Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1160: Chung văn thư

-Vị khách này ra giá 7.5 tỷ, còn có vị khách nào ra giá cao hơn không?
Trên đài đấu giá, Hương Hương công chúa dùng giọng nũng nịu nói, giọng điệu này khiến rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi không khỏi tuôn trào nhiệt huyết, nhưng ngẫm lại cái giá 7.5 tỷ này, bọn họ liền xẹp hơi, thật là quá cao rồi.

- 7.5 tỷ, chậc, người ra giá đều là đại tài chủ!

Ở cạnh Lâm Minh, có những đệ tử trẻ tuổi dụng giọng điệu hâm mộ ghen tỷ xì xào, bọn họ có người lớn như vậy, tổng tài sản tiêu hao cũng không quá 7.5 tỷ, lại bị những người này dùng để mua một món Cửu Khiếu Linh Tinh Linh khí, chênh lệch không cách nào mà nói.

- Thế giới của kẻ có tiền, không thể hiểu được.

Những người này đang xì xào, đột nhiên trên tầng ghế khách quý có người lên tiếng:
- 10 tỷ!

Người lên tiếng lại là một thiếu niên nhìn khoảng 15-16 tuổi, mắt sáng má hồng, Thần Hải sơ kỳ, đương nhiên hắn cũng chỉ là nhìn như 15-16 tuổi mà thôi, có thể tu luyện đến Thần Hải kỳ, làm sao cũng phải hơn 30.

- Là Song Cực Cung Chung Văn Thư, Song Cực Cung cũng là một Thánh địa Giới Vương, quy mô gần bằng Thánh Võ Phủ. Phân bộ của bọn họ gần Bạch Nhật Hoàng Thành, trình độ phồn hoa chỉ dưới viễn cổ đế đô, đương nhiên có cử hành hội đấu giá. Đám người này, lại đi ngàn vạn dặm đến viễn cổ đế đô chúng ta tranh giành!

Ở Chân Võ giới, thế lực cấp Thánh địa Giới Vương cao nhất tự nhiên là Chân Võ Đại Thánh địa, còn Thánh Võ Phủ, Song Cực Cung đều tính là thực lực dưới cùng trong Thánh địa Giới Vương. Tuy nhiên dù vậy, các thế lực Nhạc gia Giang gia cũng không thể đi so với họ, tích lũy mấy triệu năm, bứt sợi lông tơ cũng còn to hơn chân của gia tộc nào đó.

- Hừ, các Thánh địa Giới Vương phân bố rất rộng, rất nhiều đệ tử trẻ tuổi, cho dù là Thánh Võ Phủ cũng có rất nhiều thế lực phân bố ở ngoài viễn cổ đế đô. Chỉ là hội đấu giá thành thị, không đủ cho bọn họ mua, đệ nhất hội võ gần tới, bọn họ tự nhiên phải tung lưới lớn mua đồ. Lần này hội đấu giá viễn cổ đế đô chính là chiến trường đánh cờ của các đại Giới Vương Thánh địa, chúng ta đừng mơ thứ tốt, có thể uống chút canh đã tốt lắm rồi.

Thánh địa bình thường, cùng các đệ tử tiểu gia tộc cũng hiểu trọng lượng của mình. Bọn họ không mua được những thứ trên đài đấu giá, nhưng vẫn còn hy vọng trước những thứ treo thẻ bán ra.

Ngay lúc này, ở ngay cạnh bọn họ, đột nhiên có một thanh niên giơ ngọc giản trong tay lên cao.
- 10.5 tỷ!

Thanh niên gọi giá ngồi trong thính phòng bên dưới, chung chỗ với các đệ tử gia tộc bình thường. Vị trí này kêu giá như thế, lập tức thu hút ánh mắt không ít người!

- Người kia là ai? Lai lịch gì thế?
Các tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây không khỏi nghĩ thế.

Lâm Minh bình tĩnh như thường, hội đấu giá lần này, hắn đã sớm chuẩn bị bị người ta chú ý, đại chiến tài chính thật sự còn ở đằng sau!

- Tiểu tử kia, không phải đang hô bậy đó chứ.


- Nói đùa, ở trên phòng đấu giá, ác ý đấu giá sẽ có hậu quả hết sức nghiêm trọng! Hơn nữa thế chấp 200 triệu Tử Dương thạch cũng sẽ không còn!

Đệ tử gia tộc bình thường, lấy ra 200 triệu Tử Dương thạch tuyệt đối tổn hại lớn, không ai thần kinh đi vứt bỏ số tiền này để lòe thiên hạ, huống chi còn có nguy hiểm bị xử tử.

Ở cạnh Lâm Minh, Giang Vũ không có gì bất ngờ, hắn đã sớm biết Lâm Minh có một món trường thương Linh khí, hơn nữa phẩm chất cực cao!

