Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 2 - Chương 31: Tiết 31

Editor: Toujifuu

***

Đi trong thông đạo, ta thưởng thức hạt châu vàng tươi này. Nhìn tính chất như là ngọc, nhu nhuận sáng bóng chiếu trên tay, tuy rằng ta không hiểu ngọc, thế nhưng cũng có thể nhìn ra đây là thứ tốt.

“Hạt châu như thế, có lẽ chính là một trong những chìa khóa. Quái năm chân còn cho cái gì nữa?”

“Hộ giáp, cần giám định.”

“Tôi biết mà, nguyên cái ổ này chỉ ra thứ này. Bất quá cần giám định tất nhiên là thứ tốt, nếu như anh có thể sử dụng thì tốt rồi.”

Lăng Thiên từ chối cho ý kiến. Ta quét nhìn anh ta một cái, cái người này, cho dù anh ta không nói ta cũng biết ý tứ của anh ta. Những cao thủ kiếm đạo này a, đều có cái bệnh chung, tất cả đều là người ủng hộ của “nhất kiếm hành thiên hạ”, treo chiêu bài một thanh kiếm vừa công vừa thủ, cũng đã đủ. *.*

“Được rồi, cho dù anh không cần, cũng có thể bán lấy tiền a. Thu nhập của chúng ta trong khoảng thời gian này cũng không nhiều, tôi còn cần đi xem xem có cung tiễn thích hợp mua hay không đây.”

Nói đến đây, Lăng Thiên nhìn ta một cái, ném ra một câu:

“Đích xác, tiễn pháp của cậu là thực phí tiền.”

Ta phẫn nộ, người này nói là cái lời gì a! Chẳng lẽ tiễn pháp của ta rất kém sao? Cái gì gọi là rất phí tiền? Ta cho tới bây giờ đều là tiễn tiễn thẳng chỉ nơi yếu hại, không lãng phí một mũi tên, nói thế nào giống như ta là tên gà mờ phóng loạn tiễn đầy trời a?

“Bất quá, một tiễn ban nãy của cậu kia rất thú vị. Lúc nào luyện thành?”

Được rồi, nhìn trên phần anh ta biết hàng như thế, ta liền tha thứ hồ ngôn loạn ngữ của anh ta ban nãy.

“Đó không phải tôi luyện, chỉ là trùng hợp. Bất quá tôi nghĩ nếu như thực sự có thể luyện thành nó, sẽ là kỹ xảo rất hữu dụng.”

Ta có chút kích động. Nói thật, khác biệt giữa ngự thú sư cùng cung tiễn thủ vẫn rất lớn, một bên là lao động trí óc, một bên là lao động chân tay, ta đã quen cách chơi của ngự thú sư, đột nhiên chuyển làm cung tiễn thủ, chênh lệch giữa hai bên đến bây giờ ta còn chưa hoàn toàn thích ứng. Có thể nói nếu như Mạc Ly trước đây là nhân vật đứng đầu trong ngự thú sư, vậy Du Nhiên hiện tại cũng chỉ có thể tính là nhân vật mới nhập môn trong cung tiễn thủ. Ta muốn không phải là loại kết quả này. Vì vậy một đoạn thời gian này ta đều đang suy nghĩ thế nào mới có thể để cho bản thân càng cường đại hơn, càng có thể phát huy đặc điểm cùng ưu thế của chức nghiệp cung tiễn thủ. Ngày hôm nay ngoài ý muốn phát hiện một loại phương pháp, hơn nữa rất có tính khả thi, ta đương nhiên vui vẻ.

Lăng Thiên gật đầu, nói:


“Có thể thử xem. Bất quá hiện tại cậu không có thời gian, chúng ta tới rồi.”

Ta mới phát hiện lúc ta đang mơ mộng, Lăng Thiên đã dẫn ta đi tới chỗ giao lộ sau cùng, xa xa có thể thấy con Trệ kia đang ngủ say bên trong.

