“Ha ha...’’
Ngoài ý muốn, Lãnh Thiên Dục nghe những lời này xong, ngũ quan lạnh lẽo lại bị tiếng cười sang sảng hòa tan, anh ta quay đầu, nhìn gương mặt Lăng Thiếu Đường, làm ra vẻ bất đắc dĩ nói:
“ Thiếu Đường, anh em ruột đúng là anh em ruột,thế nào cũng sẽ không “lấy tay bắt cá’’ nha!’’
Vẻ mặt Lăng Thiếu Đường cũng trở lên cực kỳ kiêu ngạo và nhẹ nhõm,1anh nhướng mày nói: “Thiên Dục, đừng có chua như vậy, chẳng lẽ Thiên Hi không phải em ruột của anh sao?’’
“ Cái thằng nhóc thối đó nếu chịu đem tinh lực đặt lên Lãnh thị giống như Thiếu Nghị, tôi cũng không mệt nhọc như vậy rồi, hại tôi hiện tại mỗi ngày tan sở đều bị bà xã mắng!’’
Lãnh Thiên Dục cảm thán một tiếng,nói xong, liền quay người lại vươn bàn8tay to cầm tay Thượng Quan Tuyền.
“Ai dám mắng anh, không cần phải nói em hung hãn như vậy trước mặt anh em của anh có được không?’’
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của Thượng Quan Tuyền cố làm ra vẻ bất mãn, cô mặc cho Lãnh Thiên Dục ôm mình vào trong ngực, trừng mặt liếc anh.
“Vị này là...’’
Lăng Thiếu Nghị cho là mình nhìn nhầm rồi, đây là người luôn lạnh lùng2trước sau như một Lãnh Thiên Dục ư? Bởi vì Lăng Thiếu Nghị không tham gia hôn lễ của anh, cho nên không biết Lãnh phu nhân trông như thế nào.
“ Vợ của anh, Thượng Quan Tuyền’’ Lãnh Thiên Dục không giấu giếm chút nào giới thiệu.
“Thương Quan Tuyền? Cô chính là Thượng Quan Tuyền?’’
Sắc mặt Lăng Thiếu Nghị hơi ngẩn ra, mặc dù anh chưa gặp qua nhưng mà anh đã từng nghe4nói qua về người phụ nữ này, sát thủ giỏi nhất của BABY-M,thuộc hạ đắc ý nhất của Niếp Ngân, hóa ra là gả cho Lãnh Thiên Dục, một là sát thủ lính đặc công, một là ngài thủ phán Mafia, hai người này đúng là tuyệt phối.
“Xin chào, tôi hiện tại chỉ là Thượng Quan Tuyền của Lãnh gia mà thôi!’’
Thượng Quan Tuyền cười cười vươn bàn tay nhỏ bé ra,khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ lóa ra vẻ thông tuệ và bình tĩnh không hợp với tuổi của cô,cô ngụ ý rất đơn giản, đó là....
Mình hiện nay cũng chỉ là người bình thường mà thôi, chỉ là vợ của Lãnh Thiên Dục, mợ chủ của Lãnh gia thôi!
Lăng Thiếu Nghị khẽ gật đầu, sau đó đưa tay bắt tay cô,người phụ nữ này cho dù nói ba lời đơn giản cũng có thể nhìn ra cô bất đồng so với người khác, tuy rằng tuổi cô vẫn còn rất nhỏ!
Chào hỏi xong, tầm mắt Lăng Thiếu Nghị rơi vào người vẫn đang cười khanh khách, Kỳ Hinh; không hề còn vẻ mặt phức tạp, thay vào đó là gương mặt thoải mái, anh gật đầu với cô một cái,nói:
“Kỳ Hinh, dạo này có khỏe không?’’
Kỳ Hinh cười đi lên phía trước, bàn tay nhỏ bé cầm lấy bàn tay Lăng Thiếu Nghị, vẻ mặt quan tâm:
“Thiếu Nghị, gặp lại anh vẫn bình an vô sự là tốt rồi,anh biết không, khi chúng tôi nghe thấy anh xảy ra tai nạn xe cộ đã lo lắng cỡ nào, nhất là ba, thân thể ông vẫn luôn không khỏe, sau khi biết anh mất tích, ông vẫn luôn lo lắng!’’
Trong lòng Lăng Thiếu Nghị đột nhiên đau xót, trong mắt cũng không giấu được vẻ nóng nảy nữa...
“Ba, ông ấy....Ông ấy hiện tại như thế nào?’’
