Editor: May
Cô thu hồi tay mình, nhấc chân đi vào thang máy.
Cửa thang máy chậm rãi khép lại.
Người đàn ông cao lớn liền đứng ở ngoài cửa lẳng lặng nhìn cô thật sâu.
Thẳng đến thang máy hoàn toàn khép lại.
Trong thang máy.
Ninh Du Nhiên xoay đầu nhìn về phía Trì Hoan, "Hoan Hoan... Có phải bởi vì cậu đến thăm Mạc Tây Cố, cho nên anh ta ghen tức giận hay không?"
Ghen?
Trì Hoan kéo môi thản nhiên cười, "Cậu cảm thấy anh ấy là người đàn ông biết ghen, như là bộ dáng đang ghen sao?"
Bộ dáng Mặc Thời Khiêm ghen, đừng nói gặp qua, cô chỉ là tưởng tượng đều muốn tưởng tượng không được.
Ninh Du Nhiên nhớ lại một chút, "Vẫn là rất giống a."
Cái loại ghen hũ nút này, không phải là -- loại cảnh vẽ "Anh không muốn để ý em, em còn chưa dỗ anh" sao?
Vừa rồi Mặc Thời Khiêm... Liền không khác cảm giác này lắm.
Trì Hoan ghé vào trên thủy tinh Ferrari, nhìn dòng xe cộ qua lại ngẩn người.
Anh đi bệnh viện thăm bạn, thăm bạn gì?
Chẳng lẽ ngoài trừ Phong Hành, anh còn có bạn bè nào đặc biệt tốt sao?
......
Tuy rằng cảm mạo của cô đã tốt không sai biệt lắm, nhưng tự nhiên là không có khả năng nhanh khỏi hẳn như vậy.
Trì Hoan cũng không có tâm tình đi ra ngoài dạo phố gì đó, vì thế bảo Ninh Du Nhiên cùng cô trở về nhà trọ, mua đồ ăn tự mình ở nhà trọ nấu cơm ăn, buổi chiều cầm laptop xem phim khủng bố.