Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2174: Một phương tịnh thổ (1)

Chương 2174: Một phương tịnh thổ. (1)

Tọa độ không gian nơi này vẫn đứng ở đó, Lâm Minh cảm giác xuất hiện vòng xoáy không gian xoay tròn, ý niệm khẽ động và xuyên qua bên trong.

Sau đó Lâm Minh đã xuyên qua tầng dung nham nóng chảy đáng sợ kia, đi vào một không gian mặt đất trống trải.

Ở chỗ này là một quáng mạch Tử Dương Tinh cực lớn.

Năm đó Lâm Minh thời điểm ở Thiên Diễn đại lục, nhìn thấy bất cứ ngọn núi nào, trình độ to lớn của nó cũng khó bằng được quáng mạch Tử Dương Tinh nơi đây.

Quáng mạch Tử Dương Tinh này tạo thành chữ "Phong" cực lớn, nó là phong ấn đại trận.

Cho dù là Lâm Minh hiện tại, ánh mắt xem ra giá rị của quáng mạch Tử Dương Tinh này cực kỳ khủng bố.

Bởi vì sơn mạch Tử Dương Tinh nơi này đã diễn biến ra thế giới, trong đây phong ấn hồ nước, rừng rậm, thảo nguyên.... Các cảnh tượng.

Có đại thụ che trời, có linh lộc đang chạy, khỉ trắng, con cá du động, đồng cỏ lắc lư và nguồn nước.

Những vật này năm đó cũng không phải Phong Thần Thiên Tôn sáng tạo ra, mà là thời gian ba tỷ sáu trăm triệu năm qua, Tử Dương Tinh đã thai nghén ra Tử Dương thạch thai, giống như Lâm Minh đạt được nguyên linh thạch thai vậy, là thần thạch hóa linh lộ ra.

Tuy những Tử Dương thạch thai này còn không trân quý bằng nguyên linh thạch thai của Lâm Minh, nhưng mà nhiều năm như thế, diễn biến thành một thế giới, giá trị của nó cũng rất khó đánh giá.

Lâm Minh yên lặng chạm vào Tử Dương sơn thủy tinh, chạm vào vách tường tinh thể, nhìn thế giới phong ấn trong thủy tinh, hắn đang chờ đợi...

Sau khi chờ được một thời gian, Lâm Minh nghe được âm thanh cổ xưa mà xa xưa.

- Ngươi... Là tiểu bối hơn sáu ngàn năm trước?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn thức tỉnh.

Lúc cách sáu ngàn năm trước, đối với Thương Thiên Cổ Ấn sống ít nhất ba tỷ sáu trăm triệu năm mà nói, chỉ là một cái nháy mắt vụt qua, nhưng chẳng biết tại sao, Lâm Minh cảm giác được, hơn sáu ngàn năm qua, giọng của Thương Thiên Cổ Ấn càng tang thương và suy yếu hơn...

So với tồn tại đáng sợ năm đó, năng lượng Thương Thiên Cổ Ấn đã yếu bớt.

Vì sao lại thế?

Tuy nói khí lính có tuổi thọ, thời gian lâu cũng sẽ chết, chỉ còn lại bản thể thần khí lưu lại thế gian, nhưng mà dù như thế nào cũng không thể trong sáu ngàn năm lại làm Thương Thiên Cổ Ấn suy yếu như thế.

- Tiền bối, ngươi thế nào...


Lâm Minh lo lắng hỏi thăm.

- Thật là ngươi...

Xác nhận thân phận của Lâm Minh, Thương Thiên Cổ Ấn cảm khái, nói:

- Ngươi rốt cuộc đã trở về...

Lâm Minh cung kính thi lễ, năm đó không biết dưới Thương Thiên Cổ Ấn phong ấn là cái gì, nhưng mà cảm giác khí linh Thương Thiên Cổ Ấn thủ hojonoiw này suốt ba tỷ sáu trăm triệu năm, thời gian này quá mức rung động.

Mà bây giờ hắn đã biết được dưới Thương Thiên Cổ Ấn phong ấn chính là linh hồn Hoang, một Chân Thần tuyệt đỉnh của thâm uyên ác ma, Lâm Minh trừ cảm giác rung động ra còn có tôn kính thật sâu.

Năm đó Phong Thần Thiên Tôn và khí linh Thương Thiên Cổ Ấn, vì một hồi thắng lợi trong đại kiếp nạn, đã trả giá thật nhiều.

- Ân... Ngươi đã?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, nó chú ý trước tiên tới Lâm Minh chính là cảnh giới.... Nửa bước Thiên Tôn.

Cách nhau sáu ngàn sáu trăm năm đã trở thành nửa bước Thiên Tôn, tuy nhìn thì cực nhanh, nhưng mà cũng không khiến khí linh Thương Thiên Cổ Ấn giật mình, dù sau nó biết rõ ma phương trong tay của Lâm Minh.

