Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 71: Công pháp viên mãn

Trước trận pháp ở thác nước, có một chấp sự nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, hắn đã sớm được thông báo, quay sang Lâm Minh nói:

- Lâm sư đệ, ngươi có thể đi vào được rồi, thời hạn là một canh giờ, trận pháp này mở ra chuyên môn dành cho những người mới như các ngươi. Độ khó là cấp bảy, không có vấn đề gì chứ?

- Ừ, làm phiền sư huynh!

Lâm Minh cũng không tự đại, độ khó cấp bảy đối chiếu từ một trăm mười đến một trăm ba mươi, thành tích của hắn là một trăm hai mươi sáu xem như xếp dưới cùng, vẫn nên đi từ dễ, còn mức độ khó về sau lại khiêu chiến.

- Có thể đi vào rồi, tuy nhiên, ngươi tuy rằng miễn cưỡng đủ độ khó khiêu chiến cấp bảy nhưng chung quy tu vi vẫn có hạn, nếu như ở bên trong không chịu được thì đi lên, nghỉ ngơi một chút, bình thường cũng không có người một hơi ở lâu quá như vậy, một khi vượt khỏi cực hạn thân thể sẽ khiến cho thân thể chịu tổn thương.

Tên chấp sự sư huynh kia nhắc nhở Lâm Minh.

- Cảm ơn sư huynh, nếu ta không chịu nổi, ta sẽ nói.

- Ừ, tốt!

Tên chấp sự sư huynh nói xong thì mở trận pháp ra.

Từ bên ngoài nhìn vào, Thác Nước Hàn Đàm này chỉ là thác nước bình thường, chỉ là thanh thế lớn hơn một chút, nhưng mà sau khi rảo bước tiến vào thì cảnh tượng đột nhiên biến hóa, Lâm Minh giống như đi vào một không gian độc lập, tất cả tin tức bên ngoài không thể truyền được vào trong.

Tuy rằng Thác Nước Hàn Đàm này là sát trận, nhưng mà bên trong cũng ẩn chứa ảo trận, trận pháp có thể cung cấp cho mười hai người cùng tu luyện, nhưng mà bọn họ không thể nhìn thấy đối phương, ảo trận cách ly đám tu luyện giả với nhau, dù sao không có ai muốn trong lúc tu luyện lại có người ở bên cạnh nhìn mình.

Lâm Minh xoay người cũng không quên liếc một cái, sau lưng đã hoàn toàn biến thành thế giới tối đen, giống như thác nước này lơ lửng trên không trung. Hàn đầm trước mặt có diện tích khoảng trăm trượng, hàn băng xanh thẳm, tuy rằng cách đó không xa là thác nước cuồng bạo nhưng mà hàn đầm này lại tĩnh lặng thần kỳ, một tia gợn nước cũng không có. Bởi vì quá lạnh cho nên bên trên mặt nước có tầng sương mù bao phủ, hoàn toàn che kín mặt nước, nhìn không rõ phía dưới.

Chỉ nhìn thôi cũng có thể cảm giác được sự rét lạnh của nó, hàn khí so với ba mươi chín ngày Bắc Phong còn lạnh hơn nhiều!

Lâm Minh hít sâu một hơi, đem chân nguyên vận chuyển tới cực hạn, thả người nhảy vào hàn đầm.

- Thật lạnh!

Vừa mới nhảy vào hàn đầm, Lâm Minh đã cảm nhận được hơi lạnh thấu xướng, không chút nghi ngờ gì, nếu như nó ở thế giới bên ngoài thì nước ở đây đã kết băng rồi. Nhưng mà ở trong trận pháp Thác Nước Hàn Đàm này, hàn đầm này lại không hề đông lạnh, khiến cho người ta ngạc nhiên và thán phục.

Lâm Minh đem Hỗn Độn Chân Nguyên quyết vận chuyển tới cực hạn, cơ thể cũng không ngừng chấn động, để cho cả người nóng lên chống lại sức lạnh của nó.


- Nước ở đây, sao ta cứ cảm giác giống như thủy ngân?

Lúc Lâm Minh thử lặn xuống, phát hiện lực cản sức nước mạnh tới kinh người, lấy tay hớt nước cảm giác giống như là hớt thủy ngân vậy, nước ở đây hiển nhiên còn nặng hơn nước bình thường rất nhiều, cùng càng thêm bám dính, nếu như là ở trong nước thường thì sau khi đẩy hết không khí trong người ra thì tự nhiên cả người sẽ chìm xuống, mà ở trong nước này, cho dù chủ động lặn xuống dưới cũng vô cùng chậm.

- Nghe nói đầm nước này sâu trăm trượng, cũng không biết là ai kiểm tra, với trạng thái bây giờ của ta, đừng nói là lặn xuống trăm trượng, cho dù lặn xuống sâu mấy trượng cũng cực kỳ miễn cưỡng, người lặn sâu trăm trượng này đúng là cao thủ!

