Editor: May
Trì Hoan nhìn ngoài của sổ xe, bầu trời trầm thấp mà âm trầm, nhưng bên trong xe ấm áp mà im lặng, mưa phùn gió lạnh đều bị cách trở ở ngoài xe.
......
Khi trở lại biệt thự, đã muốn là chạng vạng, mùa đông vốn là ngày ngày, trời tối rất sớm, nhất là gặp phải ngày mưa dầm, bộc phát có vẻ âm u hôn trầm.
Trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng, mở máy sưởi lên, càng thoải mái hơn bên trong xe.
Đổi giày đi vào, mẹ Lý liền mắt sắc bưng ly trà nóng tới đây, "Trì tiểu thư, trời lạnh, cô uống ly trà nóng sẽ thoải mái một chút, đã pha được chốc lát, hiện tại hẳn là không nóng lắm."
Trì Hoan nhận lấy, trên môi kéo ra vài phần ý cười, "Cám ơn mẹ Lý."
Cô uống mấy ngụm, "Vậy em đi lên tắm rửa trước."
Mặc Thời Khiêm thấp mắt nhìn chăm chú vào mặt của cô, "Được, tắm xong xuống dưới ăn cơm."
Cô gật gật đầu, nắm cái ly chậm rãi lên lầu.
Người đàn ông đứng ở dưới ngọn đèn sáng ngời, thân hình cao ngất, khuôn mặt tuấn tú dưới tóc ngắn gần như không có biểu tình gì, chỉ có đôi mắt gắt gao đi theo bóng dáng kia.
Thẳng đến cô hoàn toàn biến mất ở trong tầm nhìn, mới thu hồi tầm mắt, nghiêng người đi đến phòng bếp, thản nhiên nói, "Bảo đầu bếp sắp xếp nguyên liệu cho tốt, cơm chiều hôm nay tôi đến làm."
Trì Hoan ở bồn tắm lớn xả một bồn tắm lớn nước ấm, rút đi quần áo trên người ngâm chính mình ở trong nước.
Khi nước ấm khói trắng ấm áp bốc lên bao vây đầu dây thần kinh toàn thân, cô mới cảm giác được thân thể của chính mình bởi vì đợi ở bên ngoài quá lâu, độ ấm rất thấp.
Cổ hàn ý xâm nhập vào cô ở trong nước ấm ấm áp này tiêu tán không ít.
Trì Hoan ôm đầu gối của mình ngồi ở trong nước, buồn ngủ nhắm mắt lại, muốn nghỉ ngơi ở trong nước ấm áp này một chốc.