Nhưng mà vừa rồi nó thử dò xét nội thế giới của Lâm Minh, lại kinh ngạc phát hiện hắn không nhìn thấu nội thế giới của Lâm Minh chút nào, thế giới này bao hàm toàn diện, đã ẩn chứa pháp tắc cao thâm nguyên vẹn, cộng thêm lực lượng thần bí khủng bố.

Thanh niên trước mắt cũng không phải nửa bước Thiên Tôn bình thường, mà thực lực chân chính của hắn làm khí linh Thương Thiên Cổ Ấn khó đánh giá được, dường như trong người của hắn có thần long ngủ say, chỉ cần hắn nguyện ý, tùy thời có thể bộc phát lực lượng hủy thiên diệt địa.

- Vãn bối đã biết rõ rất nhiều chuyện, hơn nữa đại kiếp nạn mà tiền bối nói đã bộc phát...

Lâm Minh nói ra.

Sâu trong hư không truyền tới tiếng cảm thán.

- Tất cả đều là định số, nên tới thì cũng phải tới.

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn nói xong, hư không trước mặt Lâm Minh đột nhiên vặn vẹo, từng phù văn màu đen không ngừng ngưng tụ lại, phù văn diễn biến thành một gương mặt già nua.

Gương mặt này là kim loại điêu khắc mà thành, cảm giác nó lạnh như băng, hai mắt trống rỗng mà tịch mịch, dường như nó không có đôi mắt, mà chỉ là hai cái lỗ đen.

Lâm Minh biết rõ gương mặt kim loại này chính là bản thể khí linh Thương Thiên Cổ Ấn.

Giờ phút này, Lâm Minh từ trên người khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm giác được lực lượng không ngừng suy yếu, so với nó sáu ngàn năm trước, lực lượng Thương Thiên Cổ Ấn chỉ sợ còn không tới một nửa.


Chuyện này làm Lâm Minh ngạc nhiên.

- Tiền bối những năm qua trải nghiệm cái gì, vì sao tiêu hao nhiều năng lượng như thế?

- Bởi vì... Hoang!

Trong đôi mắt tối đen của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn hiện ra tinh quang thần bí.

- Hoang tới, ta cảm giác được, nó cũng cảm giác được, linh hồn và thân thể liên hiện và bản năng rung động khiến nó gần như thức tỉnh, ta dốc toàn lực áp chế nó, cuối cùng tiêu hao quá nhiều nguyên khí... DƯơng nhiên nó cũng không chịu nổi.

Giọng của khí linh Thương Thiên Cổ Ấn đầy mệt mỏi, trong đoạn văn này "nó" chính là Hoang hồn.

Thời điểm Tạo Hóa Thánh Hoàng hàng lâm Thần Vực, hoang hồn phá phong ấn mà ra, mà khí linh Thương Thiên Cổ Ấn tỉnh tại, cả hai đại chiến và lưỡng bại câu thương.

Nhưng mà dù như thế, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cảm giác mình nhất định không kiên trì được trước tiên.

- Ta đại khái phong ấn nó không được bao nhiêu năm nữa... Ngắn thì bốn ngàn năm, lâu thì một vạn năm, thời điểm nó phá phong mà ra, ta sẽ tan thành mây khói, đến lúc đó Hoang hồn sẽ trở lại trong thân thể, khi đó hậu quả không tưởng tượng nổi.

Tuy thân là khí linh, nhưng mà sống ba tỷ sáu trăm triệu năm, Thương Thiên Cổ Ấn đã vô cùng già nua, lực lượng còn lại của nó không còn nhiều lắm.

- Chỉ sợ Hoang hồn sẽ không trở về được.

Đột nhiên Lâm Minh nói ra.

- Ân?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn kinh ngạc.

- Tiền bối đại khái khong biết, huyết nhục Hoang đã bị Tạo Hóa Thánh Hoàng hàng phục, hiện tại biến thành phân thân của hắn, mà trận hạo kiếp của Nhân tộc chính là một tay Tạo Hóa Thánh Hoàng thúc đẩy.

- Bị hàng phục?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ngạc nhiên, nó dường như không ngờ cường đại như Hoang cũng bị người ta hàng phục.

- Đúng vậy, Tạo Hóa Thánh Hoàng đại khái đạt được một kiện thần khí, vãn bối lần này tới chính là vì Hoang hồn.

- Ân?

Khí linh Thương Thiên Cổ Ấn ngẩn ngơ.

- Ngươi muốn làm gì?

Vãn bối muốn cởi bỏ phong ấn, thu phục Hoang hồn, tìm kiếm cơ hội đối phó Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Ngữ khí của Lâm Minh kinh người, khí linh Thương Thiên Cổ Ấn cũng phải kinh ngạc tới ngây nguời.

Nó kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, cởi bỏ phong ấn, tìm cơ hội đối phó Tạo Hóa Thánh Hoàng?

- Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?

- Biết rõ, nhưng mà ta muốn thử!

Lâm Minh trả lời kiên định, vì ngày hôm nay, hắn đã chuẩn bị thật nhiều.