Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1857: Tiểu cực cung (2)

Chương 1857: Tiểu Cực Cung. (2)

Lâm Minh nhìn nữ tử che mặt đối diện nói ra, hắn lúc này từ chỗ nha hoàn biết rõ tính danh của nữ tử che mặt.

- Mời nói!

Giọng của Ngọc Lạc không màng danh lợi, bình tĩnh không gợn sóng.

- Tại hạ từ sơn dã đi ra ngoài không lâu, dường như nghe nói Thánh tộc cùng Hồn Tộc đang tiến hành đại chiến, hiện tại ngưng chiến hay chưa?

Lâm Minh không nghĩ tới vấn đề này làm Ngọc Lạc lắc đầu, nàng nói ra:

- Cụ thể ta cũng không phải rất rõ ràng, đó là đánh cờ của cao tầng Hồn Tộc và cao tầng Thánh tộc, nhân vật như bọn họ đã vượt qua lý giải của chúng ta.

Ngọc Lạc nói thế khiến Lâm Minh nhíu mày.

Cao tầng của Thánh tộc cùng Hồn Tộc đang đánh cờ, không có mở rộng chiến hỏa của Thánh tộc cùng Hồn Tộc, sợ rằng chỉ có thế lực Chân Thần thế lực cùng thế lực Thiên Tôn mới biết, chuyện này trên ý nghĩa Thánh tộc cùng Hồn Tộc kỳ thật cũng không có xung đột không thể hóa giải, chuyện này khiến Nhân tộc cùng Hồn Tộc liên minh càng khó khăn.

- Cho dù ta không thể nói phục Thánh Mỹ kết minh, nhưng đã đến Hồn Tộc thì ta cũng nên gặp Thánh Mỹ một lần, hơn nữa trọng yếu nhất cần phải lịch lãm chính mình... Tăng thực lực bản thân lên, như vậy mới có thể phát huy tác dụng lớn trong đại kiếp, ít nhất có thể còn sống sót...

Lâm Minh đến Hồn Tộc mục đích lớn nhất chính là rèn luyện bản thân, tại Thần Vực, Lâm Minh đã khó tìm đối thủ.

- Vấn đề của ngươi ta đã nói xong, như vậy ta cũng nên hỏi.

Ngọc Lạc nhìn qua Lâm Minh,

Lâm Minh gật đầu, bắt đầu trả lời vấn đề của Ngọc Lạc.

Ngọc Lạc hỏi thăm, phần lớn là về truyền thừa của Lâm Minh, công pháp tu luyện, sư tôn... Rất nhiều vấn đề Lâm Minh không hiểu.

- Nữ nhân này hỏi chuyện này để làm gì?

Lâm Minh không thể tránh né sinh ra nghi vấn này, hắn dựa theo tiêu chuẩn thượng cổ phượng tộc Phượng Minh cung bắt đầu trả lời vấn đề của Ngọc Lạc, truyền thừa toàn bộ dùng của thượng cổ phượng tộc, sư phụ Lâm Minh dùng Phượng tiên tử làm bản gốc.

Lâm Minh trả lời đều là kinh nghiệm hắn trải qua ở Mệnh vẫn, Thần Hải, chỉ có nói yếu đi thiên phú của mình, kể từ đó tự nhiên không chê vào đâu được.


Rồi sau đó Ngọc Lạc lại hỏi tình huống của băng ly, Lâm Minh một mực chắc chắn khẳng định chưa gặp qua băng ly, chỉ nói gặp phải không gian phong bạo kinh khủng nên rơi vào kết quả như vậy.

Lâm Minh trả lời làm cho Ngọc Lạc mày, nàng vốn cho rằng Lâm Minh xuất hiện tại hiện trường không gian phong bạo, hơn nữa sống sót, chỉ sợ có chút chỗ đặc biệt, mà nãy giờ nói bóng nói gió, không có cái gì cần hỏi ra, dường như Lâm Minh chỉ là nhân tộc có thiên phú không tồi.

Nàng nhìn Lâm Minh một hồi lâu, đột nhiên mở miệng nói ra:

- Ngươi có hứng thú ở lại Tiểu Cực Cung không?

Lâm Minh hơi kinh ngạc, nói:

- Tiểu Cực Cung có tuyển đệ tử nhân tộc sao?

- Ngẫu nhiên có tuyển.

Ngọc Lạc nói như thế.

Lâm Minh sững sờ trong chốc lát, nghĩ tới lí do thoái thác của tiểu nha hoàn Nhân tộc lúc trước, Tiểu Cực Cung xác thực có một ít đệ tử Nhân tộc. Chuyện này làm cho Lâm Minh khó hiểu, không phải nói truyền thừa hạch tâm của Tiểu Cực Cung chỉ thích hợp với Hồn Tộc tu luyện sao? Chuyện đệ tử nhân loại làm gì, đệ tử nhân loại không thể học tập truyền thừa của Tiểu Cực Cung a.

Ngọc Lạc cười nói:

- Gia nhập Tiểu Cực Cung, Tiểu Cực Cung sẽ cung cấp tài nguyên cho ngươi, ta nghĩ dù thế nào cũng tốt hơn ngươi tự tu luyện, những tài nguyên này sẽ khiến ngươi động tâm.

