Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 12: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

“Hỗ trợ?” Quân Thanh Vũ khẽ nhíu mày: “Ngươi để cho ta tới, không phải vì ban phát phần thưởng sao?”

Mặt già của Quân Lâm Thiên đỏ lên, vì mình dùng phần thưởng dụ hoặc Luyện Trận Sư tham gia tỷ thí mà cảm thấy có chút xấu hổ. Ông ho khan hai tiếng, hắng giọng nói: “Cái này, nha đầu, ta mời ngươi giúp rất đơn giản…… Ta chỉ là muốn trước khi rời khỏi Thần Cảnh, chính là trận pháp chỉ có Luyện Trận Sư Tiên Hồn Thân Thể mới có thực lực mở ra……”

Ánh mắt của Quân Thanh Vũ đột nhiên trầm xuống, mắt không dấu vết đánh giá lão nhân: “Ngươi muốn đi đại lục làm gì?”

Nàng không có quên, ở trên đại lục, có thân nhân của nàng…

Ở lúc không biết mục đích của Quân Lâm Thiên nàng tuyệt đối sẽ không trợ giúp ông!

Quân Lâm Thiên cười khổ một tiếng: “Ta là vì đi gặp một người, chuyện này, không đề cập tới cũng thế, nha đầu, ta xin ngươi, có thể giúp ta một chuyện này không.”

“Xin lỗi.” Quân Thanh Vũ trầm ngâm nửa ngày, nâng mắt nói: “Cũng không phải là ta không muốn giúp ngươi, mà là, ta không có thực lực này!”

Trận pháp này chia làm hai mặt, gặp phải đại lục Cổ Võ một mặt hơi chút yếu ớt kia, nếu là lúc trước còn có thể mở trận pháp này ra dễ như trở bàn tay, nhưng mà, nếu muốn từ Thần Cảnh đi đại lục Cổ Võ, lấy thực lực hiện tại của nàng còn không thể làm được.

“Ta biết.” Quân Lâm Thiên khẽ mỉm cười: “Ta có thể chờ, chờ một ngày ngươi có được lực lượng kia…”

Quân Thanh Vũ ngẩn ra một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt già nua của Quân Lâm Thiên thật sâu.

Rõ ràng nàng gặp lão nhân này lần đầu tiên, nhưng không biết vì sao, đáy lòng không sinh ra ác cảm gì…

“Được!”

Nàng khẽ nở nụ cười, nụ cười kia động lòng người như thế, bất giác khiến ánh mắt Quân Lâm Thiên hiện ra một tia hoảng hốt…

“Ta đồng ý với ngươi, chẳng qua ngươi cũng phải bảo đảm sẽ không làm ra chuyện gì với người đại lục Cổ Võ.”

Giọng nói của nữ tử lạnh nhạt như gió, từ từ truyền đến.

Trên mặt già của Quân Lâm Thiên lộ ra nụ cười thỏa mãn, chỉ cần nàng đáp ứng, như vậy nữ tử này chính là hy vọng của ông……

“Nha đầu, đây là giấy thông hành.”

Quân Lâm Thiên vung bàn tay lên, ném một lệnh bài tới trong tay Quân Thanh Vũ: “Có lệnh bài này, ngươi có thể tự do ra vào nơi trục xuất.”

Khóe môi Quân Thanh Vũ khẽ nhếch, lại ngước mắt nhìn lão giả lần nữa: “Thú hạch linh thú Thần Cảnh đâu? Hay là ngươi tưởng lấy lệnh bài này thay đổi thú hạch?”

“Ngươi tiểu nha đầu này, thật đúng là không chịu ăn một chút mệt?” Quân Lâm Thiên bất đắc dĩ cười: “Đây chính là thú hạch linh thú Thần Cảnh, tiểu nha đầu, ta sẽ ở trong Thần Cảnh chờ ngươi, đến lúc đó, nha đầu ngươi hẳn là càng thêm cường đại…”

Nhìn khuôn mặt thanh lệ xuất trần kia, ánh mắt Quân Lâm Thiên xuất hiện một tia hoảng hốt, nếu Ngọc Nhi đã sinh nhi dục nữ, có phải cũng lớn như nha đầu này không sai biệt lắm hay không?

Có lẽ là tầng quan hệ này, lại khiến ánh mắt Quân Lâm Thiên càng thêm nhu hòa…

“Ta đây cáo từ.”

Quân Thanh Vũ ôm quyền, nhìn ánh mắt hoảng hốt của Quân Lâm Thiên, cuối cùng vẫn là cái gì cũng đều không nói rời khỏi nơi này…

“Lão đại!”

Lúc này, trong Cuồng Long Giáo, giáo chủ Thiên Cuồng đang phi nhanh ở trên người một nữ tử, lại vào lúc này bất ngờ nghe được một tiếng động thông báo.

Sắc mặt của Thiên Cuồng lập tức trầm xuống, trong mắt chợt lóe tia âm lãnh: “Cút!”

“Phịch!”

Người nọ sợ tới mức hai chân run lên quỳ rạp xuống đất, mồ hôi lạnh đầm đìa nói: “Lão đại, là đại tiểu thư Tư Đồ gia Tư Đồ Tuyết tới…”

“Cái gì?”

Trong lòng Thiên Cuồng đại hỉ, giơ tay ném nữ tử trên giường ra ngoài.

Nàng kia vốn là bị tra tấn nửa chết nửa sống, một ném hiện giờ này nửa