“Bọn họ còn chưa trở về. Hai con đường kia hơn phân nửa có hai thanh chìa khóa khác. Tôi đi hỏi Trân Châu mấy nhỏ tìm được chưa, chỉ có ba nhỏ sợ là ứng phó không được. Còn có bên Hoàng Cân Quân, cũng không biết tìm được chưa.”

Lăng Thiên gật đầu, lại không thấy có động tác. Khẽ lật cái bạch nhãn, ta tiện tay tiếp nối truyền âm với Tiểu Lộ.

“Tiểu Lộ, các em thế nào? Không có vấn đề gì chứ? Các anh đã tìm được một thanh chìa khóa, anh đoán mỗi con đường ẩn giấu một thạch thất, bên trong có quái, từ chỗ nó có thể đánh ra được chìa khóa. Nếu như các em tìm được thì nói một tiếng, các anh qua giết. Quái kia rất lợi hại, các em hiện tại không thể đối phó được.”

Tiểu Lộ đầu kia hình như thực bận bịu, vội vàng trả lời hai câu liền cắt. Ta vừa nghe liền sửng sốt. Lăng Thiên hỏi:

“Làm sao vậy?”

“Muội tôi nói các em ấy đã tìm được vật phẩm nhiệm vụ, cũng thấy được tiểu BOSS kia, nhưng đã lấy được chìa khóa, đang chạy trở về. Thế nhưng các em ấy là thế nào lấy được?”

Lăng Thiên nhu nhu đầu của ta, nói:

“Không nên xem thường các em ấy. Mấy nữ hài tử kia đều rất thông minh, để cho các em ấy tự mình xông pha đi. Cậu đừng như con gà mái già.”

Được a, không nói quá hai câu liền trêu chọc ta một chút, thật không hiểu người này đối với bằng hữu có phải đều như vậy hay không -_-. May mắn bản thân lòng dạ rộng rãi, không tính toán với anh ta. (Hô hô, dĩ nhiên là chỉ với anh thôi đó a~~ ^.-)

Đang muốn tìm Hoàng Cân Quân, liền thấy hắn cùng Tinh Không xuất hiện ở đầu cùng thông đạo màu đỏ sậm.

“Du Nhiên, Lăng Thiên, động tác các cậu thực nhanh. Lấy được chìa khóa không?”

Vẻ mặt Hoàng Cân Quân vui mừng, sợ là cũng có thu hoạch không ít.

“Lấy được. Các anh hẳn là cũng vậy? Tinh Không, đây là Hoàng Trầm Thổ anh cần.”


Tinh Không gật đầu nói cảm tạ với ta, nhận lấy khối đất không lớn kia, cúi đầu chỉnh lý trong giới chỉ của mình một phen bỏ nó vào. Ta ngầm nói thầm, trong giới chỉ tên này không biết đặt thứ gì, đều đã chứa đầy? Bọn họ sẽ không thực sự đánh được nhiều đồ vật như vậy chứ?

“Các cô nương còn chưa trở về sao? Bằng không chúng ta đi chi viện các em ấy một chút?”

Hoàng Cân Quân nhiệt tình kiến nghị, ta khoát khoát tay:

“Ban nãy đã liên hệ qua, các em ấy nói đang trên đường trở về, sắp tới. Chúng ta ở chỗ này chờ được rồi.”

Có lẽ là bởi vì không có chợ để đi dạo, ba nữ hài tử lần này rất đúng giờ mà quay về đến nơi. Tiểu Lộ vừa thấy mặt liền cười, đắc ý nói với chúng ta:

“Các anh nhất định không biết chúng em là thế nào lấy được hạt châu kia đúng không? Ca, chúng em thực thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, lúc này xem anh còn dám coi thường chúng em hay không.”

Ta cười khổ:

“Ai cũng không dám coi thường các em a. Bất quá các em là thế nào đối phó con tiểu BOSS kia anh đúng thực là muốn biết.”

Tiểu Lộ kiêu ngạo mà hừ hừ hai tiếng, nói:

“Thủy Tinh, thả Tiểu Tình ra cho bọn họ nhìn xem.”