Nghe được Ngọc Lạc nói, Lâm Minh càng thêm nghi hoặc. Hắn như thế nào cũng cảm thấy Nhân tộc tại Hồn giới có lẽ không thế nào được chào đón như vậy, thuộc về chủng tộc hạ đẳng, bình thường tất nhiên là bị kỳ thị.

Làm tạp dịch, nô bộc cái gì đó, sợ rằng số lượng không ít.

Như thế nào Tiểu Cực Cung lại chọn bồi dưỡng Nhân tộc.

Ngọc Lạc nhìn ra tâm tư của Lâm Minh, cười nói:

- Ta biết rõ trong lòng ngươi kỳ quái, nói thật cho ngươi biết, cung chủ Tiểu Cực Cung sáng tạo ra công pháp pháp thần song tu. Cắm đan điền giả tuyết trong người đệ tử Hồn Tộc, dùng đan điền giả tuyết đến tu luyện hệ thống tụ nguyên, mà công pháp này ta cũng tu luyện.

- Hiện tại cần một ít Nhân tộc thiên tài, tham chiếu phương thức vận chuyển năng lượng để hoàn thiện đan điền giả thuyết này.

Ngọc Lạc nói làm cho Lâm Minh nhíu mày, thì ra là "Pháp thể song tu" !


Truyền thừa thượng cổ của Nhân tộc tuy bị Hồn Tộc chặt đứt, nhưng mà nghĩ tới những truyền thừa ưu tú, thế lực lớn của Hồn Tộckhông có khả năng tiêu hủy, còn có giữ lại, nếu như có chút võ giả thiên tài của Hồn tộc sáng tạp pháp thần song tu, chỗ tốt khi tu luyện không cần nói.

Lâm Minh bản thân là người được lợi lớn nhất.

Cầm truyền thừa tốt nhất của Nhân tộc, sau đó bắt thiên tài Nhân tộc nuôi nhốt, quan sát đan điền của bọn họ, trở thành động vật thí nghiệm. Đạt được dẫn dắt sau đó sáng tạo đan điền giả thuyết, sau đó bản thân tu luyện hệ thống tụ nguyên.

Bàn tính này đúng là tinh diệu.

Nhưng dù như thế, loại chuyện này với nhiều võ giả Nhân tộc là cầu còn không được, như lời Ngọc Lạc nói, tài nguyên của Tiểu Cực Cung với bọn họ cũng phi thường trân quý.

- Tốt, ta gia nhập.

Lâm Minh đáp ứng, hắn vốn còn muốn tiến vào tông môn Hồn tộc, vừa dưỡng thương, vừa tìm cơ hội trà trộn vào nguyên mộng chiến trường.

Dù sao nguyên mộng chiến trường là nơi duy nhất Lâm Minh có thể nghĩ đến tìm được Thánh Mỹ.

Chỉ cần hắn tại nguyên mộng chiến trường quấy phong ba đủ lớn, như vậy sẽ khiến cao tầng Hồn Tộc chú ý.

Hôm nay Tiểu Cực Cung lôi kéo hắn, Lâm Minh dĩ nhiên là giảm bớt một bước, dùng thân phận đệ tử Tiểu Cực Cung tiến vào nguyên mộng chiến trường, có lẽ càng dễ dàng hơn.

Cho dù bọn họ quan sát đan điền của Lâm Minh, muốn quan sát ra cái gì có giá trị là chuyện nằm mơ.

- Tốt!

Nhìn thấy Lâm Minh đáp ứng, Ngọc Lạc tâm tình không tệ, tuyển nhận đệ tử nhân loại thiên phú càng tốt, đan điền của bọn họ càng có giá trị tham khảo, mà Nhân tộc Hồn giới, cả đám tu vị và thực lực vô cùng thê thảm.

Phải từ trong rất nhiều phàm nhân chọn ra, tìm đám võ giả có thiên phú tốt, căn cơ tốt là chuyện cực kỳ khó khăn.

Tuy thiên phú của Lâm Minh cũng không tính là tuyệt đỉnh, nhưng so với đám đệ tử nhân tộc chọn ra còn tốt hơn nhiều.

Cứ như vậy cùng ngày đệ tử Tiểu Cực Cung cũng lên đường quay về.

Lâm Minh cũng trở về tĩnh thất tu luyện, thân thể của hắn đang trong quá trình khôi phục.

Lâm Minh trong quá trình tĩnh tu phát giác được vẫn có cảm giác đang tập trung, giám thị bản thân.

- Võ giả Hồn Quân sao?

Lâm Minh căn cứ cường độ cảm giác, có thể phán đoán ra tu vị người giám thị là tiểu lâu la tương đương nhân loại Thần Quân.

Hắn cười nhạt một tiếng, căn bản lơ đễnh, mình là một người xa lạ, đột nhiên tiến vào linh hạm, đối phương giám thị là chuyện quá bình thường, nếu không ngược lại mới kỳ quái.

Mà Lâm Minh cũng tản cảm giác ra, thời khắc quan sát tình huống bốn phía, tránh cho có người gây bất lợi với hắn.

Dù sao cũng là linh hạm dị tộc, cũng nên có tâm phòng người.