Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 525: Giết người trên đường phố

Yêu Tinh bộ tộc lịch sử đã rất lâu đời, hiện giờ bọn họ chiếm cứ khu vực phương tây của Thánh Ma đại lục. Bởi vì Yêu Tinh bộ tộc bất kể nam nữ đều vô cùng xinh đẹp, cho nên thường xuyên bị bắt đi làm lô đỉnh tu luyện. Hơn nữa Thánh Ma đại lục này, võ giả theo hướng dâm đ*o nhiều lắm, nam nữ đều có.

Điều này dẫn tới việc mua bán lô đỉnh của Yêu Tinh bộ tộc rất hưng thịnh. Trừ lô đỉnh ra, phàm nhân của Yêu Tinh tộc cũng thường xuyên bị bán làm nô bộc, thị thiếp, luyến đồng... Có số phàm nhân và võ giả Yêu Tinh tộc tư chất cực kém, thậm chí là cam nguyện làm nô bộc. Dù sao có cường giả che chở, ở Thánh Ma đại lục tàn khốc này còn dễ sinh tồn hơn.

Trừ Yêu Tinh bộ tộc, còn có Ải Ma tộc, Man tộc, Bán Thú tộc... Các chủng tộc muôn hình muôn vẻ, cũng làm Lâm Minh mở rộng tầm mắt. Ở Thiên Diễn đại lục, đúng là cho tới bây giờ không nhìn thấy được kỳ quan bậc này.

Nói về thế lực lớn nhỏ, ở Thánh Ma đại lục, Cự Ma tộc xếp thứ nhất, kế tiếp là Ải Ma tộc và Man tộc, thế lực Nhân tộc xếp thứ tư, Yêu Tinh tộc, Bán Thú tộc còn xếp sau Nhân tộc.

...

Huyết Sát Nguyên Hồng Nhật thành.

Hồng Nhật thành này cũng không phải là mười hai chủ thành Huyết Sát Nguyên, mà là một tòa thành thị ở tương đối gần ranh giới Huyết Sát Nguyên. Tuy nhiên bởi vì người tới người đi rất nhiều, Hồng Nhật thành cực kỳ phồn hoa. Trung bình dân cư trong thành thị có hơn trăm vạn, các phường thị, tửu lâu, nhà trọ đều sinh hoạt rất hưng thịnh.

Hồng Nhật thành dù sao không phải là chủ thành Huyết Sát Nguyên, giết người cũng không thể cướp đoạt sát khí, cho nên ở trên đường nơi này hiện tượng giết người tương đối ít một chút, tuy nhiên một lời không hợp mà ra tay, đó cũng là chuyện bình thường.

Hồng Nhật hiên là cửa hàng bảo khí lớn nhất Hồng Nhật thành, cao tới mười hai tầng, mỗi một tầng đều trang hoàng xa hoa lộng lẫy, là địa phương võ giả có tiền của Hồng Nhật thành thường xuyên thăm viếng. Ở trước cửa Hồng Nhật hiên, có một quảng trường rất lớn, nơi này là một phường thị loại nhỏ của Hồng Nhật thành, có rất nhiều võ giả ở trong này bày sạp bán ra đồ vật này nọ. Lúc này, ở trên quảng trường tụ tập không ít người, các chủng tộc đều có, vật phẩm trên quầy hàng muôn hình muôn vẻ khiến người ta hoa cả mắt.

“Nơi này thứ tốt đúng là không ít”. Lâm Minh một đường đi tới, thầm cảm khái trong lòng. Huyết Sát Nguyên, tập hợp rất nhiều võ giả nổi bật trong tu vi bậc trung, kể từ đó, tự nhiên có rất nhiều thứ tốt.

“Thần Huyết đan! Không ngờ vật bậc này cũng có lấy ra bán!”. Lâm Minh tỏ vẻ ngạc nhiên.

Thần Huyết đan cùng loại với Hồi Dương đan, là kỳ dược bảo mệnh. Bình thường ở trong tông môn tứ phẩm đỉnh cấp, cũng chỉ có số ít thiên tài mới có thể phân được một vài viên, cực kỳ quý báu.

