Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 155: Lôi Hỏa Sát Trận cỡ nhỏ

- Đắc tội thì đắc tội, không có gì quan trọng, chỉ là Âu Dương Địch Hoa hơi có chút khó giải quyết mà thôi. Liên Hợp thương hội ta ngược lại không sợ.

Liên Hợp thương hội dù sao chỉ là một tổ chức dân gian, nội tình của nó thâm hậu là không giả, nhưng phải tuân thủ quy tắc của Thất Huyền võ phủ.

Nhưng Âu Dương Địch Hoa thì khác, hắn mặt ngoài tuân thủ quy tắc Thất Huyền võ phủ, trong tối lại có thể hạ sát thủ với mình.

Nếu là Liên Hợp thương hội muốn ám sát mình, như vậy xúc phạm vảy ngược của Thất Huyền võ phủ, Cầm Tử Nha tất nhiên sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra. Kết quả là Liên Hợp thương hội rất có thể sẽ bởi vậy mà gặp tai họa.

Nhưng nếu là Âu Dương Địch Hoa ám sát mình, vậy thì bất đồng. Âu Dương Địch Hoa có trưởng lão của Thất Huyền cốc làm chỗ dựa, dù là Cầm Tử Nha cũng không làm gì được hắn, chỉ cần hắn làm không để lại dấu vết, cuối cùng rất có thể bị bỏ mặc.

- Ta phải cẩn thận Âu Dương Địch Hoa này, trước khi ta có đủ thực lực, tận lực ít ra ngoài!

- Việc cấp bách trước mắt chính là gia tăng thực lực của mình.

Lâm Minh nghĩ nghĩ, từ trong Tu Di giới lấy ra hai món đồ, Phích Lịch Tà Hỏa châu và Huyết Linh Chi.

Huyết Linh Chi hắn không vội ăn, lúc trước ăn Hồng Kim Long Tủy đan và Kim Xà Xích Đảm Hoàn còn có chút dược độc còn lại trong thân thể, cần tu luyện một đoạn thời gian, luyện hóa hết tạp chất, chân nguyên củng cố mới ăn thì hiệu quả sẽ tương đối tốt.

Về phần Phích Lịch Tà Hỏa châu, tuy là đồ dùng một lần, nhưng là dường như uy lực không nhỏ, hiển nhiên giá trị không nhỏ.

Lâm Minh lật xem hạt châu này, muốn nhìn ra một chút manh mối, nghiên cứu ra cách dùng của nó.

Hạt châu này cỡ bằng quả nhãn, toàn thân màu lam ngói, mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, sờ vào tay lạnh băng mượt mà, nhìn không ra cái gì đặc biệt.

Lâm Minh thật cẩn thận đem linh hồn lực tra xét vào trong hạt châu, vừa tra xét, tâm niệm hắn khẽ động.

- Ồ? Trận pháp?

Trong Phích Lịch Tà Hỏa châu ẩn chứa các loại văn lộ rậm rạp, chính là trận phù.

- Trận pháp hoàn toàn không cùng hệ thống với Minh Văn phù, dường như là thuộc loại... Ồ, ta hiểu rồi...

Trí nhớ có liên quan trận pháp trong đầu Lâm Minh cũng không chỉ có một loại Minh Văn phù.

Lúc trước hắn lần thứ hai tiến vào không gian Ma Phương, hấp thu mảnh vỡ linh hồn vô chủ chính là một vị đại năng Trận Pháp sư. Lúc trước Lâm Minh đem trí nhớ về trận pháp của Trận Pháp sư này toàn bộ cất đi, không đi học tập.

Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì, hắn hiện tại tu vi không đủ, không có năng lực bố trí ra những đại trận kia.

Hắn nguyên bản nghĩ, chờ sau khi mình tới Tiên Thiên, mới bắt đầu học tập những trận pháp này. Nhưng hiện tại, nhìn thấy Phích Lịch Tà Hỏa châu này, Lâm Minh lại phát hiện thứ khiến hắn kinh ngạc vô cùng.

- Trận pháp còn có thể dùng như vậy sao...