“Nghe nói anh xuất hiện ở Đài Loan,nói cái gì ba cũng muốn cùng đi tìm anh,cuối cùng cũng được anh trai anh làm cho yên lòng mới thôi, Thiếu Nghị, anh phải biết, vẫn còn rất nhiều người quan tâm anh!’’ Vẻ mặt Kỳ Hinh xúc động nói.
Lông mày Lăng Thiếu Nghị nhíu lại, anh không nói gì nữa, chỉ là từ trong mắt anh không khó nhìn ra sự quan tâm đối với Lăng Diêu Hồng.
Một màn này làm cho Dung gia trên dưới đều khiếp sợ và cảm thấy không hiểu, nhất là Dung Thi Âm, cô không biết những người này sao đột nhiên lại có quan hệ với A Nghị, đặc biệt là người phụ nữ đang cầm chặt tay A Nghị kia.
Cô ấy....Chính là Kỳ Hinh sao?
Giống như phát hiện ra một ánh mắt như khóc lóc như tố cáo, hoặc cũng là do trực giác của phụ nữ, ánh mắt dịu dàng của Kỳ Hinh rơi vào trên người Dung Thi Âm, ngay sau đó cô cười dịu dàng để lộ núm đồng tiền, đi tới trước mặt Dung Thi Âm....
“Nếu như tôi đoán không sai, cô chính là Dung Thi Âm?’’
Dung Thi Âm kinh ngạc nhìn cô gái trước mặt,trời ạ, giọng nói của cô ấy thật dễ nghe,hơn nữa cô ấy còn rất xinh đẹp và dịu dàng,ngũ quan xinh xắn như mang theo tiên khí trên núi cao pha lẫn với hương vị của lá trà, làm người ta không thể kháng cự khí chất ấm áp này.
Cô theo bản năng gật đầu một cái, nhưng trong lòng lại ê ẩm.
Dung Thi Âm bị Kỳ Hinh cảm phục,là phụ nữ như cô còn bị mê hoặc,nếu là đàn ông thì làm sao có thể kháng cự được, khó trách hai anh em Lăng gia đều thích cô ấy.
Nhưng mà, dáng vẻ ngơ ngác của Dung Thi Âm dường như đã chọc cười Kỳ Hinh, cô nhẹ nhàng nắm bả vai Dung Thi Âm, sau đó hướng về phía Lăng Thiếu Nghị giận trách:
“Thiếu Nghị, anh cũng thật là, có bạn gái đáng yêu như vậy cũng không giới thiệu để chúng ta quen biết,chẳng lẽ anh lại muốn uất ức con gái nhà người ta sao?’’
Đối với người Lăng gia, nhất là đàn ông, Kỳ Hinh hiểu rất rõ,nhưng mà, Lăng Thiếu Đường cũng tốt, Lăng Thiếu Nghị cũng được, hai người họ đều có một điểm rất giống nhau, đó là nếu gặp người phụ nữ mình yêu thích sẽ không từ thủ đoạn để có được, bởi vì họ quá mức tự tin phụ nữ sẽ yêu thương họ.
Cho nên, Kỳ Hinh cũng không tin Lăng Thiếu Nghị không có bất kỳ quan hệ với cô bé này, thông qua ánh mắt của cô bé này, Kỳ Hinh cũng có thể nhận ra được, cô ấy rất yêu Thiếu Nghị đấy!
Lăng Thiếu Nghị cười cười,tiến lên kéo Dung Thi Âm vào trong ngực....
“Mọi người đừng dọa cô ấy, lá gan của Âm Âm rất nhỏ!’’
Một câu nói làm cho mọi người khiếp sợ, nhất là Lăng Thiếu Đường, anh cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy em trai của mình lại để ý một cô gái cẩn thận như vậy.
“Thiếu Nghị, em....’’ Anh không khó nhận ra em trai mình đã động chân tình.
“Anh, cô ấy là Dung Thi Âm, là người phụ nữ em muốn cùng đi hết cả đời này!’’ Giọng Lăng Thiếu Nghị trầm thấp lại chứa vẻ cam kết không thể thay đổi được, anh giới thiệu long trọng với mọi người.
“Âm Âm, đây là anh trai anh- Lăng Thiếu Đường, còn đây là chị dâu -Kỳ Hinh,vị kia là bạn tốt của Lăng gia- Lãnh Thiên Dục, bên cạnh là phu nhân của anh ấy -Thượng Quan Tuyền!’’