Thủy Tinh mỉm cười, duỗi tay lau nhẹ trên trán. Ta mới phát hiện trên trán của nhỏ nhiều thêm một đạo ấn ký màu thủy lam.

“Sủng vật? Không, là kỵ thú.”

Khi ta nhìn thấy con quái thú màu lam cao lớn đột nhiên xuất hiện kia, lập tức hiểu rõ. Trong 《Thế Giới 》 chỉ có ngự thú sư mới có thể sử dụng chiến thú (Đương nhiên nhân vật chính không giống ^^), thế nhưng mỗi người đều có thể có một con kỵ thú. Bình thường mà nói đều sau cấp bốn mươi mới có thể đến các chủ thành mua. Cũng có vài người trước cấp bốn mươi vận khí vô cùng tốt, có thể thu phục được kỵ thú, chỉ là sau cấp bốn mươi mới có thể cưỡi. Hơn nữa kỵ thú thu phục cùng ngựa hệ thống bán không giống nhau, chỉ cần là loại thú lớn đều có khả năng thu phục, một con kỵ thú tốt không chỉ uy phong, hơn nữa so về tốc độ ngựa bình thường cũng đuổi không kịp.

Ta không nghĩ tới vận khí của Thủy Tinh tốt như vậy, bất quá chỉ hơn cấp hai mươi, đã có thể thu được một con kỵ thú xinh đẹp như thế. Toàn thân thủy lam, bộ lông kia như bề mặt gấm lấp lánh phát sáng. Bốn trảo cường kiện vững vàng mà đứng trên mặt đất, đuôi tráng kiện nhẹ lay động, vừa nhìn đã biết lực đạo mười phần. Thú vị chính là nó có hai cái đầu trông như hươu, đang nhìn xung quanh trái phải, thoạt nhìn rất ôn thuần.

“Thủy Tinh, em thế nào thu được nhóc này? Thật không tồi.”

Hoàng Cân Quân đầy mặt hâm mộ, Thủy Tinh cười nói:

“Địa phương chúng em đi kia rất kỳ quái. Nhiệm vụ của chúng em đều cần tìm Vô Sắc Tinh Sa, tại trong thông đạo màu lam chúng em quẹo tới quẹo lui cũng không biết thế nào liền quẹo vào trong một gian thạch thất. Nơi đó tất cả đều là màu lam, mặt đất là do rất nhiều cát vụn tinh tế trải thành. Bắt đầu chúng em không chú ý, về sau mới phát hiện những hạt cát đó không phải màu lam, chỉ là bị mặt tường nhuộm thành như vậy mà thôi, nguyên bản nó là vô sắc trong suốt, chính là Vô Sắc Tinh Sa chúng em cần tìm. Lúc chúng em đang cao hứng, liền phát hiện Tiểu Tình. Nó đang ngủ, chúng em cảm thấy thật xinh đẹp, liền muốn đến gần một chút nhìn, ai biết nó bỗng chốc liền tỉnh. Thế nhưng nó không công kích chúng em, Tiểu Tình rất ôn thuần, nó nói nó thích em, muốn theo em. Em cũng thực thích Tiểu Tình, nó xinh đẹp như thế, liền thu nó. Tiểu Tình còn đưa chúng em một hạt châu làm lễ vật, chúng em đoán chính là chìa khóa ở đây.”

Nói xong, nhỏ lấy ra một hạt châu lam mọng nước, kích cỡ không khác biệt nhiều so với ngọc châu màu vàng chúng ta đánh ra. Ta một trận câm nín. Thứ mà chúng ta đánh nửa ngày mới lấy được, người ta một chiêu cũng không cần xuất đã lấy được. Người so với người a, thực sự có thể tức chết người…

“Tốt, hiện tại chúng ta đã lấy đủ chìa khóa, mọi người vào thôi. Lấy được Định Trần Tinh, nhiệm vụ lần này liền toàn bộ hoàn thành.”

Trong lòng Hoàng Cân Quân cũng không quá cân đối, dứt khoát tai không nghe thì tâm tình sạch sẽ, vội vàng đi đến thạch thất sau cùng.