhất Thiện không thể chấp nhận được việc mình bị đối phương đánh bại trên mặt sở trường, điều này làm lòng tự tin của hắn bị đả kích rất lớn.

- Sát lục thuộc tính, Chiến Linh đột tập!

Hai mắt của Vương Nhất Thiện đột nhiên phát ra một luồng hắc quang, ý chí chi kiếm ngưng hóa thành thực chất tính đâm thẳng về phía mi tâm của Lâm Minh!

Vương Nhất Thiện lĩnh ngộ Chiến Linh khi đột phá Mệnh Vẫn, hơn nữa còn là Chiến Linh có thuộc tính hiếm có, bản thân chứa sát lục thuộc tính, trong giao chiến thì có thể phát huy ra lực phá hoại mạnh nhất, trực tiếp tiêu diệt sinh cơ của đối thủ.

Quyết đấu Chiến Linh ư?

Lâm Minh tâm niệm vừa động, lúc trước hắn từng nghe Ma Quang nói qua, võ giả cùng có Chiến Linh thì có thể trực tiếp dùng Chiến Linh giao chiến trong thế giới ý chí.

Vương Nhất Thiện là võ giả đầu tiên có Chiến Linh mà Lâm Minh gặp được, trước đó, tuy rằng hắn chưa chân chính tiến vào thế giới ý chí để quyết đấu cùng võ giả khác, nhưng khi vượt qua Đế Giả chi lộ, Lâm Minh đối mặt với ý chí đăng hỏa, mỗi khi đi qua một chiếc đèn thì đều phải đi vào trong thế giới ý chí, giao chiến với ý chí mà đại đế lưu lại.


Đối với quyết đấu trong thế giới ý chí, Lâm Minh cũng không xa lạ gì, mà ngược lại còn rất quen thuộc.

Lâm Minh ngưng mắt, Chiến Linh trong tinh thần chi hải hóa thành một thanh trường thương, gào thét mà lao ra!

Ánh sáng ý chí có màu xanh da trời bắn ra từ mi tâm của Lâm Minh, trực tiếp nghênh đón ý chí chi kiếm màu đen của Vương Nhất Thiện.

Coong...

Hai người va chạm, Lâm Minh và Vương Nhất Thiện đồng thời đi vào trong thế giới ý chí.

Vương Nhất Thiện không nói gì, chỉ ra một ngón tay, một con mãng xà màu đen khổng lồ bỗng xuất hiện, lao về phía Lâm Minh, đây là mãng xà do Vương Nhất Thiện quan tưởng ra, so đấu trong thế giới ý chí không liên quan tới chiêu thức công pháp, ngay cả tu vi cũng không có ảnh hưởng lớn, chỉ thuần túy là xem ai có ý chí mạnh hơn mà thôi.

So sánh với ý chí đăng hỏa mà Lâm Minh từng đối mặt kia, Chiến Linh của Vương Nhất Thiện còn kém một mảng lớn, một thanh trường thương màu xanh da trời như sao băng lao tới, trực tiếp xuyên qua mi tâm của hắc mãng.

Vô số máu đen bắn ra, mà đúng lúc này, Vương Nhất Thiện cười lạnh một tiếng, quát to:

- Sát lục khí, cắn nuốt!

Lập tức, trên người cự mãng phát ra một luồng sương mù đen đậm đặc, cắn nuốt về phía thanh trường thương màu xanh da trời.

Chỉ nghe tiếng xèo xèo vang lên, sương mù màu đen xâm nhập vào trong trường thương, giống như muốn đồng hóa thanh thương này.

Vương Nhất Thiện cười ha hả:

- Lâm Minh, ta đi sát đạo, Chiến Linh của ta có chứa sát lục thuộc tính, có thể diệt sát sinh cơ, cắn nuốt ý chí của ngươi!

Thì ra Chiến Linh cũng có thuộc tính ư?

Lâm Minh trong lòng hơi động, điều này thì hắn cũng chưa nghe Ma Quang nhắc tới lần nào.

