Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 2 - Chương 19: Tiết 19

Editor: Toujifuu

***

Đi tiếp lại gặp phải vài đội quái vật, đều không tạo thành phiền phức quá lớn, chỉ có một lần bên trong xuất hiện một con đầu lĩnh bạch tuộc, có thể phóng ra luồng thủy tiễn công kích, khiến cho chúng ta chịu kinh hãi nho nhỏ.

Lại đi về phía trước, chúng ta phát hiện một đạo cổng vòm cao lớn. Trụ cửa cùng xà ngang cong cao lớn do lưu ly năm màu chế thành, trong một mảnh thủy tinh tinh thuần đặc biệt bắt mắt. Có lẽ là vì hiển lộ sự đặc biệt của nó, có lẽ là muốn nhắc nhở chúng ta những kẻ xâm nhập này, cánh cổng này thiết kế rộng lớn khổng lồ, ngầm mang một chút dữ tợn. Các loại quái thú biển điêu khắc trên đó giương nanh múa vuốt, lần lượt biểu hiện ra mặt hung bạo của chúng nó. Ta không biết tại trong Thủy Tinh Cung tinh mỹ hoa lệ thiết lập một cánh cửa như vậy là vì muốn dọa chúng ta những kẻ xâm lấn này, hay là vì biểu hiện ra lực lượng hung bạo che giấu dưới một mảnh ôn hoà kia, ta chỉ biết điều này biểu thị chúng ta đã sắp đến nơi. Mục tiêu của Lăng Thiên, hơn phân nửa ở phía trước.

“Lăng Thiên, nhóc con bên trong kia anh có tình báo không?”

“Là một ngư nhân, kêu là thiết giáp tướng quân. Đặc điểm là máu nhiều phòng cao, thế nhưng nhanh nhẹn không cao. Nó biết một chiêu Thủy Tiễn Thuật, là kỹ năng quần công, tối đa phát ba lần.”

Quần công a, ta xem xét nhìn ba nữ hài phía sau, đại chiêu của tiểu BOSS cấp hai mươi sợ là chỉ cần một phát đã có thể tống cổ mấy nhỏ trở về thành.


“Trân Châu, các em mỗi người lưu lại một viên Hồi Huyết Hoàn, đưa hết những thứ còn lại cho Lăng Thiên. Còn có Chân Nguyên Thủy, các em mỗi người lưu lại một lọ, còn lại đưa cho Mã Não. Chờ lát nữa Thủy Tinh chỉ cần để ý gia trì Hồi Xuân Thuật cho Lăng Thiên, Trân Châu triệu Thiết Bối Quy bảo hộ chính các em, Mã Não dùng hỏa phù đập là được. Anh sẽ tận lực khống chế không cho BOSS phóng đại chiêu, nếu như không khống chế được, các em trở về thành chờ các anh ngay truyền tống trận.”

Ba nữ hài lần đầu tiên đánh BOSS, hưng phấn trong lòng biểu hiện ngay trên mặt, đối với căn dặn của ta hung hăng gật đầu.

Ta cùng Lăng Thiên liếc nhau, hai người phối hợp cũng không phải lần đầu tiên, cũng không cần lời nói dư thừa, Lăng Thiên xông vào trước.

