Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Nam nhân áo bào tro từ trên cao nhìn xuống Quân Lâm Thiên, khóe môi cong lên một nụ cười nhạo: “Không biết lượng sức, mặc dù ngươi có được những trận pháp này, cũng không phải là đối thủ của ta!”
Xoạt!
Vừa dứt lời, khí thế trước người nam nhân ngưng tụ thành một đại kiếm trảm phá kinh thiên, lấy khí thế sét đánh chém về phía Quân Lâm Thiên……
Quanh người nhấc lên một gió lốc mãnh liệt, ở dưới gió lốc, y phục của Quân Lâm Thiên tung bay ở trong gió, khuôn mặt già nua hiện vẻ ngưng trọng xưa nay chưa từng có.
“Ngươi cũng là võ giả Thần Đan?”
Mọi người đều biết, ở qua Chân Linh đó là Thiên Linh, qua Thiên Linh là Thần Đan, mà Quân Lâm Thiên thân là đệ nhất cường giả Quân Môn, cũng đã có thể ngưng tụ ra Thần Đan, hai cường giả Thần Đan chiến đấu, sẽ là lưỡng bại câu thương……
“Thần Đan?” Nam nhân áo bào tro cười lạnh một tiếng: “Ta cũng không phải chỉ có một viên Thần Đan, cho nên, ta và ngươi là khác nhau, ha ha ha!”
Không chỉ có một viên Thần Đan? Lời này có ý gì?
Quân Lâm Thiên như nghĩ tới cái gì, sắc mặt đại biến: “Song Thần Đan, ngươi có được song Thần Đan!”
Lời này vừa dứt, tất cả mọi người bất giác hít một ngụm khí lạnh.
Đừng nhìn song Thần Đan trong có thể người chỉ là nhiều hơn một quả Thần Đan, lực lượng lại cao hơn mấy phần, mặc dù là Quân Lâm Thiên có được nhiều trận pháp như vậy, cũng không có khả năng chiến thắng người có song Thần Đan……
“Gia chủ, chúng ta vẫn từ bỏ đi, hắn cường đại như vậy, sao Quân gia có thể là đối thủ của hắn?” Văn Hoa bất giác nhắc mãi, trong ánh mắt bắn ra tia bất mãn.
“Câm miệng!”
Ánh mắt Quân Lâm Thiên trầm xuống, lạnh lùng nhìn Văn Hoa: “Lão phu ở đây, ngược lại muốn nhìn ai có thể vượt qua ta đi tổn thương nha đầu này?”
Giờ khắc này, vẻ mặt của ông khí phách, trên người tỏa ra khí thế từ trên cao nhìn xuống.
Sắc mặt của Văn Hoa hoàn toàn thay đổi, trong ánh mắt lộ ra tia âm ngoan, vì một tiểu nha đầu không biết lai lịch từ bỏ Quân gia, xem ra gia chủ xác thật là lão hồ đồ.
“Hừ!”
Nam nhân hừ lạnh một tiếng, cơ thể vừa động, uy áp vô hình kia đã phát ra, che trời lấp đất áp về phía Quân Lâm Thiên.
Ở dưới uy áp mãnh liệt, sắc mặt Quân Lâm Thiên trắng nhợt, ánh mắt trầm xuống một chút.
Giữa Song Thần Đan và Thần Đan, quả nhiên không phải ở một cấp bậc…… Trong Thần Cảnh, cũng chỉ có một số ít người có thể tu luyện ra song Thần Đan, loại người này trong hàng tỉ mới có thể xuất hiện một người, không nghĩ tới lại bị ông đụng phải……
Quân Lâm Thiên hít sâu một hơi, vô số trận pháp thi triển ra, tăng tố chất toàn thân ông lên, xoạt một chút bắn về phía nam nhân áo bào tro……
Trái tim mọi người căng thẳng, nhìn hai người giữa hư không không chớp mắt.
Thực lực của cường giả Thần Đan là cường đại như thế nào? Lúc này, tất cả mọi người chỉ có thể nhìn thấy hai ánh sáng va chạm ở không trung, phát ra ánh lửa kịch liệt……
Giữa hư không, khí thế cường đại kia áp có một số người hít thở không thông, trong lòng tràn ngập tia chấn động.