Sát lục thuộc tính thì hắn cũng không xa lạ gì, bản thân hắn hoàn thành hình xăm Thiên Ma mười hai cánh, có Sát Thần lực trường, nhưng đây là quyết đấu trong thế giới ý chí, Sát Thần lực trường không thể trực tiếp sử dụng được, trừ phi dựa vào ý chí mà quan tưởng ra nó, nói đến cùng, thế giới ý chí vẫn là so đấu ý chí mạnh hay yếu mà thôi.

Không cần Sát Thần lực trường, nếu nói Chiến Linh có thể có chứa thuộc tính, thì ý chí của Lâm Minh cũng có thuộc tính, đó chính là sinh sôi không ngừng!

- Nát...

Lâm Minh quát khẽ một tiếng, ánh sáng màu xanh da trời đột nhiên bắn ra, sau một tiếng rồng ngâm cao vút vang lên, con Thanh Long lao thẳng về phía chân trời, một trảo xé xuống, cắt nát thân thể hắc mãng, xé nó thành nhiều mảnh vụn.

Lúc trước Lâm Minh đạt được Nghịch Lân Chi Huyết, tuy rằng chỉ có một giọt, nhưng kỳ thật còn có phẩm chất cao hơn máu Cổ Phượng không ít.

Máu Cổ Phượng chỉ là máu bình thường của Phượng Hoàng mà thôi, trong truyền thuyết thì thần thú Phượng Hoàng có thể săn bắt Cự Côn, hình thể của nó to lớn, không kém hơn Kim Sí đại bằng, hai cánh mở ra thì có thể che đậy trời xanh, nó có bao nhiêu máu, rất khó mà nói rõ được!

Mà khi Lâm Minh ở Vu Thần tháp, nhận được Nghịch Lân Chi Huyết do chủ nhân Nam Cương thần quốc lưu lại, thì được lấy ra từ vảy ngược của Thanh Thương Thần Long, rồng có vảy ngược, chạm vào là phải chết, máu lấy ra từ vảy ngược này gần bằng tinh huyết, phẩm chất tất nhiên là cao hơn máu bình thường của Phượng Hoàng rất nhiều lần.

Rầm rầm...


Sương mù màu đen bị năng lượng màu xanh da trời tách ra, cự long màu xanh khí thế như chẻ tre, đánh nát hắc mãng, sau đó lao về phía Vương Nhất Thiện.

- Đáng chết!

Vương Nhất Thiện giận dữ quát một tiếng, cầm trường kiếm chém về phía cự long.

Coong...

Trường kiếm vỡ nát, thân thể Vương Nhất Thiện bị cự long dùng một trảo xé thành hai đoạn, hắn kêu thảm một tiếng, sau đó, hắn lập tức bừng tỉnh lại từ thế giới ý chí, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt.

Trận quyết đấu trong thế giới ý chí này chỉ giằng co ba giây, Vương Nhất Thiện đã hoàn toàn thất bại!

Lâm Minh mở hai mắt, vẻ mặt như thường, theo tu vi của hắn không ngừng tăng lên, khoảng cách Chiến Linh đột phá cấp Thanh Đồng đại thành đã càng lúc càng gần hơn, Chiến Linh cấp Thanh Đồng đại thành, trong số các cường giả Thần Hải tại Thiên Diễn đại lục thì cũng đều được coi là nổi bật rồi.

- Lâm Minh!

Vương Nhất Thiện khóe miệng co giật, thở dốc từng hơi, trận quyết đấu vừa rồi tuy rằng không làm bị thương tới bản thể của hắn, nhưng cũng làm cho ý chí của hắn bị hao tổn, không mất vài ngày thì cũng đừng nghĩ tới việc khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.

Hắn thua rất không cam lòng, rất muốn tái chiến một trận với Lâm Minh trong thế giới thật, nhưng vừa rồi hắn đã thua, tái chiến thì sẽ làm cho người khác nghĩ mình thua không chịu nổi, cho dù thắng thì cũng không vẻ vang gì, hơn nữa, trận chiến khi nãy cũng làm cho Vương Nhất Thiện sợ hãi rồi, hắn cũng không quá tin tưởng vào việc có thể thắng được Lâm Minh trong thế giới thật nữa.