Lâm Minh nhìn Phích Lịch Tà Hỏa châu, thì thào tự nói.

Hắn nhìn hiểu được, Phích Lịch Tà Hỏa châu này bản chất chính là một Lôi Hỏa Sát trận nén ép cao độ.

Lâm Minh nguyên bản cho rằng, trận pháp hẳn là bố trí rất lớn, sau đó bị động phòng ngự, chờ người tiến vào trong đó, như vậy mới có thể phát huy uy lực của trận pháp.

Thậm chí vị đại năng Trận Pháp sư đến từ Thần Vực kia, trí nhớ về trận pháp cũng là như thế.


Trận pháp trong trí nhớ của đại năng kia tuy rằng hỗn tạp phong phú, nhưng nếu là phân loại, đơn giản là ít ỏi mấy loại như khốn trận, sát trận, ảo trận, phong trận.

Khốn trận tác dụng chính là vây khốn kẻ địch, sát trận chính là giết chết kẻ địch. Ảo trận khiến đối phương trầm mê trong ảo cảnh, vĩnh viễn không tỉnh lại, hoặc là giết chết tinh thần thể của đối phương, khiến kẻ địch chết trong ảo ảnh. Mà phong trận thì là dùng để phong ấn.

Lâm Minh còn chưa từng biết, trận pháp có thể ngưng tụ trong một hạt châu nho nhỏ như vậy, rồi sau đó ném ra chủ động công kích người khác.

Sát trận ẩn chứa trong hạt châu này, có thể giết người, ẩn chứa ảo trận có thể khiến chung quanh đối phương ảo giác lộ ra.

Ở trong chiến đấu, dù là hai phe thực lực chênh lệch rất lớn, nếu là một phe đột nhiên ném ra một viên trận châu uy lực cường đại, như vậy rất có thể sẽ thay đổi chiến cuộc!

- Đây thật sự là ý tưởng thần kỳ!

Lâm Minh nghiên cứu trận châu này, trong lòng không kìm nổi tán thưởng Thất Huyền cốc.

Thất Huyền cốc kế thừa sáu trăm năm, tổ sư khai phái có bảy người, bản lĩnh đều không giống nhau. Trong đó có một người chính là chuyên môn nghiên cứu trận pháp.

Đương nhiên, cách làm đem trận pháp ẩn chứa trong trận châu cũng không nhất định là Thất Huyền cốc phát minh, có thể Thiên Diễn đại lục sớm đã có.

Đây vẫn là lần đầu tiên Lâm Minh phát hiện Thiên Diễn đại lục có đồ vật mà Thần Vực không có.

- Bất kỳ một vị diện nào, dù là lịch sử ngắn một chút cũng không thể khinh thường. Dù sao mấy vạn năm qua, thiên tài trỗi dậy không biết có bao nhiêu!

- Tuy nhiên trận châu thứ này, Thần Vực cũng không nhất định thật sự không có. Rất có khả năng chỉ là vị đại năng Trận Pháp sư kia không học được mà thôi.

Thần Vực rộng lớn vô cùng, truyền thừa vô số, có cái gì không học được cũng rất là bình thường.

Bởi vì nghiên cứu trận châu này, Lâm Minh đem trí nhớ về trận pháp của đại năng Trận Pháp sư kia dung hợp kỹ càng một lần. Lần dung hợp này là thời gian tròn một đêm, thẳng đến hôm sau mặt trời lên cao Lâm Minh mới sửa sang rõ ràng tất cả.

- Thì ra là thế. Ở trong hạt châu, lôi và hỏa phân biệt rõ ràng. Nếu như dùng chân nguyên dẫn động chúng nó, khiến lôi hỏa tương giao sẽ gây nên bùng nổ. Nếu như không hiểu phương pháp sử dụng này, rất có thể nổ đến chính mình!

- Năng lượng ẩn chứa trong trận châu nho nhỏ này cực mạnh, võ giả mới vào Ngưng Mạch kỳ nếu bị nổ đến ở khoảng cách gần, chỉ sợ đều phải mất mạng!

- Không trách khi ÂDương Địch Hoa nhìn thấy ta lấy hạt châu lộ ra thần sắc quỷ dị, hắn là ước gì ta tự nổ chết chính mình hả.

