Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 671: Ngươi là Lâm Minh?

Những thiếu nữ rơi xuống thành lô đỉnh này đều xuất thân nước nhỏ, tông môn nhỏ ở gần đây, thiên phú tập võ phẩm ở trong nước nhỏ đã có thể gọi là kiều nữ con trời.

Nhưng sau khi thú triều bùng nổ, quốc gia của bọn họ diệt vong, những thiếu nữ này chỉ có thể trốn vào mật đạo trong lòng đất, mới tránh được tai nạn.

Mật đạo dưới đất cuối cùng không phải là kế lâu dài, họ phải đi ra tìm cứu viện, tìm thức ăn, kết quả bị võ giả Nam Hải Ma Vực phát hiện, bắt về làm lô đỉnh.

Thuật thải bổ của ma đạo cũng chia hai loại, một loại là âm dương bù đắp, hai bên nam nữ xúc tiến lẫn nhau, đều có ích cho cả hai bên trai gái. Một loại khác là thải bổ dã man, chỉ có lợi cho một bên, cạn kiệt sinh cơ của bên kia. Võ giả Nam Hải Ma Vực bắt cướp thiếu nữ, tự nhiên không có lòng dạ nào bồi dưỡng bọn họ, mà áp dụng phương pháp thải bổ thứ hai đơn giản hiệu quả, sẽ làm nữ nhân chậm rãi mất đi lực lượng cùng sinh mệnh lực, tăng tốc già yếu.

- Ha ha, tiểu mỹ nhân, chờ trở về, ca ca sẽ yêu thương ngươi!

Đội trưởng tiểu đội vừa cười to dâm đãng, vừa tham lam sờ mò trên người thiếu nữ. Ngay lúc này, ánh mắt của hắn chợt ngưng lại, nhìn cách đó vài dặm, có mấy bóng người đang bay tới, nhìn cách ăn mặc, rõ ràng không phải người Nam Hải Ma Vực, mà giống như võ giả loài người.

Đội trưởng tiểu đội ngẩn ngơ.

- Lại có người dám tới phân bộ Nam Hải Ma Vực chịu chết? Đúng là bị hỏng đầu rồi!

- Không ngờ còn có một đám kẻ ngu đưa tận cửa, xử lý bọn họ, đem làm gian tế hiến công cho hộ pháp đại nhân cũng được.

Trong đầu vừa hiện ra ý nghĩ này, hắn lại phát hiện tốc độ của đối phương vượt qua sự tưởng tượng, chỉ trong nháy mắt, hai bóng người đã vượt qua khoảng cách mấy dặm, chỉ còn cách hắn mấy chục trượng.

- A...

Tiểu đội trưởng kia ngây ngốc, đột nhiên cảm giác lực lượng không gian xung quanh chợt căng cứng, tiếp theo sụp xuống, hoàn toàn khóa chặt thân thể hắn!

Chuyện gì thế này?

Trong lòng tiểu đội trưởng kinh hãi không rõ, lúc này một người thanh niên áo lam bay tới trước mặt, trong mắt lóe ra hung quang như thần chết!

Chỉ liếc qua đôi mắt kia, tiểu đội trưởng liền cảm giác linh hồn của mình như bị ánh mắt kia hút vào, thân thể hoàn toàn mất khống chế.

- Ma Quang, sưu hồn!

Lâm Minh lạnh lùng nói, Sưu Hồn thuật là công pháp ma đạo, phải có lý giải linh hồn khá sâu, đồng thời có cường độ linh hồn rất mạnh.

Lâm Minh cũng không học, nhưng Ma Quang thì biết.

Một cỗ năng lượng thô bạo tràn vào trong tinh thần chi hải của tiểu đội trưởng kia, trực tiếp xé rách tinh thần chi hải của đối phương, tất cả tin tức đều bị Ma Quang quét đi!

- Đại a! A...

Đám tiểu lâu la xung quanh vừa phản ứng lại, bỗng kêu một tiếng, tiếp theo ánh mắt tối sầm, mất đi cảm giác.

Trong nháy mắt đó, tinh thần chi hải của mọi người bị linh hồn lực của Lâm Minh xuyên thủng!

Lần này hắn giết người là sử dụng công kích linh hồn đã lâu không dùng, công kích linh hồn cùng công kích ý chí là hai thứ hoàn toàn khác.

Linh hồn so với thân thể, là một bộ phận căn bản nhất tạo thành sinh mệnh.

Còn ý chí lại là Chiến Linh, nó là một loại trường năng lượng, bản chất của nó là một loại năng lượng đặc thù. Có thể quy kết như là chân nguyên, ma nguyên.


Rất nhiều đồ vật, ví dụ như Ma Thần Chi Cốt, có thể bám vào một đoàn Chiến Linh, nhưng Ma Thần Chi Cốt lại không có linh hồn.

- Ma Quang, tiếp tục sưu hồn tất cả tin tức hữu dụng đều không được bỏ qua, nhất là tin tức về Thần Hoàng đảo!

Sắc mặt Lâm Minh âm trầm đáng sợ, hắn tập kích tiểu đội này không phải vì trút giận, mà là muốn tìm được tin tức.