- Vương Nhất Thiện, nếu Lâm mỗ không nhìn lầm, cái gọi là thị thiếp này là do ngươi cướp được phải không, trên người nàng bị hạ một loại cấm chế, tuy rằng Lâm mỗ không tự xưng là chính nhân quân tử gì, nhưng cũng sẽ không tùy ý làm bậy, nếu hai người các ngươi thật tình yêu thương, đương nhiên ta sẽ không làm ra việc mà người người oán trách, nhưng hiện tại, ta đoạt lại nàng từ trong tay ngươi, cũng là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi!

Vốn Lâm Minh đã chiếm được lý lẽ, cộng thêm thắng trận trong cuộc so đấu vừa rồi, nên mọi quyền chủ động đều nằm trong tay Lâm Minh.

- Lâm Minh, ngươi thật sự muốn là địch nhân với tây bắc đại mạc ta ư? Ngươi có hiểu rõ, làm như vậy thì sẽ có hậu quả thế nào không!

Vương Nhất Thiện dùng chân nguyên truyền âm nói:

- Ta có thể dùng một ngũ phẩm linh mạch chi nguyên, đổi lấy thanh bạch ngọc chìa khóa trong tay ngươi.

Vương Nhất Thiện bất đắc dĩ lấy tông môn ra áp chế người khác, đúng lúc này, Lý Dật Phong cười lớn đứng lên:

- Vương huynh, thua thì cũng đã thua rồi, chẳng lẽ ngươi còn không chịu nổi nữa sao?

Vương Nhất Thiện nhìn lại, thấy Lý Dật Phong đang ngồi trong góc, trong lòng khẽ giật mình, lại là một tuấn kiệt trẻ tuổi! Người này tuyệt đối cũng xuất thân từ thế lực lớn, hắn nói:

- Ngươi là...

- Tại hạ Lý Dật Phong!

- Lý Dật Phong, Thất Tinh thần quốc hoàng tử! Không thể tưởng được, ngươi đường đường là thần quốc hoàng tử, vậy mà lại tới tham gia hôn lễ của Lâm Minh, Thất Tinh thần quốc các ngươi đang muốn chiêu mộ Lâm Minh hay sao?

Vương Nhất Thiện nhìn thấy Lý Dật Phong, trong lòng chợt nghiêm lại, Lý Dật Phong lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh pháp tắc đến cảnh giới cực cao, hơn nữa bản thân có căn cơ vững chắc, tổng số chân nguyên còn cao gấp đôi võ giả Toàn Đan bình thường, đồng thời tay phải còn phong ấn tinh tú lực, thực lực rất mạnh.

Đương nhiên, chỉ những điều này thì còn không được Vương Nhất Thiện đặt vào trong mắt, dù sao Lý Dật Phong cũng có tu vi không cao, nhưng thế lực mà Lý Dật Phong đại biểu lại làm cho Vương Nhất Thiện sợ hãi, đó chính là Thất Tinh thần quốc, một trong bốn đại thần quốc a!

Tây bắc đại mạc so sánh với bốn đại thần quốc mà nói, không phải chỉ kém một chút nhỏ mà thôi.

Thất Tinh thần quốc muốn lôi kéo Lâm Minh ư?

Nếu như Lý Dật Phong quả thật có ý tưởng này, thì tây bắc đại mạc của hắn còn dựa vào cái gì để uy hiếp Thần Hoàng đảo đây?

- Chìa khóa, Mệnh Vẫn đan!

Vương Nhất Thiện dùng giọng điệu hung tợn phun ra hai từ này, Mệnh Vẫn đan thì thật sự hắn không quá để ý, trọng yếu nhất là bí cảnh chìa khóa, kỳ thật thanh chìa khóa này cũng có một phần công lao của Huyễn Vô Cực, nếu không thì nó cũng sẽ không được đặt trên người Huyễn Vô Cực, chìa khóa không đầy đủ, thì sẽ không thể mở ra kia bí cảnh mà ma đạo Thánh Chủ lưu lại kia được.

Lâm Minh búng tay, hai hộp ngọc bay về phía Vương Nhất Thiện, sau khi Vương Nhất Thiện tiếp nhận, cảm giác đảo qua, xác định không có sai lầm, mới hừ lạnh một tiếng:

- Chúng ta đi!

Vương Nhất Thiện mang theo hai gã thủ hạ, nhanh chóng rời đi, lưu lại nữ nhân kia, nàng lẳng lặng đứng trong đại điện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.