Editor: May
Trở lại trong biệt thự, cởi áo khoác, đổi giày, thản nhiên phân phó mẹ Lý pha chén trà nóng bưng lên.
Lập tức lên lầu, vào phòng sách.
Mở laptop ra, lại nhặt di động khi tiến vào thuận tay để xuống nhìn thoáng qua.
Ừ, không có tin nhắn.
Ước chừng qua mười phút, lại liếc mắt nhìn một cái, lần này cái gì cũng không có.
Số mười Danh Đế.
Di động bên cạnh laptop của Trì Hoan đột nhiên đinh một tiếng, vang lên âm có tin nhắn.
Cô vươn tay cầm lấy nhìn thoáng qua.
Chỉ có bốn chữ đơn giản, 【 Anh về nhà rồi. 】
Nghĩ nghĩ, cô mở khóa trở về một tin, ngón tay nhập vào, 【 Về nhà an toàn là tốt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi. 】
Mặc Thời Khiêm nhìn chằm chằm tin nhắn gần như qua loa ở trên màn hình, mày mặt nhăn càng chặt, nhìn chằm chằm những lời này nửa ngày, ngón tay nhấn màn hình soạn câu.
Xóa xóa giảm giảm, xóa ghi lại vẫn là cảm thấy không hài lòng.
Cuối cùng hỏi một câu, 【 Đang làm gì? 】
Trì Hoan nhìn di động cả buổi yên tĩnh không nhúc nhích, vốn -- nghĩ rằng anh không chuẩn bị tiếp tục gửi tin nữa, anh cũng không phải là một người đàn ông thích dùng tin nhắn nói chuyện phiếm, cho nên bình thường cho dù là có việc, cô cũng đều là trực tiếp gọi điện thoại cho anh.
Nhưng anh gửi tới đây, cô tự nhiên cũng sẽ đáp, 【 Đang xem nghiên cứu kịch bản, nhân vật lần này em cần diễn... Có vẻ tố chất thần kinh, trải qua và thế giới nội tâm đều có vẻ phức tạp, em trước khi quay phải nghiền ngẫm nghiền ngẫm nhiều một chút. 】