Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 2: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Nam nhân hừ lạnh một tiếng, ánh mắt khinh miệt đảo qua khuôn mặt của Quân Thanh Vũ: “Nữ nhân, đây là ngươi tự tìm, đừng trách ta không cho ngươi cơ hội! Các huynh đệ, lên cho ta, bắt nữ nhân này lại cả thần khí hiến cho lão đại!”

Trong nháy mắt, tất cả mọi người rút vũ khí ra xông về phía Quân Thanh Vũ.

Dưới cuồng phong, nữ tử bạch y khẽ bay, trên khuôn mặt thanh lệ xuất trần là một vẻ lạnh nhạt, nàng nắm chặt Long Viêm Kiếm trong tay, trên thân kiếm lại nhấc lên một khí thế cường đại, ánh lửa hội tụ ở trên bầu trời thành một đại kiếm, ầm một tiếng chém về phía người xông đến ở đằng trước.

Người này còn chưa phản ứng lại, cơ thể lập tức bắn lên không bay ra ngoài, ở trên bầu trời xoay tròn một vòng sau đó mới ngã mạnh xuống dưới.

Mà ở lúc rơi xuống đất, đầu của hắn và thân thể tác ra…

Nháy mắt hạ gục!

Đây quả thật chính là trần trụi nháy mắt hạ gục!

Mọi người hít một ngụm khí lạnh, bước chân cũng không nhịn được tạm dừng một chút, vào ngay lúc này, trên người nữ tử lại nhấc lên khí thế kinh thiên lần nữa…

“Không tốt!”

Sắc mặt của nam nhân đại biến, hắn nguyện ý nữ nhân này chỉ là hổ giấy, lại không nghĩ rằng, lại cường hãn đến mức như thế, lấy thực lực của bọn họ căn bản không phải là đối thủ của nàng.

Cắn chặt răng, nam nhân vội vàng phất tay, lạnh giọng nói: “Mau rút lui!”

Rầm rầm.

Rốt cuộc mọi người không rảnh lo nhiều như vậy, xoay người muốn rời đi.

Chỉ là sao Quân Thanh Vũ cho bọn họ cơ hội?

Lúc mọi người ở đây muốn chạy trốn, trên đầu bọn họ đột nhiên hiện ra một dược đỉnh đỏ tươi.

Toàn bộ dược đỉnh che nửa không trung, như một ngọn núi nhỏ, tỏa ra khí thế khiếp người.

Ầm!

Không có bất kì chuẩn bị gì, Chu Tước Bảo Đỉnh từ không trung đập mạnh xuống, trong nháy mắt, khắp vùng đất hoang vu đều không nhịn được run rẩy một chút, tạo nên một trận ánh sáng.

Nhìn các huynh đệ bị dược đỉnh đè ở phía dưới, rốt cuộc trong mắt nam nhân lộ ra tia hoảng sợ, giọng run rẩy nói: “Ngươi…… Ngươi muốn làm gì?”

Biến thái!

Gia hỏa này rõ ràng chính là một biến thái!

Ai cũng biết, Thánh Cảnh muốn nháy mắt hạ gục người cùng đẳng cấp, đó là tuyệt đối khó khăn. Nhưng nàng một đỉnh đã đập chết mười mấy Thánh Cảnh, chỉ giữ lại một mình hắn…

“Làm gì?” Quân Thanh Vũ nở nụ cười trầm thấp: “Đừng quên, lúc ban đầu là các ngươi tìm tới cửa trước, đáng tiếc, ta không có chút hứng thú nào với việc gia nhập Cuồng Long Giáo các ngươi…”

Nam nhân ngẩn ra một chút, lúc ngước mắt lên nhìn về phía ánh mắt thanh lãnh kia, trong khoảnh khắc, một lực lượng cường đại ầm một tiếng đâm vào trong đầu của hắn, dù là linh hồn cũng đều run rẩy.

“Ngươi làm gì với ta?” Đầu óc của nam nhân xuất hiện trống rỗng ngắn ngủi, ở lúc phục hồi tinh thần lại, gương mặt đau đến một mảnh tái nhợt, hoảng sợ hỏi.

“Một tia công kích linh hồn mà thôi, sao ngươi lại không chịu nổi?” Quân Thanh Vũ nở nụ cười nhàn nhạt: “Ta cho ngươi một cơ hội, giao chứng minh thân phận của ngươi cho ta, nếu không, ta sẽ khiến ngươi lại nếm chịu một chút cảm giác linh hồn bị công kích, đáng tiếc tiếp theo tuyệt đối sẽ không nhẹ như thế…”

Hai mắt mỉm cười của đối phương khiến thân thể của nam nhân lại run rẩy lần nữa, hắn thật cẩn thận cởi ngọc bội treo ở bên hông xuống, run rẩy đưa tới trước người Quân Thanh Vũ.

“Đây là đồ vật chứng minh thân phận của chúng ta, bây giờ, ngươi có thể tha cho ta không?”

Quân Thanh Vũ thu ngọc bội lại, nhàn nhạt nhướng mày: “Ta nói tha cho ngươi khi nào?”

“Sao ngươi lại có thể