Editor: May
Anh một tay vịn tay lái, hai tròng mắt sâu thẳm xuyên thấu qua thủy tinh chắn gió nhìn phía trước, tai nghe điện thoại chưa lấy xuống, mơ hồ nghe thấy bên kia có giọng nói vừa lạnh lại trầm của người đàn ông chất vấn, "Cô lén lút gọi điện thoại cho ai..."
Không nói một câu, di động đã bị cắt đứt.
Mặc Thời Khiêm lấy tai nghe điện thoại xuống, ném tới một bên.
Qua chưa đến nửa phút, di động lại chấn vang, anh cúi đầu liếc nhìn một cái, vẫn là dãy số vừa rồi kia.
Nghĩ cũng không cần nghĩ liền có thể đoán được là ai gọi tới, anh kéo kéo môi, tùy thời liền để di động ở trên ghế lái phụ, tùy ý nó không ngừng chấn động.
......
Chạng vạng, Mặc Thời Khiêm vẫn sau khi tan việc lái xe đến số mười Danh Để, nấu cơm cho Trì Hoan.
Đương nhiên, lần này anh không có lại tự mình đi mua đồ ăn, nguyên liệu nấu ăn đều là An Kha trực tiếp bảo mẹ Lý chuẩn bị tốt trước mang từ trong biệt thự, đưa đến phòng bếp nhà trọ của Trì Hoan.
Tuy rằng mẹ Lý tỏ vẻ có thể để phòng bếp làm tốt toàn bộ đựng trong hộp giữ ấm mang qua, hoặc là để cho phòng bếp đi qua làm...
Nhưng người ta vui trôi qua vợ chồng son ngọt ngào hằng ngày thôi...
Lần này Trì Hoan không có ở phòng khách xem ti vi của mình, giống như một con bướm nhỏ bay tới bay lui ở phòng bếp... Ngẫu nhiên giúp anh nhặt rau, rửa chén, bưng lên bàn.
Dù sao chính là làm chút việc trợ thủ... Tuy rằng phần lớn anh đều không hề để cô chạm vào.
Sau khi cơm nước xong thu dọn nhà phòng bếp ngồi ở trong sô pha phòng khách, dính dính ngấy ngấy, tự nhiên liền không thể tránh khỏi hôn hôn rồi.
Hôn hôn, người đàn ông ngại tư thế không đủ tiện, đơn giản một phen ôm thắt lưng cô gái đêỳ ôm lấy cả người cô đến đặt ở trên đùi của mình, môi mỏng ấm áp theo môi đỏ mọng của cô trằn trọc đến cằm, bên má, tai sau.