Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1372: Vào vạn cổ

Chương 1372: Vào vạn cổ.

Tuy Lâm Minh nhẹ nhàng đột phá Thần Hải hậu kỳ, nhưng mà hắn không phải là Thần Hải hậu kỳ chân chính, chỉ có được tu vị Thần Hải hậu kỳ, còn cần một thời gian tích lũy nữa mới được, không ngừng hấp thu năng lượng mở rộng nội thế giới.

Nhưng mà bây giờ có bàn tay của Thiên Minh Tử ẩn chứa chân nguyên, quá trình này cũng sắp hoàn thành.

Đây chính là bàn tay của Đại Giới Giới Vương, hơn nữa Thiên Minh Tử còn là Đại Giới Giới Vương nổi bật.

Một bàn tay này trải qua rèn luyện vài vạn năm, sớm đã là linh thể tinh khiết.

Năng lượng bổn nguyên Thiên Minh Tử ẩn chứa trong bàn tay vô cùng cường đại, là một con Tu La bốn tay hai cánh, con Tu La này đại diện cho Ma Thủy Thiên tôn -- Hấp Thiên Ma Công.

- Toái diệt!

Mộ Thiên Tuyết đánh ra một chưởng vào hư ảnh Tu La này, nó bị Mộ Thiên Tuyết đánh tan hoàn toàn, chúng hóa thành nguyên khí bổn nguyên, những năng lượng này hội tụ thành dòng nước xoáy chảy vào thân thể Lâm Minh.

Đương nhiên Lâm Minh không có trực tiếp hấp thu lực lượng của Thiên Minh Tử biến thành của mình, hắn chỉ dùng nó mở rộng nội thế giới mà thôi.

- Tạch tạch tạch Tạch...

Tùy ý cho năng lượng trùng kích bức tường nội thế giới của mình. Hư không trong nội thế giới của Lâm Minh càng không ổn định, xuất hiện nhiều vết rạn, sau đó nó lại mở rộng ra.

Thiên Minh Tử cũng không ngờ hắn dùng phân thân tới giết Lâm Minh, ngược lại còn đưa chỗ tốt cho Lâm Minh, tàn hồn, thân thể đã thành thứ hỗ trợ thực lực của Lâm Minh .

Giờ này khắc này Lâm Minh rốt cục đột phá Thần Hải hậu kỳ!

Khứ Phàm Cửu Vẫn, Hóa Thần Cửu Biến, hôm nay Lâm Minh đã hóa thành một phần ba Hóa Thần Cửu Biến.

- Tốt, rất tốt!

Mộ Thiên Tuyết không ngừng tán dương.


- Lâm Minh, hiện tại ngươi cũng xem là một nhân vật, đại đa số cường giả Thần Quân không phải là đối thủ của ngươi, mà ở Thần Vực thì cường giả Thần Quân đủ không chế tinh cầu, xưng bá một phương.

Lúc trước Phượng Minh cung Phượng Tiên tử, Cửu Dương chân nhân cũng chỉ là cường giả Thần Quân cảnh, đương nhiên bọn họ là cường giả Thần Quân cảnh cao cấp nhất, Lâm Minh so với bọn họ còn yếu hơn một ít.

Trong Thần Vực, cường giả Thần Biến bình thường có thể lưu lạc tứ phương, tìm kiếm cơ duyên, tìm kiếm bí cảnh, gặp được cường đạo cũng có thể tự bảo vệ mình.

Mà cường giả Thần Quân mạnh hơn lại có thể khai tông lập phái, sáng lập gia tộc, hậu nhân đời sau có thể gọi là tổ sư.

Hiện tại Lâm Minh đã có thể xưng là nhân vật tổ sư rồi..

- Lâm Minh, là thời điểm tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh. Ngươi điều chỉnh một chút, triệt để vững chắc chân nguyên và chúng ta đi vào.

- Tốt, sư tỷ.

Lâm Minh trịnh trọng gật đầu, Vạn Cổ Ma Khanh có cái gì hắn không tưởng tượng nổi.

Năm đó Hỗn Nguyên Thiên tôn vẫn lạc đương nhiên không nguyện ý giao truyền thừa cho địch nhân.

Kể từ đó trong Vạn Cổ Ma Khanh tất nhiên sát cơ trùng trùng điệp điệp!

Một Thiên tôn đỉnh cấp lưu lại trận pháp, Lâm Minh không cho rằng mình có khả năng kháng lại được.

Hỗn Nguyên Thiên tôn thiết trí các loại chiêu thức cũng chỉ có những nhân vật ngang hàng nhưThần Mộng Thiên Tôn hoặc là kém hơn hắn một chút như Ma Thủy Thiên tôn mới có thể dựa vào man lực đánh tan vách tường ngăn cản Thiên Diễn Tinh và đi lấy truyền thừa của Hỗn Nguyên Thiên tôn.

