Editor: May
Trì Hoan... Hoan Hoan...
Nhiệt độ thân thể bộc phát cao, hình ảnh triền miên kịch liệt bộc phát trong đầu, chỗ hạ phúc nóng rực cũng mệt mỏi tích lũy càng nhiều, cứng rắn khó chịu.
Ánh sáng đột nhiên đều tối đen xuống --
Mặc dù là nhắm mắt lại, nhân đối với ánh sáng cũng là có cảm giác, nhất là theo sáng ngời đột nhiên biến thành tối đen.
Đầu óc Mặc Thời Khiêm lập tức thanh tỉnh lại, gần như là ở trước khi đầu óc anh phản ứng lại, liền vơn tay tắt vòi hoa sen, mưa dừng lại, anh nặng nề lên tiếng kêu, "Hoan Hoan."
Bên ngoài không có tiếng vang, im lặng đến giống như đen tối hoàn toàn.
Cô ấy không ở đây sao?
Sau khi ý niệm này xẹt qua trong đầu, anh theo sát sau đó liền ý thức được nội dung vừa rồi trong đầu, nhiệt độ cơ thể nóng khác thường.
Gương mặt tuấn mỹ của người đàn ông lập tức âm trầm như nước, theo trí nhớ tinh chuẩn, anh rất nhanh tìm được quần áo cởi ra lúc trước tiện tay lấy di động đặt ở trên áo choàng tắm --
Trước kia khi ở biệt thự của mình, trước khi anh tiến vào phòng tắm tắm rửa đều đã đặt di động ở trên bàn nhỏ, hoặc là ném tới trên giường, bởi vì là ở nhà người kgacs, cho nên anh liền thuận tay mang vào.
Vừa ngón tay nhanh chóng gọi thông một dãy số, vừa nương theo ánh sáng màn hình cầm lấy quần áo rất nhanh mặc ở trên người.
Vẫn đợi cho anh quần áo đều sắp mặc xong quần áo, bên kia mới tiếp điện thoại.
Mặc Thời Khiêm giọng nói hung ác nham hiểm sẳng giọng đến mức tận cùng, "Tiêu Ngự, nếu anh ngay cả chuyện như bây giờ cũng làm không xong, anh liền chờ chết cho tôi."
Đầu kia yên tĩnh vài giây, mới cà lơ phất phơ bật cười, "Là anh trúng thưởng?"
Người đàn ông trong bóng đêm nheo mắt lại.