Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 2 - Chương 7: Tiết 7

Editor: Toujifuu

***

Nhóc con kêu là Tiểu Đồng này dọc theo đường đi hưng phấn không ngớt, khắp nơi “trêu hoa ghẹo cỏ”, cực không an phận, nửa điểm cũng không giống như là tiểu hài tử lạc đường. Ta cũng không lưu tâm, loại nhiệm vụ cổ quái này tuy rằng chưa thấy qua, bất quá đã là nhiệm vụ, đương nhiên sẽ có biện pháp giải quyết, cho dù giải quyết không được, nhiều nhất bất quá cũng chỉ là nhiệm vụ thất bại mà thôi.

Đi ước khoảng chừng nửa ngày về phía trước, sắc trời trong rừng rậm dần dần tối xuống. Tiểu Đồng đi đã lâu, cũng không còn tinh thần giống lúc trước, vừa đi vừa ngáp. Sau cùng nhóc con thực sự đi không nổi nữa, liền năn nỉ nghỉ ngơi một đêm ngày mai lại đi. Ta thấy bộ dáng mệt mỏi của nó cũng có chút đáng thương, đáp ứng. Dù sao ta cũng không sốt ruột, thời gian trong trò chơi này không giống với hiện thực, một ngày trong hiện thực là sáu ngày trong trò chơi. Ta ở trong trò chơi tốn ba ngày lên tới cấp mười, ở chỗ này chậm trễ một buổi tối nữa cũng không có gì, bên ngoài mới qua nửa ngày thôi. Tìm phiến đất trống nho nhỏ, ta đốt lên một đống lửa, Tiểu Đồng chỉ ở bên đống lửa tìm một chỗ bằng phẳng liền ngủ. Thân mình nho nhỏ cuộn thành một đoàn, thoạt nhìn cũng thực khả ái. Ta một bên nhìn nó ngủ, một bên đánh giá xung quanh. Trong rừng rậm này thực sự có chút cổ quái, cho dù một đường đều không gặp phải quái vật, nhưng ta cũng không dám bảo chứng ở đây là tuyệt đối an toàn.

Cẩn thận đề phòng, ta không bỏ qua bất luận một chút gió thổi cỏ lay nào. Ngay khi ngủ được không bao lâu, ta nghe thấy một trận tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến. Nhìn không chuyển mắt về phía phương hướng kia một hồi lâu, một thân ảnh thướt tha đến gần chúng ta. Người tới là một nữ tử trẻ. Ta đánh giá cô vài lần, trong lòng hiểu rõ, đây hơn phân nửa là nhân vật tương quan đến nhiệm vụ xuất hiện. Nhiệm vụ này xem ra cũng thực phức tạp a, quá trình trung gian chẳng lẽ còn sẽ có khúc chiết nào đó?

Nữ tử có một mái tóc màu bạc dài đến đầu gối, dưới sự chiếu rọi của ánh lửa có chút rạng rỡ sinh huy. Cô mặc váy dài vừa người, khuôn mặt rất thanh lệ, thoạt nhìn như một mỹ nữ cổ điển ôn nhu, chỉ là bên thái dương ẩn ẩn lộ ra một đôi sừng nhỏ cong cong tựa như trăng non, màu trắng noãn, không chú ý thực là nhìn không ra. Nữ tử còn chưa đi đến gần, thanh âm mềm đến mức có thể chảy ra nước đã truyền tới trước một bước:

“Vị tiên sinh này là từ bên kia rừng rậm tới đi? Xin hỏi khi ngài đi trong rừng rậm, có…”

Lời nói của nữ tử còn chưa nói xong, bỗng nhiên thấy nhóc con đang ngủ rất thoải mái trên mặt đất, mạnh dừng lại. Cô tiến lên hai bước, nhìn kỹ một chút, hỏi:

“Xin hỏi hài tử này là tiên sinh gặp được ở nơi nào?”

Quả nhiên, đây lại là một người tương quan tới nhiệm vụ, bước tiếp theo của nhiệm vụ hơn phân nửa rơi trên người cô. Ta đắc ý với sự “thần cơ diệu toán” của mình, trả lời rất dứt khoát:


“Nó là tôi gặp được ở trong rừng rậm, nói là lạc đường tìm không được nhà, tôi đang muốn dẫn nó đi tìm mụ mụ.”

Nữ tử nghe xong lời này trong mắt tràn đầy quang mang. Nói:

“Vậy quá tốt rồi. Xin đem nó giao cho ta đi.”

Nói, nữ tử duỗi tay ra kéo nhóc con. Ta vội vàng đi lên đứng ở trước người nhóc con:

“Tôi đáp ứng dẫn nó đi tìm mụ mụ, bây giờ còn chưa tìm được, cô không thể tùy tiện dẫn nó đi.”

Nữ tử ngẩn người, nhìn ta khì khì cười vài tiếng, cũng không dây dưa, rất nhanh liền thối lui. Ta cũng không để ý cô, hai người ngồi ở bên đống lửa một đêm, ngày thứ hai trời vừa sáng, ta liền ôm nhóc con lên đường. Cô gái kia đột nhiên mở miệng kêu một tiếng:

“Ngươi vì sao khẳng định ta không phải mụ mụ của nhóc con kia như thế?”