Lúc trước Lâm Minh ở trong Ma Thần đế cung cũng may mắn nhờ Hồi Dương đan, nếu không tính mạng hắn có thể xong rồi. Vì thế đi lịch lãm lần này, Lâm Minh rất có hứng thú với Thần Huyết đan, hắn lên tiếng hỏi:

- Vị huynh đài này, Thần Huyết đan của ngươi bán thế nào?

Quán chủ là một Cự Ma mặt dài, hắn vẻ mặt không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Lâm Minh một cái. Ở Thánh Ma đại lục, Cự Ma vốn luôn xem thường nhân loại thân thể gầy yếu, huống chi, Lâm Minh còn chỉ là một võ giả mới vào Tiên Thiên, xem ra là không thể mua nổi Thần Huyết đan rất tốt của hắn.

- Tiểu quỷ ở đâu tới vậy! Thần Huyết đan của lão tử chỉ đổi Huyết Sát tinh trung phẩm! Một trăm Huyết Sát tinh trung phẩm, ít một khối cũng không được!

Ở Huyết Sát Nguyên nơi nơi là giết chóc, loại đan dược bảo mệnh như Thần Huyết đan này càng quý báu. Võ giả Cự Ma này chịu lấy ra bán đan dược loại này, thật sự là nhu cầu cấp bách dùng tiền mua một kiện đồ vật gì đó.

“Huyết Sát tinh trung phẩm...”. Lâm Minh tức cười, Chân Nguyên thạch trung phẩm hắn có rất nhiều, nhưng Huyết Sát tinh trung phẩm, hắn quả thật không có. Đánh chết sáu đại trưởng lão của bộ lạc Mặc Thương, tuy rằng chiếm được rất nhiều Huyết Sát tinh, nhưng đều là Huyết Sát tinh thứ cấp, có rất nhiều tạp chất.

Cự Ma mặt ngựa lộ ra vẻ mặt đã sớm đoán được ngươi mua không nổi, không kiên nhẫn nói:

- Đừng vướng bận lão tử buôn bán, đi chỗ khác chơi đi! Thứ này không phải ngươi có thể mua được!


Bị quát tháo năm lần bảy lượt, Lâm Minh khẽ nhíu mày, những Cự Ma này, thật đúng là mắt chó thấy người thấp, hắn hơi trầm ngâm một chút, đúng lúc này, truyền đến một tiếng cười to.

- Ha ha! Đây thật sự là một cây mâu tốt! Có cây mâu này, thực lực của Ngao Nhật ta sẽ tăng cao thật to!

Ở trong đại sảnh Hồng Nhật hiên, một Cự Ma mặc chiến giáp màu đỏ, thân cao một trượng hai, cao lớn thô kệch đi ra, cầm trong tay một cây trường mâu hiển nhiên là mới mua, Cự Ma giáp đỏ này dường như có rất nhiều người nhận biết, hắn mới vừa xuất hiện liền có người đi tới chào hỏi.

- Trường mâu địa giai trung phẩm, mà lại là địa giai trung phẩm đỉnh cấp, đúng là thứ tốt! Ngao Nhật huynh thật đúng là xa hoa nha!

Cự Ma giáp đỏ cười ha hả, trong giọng cười có vài phần đắc ý:

- Có cây mâu này, Chiến Thần quyết của ta như hổ thêm cánh!

Ở bên cạnh Ngao Nhật, một Cự Ma khác nói:

- Nghe nói Huyết Sát ngươi mới từ Cực Tinh thành trở về, thế nào, đánh giết thích không?

Cực Tinh thành?

Lâm Minh vừa động trong lòng, hắn vốn chỉ là đến phường thị này tùy tiện đi dạo, nhìn xem có thể kiếm được thứ tốt gì hay không, đối với tiếng bàn tán ồn ào trong quảng trường cũng không để ý lắm, lúc này nghe có người nhắc tới Cực Tinh thành, không kìm nổi lưu ý vài phần, mười hai Thiên Ma chủ thành Huyết Sát Nguyên, trong đó có một thành thị kêu là Cực Tinh, cũng là thành thị mình muốn đi tới.

- Ha ha... Đánh giết đương nhiên thích! Lão tử ở Cực Tinh thành nửa năm, giết hơn trăm cao thủ, sát khí trong cơ thể đã tích lũy đến mức sắp ngưng hóa thành thực chất!