Sau cổng vòm, là một tòa đại điện rộng, trụ tròn cực đại kéo dài lên trên, cơ hồ nhìn không thấy đỉnh. Mặt đất thủy tinh bằng phẳng trơn bóng, đi lên trên sẽ phát sinh âm hưởng thanh thúy. Ở đầu cùng đại điện, trên một bảo tọa cao lớn, một con quái vật thân người đuôi cá đang ngồi, nó thân mặc thiết giáp tay cầm cương soa (cái này 3 chỉa, giống cái nĩa ấy), trừng hai con mắt to như chuông đồng nhìn thẳng chúng ta. Lăng Thiên bắt đầu gia tốc xông tới nó, mà ta thì dừng lại cước bộ ở trung gian đại điện. Liếc mắt một cái nhìn qua, toàn thân BOSS kia được thiết giáp bao bọc, cơ hồ không lưu lại một chỗ trống. Ta không biết tiễn của bản thân bắn lên trên có thể đánh ra bao nhiêu máu, chắc là sẽ không quá lý tưởng. Thở dài, trong lòng lại một lần nữa hạ quyết tâm, lần này trở về phải hảo hảo luyện tập lực đạo của tiễn một chút mới được a, bằng không gặp phải những con quái tìm không được nhược điểm liền khó làm, ngay cả xác ngoài của người ta đều bắn không xuyên được, cung tiễn thủ như vậy cũng quá vô dụng. May mắn, thiết giáp của tên thiết giáp tướng quân này tuyệt không phải thực sự bao bọc nó toàn bộ, bộ phận mặt cùng cái cổ còn lộ bên ngoài, lúc này mới để cho ta có phương pháp làm.

Lăng Thiên cùng thiết giáp tướng quân đánh giáp lá cà, ta phát hiện đúng như lời anh ta, tốc độ di động của thiết giáp tướng quân này thực sự không tốt, chỉ là phòng ngự của nó những tiểu binh trước đó không thể so sánh, là quái máu trâu điển hình, kiếm của Lăng Thiên chém lên đánh ra lượng máu thập phần không như ý người, xem ra phải mài.

Có Lăng Thiên ở phía trước hấp dẫn cừu hận, ta tạm thời không cần lo lắng nó sẽ xông qua. Phía sau bay ra từng đạo hỏa phù màu đỏ, thỉnh thoảng còn có một tia quang mang màu trắng, ba nữ hài cũng đang tận tâm hoàn thành nhiệm vụ ta giao phó mấy nhỏ. Mà ta thì thả chậm tốc độ xạ kích, mỗi một tiễn đều bắn ở bộ vị bất đồng, nỗ lực tìm ra địa phương tương đối bạc nhược.


Công kích của Lăng Thiên vẫn sắc bén như xưa, chiến đấu tựa hồ đã trở thành bản năng của anh ta. Không thấy vẻ mặt anh ta, chỉ nhìn khí thế toàn thân anh ta phát ra ta cũng biết tâm tình anh ta hiện tại cực kỳ vui sướng. Ngay khi tất cả mọi người cảm thấy cục diện được khống chế, ta phát hiện BOSS kia xuất hiện cử động đặc biệt. Chỉ thấy cổ họng của nó hơi hơi phồng lên, rung động trên dưới. Động tác rất nhẹ, nếu không phải ta nghe lời nói của Lăng Thiên vẫn luôn cẩn thận chú ý, cũng không có khả năng phát hiện. Ta lập tức hiểu rõ đây là BOSS đang chuẩn bị phát đại chiêu, thấy bên người nó chậm rãi xuất hiện thủy khí, tinh thần của ta tập trung đến ngoài miệng của quái vật. Đối với loại quái vật pháp hệ này ta trước đây cũng đã đánh qua không ít, vô luận chúng nó sử dụng là pháp thuật gì, trong nháy mắt bạo phát cuối cùng đều sẽ phát sinh tín hiệu từ trong miệng.

Miệng của BOSS đang khẽ động, ta đã vài giây không bắn ra một tiễn, nhánh trường tiễn đang ở trên dây cung kéo thành trăng rằm súc lực, ta đem hết thảy cảm tri của bản thân đặt lên một điểm phía trước. Tâm tình bình tĩnh trở lại, tiếng đánh nhau bốn phía cũng dần dần đi xa, ta phải bắt chặt chỉ có trong nháy mắt, ta chỉ có thể xem như là nửa cung tiễn thủ, không có kinh nghiệm tiễn đạo phong phú của những cao thủ, cũng chỉ có thể điều động toàn bộ thể xác tinh thần để cảm giác. Rốt cục, ta thấy miệng của BOSS đang mở, chính là hiện tại! Ta quả quyết buông tay phải ra, dây cung ông vang một tiếng, mũi tên kia nháy mắt bắn ra, bức thẳng mặt BOSS.