- Được!

Với linh hồn lực của Ma Quang, lùng sục linh hồn của mấy võ giả cấp thấp là quá dễ dàng.

Vài hơi thở sau, nó đã lấy được tất cả tin tức cần thiết, thả mấy võ giả đã bị tàn phá tinh thần chi hải, mặc kệ bọn họ như những cái xác rơi xuống biển hung thú bên dưới.

Ma Quang lắc đầu nói:

- Lâm Minh, không tìm được tin tức về mấy người Mục Thiên Vũ, những võ giả này chỉ là một nhóm tiểu đội thám báo, địa vị rất thấp trong Nam Hải Ma Vực, thậm chí bọn họ còn không tham dự đại chiến nửa năm trước.

Lâm Minh nhíu mày.

- Những võ giả này có biết trong cứ điểm Nam Hải Ma Vực trên Thần Hoàng đảo có những cao thủ loại gì, là ai tọa trấn ở đây?

- Cái này thì biết, tọa trấn trên Thần Hoàng đảo chính là trưởng lão Nam Hải Ma Vực, tên là Hồng Khế, tu vi Mệnh Vẫn tầng một!

- Hồng Khế? Mệnh Vẫn tầng một?

Lâm Minh cười lạnh.

Lúc trước ở Vạn Cổ Ma Khanh, Lâm Minh đánh chết Cự Phủ tháp chủ cùng Cực Tinh tháp chủ đều là Ma Vương tam tinh, tu vi tương đương với Toàn Đan hậu kỳ đến Mệnh Vẫn của loài người.

Ở Huyết Sát Nguyên, ngoài tổng nguyên chủ ra, các võ giả khác đến Mệnh Vẫn kỳ nhất định phải rời đi, bằng không sẽ có nguy hiểm bị lực lượng nguyền rủa trấn chết. Dù là hai đại tháp chủ, trưởng lão giám sát cũng không ngoại lệ, trừ khi ngươi trở thành Thiên Ma mười hai cánh.

Tuy nhiên, Cự Phủ tháp chủ cùng Cực Tinh tháp chủ tu vi không tới Mệnh Vẫn, nhưng bởi vì công pháp tu luyện, thiên phú cá nhân, sử dụng bảo khí... Đủ các ưu thế, chiến lực tổng hợp của bọn họ chỉ hơn chứ không kém cường giả Mệnh Vẫn tầng một bình thường.

Nếu Lâm Minh có thể thoải mái đánh chết Cực Tinh tháp chủ, giết một trưởng lão Mệnh Vẫn tầng một, không thành vấn đề.

- Lâm Minh, ngươi tính làm gì?

Ma Quang hỏi.

- Tự nhiên là bắt lấy tên Hồng Khế kia, sau đó thi triển Sưu Hồn thuật, nếu tiểu lâu la không biết tung tích của Mục cô nương, Hồng Khế cũng nên biết chứ!

- Hắc hắc, đề nghị này không tệ, ta thích!

Ma Quang cười cạc cạc, liếm môi không có ý tốt.

Thần Hoàng đảo chủ đảo diện tích vạn dặm, xung quanh còn có sáu hòn đảo nhỏ, ngày xưa khi Thần Hoàng đảo còn đó, cả hòn đảo chìm trong hơi nước, nhìn xa xa càng hư vô mịt mờ như bồng lai tiên cảnh. Thần Hoàng sơn ở tông môn Thần Hoàng đảo càng vô số lầu vàng điện ngọc, nhìn như tiên cảnh nhân gian.

Nhưng hiện giờ, cả Thần Hoàng đảo bị bao trùm trong không khí âm trầm như mây đen che phủ, trên chủ đảo càng thấy lâu la võ giả ma đạo tuần tra, ngẫu nhiên có thể thấy các loại tài nguyên cùng thiếu nữ lô đỉnh không ngừng đưa đến các lầu các.

Trên khắp Nam Hải, Thần Hoàng đảo là nơi phì nhiêu số một, nơi này có mạch khoáng Chân Nguyên thạch thượng phẩm phong phú, còn có Dược sơn tràn đầy linh khí, ở trên ngọn bảo sơn này thường dễ thai nghén ra các dược liệu quý giá hiếm gặp.


Đương nhiên, hiện giờ những thứ này đều trở thành tài nguyên của Nam Hải Ma Vực.

- Thuộc hạ tham kiến trưởng lão đại nhân!

Ở xung quanh Dược sơn, một lão nhân áo bào đen đi tới, sáu người áo đen nhìn thấy liền lập tức quỳ bái.

- Ừm...

Lão nhân áo đen gật đầu, ở Nam Hải Ma Vực, trưởng lão thường do cường giả Mệnh Vẫn đảm nhiệm, hộ pháp thì do võ giả Toàn Đan đảm nhiệm.

Lão nhân áo bào đen này chính là trưởng lão Nam Hải Ma Vực duy nhất tọa trấn Thần Hoàng đảo, Nam Hải Ma Vực định thành lập một phân bộ trên Thần Hoàng đảo, còn lão nhân áo bào đen này chính là người phụ trách tương lai.