Theo trí nhớ dung hợp, tác dụng của các loại trận phù trong trận châu, Lâm Minh đã hoàn toàn biết rõ ràng. Thậm chí, hắn còn có nắm chắc nhất định chế tạo ra một viên Phích Lịch Tà Hỏa châu dạng phục chế. Phích Lịch Tà Hỏa châu Lâm Minh chế tạo uy lực nhỏ hơn nhiều, nhiều nhất cũng chỉ đối phó được võ giả Luyện Thể tầng ba trở xuống.

- Mức độ phức tạp của trận pháp so với Minh Văn thuật chỉ hơn chứ không kém, ta nếu muốn có được thành tựu nhất định về mặt trận pháp, chế tạo ra trận châu lực công kích cao hơn bản thân mình, phải đầu nhập rất nhiều tinh lực và thời gian. Hiện tại ta thời gian cấp bách, trận pháp này đành phải bỏ qua một bên trước.

Tuy rằng thèm thuồng uy lực các loại trận châu, nhưng đây dù sao là vật ngoại thân, không thể trực tiếp nâng cao thực lực bản thân. Cộng thêm phải hao phí nhiều thời gian học tập, cho nên Lâm Minh đành phải tạm thời bỏ qua.

Trải qua nghiên cứu thời gian dài như vậy, Lâm Minh thậm chí phát hiện ra một số phương pháp cải tiến Phích Lịch Tà Hỏa châu, có thể đem uy lực Phích Lịch Tà Hỏa châu đề cao mấy phần. Đương nhiên, muốn hoàn thành loại cải tiến này đồng dạng cần có đủ cơ sở trận pháp, trước mắt Lâm Minh không thể hoàn thành

Dùng tròn một đêm nghiên cứu Phích Lịch Tà Hỏa châu, tuy rằng không có thu hoạch thực chất, nhưng là hạt châu này lại mang đến cho Lâm Minh dẫn dắt rất lớn. Khiến hắn lại nhìn thấy một loại phương pháp nâng cao sức chiến đấu.

Đương nhiên, nâng cao sức chiến đấu căn bản nhất vẫn là phải dựa vào bản thân!

Chuyện đầu tiên Lâm Minh hiện tại muốn làm vẫn là củng cố tu vi Dịch Cân kỳ.

Ngoài ra, còn có chính là Minh Văn cho Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương.


Lâm Minh sớm đã chọn sẵn cho mình Minh Văn thuật thích hợp nhất, tên của Minh Văn thuật này chỉ có một chữ - “Cương”.

“Cương” không mang theo bất kỳ thuộc tính, chân nguyên tăng phúc có thể đạt tới kinh người năm mươi phần trăm, đồng thời kèm theo một Minh Văn kỹ đặc thù - Thương Cương.

Nói Minh Văn kỹ này đặc thù là bởi vì nó không gia tăng sức chiến đấu của vũ khí, mà là kéo dài phạm vi công kích của vũ khí.

Sau khi thúc giục Thương Cương, chân nguyên sẽ ngưng tụ, trở thành một bộ phận của thương. Từ lý luận mà nói, chỉ cần võ giả chân nguyên đủ cường đại, thương có thể kéo dài vô hạn!

Bộ Minh Văn kỹ này cần dùng tài liệu giá trị không nhỏ, tuy nhiên so với Minh Thân phù vẫn dễ dàng hơn nhiều. Tuy nhiên muốn gom đủ trong khoảng thời gian ngắn cũng không phải dễ dàng như vậy.

Lâm Minh trực tiếp đem tài liệu liệt kê thành danh sách, ném cho Minh Văn sư công hội. Vẫn là biện pháp cũ, tài liệu đổi Minh Văn phù. Ai muốn mời hắn Minh Văn, người đó phải chuẩn bị tốt tài liệu quý hiếm hắn cần.

...

Thiên Vận thành, Liên Hợp thương hội.