Đây là một tiễn nhanh nhất ta bắn ra cho tới bây giờ, trong chớp mắt liền tới trước mặt BOSS. BOSS kia hiển nhiên cũng chịu kinh hãi, nó rõ ràng không thuộc về loại tư duy linh hoạt, chỉ là dựa vào bản năng chiến đấu, đối với nhánh tiễn hùng hổ đột nhiên toát ra cũng không có biện pháp ứng đối gì hay, miệng đóng lại, muốn cố chống. Ta muốn chính là hiệu quả này, chỉ cần nó ngậm miệng lại, pháp thuật chuẩn bị đến phân nửa kia sẽ phát không ra. Nói cách khác, chính là cắt đứt tiết tấu công kích của nó. Tiết tấu ở trong chiến đấu là thứ rất trọng yếu, ở trong chiến đấu nắm giữ tiết tấu, là một then chốt trọng yếu đạt được thắng lợi.

BOSS kia sau khi nuốt vào pháp thuật lần đầu tiên, bắt đầu có chút nôn nóng. Điều này rất bình thường, nó tuy rằng không thông minh, nhưng có bản năng chiến đấu, bản năng kia sau khi tiết tấu của nó bị loạn khiến cho nó cảm giác thấy không thoải mái cùng sự không thông thuận khi chiến đấu. Lăng Thiên đối với tình huống như vậy đương nhiên cực kỳ hoan nghênh, anh ta giương lên trường kiếm, gia tăng lực độ công kích. Tại loại thời điểm này chèn ép sự kiêu ngạo của BOSS một chút, không thể nghi ngờ là làm ít công to.

************************************

Cùng Du Nhiên hợp tác là vui sướng, Lăng Thiên lại một lần nữa chứng thực điểm này. Đối với một tiễn thình lình xuất hiện khiến cho hắn kinh diễm kia, Lăng Thiên vô cùng cảm khái. Có thể ở trong nháy mắt BOSS mở miệng niệm pháp thuật đem nó bức trở lại, điều này cần lực quan sát cùng độ chính xác như thế nào, sự trưởng thành của Du Nhiên Lăng Thiên tận mắt chứng kiến, hắn thật không ngờ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi hai người xa nhau này, đối phương đã trưởng thành đến trình độ như vậy.

Muốn nói cung tiễn thủ lợi hại không phải Lăng Thiên chưa thấy qua, thế nhưng người có thể cùng hắn phù hợp như thế, có thể ở trong khi chiến đấu để cho hắn cảm giác lưu sướng như thế lại rất ít. Có lẽ hai đồng bạn trước đây của mình kia có thể tính, còn lại cũng chỉ có Du Nhiên này. Thế nhưng hai đồng bạn kia là bạn cũ lâu năm, mà Du Nhiên này lại mới gặp mặt mấy ngày. Lăng Thiên lần đầu tiên động ý nghĩ muốn mang theo Du Nhiên bên người cùng nhau hành động, hắn tin tưởng đây sẽ là một đồng bọn rất tốt.

Lại về sau, mỗi một lần đại chiêu của BOSS đều sẽ bị Du Nhiên đúng lúc tiêu trừ, chiến đấu ngay trong một loại quá trình phi thường thuận lợi kết thúc. Thẳng đến khi bọn họ trở lại Hải Duyên Thành, Lăng Thiên ý vẫn còn chưa hết mà hồi tưởng lại, ánh mắt nhìn Du Nhiên cũng nhiều thêm một phần hứng thú. Lại một lần nữa nghĩ, biết đâu cùng cậu ta tổ đội thực là một ý nghĩ không tồi đây.