Càng đi xuống, nước đầm càng lạnh, hàn khí cũng giống như có linh tính, bám dọc theo lỗ chân lông tiến vào người, tiến thẳng vào trong máu, lạnh tới thấu xướng. Lâm Minh không chút nghi ngờ, nếu như một người không hiểu võ đạo tiến vào, chỉ trong khoảnh khắc khẳng định người này sẽ hoàn toàn bị đông cứng, thậm chí máu cũng đông lại, sau đó hoàn toàn tử vong.

- Tay chân cũng cứng lại, thật là lợi hại!

Khi Lâm Minh tiến sâu vào trong nước ba trượng, hắn cảm giác nước xung quanh như có vô số lãnh châm đâm xuyên thân thể mình, bởi vì quá lạnh cho nên cảm giác lạnh biến thành đau đớn, đến lúc này, hắn cũng không thể xuống thêm nữa, nếu không sẽ bị nguy hiểm.

- Tuy rằng ta tu luyện Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, chân nguyên so với võ giả bình thường ngưng tụ hơn nhiều, nhưng mà dù sao tu vi của ta có hạn, mà những người khác mở ra độ khó cấp bảy đều là Luyện Thể tầng ba trở lên.

- Ồ, chỗ đó có một bãi đá!

Lâm Minh phát hiện cách đó mấy trượng có một bãi đá men theo vách nham thạch, hắn dùng sức bơi quá, sau đó vận một ngụm chân nguyên, đứng lên bãi đá.

Luyện võ giả có thể nhịn thở được lâu, tuy rằng Lâm Minh chưa đạt tới Luyện Tạng kỳ nhưng mà một hơi có thể ở dưới nước thời gian một nén nhang, hắn trực tiếp ngồi xếp bằng trên bãi đá này, toàn lực vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết.

Cảnh tượng xung quanh yên tĩnh tới thần kỳ, Lâm Minh như tiến vào một không gian hoàn toàn độc lập, nước đầm không chút lay động, Lâm Minh cũng có thể nghe được tiếng tim mình thong thả đập, từng tiếng đập đều đặn như tiếng đồng hồ quả lắc, rất đều đặn, không chút ngưng loạn.

Khoảnh khắc kia, linh hồn Lâm Minh như rời khỏi thân thể, cả người không còn chút cảm giác và suy nghĩ trong đầu, hoàn toàn tiến vào trạng thái vong ngã, mà mỗi một phần cơ thể đều chủ động chống lại cái lạnh, chân nguyên trong cơ thể cũng không ở dưới tình huống Lâm Minh khống chế mà tự vận chuyển, giống như có một loại quán tính, nhưng mà so với Lâm Minh điều khiển thì lại chính xác hơn nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn mấy lần.

Lâm Minh vừa mới đạt tới Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một đại thành, tốc độ vận chuyển chân nguyên cũng tăng lên nhiều, bây giờ lại tăng lên mấy lần, tốc độ này đã có thể đủ so sánh với tốc độ Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng hai, đáng tiếc chân nguyên lưu chuyển cũng không phải ý thức Lâm Minh khởi động, mà nó tự mình vận chuyển, loại trạng thái này là cơ duyên chỉ gặp không thể cầu.

Không biết qua bao lâu, Lâm Minh đột nhiên từ trong trạng thái này bừng tỉnh:

- Hả? Ta đây là đang xảy ra chuyện gì?

Có chút tức ngực, hiển nhiên là nín thở quá lâu, Lâm Minh vận một ngụm chân nguyên lên, cả người trồi lên mặt nước, há hốc miệng thở dốc, nhưng mà lại hít vào một ngụm sương mù.

Lâm Minh nhớ lại trạng thái vừa rồi, loại cảm giác này cùng với miêu tả trong Phấn Thân Toái Cốt quyền có chút tương tự, hô hấp ý thức tiến vào cảnh giới kỳ diệu, nếu nói võ giả bình thường hô hấp và luyện công đều do ý thức bản thân điều khiển, như vậy hô hấp và luyện công vừa rồi của Lâm Minh đều do mỗi một phần nhỏ thân thể tiến hành, giống như thoát khỏi ý thức của hắn, chân nguyện vận chuyển hoàn toàn dựa theo bản năng, mà lộ tuyến vận chuyển của nó có thể nói là hoàn mỹ.


Lâm Minh lại trở lại khối đất bằng phẳng kia, muốn thử lại trạng thái kỳ diệu kia, nhưng mà dù thế nào cũng không làm được.

- Hả? Hỗn Độn Chân Nguyên quyết dường như tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới tầng một đại viên mãn!

Trong lúc Lâm Minh vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết chống lại cái lạnh, hắn phát hiện tốc độ lưu chuyển của chân nguyên lại tăng lên bốn thành, đây chính là cảnh giới Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một đại viên mãn!

Đại thành dễ dàng, viên mãn thì khó! Lâm Minh còn tưởng rằng, mình muốn đạt tới cảnh giới Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một viên mãn còn phải tốn một thời gian nữa, không ngờ lại nhanh như vậy.

- Chẳng lẽ là do trạng thái vừa rồi?

Trong lòng Lâm Minh kinh hãi.

