Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1699: Vượt qua kiểm tra

Chương 1699: Vượt qua kiểm tra.

Một con rồng một con phượng dây dưa với nhau, long phượng hiện ra, ánh sáng của chúng khiến người ta khiếp sợ.

Cùng một thời gian, một khí tức sinh cơ bừng bừng trong lôi trì hiện ra, trong lôi trì trên hư không còn có hoa sen bao phủ bởi hỏa diễm.

Hai lực lượng kỳ dị này rất hài hòa, chúng giao thoa với nhau, mơ hồ mang theo lực lượng hủy diệt.

Đây chính là lôi hỏa thiên kiếp chi lực trong người Lâm Minh.

Đột nhiên trên bầu trời có dị động xuất hiện.

Tầng tầng lớp lớp, tầng mây màu xám bị tồn tại thần bí mở ra, từng tia sáng của ánh sao chiếu xuống, không ngừng bao phủ Lâm Minh.

Làm cho làn da toàn thân Lâm Minh đắm chìm trong bí lực, lực lượng toàn thân bành trướng.

Chín ngôi sao hiện ra, chúng ở ngay trên đỉnh đầu Lâm Minh, tỏa sáng kỳ lạ.

Chín vị trí trên người của Lâm Minh lập tức tỏa ra hào quang sáng ngời hô ứng với chín ngôi sao trên đầu.

Thân thể của hắn chẳng khác gì một vũ trụ.

Trong đó có hai ngôi sao sáng nhất, quả thực chẳng khác gì mặt trời. Chính là Tử Phủ Đạo Cung cùng Thiên Phạt Đạo Cung.

Tử Phủ Đạo Cung tỏa ra bí lực quán thâu thân thể Lâm Minh, từng đoàn hào quang tính mạng, tinh hỏa thiêu đốt hừng hực, trong người Lâm Minh trở nên khô nóng. Lỗ chân lông toàn thân nở ra, tinh quang chẳng khác gì tơ máu chảy vào trong người hắn, ngay cả không khí cũng bị khí huyết sôi trào làm bốc hơi.

Thiên Phạt Đạo Cung càng dẫn động lực lượng thiên địa đại thế, thiên hỏa, lôi đình, thủy hỏa, âm u chi khí, đủ loại Thiên Đạo chi lực không ngừng gào thét trên không trung...

Lâm Minh cảm giác bị uy hiếp, là tử vong uy hiếp. Nếu như không ngăn được một kích này, hắn sẽ chết!

Thời điểm này hắc sắc Tu La ra tay!

Đâm ra một thương chẳng khác gì vòng xoáy kỳ dị, trong thời gia ngắn hào quang cả đại hoang bị cắn nuốt không còn.

Thân thể Lâm Minh lúc này bị bóng tối bao phủ.

Hắn càng đen hơn cả bóng tối, nhìn thấy thương mang trước mặt lao tới.


Trong thương mang này ngưng tụ khí tức Tu La đại đạo! Khí tức này Lâm Minh vô cùng quen thuộc, nhưng lại có chút lạ lẫm, không hề nghi ngờ đây là lĩnh vực trong Tu La Thiên Đạo mà Lâm Minh không thể hiểu được.

Không gian giống như đang rên rỉ, nó bị nghiền nát như thủy tinh.

Trường thương kia đâm ra ngàn vạn lỗ thủng, Lâm Minh có cảm giác mìh không ngăn cản được. Bên trong ẩn chứa lực lượng pháp tắc băng hàn.

Trong nháy mắt trường thương đâm ra, thân thể của hắn như lâm vào trong sợ hãi, không thể nhúc nhích.

Đây là thân thể của hắn vô cùng cường đại sinh ra lực phản ứng kinh người.

Phát hiện trong thân thể có dị thường, trong lòng Lâm Minh nghiêm nghị, Tu La đâm ra một thương cuối cùng dẫn động thiên địa đại thế.

Cho dù như thế nào hắn phải còn sống vượt qua chiêu này.

- Khai mở!

Trong nội tâm Lâm Minh hét lên điên cuồng, đại thụ xanh biếc sau lưng hắn tăng vọt, tỏa ra khí thế đại thế mạnh mẽ. Cây cối xanh tươi, sinh trưởng thật nhanh, chẳng khác gì đang mọc thành rừng.

Lâm Minh nắm chặt trường thương của mình, khí tức Hồng Mông bị thương thế của hắn dẫn động xuất hiện. Thời gian và không gian trước mặt vặn vẹo, Hồng Mông không gian đột nhiên xuất hiệ mang theo tất cả lực lượng giam cầm.

Những lực lượng này khổng lồ như thế, làm cho mặt đất dưới chân Lâm Minh nhanh chóng vỡ vụn ra, chúng biến thành bụi phấn sau đó tiêu tán trong thiên địa.

Dưới chân Lâm Minh lập tức hóa thành hư không, giống như đang đứng trên vực thẩm vô tận, hàm răng cắn chặt, hét lớn một tiếng, trong nháy mắt lực lượng bàng bạc quán chú vào cây thương.

Oanh!