Trương Quan Ngọc đã nằm mê man trên giường một ngày một đêm, sắc mặt hắn tái nhỠnhư giấy vàng, tay phải bị chặt đứt từ cổ tay, đời này trừ phi là có thiên tài địa bảo có thể khiến chi đứt mọc lại, nếu không nhất định tàn phế.

Ở bên cạnh Trương Quan Ngọc có sáu nha hoàn hầu hạ. Vào một lúc nào đó, mí mắt Trương Quan Ngọc đột nhiên động một cái.

- Thiếu gia tỉnh rồi!

Đám nha hoàn nhìn thấy Trương Quan Ngọc tỉnh lại lập tức thông báo, một quý phụ bảo dưỡng vô cùng tốt nghe vậy bước nhanh vào. Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Trương Quan Ngọc, nước mắt của nàng lập tức như hạt châu đứt dây lăn xuống.

Quý phụ này chính là mẫu thân của Trương Quan Ngọc, cũng là chính thê của Trương Phụng Tiên. Là đệ nhất phu nhân của Liên Hợp thương hội, nữ nhân này hết sức ác độc. Thường nói có con nào tất có mẹ nấy, Trương Quan Ngọc có tính cách quái đản như vậy, ở trình độ rất lớn là di truyền từ mâu thân của hắn.

- Con của ta!

Quý phụ khóc lóc kể lể.

Trương Quan Ngọc dường như hoàn toàn không nghe thấy mẫu thân hắn khóc hô, hắn nhìn tay phải đứt cổ tay của mình, môi run run. Tay hắn đã không còn!

- Tay của ta!

Trương Quan ngọn lửa giận công tâm, “phụt” một tiếng phun ra một ngụm máu tươi. Loại người tâm khí cao ngạo như hắn, gặp phải đả kích trọng đại như thế, dễ dàng nhất chính là lửa giận công tâm, thậm chí tức điên, tức chết đều có.

- Không! Còn có hy vọng. Đem Hợp Hoan thần công tu luyện đến tầng thứ tám, hoặc là tìm được thiên tài địa bảo có thể làm chi đứt mọc lại! Còn có hy vọng!

Trương Quan Ngọc cắn răng vận chuyển Hợp Hoan thần công, nghe nói Hợp Hoan thần công tu luyện đến tầng thứ tám trong truyền thuyết có thể khiến chi đứt mọc lại.

Nhưng vừa vận công hắn cảm thấy cả người đau đớn như kim đâm.

Nội thị một cái, kinh mạch của mình... Rồi lại đã đứt ra từng khúc!

- Không!

Trương Quan Ngọc rống thảm một tiếng, trước mắt tối sầm, trực tiếp hôn mê.

Trương Quan Ngọc lại hôn mê, mẫu thân của hắn và mấy nha hoàn lập tức luống cuống tay chân. Âu Dương Địch Hoa đứng ở ngoài cửa, sắc mặt âm trầm nhìn hết thảy. Hắn hiểu được, Trương Quan Ngọc từ đây phế rồi.

Trương Quan Ngọc vừa bị phế, kế hoạch hắn tới Thiên Vận quốc liền hỏng một nửa!

Thuần Âm Thập Nhị tử, không có khả năng gom đủ.

Liên Hợp thương hội xử lý mua bán nhân khẩu nha hoàn, gom đủ Thuần Âm Thập Nhị tử có thiên thời địa lợi, nhưng thế lực khác đều chỉ có thể tìm kiếm trong dân lành. Loại chuyện trời đất oán trách này, không có khả năng gióng trống khua chiêng tiến hành trong bách tính.

Âu Dương Địch Hoa nắm chặt tay, hết thảy đều là do Lâm Minh ban tặng.

Lâm Minh chẳng những phá hỏng chuyện tốt của mình, hơn nữa còn trước mắt bao người làm hắn mất hết mặt mũi, phớt lờ lời cảnh cáo trọng thương Trương Quan Ngọc.

Mất mặt nhất chính là, hắn ra tay còn không thể đánh tới Lâm Minh, khí thế áp bách cũng không hề có tác dụng đối với Lâm Minh...

Cơn giận này, hắn bất kể như thế nào đều không nhịn được.

- Lâm Minh... Ta nhất định giết chết ngươi!