Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 2 - Chương 52: Trở lại Quân Môn, gặp lại Quân béo

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Quận thành.

Trong Quân Môn yên tĩnh không tiếng động, khuôn mặt của Quân béo hiện vẻ buồn bã, đây đã không biết là lần thứ mấy phát ra thở dài: “Mỗi lần lão đại đi chính là lâu như vậy, các ngươi nói khi nào thì nàng trở về?”

“Không biết.” Quân Nhiên rất thành thật lắc đầu: “Béo ca, chúng ta vẫn nên tu luyện cho tốt, chờ lão đại trở về, nếu không thực lực của chúng ta sẽ liên lụy đến nàng.”

Quân béo lại than thở một tiếng lần nữa: “Từ sau khi Quân gia diệt môn, đã lâu rồi Quận thành không được yên tĩnh như vậy, thực lực của các huynh đệ cũng trưởng thành rất nhanh, cũng không biết khi nào nàng có thể trở về nhìn một chút.”

Giữa lúc hoảng hốt, mập mạp nhớ tới thiếu nữ mảnh khảnh ở sau núi năm đó, trong chớp mắt, thiếu nữ yếu ớt đã từng bị Quân gia khi dễ đã trưởng thành cho tới nông nỗi bây giờ, chỉ sợ toàn bộ người Quận thành cũng khó mà tin được.

Lại vào lúc này, một giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền tới, vẫn thanh lãnh như trước, lại ẩn chứa ý cười nhàn nhạt: “Mập mạp, các ngươi ở đây làm gì?”

Cơ thể của Quân béo cứng đờ, hắn máy móc quay đầu lại, ánh mắt dừng ở trên người thiếu nữ mặt nở nụ cười kia, đột nhiên chớp mắt nhỏ một cái, lắp bắp nói: “Lão…… Lão đại? Không phải ta đang nằm mơ chứ?”

Lão đại đã trở lại?

Mập mạp hung hăng xoa đôi mắt, khi nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của thiếu nữ, oa một tiếng nhào tới, bàn tay to bỗng nhiên đè bả vai Quân Thanh Vũ lại, giọng nói kích động đều run rẩy.

“Lão đại, rốt cuộc ngươi đã trở lại? Ta nhớ ngươi muốn chết.”

Quân Thanh Vũ khẽ mỉm cười, ánh mắt lại không còn thanh lãnh kia nữa, ánh mắt dần hiện ra một tia sáng nhu hòa: “Mập mạp, gần đây các ngươi thế nào? Trong Quân Môn có xảy ra chuyện gì hay không?”

“Chúng ta đều khá tốt, chỉ là rất nhớ ngươi, bây giờ quận thành cũng không có ai ngu ngốc tới trêu chọc Quân Môn chúng ta như vậy.” Quân béo đắc ý ngẩng đầu lên, khí phách hăng hái nói.

Tuy bây giờ thực lực của Quân Môn còn chưa thể đứng vững gót chân ở đại lục, nhưng ở trong quận thành đã là độc bá một phương, thậm chí mấy địa phương xung quanh đều thuộc về bọn họ thống trị.

“Lão đại, ngươi không biết, bây giờ Quân Môn chúng ta đã bắt đầu đề cập đến một ít thương nghiệp, kiếm lời không ít bạc, đoán chừng gần đây không có ai có tiền hơn Quân béo ta.” Quân béo cười ha hả, nịnh nọt nói: “Đương nhiên, ngoại trừ lão đại ngươi, ở trong cảm nhận của Quân béo ta, lão đại ngươi chính là anh hùng lớn nhất trong thiên địa, a không, anh hùng chết sớm, hẳn là biến thái lớn nhất, ma quỷ, yêu nghiệt, còn là lên trời xuống đất không gì không làm được, trên đời này không có chuyện gì là lão đại ngươi không làm được.”

Nhìn Quân béo nịnh nọt tươi cười, Quân Thanh Vũ nhíu mày lại: “Bao lâu không thấy, bản lĩnh vuốt mông ngựa của Quân béo ngươi lại tăng rất nhanh.”

“Đó là đương nhiên…… Không đúng!” Quân béo chợt giật mình, bỗng nhiên phản ứng lại: “Quân béo ta cũng không vuốt mông ngựa, ta nói đều là sự thật, lão đại, cả đời này Quân béo ta đã định ngươi, ngươi cũng không nên bỏ ta a.”

“Mập mạp, ngươi còn nhớ rõ lời nói trước khi ta rời khỏi Quân Môn không? Mặc kệ sau này ta có bao nhiêu thành tựu, mặc kệ sau này ta sẽ đi rất xa, Quân Môn vĩnh viễn là nhà của ta.”

Gió mát thổi qua, bạch y khẽ bay, trên khuôn mặt của thiếu nữ nở nụ cười nhu hòa, làm lòng người ấm như vậy.