Ngao Nhật cười ha hả nói, rồi thu hồi trường mâu, sau đó đúng là không biết từ nơi nào lấy ra một cái bầu rượu, rót vào miệng một ngụm to.

- Ngao Nhật! Hơn nửa năm nay, ngươi chỉ là ở ngoại thành? Không đi vào trong sao?

Ở thời điểm Ngao Nhật đang khoe khoang vung vít, đột nhiên vang lên một thanh âm không chút êm tai, nói chuyện chính là một Cự Ma vóc dáng thấp bé.

- Hừ! Ngươi cho là võ giả của Cực Tinh thành đều là đất bùn dễ nhào nặn sao? Nội thành không phải dễ đi vào như vậy, ta ở ngoại thành này hơn nửa năm, chỉ riêng cao thủ mới xuất hiện đã có hơn mười người, những người này không có ai là dễ chọc!

- Này? Nói nghe xem, là cao thủ nào?

Vừa nghe nói cao thủ của Cực Tinh thành, lập tức có người hứng thú hỏi tới.

- Đạt Cổ, Ma Ha của Cự Ma tộc chúng ta, Si Diêm của Ải Ma tộc... Tóm lại có rất nhiều. Cực Tinh thành là nơi ngọa hổ tàng long, nhìn thấy võ giả cùng cấp với ngươi cũng đừng coi thường, ngươi là thiên tài không giả, người khác vị tất đã kém thua ngươi. Trừ phi... Đối phương là nhân loại, cũng chỉ có nhân loại là dễ giết nhất. Nhân loại luôn luôn là võ giả cùng cấp yếu nhất trong tất cả chủng tộc. Đừng nói là cùng cấp, cho dù cái gọi là nhân loại thiên tài cao hơn ta một tiểu cảnh giới, cũng rất hiếm là đối thủ của ta!

Ngao Nhật vừa uống rượu, vừa kiêu ngạo nói.

- Ha ha... Nhân loại đúng là yếu nhược! Tuy rằng thế lực có thể xếp thứ tư ở Thánh Ma đại lục, tuy nhiên có thể có xếp hạng này, đều là dựa vào số lượng để thủ thắng, nói về năng lực sinh dục, nhân loại thật đúng là khiến chủng tộc khác thúc ngựa theo không kịp nha! Hắc hắc... Đáng tiếc! Nếu nói về thiên phú tập võ, nhân loại lại rối tinh rối mù, so với Cự Ma chúng ta và Yêu Tinh tộc con cưng của trời, quả thực là cách xa một trời một vực!


Mấy Cự Ma tùy ý bàn chuyện, không có ý kiêng dè chút nào. Chung quanh cũng có không ít võ giả nhân loại, nghe mấy Cự Ma nói chuyện như thế lập tức trợn mắt nhìn, nhưng mà nhìn lại tu vi của những Cự Ma này cùng với khí thế của bọn họ, lại chỉ có thể im lặng không lên tiếng.

Mấy Cự Ma này cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ.

Ngao Nhật tiếp lời nói:

- Yêu Tinh tộc quả thật là con cưng của trời, nếu không phải bọn họ số lượng quá ít, chỉ sợ thế lực thứ nhất của Thánh Ma đại lục cũng không tới phiên Cự Ma tộc chúng ta. Giống như hai người ngươi và ta, có thể nói là vô địch trong võ giả nhân loại cùng cấp, nhưng đi tới Yêu Tinh tộc thì rất bình thường. Kỳ thật, trừ nhân loại ra, Bán Thú nhân cũng không ra gì, nhân loại thì thân thể yếu nhược như là đất bùn dễ nhào nặn, Bán Thú nhân thì đầu óc ngốc nghếch. Đáng tiếc cho Bán Thú nhân thể chất mạnh mẽ, ngộ tính lại quá kém cỏi, công pháp đơn giản nhất cũng phải học tới mấy năm, công pháp cao thâm thì hoàn toàn không học nổi!

- Con bà nó! Các ngươi nói ai đầu óc ngốc nghếch!?

Ngay lúc mấy Cự Ma cao giọng bàn tán, đột nhiên vang lên một tiếng rít gào, một Bán Thú nhân cao lớn thô kệch nhảy đi ra, thân hắn cao hơn một trượng, trên thân khoác da thú. Tên này đầy đầu đều làbờm hỗn loạn, một miệng răng nanh, hàm dưới lồi ra, gương mặt giống như là một con tinh tinh.

