Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 18: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày, trong ánh mắt xẹt qua một tia sáng thanh lãnh.

“Ta và An Tử Hạo chỉ giao dịch dược liệu, chẳng lẽ các ngươi muốn tới đoạt dược liệu của ta?”

“Hừ!”

Cừu Hồng Phong hừ lạnh một tiếng, mặt mày bắn ra tia lạnh lẽo: “Ngươi đừng giả ngu! Giao công pháp ma tu An Tử Hạo cho ngươi ra đây! Nếu không, hôm nay, ngươi cần chết ở chỗ này!”

Dần dần, lòng của Quân Thanh Vũ trầm xuống một chút, nàng hiểu rõ hôm nay mình không lấy ra công pháp ma tu, những người này tuyệt đối sẽ không thiện bãi cam hưu.

Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được than nhẹ một tiếng: “Một khi đã như vậy cũng không có cách nào.”

Cừu Hồng Phong đắc ý cười: “Cô nương, nếu ngươi có thể giao ra công pháp ma tu, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”

Tha cho nàng một mạng? Sao có thể? Nếu để những thế lực Tiên Tông đó biết được ông ta đang tu luyện công pháp ma tu, tất nhiên sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Cho nên, Quân Thanh Vũ biết tất cả cần phải chết!

Ầm!

Vừa dứt lời, một khí thế bức người bỗng nhiên bắn tới, bức lui Cừu Hồng Phong vài bước, một khắc kia, sắc mặt của ông ta chợt thay đổi, trong ánh mắt bắn ra tia kinh ngạc: “Tụ Linh?”

Nữ nhân này, thực lực của nàng lại là ở Tụ Linh!

Chỉ là vậy thì như thế nào? Ông ta đã sớm tới Chân Linh, hơn nữa vì đặc thù, thực lực còn mạnh hơn Mã Y bọn họ, một Tụ Linh mà thôi, tuyệt đối không phải là đối thủ của ông ta!

Huống chi, bọn họ còn có nhiều thủ hạ như vậy.

“Hừ!” Cừu Hồng Phong hừ lạnh một tiếng, trên người phát ra khí thế cường đại: “Nữ nhân, ta không thể không thừa nhận ngươi xác thật là một thiên tài, Tụ Linh trẻ tuổi như thế, sợ là cũng chỉ có mấy thế lực kia mới có thể so sánh, nhưng vậy thì như thế nào? Thiên tài cũng chỉ là thiên tài mà thôi, nếu ngươi tìm chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!”

Trong nháy mắt, khí thế của Cừu Hồng Phong càng thêm cường đại, như một thanh kiếm ngập trời từ không trung chém xuống, toàn bộ nhà ở đều vì khí thế này mà bị phá vỡ ra……

Ở dưới khí thế cường hãn, Quân Thanh Vũ như sắp bị cuồng phong thổi đi, bạch y ở trong gió tung bay, rồi sau đó, nàng chậm rãi nâng tay lên.

Một thanh đại kiếm dần hiện ra trước mặt ở nàng, ánh lửa mãnh liệt tràn ngập ra, ầm một tiếng kiếm kia dễ dàng cắt qua không trung chạm vào nhau, ánh sáng cường đại từ bên cạnh hai người tán ra, bước chân Quân Thanh Vũ nhịn không được lui về sau vài bước……

Chân Linh đã có thể dùng linh khí thiên địa, mà nàng, cũng chỉ mới vừa có thể câu thông với linh khí thiên địa, lúc này, căn bản chính là hai loại thực lực cấp bậc khác nhau……

“Hả?”

Trong lòng Cừu Hồng Phong cả kinh, ở dưới công kích của mình, nữ nhân này chỉ lui lại mấy bước?

“Công Kích Linh Hồn!”

Ầm!

Một đạo công kích hung hăng đâm vào linh hồn Cừu Hồng Phong, một khắc kia, đầu óc ông ta đau đớn kịch liệt, tầm mắt trước mắt cũng trống rỗng.

Nhưng rất nhanh ông ta đã phục hồi tinh thần lại, giơ tay hội tụ một thanh trường kiếm chắn ở trước mặt mình.

“Chút tài mọn!”

Cừu Hồng Phong cười lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn nữ tử gần trong gang tấc, khóe môi cong lên một độ cong: “Võ kỹ này của ngươi không tồi, không bằng lấy ra cho ta, chỉ có ta mới có thể xứng sử dụng võ kỹ như thế, với ngươi mà nói chỉ là đạp hỏng mà thôi.”

Một tia tham lam xẹt qua đáy mắt, khiến khuôn mặt của ông ta càng thêm âm trầm.

“Muốn?” Quân Thanh Vũ nhếch môi cười: “Vậy tự mình tới lấy! Công Kích Linh Hồn!”

Ầm!

Công kích cường đại kia lại đâm vào linh hồn Cừu Hồng Phong lần nữa.

Hiện giờ khoảng cách gần, khiến khuôn mặt của ông ta thoáng chốc trắng bệch, chợt một thanh đại kiếm xẹt qua hư không, mang đến một ngọn lửa gió lốc cực nóng mà cường đại……

Phụt!

Trong miệng Cừu Hồng Phong phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt thanh lệ kia.

“Ngươi lại đả thương ta!”

Một kẻ hèn Tụ Linh mà thôi, lại có thể tổn thương ông ta thân là Chân Linh! Nhưng tất cả, nàng đều là mượn dùng Công Kích Linh Hồn kia.

Nếu mình có thể lấy được võ kỹ này, như vậy……

Tham lam trong mắt Cừu Hồng Phong càng sâu, ông ta ngửa đầu cười to hai tiếng: “Tiểu nha đầu, ngươi chẳng qua là một hạt gạo nho nhỏ, sao có thể nào sánh với nhật nguyệt? Hôm nay ngươi cần phải chết ở chỗ này!”

Ầm!

Khí thế của Cừu Hồng Phong đột nhiên kéo lên, tất cả linh khí trong không khí đều bị ông ta tụ lại, giờ khắc này, trên người ông ta tỏa ra ánh sáng màu đen, là làm cho người ta sợ hãi như thế.

“Đi tìm chết đi!”

Xoạt!

Hắc quang ngưng tụ ra vô số ngọn lửa, ngay cả không khí cũng đều thiêu đốt lên, rất nhanh bao phủ toàn bộ thân thể của Quân Thanh Vũ……

Nhìn địa phương bị ngọn lửa bao trùm kia, tiếng cười của Cừu Hồng Phong càng lúc càng lớn, như đã nhìn thấy dáng vẻ cả người cháy đen thê thảm của nữ nhân kia.

Bỗng nhiên, nụ cười của ông đột nhiên im bặt, không dám tin tưởng mở to hai mắt, cơ thể hung hăng run rẩy……

“Không! Không có khả năng!”

Sắc mặt Cừu Hồng Phong tái nhợt, lắc đầu nguầy nguậy.

Chỉ thấy ngọn lửa kia đều dũng mãnh xông về một chỗ, như bị cái gì đó hấp thu, rất nhanh đã biến mất sạch sẽ.

Rồi sau đó, một ngọn lửa từ trước mặt nàng hiện ra, còn rất vừa lòng đánh ợ một cái?

“Hỏa Linh, vất