Còn Giang Phong thì trợn tròn mắt, hắn nhìn Lâm Minh, nuốt nước miếng. 10.5 tỷ, chỉ mua một món Linh Tinh tăng cường vũ khí, hơn nữa điều này chứng minh Lâm Minh có một món vũ khí là Linh khí! Đệ đệ của mình làm sao quen biết người như thế?

Chung Văn Thư có chút bất ngờ liếc Lâm Minh, lộ ra tươi cười đùa cợt, dường như không để ý kẻ cạnh tranh như Lâm Minh. Hắn thoải mái tựa vào ghế, lười biếng giơ ngọc giản trên tay, hô giá lần hai:
- 12 tỷ!

- 12.5 tỷ!
Lâm Minh không ngừng một hơi cũng hô giá lần nữa, dường như không phải ném ra Tử Dương thạch, mà là một đống đá vụn thôi.

- Thú vị!
Chung Văn Thư hừ một tiếng.
- 13 tỷ!

- 13.5 tỷ!
Mỗi lần Lâm Minh báo giá đều cao hơn 500 triệu, tuyệt không chần chờ, mặc kệ đối phương ra giá thế nào, thế hiện ra của cải hùng hậu của người, cũng quyết tâm phải mua Cửu Khiếu Linh Tinh này. Khí thế như vậy quả thật dễ khiến người ta sợ hãi, sinh ra cảm giác mặc kệ hô giá thế nào cũng không thắng được Lâm Minh.

Chung Văn Thư nhíu mày, ngồi thẳng người, như đã trở nên nghiêm túc.

- 15 tỷ!

- 15.5 tỷ!

"Tiểu tử này!"
Khuôn mặt tuấn tú của Chung Văn Thư hiện lên một tia bực bội, ánh mắt nhìn Lâm Minh dần lạnh đi.

Linh khí của hắn, tuy rằng là gia tộc bỏ ra cái giá rất lớn mới luyện chế bồi dưỡng thành, nhưng nếu thật sự bán ra cũng chỉ có giá 8-9 tỷ, một khối Cửu Khiếu Linh Tinh tăng cường uy lực khí linh đã có giá 1.6 lần cả một món Linh khí, đã lỗ vốn rồi.

Nếu không phải Lâm Minh, hắn tuyệt đối không tiêu tốn nhiều như vậy.


- 16.5 tỷ!
Chung Văn Thư giơ ngọc giản lên, trầm giọng hô. Cửu Khiếu Linh Tinh này rất có giá trị với hắn, nếu bỏ lỡ lần này, hắn thật có thể thua đối thủ trên đệ nhất hội võ vì vấn đề vũ khí. Dù sao số lượng Cửu Khiếu Linh Tinh cực kỳ hiếm thấy, không phải muốn mua là có, như vậy, ánh mắt hắn nhìn Lâm Minh càng thêm lạnh băng.

- 17 tỷ!
Lâm Minh mặt không đổi sắc, lại thêm 500 triệu. Hắn quả thật nhất định phải có Cửu Khiếu Linh Tinh, bởi vì Phượng Huyết Thương của hắn quý giá hơn nhiều so với những vũ khí của các tuấn kiệt trẻ tuổi khác!

Nguyên nhân bởi vì Phượng Huyết Thương là do chính Lâm Minh tự bồi dưỡng ra, tuấn kiệt trẻ tuổi khác thì mặc kệ xuất thân rực rỡ cỡ nào, vũ khí của bọn họ nhất định là do trưởng bối ban cho. Bởi vì bọn họ mới 30-40 tuổi, cơ duyên nghịch thiên thế nào cũng không có cách nào làm vũ khí của bọn họ sinh ra khí linh bổn nguyên.

Lâm Minh tâm ý tương thông với Phượng Huyết Thương, Linh khí của những thiên tài khác tự nhiên không thể so sánh được. Như vậy, Phượng Huyết Thương đáng cho Lâm Minh tiêu hao to lớn mua lấy Cửu Khiếu Linh Tinh, thậm chí ngày sau bồi dưỡng Phượng Huyết Thương trở thành vũ khí bổn mạng của mình.

Trên ghế khách quý, một ít đệ tử Giới Vương Thánh địa đỉnh cao nhìn Lâm Minh cạnh tranh với Chung Văn Thư, có người xem náo nhiệt, có người lại sầm mặt. Bọn họ cũng muốn Cửu Khiếu Linh Tinh này, người h vì Lâm Minh cạnh tranh với Chung Văn Thư, bọn họ không nhúng tay được. Còn hiện giờ, cái giá đã vượt qua giá trị bản thân Cửu Khiếu Linh Tinh, còn hô giá thì không có ý nghĩa, huống chi Lâm Minh có vẻ nhất định phải có Cửu Khiếu Linh Tinh, cũng làm bọn họ mất hứng thú cạnh tranh.

