Editor: May
Thần sắc của anh thực nhạt nhẽo, "Đúng thì như thế nào."
"Thời Khiêm, ta là nhìn cháu lớn lên, Mãn Nguyệt nhà chúng tacũng là cùng nhau lớn lên với cháu... hiện tại cháu vừa có tiền lại không cần con bé, còn quay lưng tìm một nữ minh tinh... Cháu làm người có phải rất không tốt rồi không?"
Trên mặt Mặc Thời Khiêm không thần sắc thực đáng sợ gì, nhưng hai mắt lạnh lùng chính là có vẻ cực có cảm giác áp bách, anh thản nhiên trần thuật, "Nếu cháu nhớ không lầm, lúc cháu và Mãn Nguyệt chia tay, cô ta đồng ý, khi cháu gọi điện thoại cho các người nói hủy bỏ hôn ước, các người cũng vui mừng hớn hở, lúc trước song phương đều vừa lòng quyết định, sao đến hôm nay, biến thành cháu bởi vì có tiền mà không cần cô ta?"
"Kia... Kia còn không phải cháu không thành thật, cho tới bây giờ cháu chưa từng nói với Mãn Nguyệt nhà chúng tôi hoặc là những người làm trưởng bối như chúng tôi, cháu ở bên ngoài rốt cuộc kiếm bao nhiêu tiền, có bao nhiêu gởi ngân hàng, lúc cháu cùng một chỗ với Mãn Nguyệt nhà chúng tôi, hoàn toàn không thật lòng."
"Nếu cái này gọi là không thật lòng, vậy cô ta chia tay với cháu là lựa chọn thật sự chính xác."
Mẹ Lương lập tức ngẩng đầu lên, đắc ý nói, "Cháu thừa nhận cháu thực xin lỗi Mãn Nguyệt chúng tôi?"
Mặc Thời Khiêm mất tính nhẫn nại, "Tìm tôi có chuyện gì, nói thẳng."
"Thời Khiêm, không phải ta nói, ta ăn qua muối còn nhiều hơn cháu ăn cơm, loại nữ minh tinh bộ dạng xinh đẹp này ở cùng với cháu cũng chỉ là tham tiền của cháu, Mãn Nguyệt chúng tôi đối với cháu mới là thật tâm... Trước cháu thực xin lỗi nó không quan hệ, về sau bồi thường cho nó thật tốt là được, ta làm mẹ nhìn ra được, trong lòng nó vẫn còn cháu."
"Trong lòng cô ta có ai, là chuyện của cô ta, cháu không quan tâm, vì sao người phụ nữ của tôi ở cùng tôi, là chuyện của tôi, cũng không nhọc các người quan tâm, nếu không còn chuyện gì, hai vị mời về."
Mẹ Lương vừa tức lại sốt ruột, nói thẳng, "Sao cháu không nghe hiểu tiếng người... ý tứ của ta là cho các người hòa hảo..."
"Không có khả năng, "