- Hừ... Nhắc tới Bán Thú nhân, liền có tên đi tìm chết!

Ngao Nhật khinh thường liếc mắt nhìn Bán Thú nhân một cái, đứng khoanh tay, hoàn toàn không xem đối phương vào mắt.

- Ít nói nhảm, lấy vũ khí ra đi!

Bán Thú nhân rít gào, từ trên lưng rút ra một cây côn gai xương thô to.

- Hừ! Chỉ bằng vào ngươi, cũng xứng cho ta lấy ra vũ khí? Ngươi xem Võ Đấu trường của Cực Tinh thành Huyết Sát Nguyên quá đơn giản mà, đi tìm chết đi!

Ngao Nhật đạp mạnh chân tiến lên một bước, tung chân đá ra!

- Ăn ta một côn!

Bị Ngao Nhật xem thường lần nữa, Bán Thú nhân phẫn nộ quát lên một tiếng lớn, đập một côn tới trên đùi Ngao Nhật. Võ giả nhân loại ở chung quanh nhìn thấy đều nuốt một ngụm nước bọt, lực lượng của Bán Thú nhân to lớn là nổi danh ở Thánh Ma đại lục, một côn này nếu quất trên đùi bọn họ, khẳng định là kết cục xương cốt vỡ nát!

Nhưng mà Ngao Nhật này sau khi đá ra một chân, lại dường như mang theo đại thế núi sông, ma nguyên như sóng cuồn cuộn, thế không thể đỡ. Một côn của Bán Thú nhân này, bị ảnh hưởng của đại thế đó lập tức bị kìm hãm, mà chính vì bị kìm hãm, một chân của Ngao Nhật liền đá vào cổ họng Bán Thú nhân.

“Bùng!”.

Vang lên một tiếng nặng nề, cổ họng của Bán Thú nhân vỡ ra, thân thể bay ngược ra ngoài, lăn ra xa mười mấy trượng!

Nhìn lại Bán Thú nhân kia đã hai mắt lồi ra, cổ vặn vẹo với một góc độ quỷ dị, đúng là bị một cước của Ngao Nhật đá gãy cổ!

Từ sau đầu Bán Thú nhân trào ra một đống máu tươi, rất nhanh nhuộm đỏ mặt đất một mảng lớn.

“Đã chết rồi?”. Lâm Minh vô cùng ngạc nhiên, còn chưa tới mười hai chủ thành đã gặp được chuyện giết người trên đường phố. Quả nhiên Huyết Sát Nguyên là thiên đường giết chóc.

Võ giả ở chung quanh, tuy rằng trên mặt lộ vẻ kinh sợ, nhưng cũng chỉ là nhằm vào Ngao Nhật, còn đối với chuyện giết người trên đường phố này, cũng không có nhiều bất ngờ lắm, dường như đã nhìn quen mắt.

- Hừ! Không biết lượng sức mình, thực lực kém như vậy còn dám khiêu khích!

- Ha ha! Bán Thú nhân cùng với nhân loại, ở Thiên Ma thành đều là đối thủ được hoan nghênh nhất! Quả thực là sát khí đưa tới chuyên để dành cho chiến sĩ Cự Ma chúng ta!

Ngao Nhật liếm liếm môi, thực vừa lòng hiệu quả chấn nhiếp của hắn hiện tại. Tuy nhiên dường như còn không có giết đã con ghiền, hắn xoay người nhìn chung quanh, đột nhiên phát hiện ở trong đám người một nữ nhân trẻ tuổi mặt che lụa đen, dáng người dễ xem, Ngao Nhật cười dâm một tiếng, nói:

- Hắc hắc! Tiểu mỹ nhân! Ngươi không thích đùa sao? Yên tâm, lão tử sẽ thương hương tiếc ngọc!

Theo lời nói của Ngao Nhật, Lâm Minh ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng vừa động, nữ nhân áo đen này mấy ngày trước khi hắn đến Huyết Sát Nguyên đã gặp nàng, là sư muội của Mặc Cổ, lúc ấy nàng cưỡi trên một con chim to màu xanh.