Nhưng mà nhân vật như bọn họ cũng đã có được thần võ vô thượng của riêng mình, hơn nữa đã tu luyện tới viên mãn, các loại tài nguyên dùng không hết, chưa hẳn không cần tới truyền thừa của Hỗn Nguyên Thiên tôn.

Hơn nữa nhân vật như Thần Mộng Thiên Tôn càng có cố giao với Hỗn Nguyên Thiên tôn, vậy càng không cần đi lấy hương khói của cố nhân làm gì.

Lâm Minh bế quan điều tức hơn một ngày, khi hắn điều chỉnh trạng thái tới mức đỉnh phong nhất, rồi sau đó hắn cầm Phượng Huyết Thương trong tay, không nhanh không chậm bay về phía Vạn Cổ Ma Khanh.


Tốc độ của Lâm Minh nhìn thì không nhanh, nhưng mà hắn vừa sải bước là mười dặm, ven đường các loại tà vật đui mù tập sát Lâm Minh vẫn bị Lâm Minh một thương quét thành tro bụi.

Vạn Cổ Ma Khanh, càng ngày càng gần.

Từ khi tới gần thì sát khí trên bầu trời càng ngày càng ngưng trọng, ngưng hóa thành sương mù tỏa ra bốn phía.

Đợi tới gần Vạn Cổ Ma Khanh chưa đủ hai trăm dặm thì tà vật biến mất, nơi này là cấm khu tuyệt đối, ngay cả tà vật cũng không dám tới gần.

Bước vào phạm vi này Lâm Minh cảm giác mình như đi vào thế giới khác, hắn quay đauyà lại thì phát hiện cảnh vật không rõ ràng, giống như bước vào thời không khác, càng không cách nào cảm giác được gì, càng đi tới loại cảm giác này càng mãnh liệt.

- Trách không được tà vật không cách nào tiến vào đây, nơi này đã là phạm vi trận pháp của Hỗn Nguyên Thiên tôn rồi, tà vật cũng không dám xông loạn, nếu không sẽ tan thành mây khói.

Lâm Minh thì thào lẩm bẩm, ở chỗ này hắn có thể cảm nhận được khí tức mạnh mẽ ập vào mặt, khí tức này tới từ Vạn Cổ Ma Khanh, thuộc về lực lượng của Hỗn Nguyên Thiên tôn.

Bầu trời như mực, ánh trăng như nước, trên đại đại có màu huyết sắc, núi đá thì tràn ngập xương khô bao phủ giống như bạc vụn đang vương vãi các nơi.

Cảnh tượng này hết sức yên lặng, tường hòa, chỉ nhìn qua cảnh đêm yên tĩnh này thật sự không cách nào tưởng tượng đây là tuyệt địa của cường giả tuyệt thế.

Lâm Minh từ trên không rơi xuống, hắn không thể phi hành nữa, mà là bước lên con đường đá, bước đi từ từ vào Vạn Cổ Ma Khanh.

Vào lúc này mặt đất hiện ra hỏa diễm màu đen, thiêu đốt hưng hực như tiếp nối thiên địa.

Một thác nước to lớn mang theo thiên địa nguyên khí, sát khí chung quanh hóa thành vòng xoáy cũng hợp lại tiens vào trong Vạn Cổ Ma Khanh.

Vạn Cổ Ma Khanh giống như thế giới cắn nuốt nguyên khí, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa.

Chuyện này cũng hợp lý, Hỗn Nguyên Thiên tôn bố trí trận pháp vận chuyển mười mấy vạn năm, tự nhiên cần phải hấp thu lực lượng bên ngoài để duy trì.

Lâm Minh đi hai giờ mới hết khoảng cách hai trăm dặm này.

Giờ khắc này hắn chính thức bước tới biên giới Vạn Cổ Ma Khanh.

Vạn Cổ Ma Khanh xuyên qua cả Thiên Diễn Tinh, nó kéo dài hơn tỷ dặm, nối thẳng tới kỳ tích chi hải.

Cũng chỉ có Thiên tôn mới có thể đục lỗ trên tinh cầu ức vạn dặm này, thậm chí có thể hủy diệt tinh cầu.

Mà Thiên Minh Tử là Đại Giới Giới Vương nhiều lắm chỉ có thể hủy diệt sinh linh mà thôi, hoặc hủy diệt một tinh cầu có đường kính vạn dặm, đây là chênh lệch quá lớn.

Đáng tiếc nhân vật như thế vẫn phải chết, chuyện này làm Lâm Minh cảm khái.