“Đây chính là thực lực của cường giả Thần Đan?” Ánh mắt của Đào Gia Lạc tràn ngập ghen tỵ, nếu ông ta sớm có loại lực lượng này, có lẽ chủ quyền Thần Môn đã rơi vào trong tay ông ta.
Chính là hiện giờ ông ta cách Thần Đan kia có một bước xa…
“Gia chủ ở chỗ này liều chết chiến đấu, nàng ở kia làm gì?”
Trong Quân gia, ánh mắt bất mãn của mọi người nhìn về phía Quân Thanh Vũ.
Nếu không phải vì bảo vệ nàng, sao gia chủ cần phải đối mặt với cường địch như thế? Chỉ là nàng khen ngược, lại trốn ở trong trận pháp, đều để lại toàn bộ nguy cơ cho gia chủ đối mặt.
Loại hèn nhát này, gia chủ không nên trợ giúp nàng!
“Đủ rồi!” Quân Hạo Vũ nhíu mày lại, mắt lạnh đảo qua mọi người nghị luận sôi nổi vừa rồi, ánh mắt âm trầm, nói: “Các ngươi không sợ chết, có thể đi lên trợ giúp phụ thân ta!”
Vừa nghe lời này, tất cả mọi người bất giác im lặng, để cho bọn họ đi chen chân vào chiến đấu của cường giả Thần Đan, vậy không phải là tìm chết sao?
Chỉ là khí thế kia đã đủ để nháy mắt hạ gục bọn họ rồi……
Quân Hạo Vũ cười lạnh một tiếng, ánh mắt lãnh lệ đảo qua Văn Hoa bên cạnh, nhưng cái gì cũng đều không nói……
Sắc mặt của Văn Hoa xanh mét, trong ánh mắt chợt lóe tia lửa phẫn nộ, ông ta vốn là tưởng khơi mào lửa giận của mọi người với Quân Thanh Vũ, lại vì thiếu chủ nói mấy câu đã biến mất.
Xem ra phụ tử Quân gia này xác thật đều là càng sống càng hồ đồ, vì một nữ nhân mà chôn vùi tương lai Quân gia……
Hiện giờ Văn Hoa nghiễm nhiên quên mất, nếu không có Quân Thanh Vũ, chỉ sợ Quân gia đã sớm bị Đào gia thay thế……
Ầm!
Quân Lâm Thiên lui về phía sau hai bước, lau vết máu ở khóe môi, ánh mắt lạnh lẽo dừng ở trên người nam nhân áo bào tro.
“Ngu ngốc!” Nam nhân áo bào tro hừ lạnh một tiếng, sắc mặt kiêu căng nói: “Ngươi chỉ có một quả Thần Đan, tuyệt đối không phải là đối thủ của ta! Ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn giao nha đầu kia ra đây, có lẽ, ngươi còn có thể miễn chết……”
“Hừ!”
Mặt của Quân Lâm Thiên không đổi nhìn khuôn mặt âm trầm của nam nhân, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Lão phu còn không hèn nhát đến mức độ này, trừ phi bước qua thi thể của ta, nếu không, ai cũng đừng nghĩ động vào một sợi long của nha đầu này!”
Giọng nói của lão giả truyền ở khắp toàn bộ quảng trường, cũng ở trong nháy mắt kia rơi vào trong lòng mọi người.
Thẩm Phục bất đắc dĩ lắc đầu, cười lạnh nhìn Đào Gia Lạc: “Đào Gia Lạc, ngươi là muốn trở thành phản đồ của Thần Môn?”
“Phản đồ Thần Môn?” Đào Gia Lạc lạnh lùng cười: “Quân Lâm Thiên đã chết, thủ lĩnh Thần Môn này chính là Đào gia chúng ta, người cãi mệnh lệnh Đào gia, mới là phản đồ! Tục ngữ nói kẻ thức thời mới trang tuấn kiệt, Thẩm Phục, tốt nhất ngươi nên đứng đúng đội ngũ!”
Thẩm Phục trầm mặt xuống, vẻ mặt lạnh xuống một chút.
“Ta và Quân lão nhân cũng coi như là giao tình nhiều năm, cho nên, ta cũng muốn đứng ở bên ông ấy,
//
window.__mirage2 = {petok:"4ed24b3086fc868896bcae7446b5062572d34099-1589162768-86400"};
//]]>