- Cho bọn họ tranh nhau đi, mua lấy Cửu Khiếu Linh Tinh giá cao, cũng là tiêu hao tài lực của bọn họ, xem chừng thanh niên phía dưới cũng không tính cạnh tranh mấy món vật phẩm áp trục, cho nên không kiêng dè tăng giá. Còn chúng ta phải cân nhắc mấy món cuối cùng, cho dù là 5-10 tỷ cũng rất quý giá, cọng rơm cũng có thể đè ngã lạc đà, cuối cùng có thể vì chút của cải quý giá này mà quyết định thắng thua trong cạnh tranh vật phẩm áp trục.

Nếu nói Cửu Khiếu Linh Tinh tăng lên thực lực võ giả là 1, như vậy Đại Thiên Thế Giới Đan tăng lên thực lực võ giả là mấy chục, hơn nữa một cái là nhắm vào ngoại vật, một cái nhắm vào bản thân võ giả, tự nhiên không thể so sánh giá trị.

Các tuấn kiệt trẻ tuổi nghĩ vậy, cũng là ý nghĩ của Chung Văn Thư. Nhìn vào Lâm Minh thật sau, như muốn ghi nhớ kỹ dung mạo của hắn.
- Nhị thúc, tiểu tử này có dịch dung không?

Chung Văn Thư hỏi lão nhân nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh, lão nhân này là hạng nhân vật cấp Thánh chủ đỉnh phong.

Lão nhân mở đôi mắt đục ngầu, nhìn Lâm Minh vài lần, mặt không biểu tình nói:
- Không có!

- Ngồi ở ghế bình dân, cũng không biết khiêm nhường, ngược lại diễu võ dương oai tranh giành với đệ tử Giới Vương Thánh địa, chính mình muốn chết! Tìm người điều tra rõ lai lịch của hắn, ta xem rốt cuộc là hắn đi ra từ gia tộc nào!
Chung Văn Thư cười lạnh không thôi, Lâm Minh không ngồi trên ghế khách quý, quá nửa không phải xuất thân Giới Vương Thánh địa, tuy nhiên vẫn cẩn thận trên hết, tra xét một phen cho ổn thỏa, miễn đá phải tấm thép.

Đương nhiên hắn không thể ra tay ở viễn cổ đế đô, nếu phạm vào quy củ, là khiêu khích Chân Võ Đại Thánh địa, nhưng ngày sau thì chưa chắc.

Cũng không phải Chung Văn Thư trừng mắt tất báo, mà là ở thế giới võ giả,vốn là cá lớn nuốt cá bé, nơi này ngoài những siêu cấp thành thị ra, những chỗ khác không có pháp luật trói buộc, giết người cướp của phổ biến, cường giả không cần nói đạo lý với kẻ yếu. Thực lực mạnh, chính là đạo lý!

Cho nên nếu một tiểu nhân vật không có bối cảnh, bất ngờ có được tài sản khổng lồ, đi tới hội đấu giá diễu võ dương oai, vậy đúng là hành vi tự tìm chết!

- 17tỷ, còn có giá cao hơn không?
Trên đài đấu giá, Hương Hương công chúa cười duyên nói, ánh mắt quét qua Chung Văn Thư cùng các tuấn kiệt trẻ tuổi Giới Vương Thánh địa, cũng chỉ có bọn họ mới có thể ra giá mới.

Không thể không nói, đôi mắt ngập nước của Hương Hương công chúa như biết nói, bên trong ẩn chứa tràn đầy phong tình, làm người ta sơ ý là muốn rơi vào đó.

Chung Văn Thư hừ lạnh, trực tiếp ở trên cao lớn tiếng nói:
- Tiểu cô nương, đừng vì chút phần trăm mà dùng ánh mắt khích ta, ngươi có xinh đẹp hơn cũng vô dụng, 17 tỷ tính là gì? Đừng nói là 17 tỷ, nếu bổn thiếu gia cao hứng, cho dù 170 tỷ bổn thiếu gia cũng bỏ ra được! Chẳng qua mục tiêu của bổn thiếu gia hôm nay là vì Đại Thiên Thế Giới Đan, lười so đo với con chuột ngồi bên dưới, Cửu Khiếu Linh Tinh này tặng cho ngươi thì có sao?

Chung Văn Thư nói, truyền khắp toàn trường, giọng diệu như không phải Lâm Minh mua được Cửu Khiếu Linh Tinh này, mà là hắn bố thí cho Lâm Minh.

Hơn nữa "con chuột nhỏ ngồi bên dưới" cũng là coi thường tất cả tuấn kiệt trẻ tuổi xuất thân gia tộc bình thường, làm cho bọn họ tức giận trong lòng, nhưng không cách nào phản bác. Chung Văn Thư, bọn họ không chọc nổi.