Tà Thần Chi Thụ va chạm với thương mang hắc sắc Tu La, rõ ràng trong thời gian ngắn bị chọc thủng, nhưng mà cũng làm cho trường thương mất đi một ít hắc khí.

Ngay sau đó là một rồng một phượng đánh tới... Lôi hỏa thiên kiếp chi lực, Tử Phủ Đạo Cung, Thiên Phạt Đạo Cung thôi pháp lực lượng thần bí, tinh khí tràn ngập chẳng khac gì thiên thạch đỏ hồng đánh lên, tính cả Hồng Mông không gian mờ mịt, mang theo khí tức bổn nguyên nhao nhao đánh lên trường thương đen kịt...

Những lực lượng này mỗi cái đủ kinh thế, hơn nữa còn tỏa ra lực lượng thần bí mà cường đại.

Trường thương đen kịt bị chôn vùi nhanh chóng, phù văn Tu La Thiên Đạo mang theo xé rách, chôn vùi và chạm với năng lượng bổn nguyên của lỗ đen.

Quỷ dị mà chói mắt.


- Không tệ!

Trên mặt Tu La mang theo thần sắc kỳ dị, ngóng nhìn qua Lâm Minh thản nhiên khen ngợi, trường thương đen kịt chỉ còn lại hơn một trượng, mà Lâm Minh tế ra Hồng Mông không gian cũng sắp tung tóe, Hồng Mông chi khí đã trở nên trong suốt.

- Còn chưa đủ!

Lâm Minh cắn răng một cái, buồn bực rống một tiếng. Trong thân thể có tiếng vang nặng nền tuôn ra, giống như thân thể của hắn hóa thành vũ trụ, âm thanh nguy thủy từ trong người của hắn sinh ra.

Trên mũi thương của Lâm Minh, vòng xoáy năng lượng thể màu đen hiện ra, vòng xoáy này vừa xuất hiện giống như ném tảng đá vào mặt nước, không gian rung động mạnh mẽ.

Không gian hiện tại không ngừng bị xé rách, không gian phong bạo chẳng khác gì lợi kiếm cắt qua bốn phía.

Các loại lực lượng thiên địa thậm chí tán dật trong hư không, tàn lực của Vạn Ma Sinh Tử Luân cũng nhanh chóng bị cuốn vào trong đó.

Chính là hắc ám vĩnh hằng mà Phong Thần Thiên Tôn sáng lập!

Hắc ám hỗn động, là tinh thể kiên cố nhất vũ trụ, Lâm Minh dùng lỗ đen làm thuẫn nghênh tiếp trường thương của hắc sắc Tu La.

Một chiêu này khiến thân thể Lâm Minh triệt để suy yếu, khí huyết toàn thân thiếu hụt, Tử Phủ Đạo Cung trong không ngừng thôi phát tính mạng chi hỏa của hắn, giúp hắn còn một tia dư lực.

Mắt thấy hắc ám hỗn động quét qua bầu trời, giờ khắc này hắc sắc Tu La cũng động dung.

Trường thương bị hắc ám vĩnh hằng cuốn lấy, một tia lôi đình mang theo lực lượng bàng bạc giáng xuống.

Sưu sưu sưu

Thương mang nổ tung quét qua Lâm Minh!

Lâm Minh lúc này đã sớm dùng toàn lực ứng phó, lại vô lực ngăn cản dư âm ảnh hưởng còn lại, thân thể của hắn lập tức bắn ra từng tia máu tươi.

Lâm Minh giống như cây nén sắp tắt trong gió, thân thể đong đưa như con lắc, hắn rốt cuộc không thể áp chế thương thế trong người, oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

Mà lúc này dư âm nổ tung cũng dừng lại, một cây trường thương màu đen lao ra khỏi hắc ám vĩnh hằng, bắn tới trước mặt Lâm Minh.

Một sát na kia đồng tử Lâm Minh co rút lại, hắn đã dầu cạn đèn tắt, không thể nào tiếp nổi một kích này.

Trong nội tâm Lâm Minh lộp bộp một tiếng, hắn vào lúc này cho rằng mình đã chết đi.

Trong nháy mắt đối diện với cảm giác này, cây thương đáh tới trước mặt tuy sắc bén bức người, làm cho người ta kinh hồn táng đảm, nhưng cũng không có đâm vào cơ thể.

Thì ra đây là thương ý của trường thương.

Thương ý tuy mạnh nhưng mà lực lượng Tu La thiên đạo trong trường thương không còn, đối với Lâm Minh lý giải pháp tắc Tu La Thiên Đạo mà nói, chỉ có lực chấn nhiếp tinh thần, không thể tổn thương hắn.

- Ba chiêu đã qua...

Đây là suy nghĩ cuối cùng trong đầu Lâm Minh, sau một khắc thân thể của hắn chẳng khác gì giẻ rách té xuống đất.

Lâm Minh hiện tại chân nguyên, cương nguyên, thần nguyên, khí huyết trong người đã tiêu hao hết, ý thức hoàn toàn mơ hồ, trực tiếp ngất đi.