Editor: May
Thủ tục mỗi lần đều thông thuận không bị ngăn trở lúc trước đột nhiên liền xảy ra vấn đề.
Nữ cảnh ngục nói, "Thật có lỗi Trì tiểu thư, hôm nay không phải ngày thăm tù, ngài có khả năng chỉ có thể ngày khác lại đến."
"Ngày thăm tù? Tôi đã tới nhiều lần như vậy, sao cho tới bây giờ đều không nghe nói qua?"
Bình thường thăm tù chỉ cần là không ở cuối tuần, liền đều có thể nhìn thấy người, hôm nay cũng không phải cuối tuần.
Đối phương mặt không đổi sắc trả lời, "Đây là vẫn đều có, lúc trước có thể có vẻ lơi lỏng, gần đây lại thực thi lần nữa."
Trì Hoan giận dữ cười ngược, ngón tay nắm túi xách, trực tiếp ném ở trên bàn.
Túi xách thực cứng, vốn còn có sức nặng, vừa ném mạnh như vậy, nữ cảnh ngục giật nảy mình.
Trì Hoan híp mắt, hé mặt lạnh trước nay chưa từng có ra, nhìn chằm chằm cảnh ngục nói từng chữ, "Nếu ba tôi xảy ra chuyện gì..."
"Trì tiểu thư, " An Kha trầm mặc phía sau đột nhiên giữ cô lại, thấp giọng nói, "Trước gọi điện thoại nói một tiếng với Mặc tổng đi, lại bảo Nhạc luật sư lại đây can thiệp."
Tay Trì Hoan dừng ở trên mặt bàn, ở sau khi trầm mặc vài giây, vẫn là mím môi bình tĩnh xuống.
Cô không nói chuyện, An Kha nhanh chóng lấy di động ra gọi điện thoại.
Một phút đồng hồ sau, An Kha cắt đứt điện thoại, thấp giọng nói, "Trì tiểu thư, Mặc Tiên sinh bảo cô tạm chờ vài phút, ngài ấy sẽ giải quyết."
Trì Hoan vẫn không nói chuyện, cũng không ngồi xuống, liền đứng như vậy.
Nữ cảnh ngục tự nhiên là nhận thức cô, cũng biết thân phận của cô, bị một đôi mắt tối đen lạnh lùng khí thế bức người của Trì Hoan nhìn chằm chằm, có chút không kiềm được ngượng ngùng và xấu hổ.
Qua mười phút.