Nàng coi chiến đội linh thú Phong Vân làm huynh đệ, coi tiểu đội Phong Vân trong môn phái như đồng bạn, nhưng nhà lại chỉ có một……

Quân béo là người nàng vướng bận nhất kiếp trước trừ Vân Nhi và sư phụ ra, là người có quan hệ huyết mạch ít với nàng, là người lúc nàng còn nhỏ yếu kia sẽ bảo vệ nàng.

Không gì đáng trách, Quân Môn này chiếm cứ bao nhiêu phân lượng trong lòng nàng.

Nếu có người dám động một sợi lông tơ của người Quân Môn, nàng không ngại diệt cả nhà người nọ!

“Quân Nhiên, đi gọi tất cả mọi người Quân Môn đến cho ta.” Quân Thanh Vũ dần hoàn hồn lại, xoay người phân phó với Quân Nhiên đang đứng ngây ngốc bên cạnh nói.

Quân Nhiên đột nhiên giật mình một cái, từ trong ngây ngẩn đi ra, rồi sau đó điên cuồng chạy vào trong sân, kích động hét lớn.

“Lão đại đã trở lại, lão đại đã trở lại!”

Ngay lập tức, trong Quân Môn bắt đầu tuôn ra một đám người, tất cả mọi người từ các nơi chạy như bay đến.

“Lão đại đã trở lại? Ở đâu?”

Mọi người mặt lộ vẻ vui sướng, đôi mắt nhìn xung quanh bốn phía, dừng ở trên bóng dáng tuyệt mỹ trong gió mát kia.

So với mấy tháng trước, thiếu nữ này càng thêm tuyệt sắc, đẹp đến khiến người ta hít thở không thông, vẻ ngây thơ ban đầu đã sớm cởi bỏ sạch sẽ, bạch y kinh diễm khiến người ta hô hấp đều bất giác căng thẳng.

Nhưng mà so với khuôn mặt của thiếu nữ, khí chất của nàng có biến hóa tiến bộ vượt bậc hơn.

Nếu nói nàng từng thanh lãnh giống như một cây trúc kiêu ngạo, hiện giờ thiếu nữ lại thay đổi như là một cường giả thì hơn, đôi mắt lạnh nhạt kia như không biểu lộ những cảm xúc đó ở trên mặt.

Một khắc kia, mọi người đột nhiên nhớ tới thiếu nữ ngạo nghễ mà đứng trên đài luận võ ở Quân gia hơn hai năm trước, hiện giờ cũng chỉ qua hai năm, nàng lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Không biết vì sao bọn họ có một cảm giác, nếu bây giờ nàng muốn diệt gia tộc như Quân gia này, thì chỉ cần búng tay mà thôi……

“Lão đại, cuối cùng ngươi cũng trở lại.”

“Chúng ta đều đã lâu không nhìn thấy lão đại ngươi……”

Thu kinh diễm ở đáy mắt lại, những người này lại đúng lúc đi về phía Quân Thanh Vũ, tranh đoạt biểu đạt nhung nhớ của mình……

“Lần này ta trở về là vì một việc.” Quân Thanh Vũ mỉm cười, ánh mắt đảo qua những khuôn mặt kích động đó: “Đó chính là vì thực lực của các ngươi.”

Quân béo gãi đầu, ha hả cười nói: “Lão đại, ta không hiểu ý của ngươi.”

“Ý của ta là, ta đến là vì giúp các ngươi tăng thực lực lên, Quân béo, bây giờ ngươi đã tới Hậu Thiên thất cấp? Với thiên phú của ngươi đạt tới loại trình độ này, xem ra ngươi không có lười biếng, chỉ là đây cũng đã là cực hạn của ngươi, nhưng nơi này của ta có được rất nhiều Chân Linh Thạch và Chân Linh Thạch Chi Tâm, còn có Chu quả để võ giả đột phá, ở trong một năm, dùng phương pháp này mạnh mẽ tăng lên, ta cũng có thể bảo đảm ngươi có thể đạt tới Hậu Thiên cửu cấp.”

Nụ cười của Quân béo đột nhiên cứng lại, ngây ngốc nhìn Quân Thanh Vũ: “Ngươi…… Ngươi là nói ta có thể ở trong một năm, từ Hậu Thiên thất cấp tới cửu cấp? Đây…… Nhất định là ta nghe lầm rồi.”

Không có khả năng, cho dù là với thiên phú như Quân Mộng Liên, cũng đừng nghĩ trong vòng một năm từ thất cấp tới cửu cấp, huống chi mình là phế vật?

Đây tuyệt đối không có khả năng, nhất định là hắn nghe lầm.

Phản ứng của những người khác và Quân béo cũng không sai biệt lắm, không phải bọn họ không tin Quân Thanh Vũ, thật sự là quá dọa người, trong lúc nhất thời không thể tiếp thu.