- Mở ra dược viên.

Lão nhân áo đen mặt không biểu tình nói, từ sau khi chiếm lĩnh Thần Hoàng đảo, lão nhân áo bào đen không có hứng thú với mạch khoáng Chân Nguyên thạch, hắn hứng thú là dược viên Thần Hoàng đảo, nơi này không biết vì nguyên nhân gì, thiên địa linh khí rất dồi dào, rất thích hợp cho linh dược sinh trưởng.

Lão nhân áo bào đen đem một gốc Ma Tâm Hoa quý giá nhất của mình trồng vào dược viên này, mấy ngày nay, mỗi ngày lão nhân áo bào đen đều tới quan sát tình huống trưởng thành của Ma Tâm Hoa.

Gốc Ma Tâm Hoa này vô cùng tham lam, mỗi ngày nó đều cắn nuốt rất nhiều linh khí, các linh thực xung quanh Ma Tâm Hoa bởi vì nó xuất hiện mà bị hút khô tinh khí, từ từ chết héo.

- Tốt!

Lão nhân áo bào đen nhìn lá cây chắc mẩy cùng nụ hoa to như nắm tay của Ma Tâm Hoa, gật đầu hài lòng.

Các võ giả Ma tộc phụ trách chăm sóc Ma Tâm Hoa đều tràn đầy mong chờ, xem có được thưởng hay không, ngay lúc này ở phía sơn môn vang lên một tiếng trầm muộn như sấm nổ!

Ầm!

Sóng xung kích chân nguyên chấn động không khí, mặt đất cũng chấn động mạnh!

- Hả? Xảy ra chuyện gì?

Lão nhân áo bào đen nhướng mày, là ai đui mù như thế, dám đến phân bộ Nam Hải Ma Vực bọn họ gây chuyện!

Mấy năm nay, nhất là nửa năm qua, Nam Hải Ma Vực liên hợp mấy bộ tộc biển sâu Nam Hải, hình thành một cái liên minh siêu cấp, từ sau khi tiêu diệt liên minh thời chiến, toàn bộam Thiên Vực bao gồm cả mấy vực gần đó, đã không còn thế lực nào dám chống đối Nam Hải Ma Vực.

Tuy rằng trong lòng lão nhân áo bào đen vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không lập tức đi ra, đối phương dám đến đập cửa sơn môn, đương nhiên là có vài phần chỗ dựa, trừ khi đối phương là kẻ ngu.

Nếu thật là lão quái vật nào tới cửa trả thù, hắn sẽ hành động theo hoàn cảnh.

Hắn phát ra một tấm Truyền Âm phù hỏi tình huống, khi biết được đối phương chỉ có bốn người, tu vi chỉ là Toàn Đan, lão nhân áo bào đen liền ngẩn người, thằng ngu từ đâu tới đây thế này?

Hừ lạnh, lão nhân áo bào đen độn quang hóa thành một đoàn ánh sáng đen lao vụt về phía sơn môn!

Khoảng cách mấy chục dặm lóe lên là đến, lão nhân áo bào đen cùng đông đảo thuộc hạ tới sơn môn, lại thấy sơn môn màu đen mà họ xây dựng mười mấy ngày trước đã bị nổ sụp, bảng hiệu “phân bộ Thần Hoàng Nam Hải Ma Vực” bị ném xuống đất, vỡ thành mấy mảnh. Còn xung quanh các mảnh vỡ là năm sáu võ giả Nam Hải Ma Vực đang nằm, cả người đẫm máu, nhìn là không sống được.

Thấy cảnh này, trong lòng lão nhân áo bào đen nổi giận.

- Là kẻ nào to gan như thế? Ra đây chịu chết!

Sau tiếng rống lớn, ánh mắt lão nhân áo bào đen nghiêm lại, cách đó mấy trăm trượng có bốn bóng người đang lao tới đây.

- Chính là những kẻ này? Hừ!

Trưởng lão áo bào đen đầu tiên là lướt qua tu vi của bốn người, trong lòng nắm chắc, quả nhiên là Toàn Đan kỳ. Hắn đang muốn dùng lực lượng tuyệt đối đánh chết bốn người này, lại nhìn thấy thanh niên áo lam trong bốn người đó, trong lòng ngẩn ngơ.

Thanh niên áo lam kia nhìn khoảng hai mươi tuổi, tay cầm trường thương màu trắng, hai đường mi kiếm kéo ngang tóc mai, khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt như điện, toàn thân tự nhiên toát ra một cỗ khí thế sắc bén, làm lòng người kinh sợ.

Người đó là...

Trưởng lão áo bào đen nháy mắt nhìn thấy thanh niên áo lam này liền hóa đá, hắn trợn trừng mắt, tràn ngập khó tin.

Năm đó hắn cũng từng đi qua Ma Thần đế cung, ấn tượng sâu sắc với khuôn mặt này, tuy rằng hiện giờ dung mạo khí chất của hắn đã xảy ra biến đổi, nhưng vẫn liếc một cái là nhận ra.

- Ngươi là... Lâm Minh? Ngươi còn sống!