Editor: May
Trì Hoan vốn tưởng rằng anh sẽ tắm rửa, nhưng không có nghe được tiếng nước, hơn nữa anh chỉ đổi một thân quần áo liền đi ra.
Vẫn đợi cho cô ăn xong mỳ uống xong sữa, lại đơn giản đánh răng rửa mặt nằm trên giường, anh mới sờ sờ đầu của cô thay cô tắt đèn, "Anh đi làm."
"Anh không mệt sao?"
Môi mỏng của người đàn ông kéo ra cười nhạt, "Anh xong việc sớm một chút sẽ trở về ngủ."
"Vậy tạm biệt."
Mặc Thời Khiêm cúi đầu ở hôn xuống gương mặt cô, "Buổi tối gặp."
Cô nhìn thân ảnh người đàn ông đi ra ngoài.
Cửa mở ra đóng lại, ánh sáng phòng ngủ hoàn toàn tối xuống.
Khuôn mặt Trì Hoan tựa vào trên gối đầu mềm mại, trong lòng lại nảy lên một tầng chua xót.
Mỗi lần chỉ cần là có liên quan với anh, cũng không thấy anh nghỉ ngơi chậm trễ việc đi làm.
Nhưng có liên quan với cô, mặc dù đều là chuyện vụn vặt lại không quan trọng, anh cũng muốn nhất nhất thay cô làm tốt.
......
Kết quả Trì Hoan vừa tỉnh lại, chính là phát hiện chính mình phát sốt.
Khi làm thân tâm người mỏi mệt đến ở trong chỗ sâu, không phải mất ngủ chính là lâm vào ngủ sâu tiềm thức không muốn tỉnh lại.
Lúc cô mở to mắt, là năm sắp sáu giờ tối.
Trời còn chưa hoàn toàn tối, nhưng sắp bị bóng đêm bao trùm.
Mà phòng kéo bức màn lại u tối dị thường.