Editor: May
Sợ anh mất hứng, chính là phụ nữ đơn thuần không muốn tiếp xúc với bạn tri cũ, chọc cho bạn trai phát hiện ghen tuông mất hứng.
Như vậy, cô là thuộc loại nào đây?
Cô không biết.
Cô suy nghĩ thật lâu, mới trả lời tin QQ của Mạc Tây Cố một câu, 【 Đối với kết quả chúng ta hợp tác mà nói, đều giống nhau. 】
.........
Đêm đó sau khi cãi nhau -- cũng không thể nói là cãi nhau, dù sao song phương đều không có tranh phong tương đối ồn ào.
Nhưng Mặc Thời Khiêm cảm thấy Trì Hoan đối với anh rất lạnh đạm.
Thật ra cũng không thể nói là lãnh đạm, chẳng qua là so sánh với lúc bọn họ có vẻ dính nhau, thái độ của cô có vẻ không mặn không nhạt.
Đại diện phát ngôn cho Mạc Tây Cố cô nghe lời đẩy rớt, nhưng là vẫn đang không nóng không lạnh với anh.
Cô trở nên bề bộn nhiều việc, buổi tối thậm chí có khi trở về còn muộn hơn anh, nhưng cô ra cửa An Kha cơ bản đều đi theo cô, cô cũng thật là làm việc -- vừa khôi phục công việc, bận rộn cũng là bình thường không thôi.
Có lúc trời tối trở về đều sắp mười một giờ, Trì Hoan mệt không thôi, chụp quảng cáo chụp không sai biệt lắm cả một ngày, cơ bản đều là mang giày cao gót đứng, buổi tối còn chạy một thông báo, cơm cũng chưa ăn.
Vừa về đến biệt thự liền trực tiếp nằm xuống, hoàn toàn không muốn động.
Vừa nằm xuống Mặc Thời Khiêm liền đi xuống từ trên lầu.
Cô nửa trợn tròn mắt, ôm gối ôm, thì thào nói, "Tôi ngủ sô pha đi, tôi không muốn tắm rửa, phòng khách cũng rất ấm."
Cô còn nhớ rõ lúc ở biệt thự Tây Sơn, anh bởi vì cô không tắm rửa ghét bỏ cô.
Mày kiếm người đàn ông liền nhíu lại một chút.