Nghe nói võ giả có khi sẽ tiến vào một ít trạng thái kỳ diệu, ví như ngộ đạo các loại, ên trong điển tịch còn ghi lại, có võ giả ở dưới cây bồ đề, ven vách núi đen tĩnh tọa một đêm, một đêm đầu bạc, triệt để hiểu ra, sau đó công pháp đại thành, tu vi tăng tiến vùn vụt! Thậm chí nghe đồn trong còn có người đắc đạo thành tiên, võ phá hư không.

Mà trạng thái vừa rồi mình tiến vào chỉ sợ cũng là một loại cảnh giới kỳ diệu trong cái gọi là “ngộ đạo”. Đáng tiếc, trạng thái này duy trì quá ngắn, tuy nhiên dù sao cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt.

Trạng thái kỳ dị này của võ giả không thể nắm lấy, nó và thiên phú của võ giả hoàn toàn không có liên quan, tuy rằng Lâm Minh có thiên phú bình thường nhưng mà luận về võ đạo chi tâm, cũng không thua bất kỳ thiên tài nào của Thiên Vận quốc từ trước tới nay!

Không thể tiếp tục tiến vào trạng thái này, Lâm Minh tiếp tục dùng hàn đầm rèn luyện thân thể, theo chân nguyên lưu chuyển, dược hiệu Tụ Nguyên đan cũng dần được kích phát ra, theo chân nguyên Lâm Minh chảy tới lực phủ ngũ tạng...

Mà chân nguyên bao phủ ngũ tạng lục phủ, đúng là dấu hiệu Luyện Thể tầng ba, Luyện Tạng!

Trong lúc vô tình, Lâm Minh đã bước nửa bước vào Luyện Thể tầng ba, đột phá chỉ là vấn đề thời gian!

Thời gian dần trôi qua, càng lúc Lâm Minh càng phát hiện chỗ tốt của hàn đầm.

Bình thường võ giả luyện võ, tuy rằng nói đạt tới Luyện Thể tầng hai Luyện Nhục, chân nguyên rót vào cơ thể, làm tăng sức chịu đựng, đạt tới Luyện Thể tầng ba Luyện Tạng, chân nguyên bao phủ ngũ tạng, thủ hộ lục phủ, tiếp tục lên trên, đến Luyện Thể tầng bốn, tầng năm, chân nguyên lại càng tiến sâu hơn, bắt đầu Dịch Cân Luyện Cốt.

Nói thì nói như vậy, nhưng trên thực tế, chân nguyên không có khả năng bao phủ mỗi một tấc huyết nhục của võ giả.

Bình thường võ giả luyện thể đều phải miễn cưỡng đem chân nguyên rót vào trong cơ thể, loại bị động nhồi thức ăn cho vịt này hiệu quả cũng có hạn, bởi vì sơ hở, căn bản không được chân nguyên làm dịu, như vậy trên thân thể sẽ lưu lại “lậu điểm”.

Mà khi thực chiến, mỗi một cái lậu điểm lại là một cái nhược điểm, ngày sau tấn công cảnh giới Ngưng Mạch của Luyện Thể đỉnh phong lậu điểm này cũng chính là trở ngại cực lớn.

Nhưng mà trong hàn đầm này lại không giống vậy, cái lạnh của hàn đầm kích mỗi một tấc da thịt thân thể, thậm chí hàn khí còn tiến vào lỗ chân lông, kích thích cơ, máu quanh người, tiến vào cốt tủy!

Cái lạnh này đều phải vận chuyển chân nguyên, để cơ thể chấn động để chống đỡ.

Lâu ngày dày tháng, mỗi một tấc huyết nhục đều được chân nguyên rèn luyện, lậu điểm được trừ đi.

Ý thức được điểm này, Lâm Minh hít sâu một hơi, chẳng trách những năm gần đây, võ giả Ngưng Mạch kỳ Thiên Vận quốc gần như đều xuất thân từ Thất Huyền võ phủ, bọn họ có tài nguyên thần kỳ như vậy, cộng thêm thiên tư xuất chúng, công pháp xuất chúng, đột phá cảnh giới Ngưng Mạch so với võ giả bình thường thì dễ dàng hơn rất nhiều, đừng nói là tuyệt đỉnh thiên tài như Lăng Sâm, Thác Khổ kia, cho dù người chỉ có thiên phú tam phẩm, nếu như có lượng lớn kỳ dược tài bồi thì cũng sẽ đột phá Ngưng Mạch kỳ!

- Lúc trước nếu như ta lựa chọn Thiên Vận võ phủ kém một cấp, cho dù có Hỗn Độn Cương Đấu kinh cũng không có biện pháp đem thân thể tu luyện đến mỗi một tấc huyết nhục! Chỉ là một cái hàn đầm này mà đã có hiệu quả kỳ diệu bậc này, những nơi tu luyện khác khẳng định còn có hiệu quả thần kỳ hơn, bảy đại sát trận này, rất quý giá!

- Ta phải nhanh tăng lên thứ hạng, tận sức dùng tài nguyên bảy đại sát trận này.