Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Chương 9: Chương 9



Hạ Tuyết nắm chặt tay, quay đầu phẫn hận nhìn nam nhân trước mặt, nói: “Tôi có đáng thương hay đáng giận thì liên quan gì tới anh?”

Hàn Văn Hạo lạnh lùng quay đầu nhìn Hạ Tuyết: “Đương nhiên không liên quan tới tôi! Nhưng hiện tại sự thật phơi bày ra trước mắt, cô nên trả giá vì những hành động sáng nay cô làm với tôi!”

Hạ Tuyết nhẹ cười, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, cả thế giới của cô bị Cẩn Nhu đập nát, nhưng cô vẫn cắn răng đối diện với người đàn ông trước mặt, tức giận nói: “Phải không? Trả giá cái gì? Camera chứng minh rồi, tôi…… không phải người bị an bài hầu hạ anh trên giường, nói cách khác…… Anh vào cửa, sao không kiểm tra một chút chứ? Anh ngủ lầm với tôi, tôi còn chưa có truy cứu trách nhiệm của anh đâu?”

Thần sắc Hàn Văn Hạo lạnh lùng……

Hai nhân viên ngồi ở phòng theo dõi, trộm liếc mắt một cái, liền vội vàng đứng dậy đi ra ngoài cửa……

“Cầm con bướm ngọc của tôi, vào lầm phòng của tôi, làm cho tôi có một buổi tối như vậy với loại phụ nữ như cô, tôi còn sợ ô uế đây!” Hàn Văn Hạo tức giận nói.

Hạ Tuyết cắn môi, cô tức giận đứng dựng lên, trong mắt bốc lửa…… Cô vươn ngón tay, chỉ vào kẻ siêu cấp ghê tởm trước mặt này, giọng phát run kêu to: “Này ——“

Hàn Văn Hạo lạnh lùng quay đầu, nhìn Hạ Tuyết………

Hạ Tuyết tức giận đến vỗ vỗ ngực mình nói: “Bà chị này sống hai mươi năm, đến tay còn không có bị đàn ông chạm qua, bà chị này cũng không phải kiểu phụ nữ cầm tiền của người ta, liền cởi sạch quần áo…… Tôi không có mục đích gì…… Anh cướp đi đêm đầu tiên quý giá của tôi như vậy, anh còn dám nói bẩn?? Nếu anh sợ bẩn, tại sao tối hôm qua lại đụng tôi? Hiện tại chiếm tiện nghi, còn dám nói tôi loại này loại nọ? Anh không phải con người!”

Hàn Văn Hạo đánh giá Hạ Tuyết từ trên xuống dưới, sau đó khuôn mặt lạnh lẽo nở nụ cười một chút, mới nói: “Phụ nữ chờ hiến thân cho tôi có cả đống, cô oán giận như vậy, liền nghĩ xem cô có bao nhiêu rụt rè? Hừ! Cô tiến lầm vào phòng tôi là sự thật! Cô mắng mỏ oan uổng tôi cũng là sự thật! Nhưng hiện tại tôi không có thời gian nháo với cô! Màn ban sáng, tôi vẫn nhớ kỹ!”

Hắn nói vừa xong, liền ngạo mạn đứng lên, đi ra ngoài……

Hạ Tuyết tức giận đứng tại chỗ, nước mắt lăn xuống…… Cô chậm rãi ngẩng đầu, lại nhìn hình ảnh trên màn hình, thấy Hàn Văn Hạo đang được các vệ sĩ hộ tống, đi vào phòng……

Cô chậm rãi nắm chặt tay, tức giận nghẹn ngào nói: “Cho dù chỉ có một phút

sinh mệnh, mình ít nhất cũng muốn dùng một phút này, đòi lại một chút tự tôn phải không?”

Nước mắt lăn xuống, không nói hai lời, cô lập tức xoay người bước đi ra khỏi phòng theo dõi……… Liền nhìn đến Hàn Văn Hạo đang đi cùng các vệ sĩ vào thang máy……

“Chờ một chút!!!” Hạ Tuyết hô lớn!!

Hàn Văn Hạo dừng chân, lạnh lùng quay đầu, nhìn cô gái trước mặt……

Hạ Tuyết tức giận đến phát run, từng bước một đi tới chỗ Hàn Văn Hạo, vừa đi vừa lấy cái bóp ra……

Hàn Văn Hạo hơi nâng mắt, nhìn cô mở bóp……

Hạ Tuyết ở trước mắt nhiều người, giương lông mi, cố nén nước mắt nói: “Tối hôm qua…… Hai ta trải qua một buổi tối, cần có chút giao dịch a……”

Hàn Văn Hạo cười lạnh một tiếng nói: “Nói như vậy…… Cô cuối cùng vẫn là muốn tiền……”

Hạ Tuyết cũng học thần thái của hắn, cười lạnh một chút mới nói…… “Không…… Tôi nghĩ cần cám ơn anh, còn muốn nói cho anh một tiếng, tối hôm qua anh hầu hạ rất khá…… Chị đây thực thoải mái……”

Cô nói vừa xong, liền từ trong bóp rút ra mấy tờ tiền giắt vào âu phục đẹp đẽ quý giá của Hàn Văn Hạo…… “Đủ không?”

Hàn Văn Hạo lạnh ánh mắt, một cỗ sát khí bốc lên……

“Không đủ à?!” Hạ Tuyết cao giọng hỏi xong, cô lại tức giận từ trong bao rút ra một xấp tiền vốn định dùng để mua thuốc, quăng vào hắn nói: “Toàn bộ cho anh!!”