Ta cười:

“Vốn tôi không biết, thế nhưng chính cô đem nó viết ở trên mặt. Cô cũng giống như Tiểu Đồng, nguyên hình đều là y dương thú đi? Tôi trước đây đã nuôi qua một con y dương thú, vì vậy tôi biết chỉ có trên đầu y dương ấu sinh mới có loại sừng nhỏ trắng noãn giống trăng non này, sau khi lớn lên sừng nhỏ này sẽ tự động rụng xuống, bởi vậy trên đầu y dương thú thành niên trơn bóng một mảnh. Cô tuy rằng thoạt nhìn là nữ tử thành niên, thế nhưng chỉ cần nhìn sừng trên đầu cô liền biết, cô căn bản còn chưa thành niên. Một con y dương thú còn chưa thành niên, thế nào có thể sẽ là mụ mụ của Tiểu Đồng đây?”

Ta vừa nói xong, cô gái kia cư nhiên nở nụ cười. Cô một bên cười, một bên gật đầu, nói:


“Không tồi, ngươi có thể từ điểm khác biệt này trông ra được vấn đề, nói rõ ngươi đối với chúng ta là thực sự phi thường quen thuộc. Ta xác thực không phải mụ mụ của Tiểu Đồng, mụ mụ của nó vẫn còn ở bên kia rừng rậm. Các ngươi theo đường nhỏ này đi tiếp, rất nhanh sẽ nhìn thấy cô ấy.”

Sau đó, chúng ta liền theo đường cô gái chỉ tiếp tục đi. Nhóc con một đêm mộng đẹp đã thần thái phi dương hơn. Không bao lâu sau, chúng ta liền thấy được một tòa nhà gỗ trong rừng rậm. Tiểu Đồng đầy mặt cao hứng, kêu to một tiếng “mụ mụ”, vọt thẳng qua. Cửa nhà gỗ chi nha một tiếng mở ra, bên trong một người nữ nhân bình thường trang điểm mộc mạc đi ra. Chỉ liếc mắt một cái nhìn qua cùng những người khác không có gì bất đồng, bất quá chính là bởi vì không có gì bất đồng, mới để cho ta đoán được cô chính là người ta muốn tìm, mà bộ dáng Tiểu Đồng xông hướng cô cũng chứng thực suy đoán của ta. Nữ tử ôm cổ Tiểu Đồng, thân thiết một trận, ngẩng đầu nói với ta:

“Cảm tạ cậu đưa Đồng Đồng trở về. Xin mời vào, ta có một kiện lễ vật tặng cho cậu.”

Ta theo cô đi vào nhà gỗ, bên trong chỉnh lý rất đẹp. Ta ngồi xuống ghế, mụ mụ của Đồng Đồng đi tới, hai tay kết một cái ấn ký, đối với cái trán của ta điểm một cái, một đạo kim quang bắn thẳng vào trán ta. Lúc này, ta nghe tiếng hệ thống gợi ý vang lên, vội vàng mở ra nhật ký.

“Người chơi Du Nhiên vì kiếp trước biểu hiện nổi bật, kích phát chức nghiệp phụ ẩn tàng —— Thần Ngữ Giả. Du Nhiên thông qua khảo kiểm nhậm chức Thần Ngữ Giả, xin hỏi có nhậm chức Thần Ngữ Giả hay không?”

Ta nhìn mà không hiểu ra sao, sau cùng vẫn là ở trong gợi ý của hệ thống tìm được giới thiệu của Thần Ngữ Giả:

“Thần Ngữ Giả: một trong những chức nghiệp phụ ẩn tàng của phương đông, cấp bậc đặc thù A+, người chức nghiệp này có thể dùng tâm linh giao lưu cùng sinh vật chủng tộc khác, cũng có xác suất nhất định cảm hóa đối phương, khiến nó trở thành đồng bạn trung thành nhất của Thần Ngữ Giả. Khi kỹ năng chức nghiệp là bị động mở ra, hiệu quả của nó sẽ chồng lên trên kỹ năng chức nghiệp chính. Cũng theo số lần cùng thời gian sử dụng mà thăng cấp, mỗi khi thăng một cấp, số lượng đồng bạn có thể triệu sẽ gia tăng, xác suất cảm hóa cũng sẽ dần dần gia tăng.”

Giới thiệu như vậy thật sự là mơ hồ, ta xem nửa ngày, phần then chốt nhất vẫn không hiểu ra sao. Bất quá nghĩ đến một cái chức nghiệp ẩn tàng, hơn nữa còn giống như là phần thưởng “kiếp trước” của ta, thấy thế nào cũng đều tốt.

“Xác định trở thành Thần Ngữ Giả.”

Tiếng nói vừa dứt, noãn lưu tràn lên trên người, ta nhận chức nghiệp thành công. Mở ra bảng nhân vật, ta phát hiện ở hàng chức nghiệp của ta trống rỗng, thế nhưng bên cạnh lại có một loạt chữ nhỏ: (Thần Ngữ Giả.)

Đến, chức nghiệp chính còn chưa nhậm chức đây, chức nghiệp phụ đã có trước, lại còn là chức nghiệp không rõ ràng như thế này, tình hình gì cũng đều không nói rõ. Ta lắc đầu, không suy nghĩ nó nữa, dù sao về sau tự nhiên sẽ hiểu rõ tác dụng của Thần Ngữ Giả. Tắt đi bảng hệ thống, phát hiện Tiểu Đồng cùng mụ mụ của nó đang mỉm cười nhìn ta. Thấy ta nhậm chức hoàn thành, cô mới nói:

“Thần Ngữ Giả là một chức nghiệp phi thường thần thánh, đã thật lâu không có Thần Ngữ Giả mới xuất hiện. Hy vọng cậu có thể trở thành một danh Thần Ngữ Giả chân chính.”

Nói xong, vung tay lên, một đạo bạch quang bao phủ ta, trong nháy mắt ta biến mất tại chỗ.