“Đây là Chu quả.” Bàn tay của Quân Thanh Vũ ném ra một trái cây cho Quân béo: “Sau khi ăn Chu quả này vào, ngươi có thể đột phá đến Hậu Thiên bát cấp, nhưng Chu quả cũng có hạn chế, mỗi năm chỉ có thể dùng một viên, dùng nhiều thì không có hiệu quả, cho nên, không đến mấy năm, ta cũng có thể khiến thực lực của ngươi tăng lên tới nửa Tiên Thiên, cuối cùng nói không chừng ngay cả Tiên Thiên cũng đều không phải là giấc mơ.”

Tiên Thiên, đó là cường đại kiểu gì? Ngay cả hoàng tộc đều không có cường giả Tiên Thiên tọa trấn, chỉ có trong những môn phái đó mới có thể có được cường giả Tiên Thiên như vậy.

Cho nên với bọn họ mà nói, Tiên Thiên là một lực dụ hoặc như thế nào?

Hô hấp của Quân béo chợt dồn dập, mặt béo bị nghẹn đến mức đỏ bừng: “Lão đại, ngươi…… Ngươi là nói, về sau ta cũng có thể đột phá đến Tiên Thiên?”

Ở dưới ánh mắt kích động của mọi người, Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu.

“Nhưng Chu quả chỉ là ngoại vật, không thể dùng quá nhiều, một người cả đời dùng một viên là tốt nhất, nhưng với thiên phú của các ngươi, không dùng Chu quả thì rất khó đột phá, cho nên, ta chuẩn bị cho các ngươi một phương pháp rèn luyện đề cao căn cơ của mình, tuy loại phương pháp này không thể cho căn cơ các ngươi vững chắc như chưa từng dùng ngoại vật, nhưng cũng sẽ không trống rỗng, chỉ là ở một trình độ mà thôi.”

Loại phương pháp này, đương nhiên là biết được từ trong miệng Vô Đạo lão nhân.

Cho dù là Chu quả hay là Tiên Thiên trận, nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng với căn cơ, nhưng những ảnh hưởng đó là rất nhỏ, trừ phi giống như bọn Quân béo, mỗi năm dùng một Chu quả tới tiến hành đột phá, vì thế Quân Thanh Vũ mới dò hỏi Vô Đạo lão nhân biện pháp để ổn định căn cơ như thế nào.

Thiên phú của bọn Quân béo không được, chỉ có thể thông qua loại phương pháp này tiến hành đột phá, nhưng mà nàng cũng không muốn để cho bọn họ bị hủy ở trên Chu quả này……

Nhưng tương đối mà nói, Quân Thanh Vũ lại không định mượn dùng ngoại vật đột phá, cho dù ngoại vật tốt, cũng không bằng tự mình tu luyện đến nơi đến chốn……

Mập mạp kích động chân tay luống cuống, hắn cầm Chu quả vừa rồi Quân Thanh Vũ ném tới, dùng ống tay áo lau chùi, vội vàng nuốt xuống.

“Ừng ực!”

Nhìn Quân béo nuốt Chu quả vào, những người còn lại đều theo bản năng nuốt nước miếng.

Ầm!

Cơ thể của Quân béo chấn động, một cổ khí thế phóng ra, rồi sau đó hắn kích động ngửa đầu cười to: “Ha ha, ta đột phá, ta thật sự đột phá đến Hậu Thiên bát cấp!”

Mọi người nhìn Quân béo kích động, trong ánh mắt toát ra tia hâm mộ, lại không có một tia ghen ghét. Dù sao Quân béo làm bạn với lão đại bắt đầu từ nhiều năm trước, nàng coi nơi này trở thành nhà cũng là vì Quân béo ở nơi này.

Phần cảm tình kia, những người khác của Quân Môn so ra kém hơn.

Lão đại thay hắn tăng thực lực lên cũng là đương nhiên.

“Được rồi mập mạp, ngươi sang một bên trước đi, kế tiếp nên đến phiên những người khác đột phá.”

Trong lúc nhất thời, bọn người Quân Nhiên ngây ngẩn cả người, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía thiếu nữ: “Lão đại, chúng ta cũng có?”

“Không sai.” Quân Thanh Vũ gật đầu: “Các ngươi làm người của Quân Môn, vậy chính là người nhà của ta, chỉ có thực lực của các ngươi tăng lên, ta mới có thể yên tâm đi giao chiến với kẻ địch.”

Vẻ mặt của Quân nhiên ngẩn ra, nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của thiếu nữ, trong lòng đầy cảm xúc phức tạp.

Người nhà?

Vừa rồi nàng nói, bọn họ cũng là người nhà? Người nhà này cũng không phải chỉ vào một mình Quân béo?

Giờ khắc này, Quân Nhiên nhớ tới cảnh tượng đã từng đối nghịch với Quân gia, khi đó hắn chẳng thể nghĩ tới một màn hôm nay, có lẽ năm đó chuyện hắn làm chính xác nhất đó là sau khi thua không trả thù với bọn họ, mà là lựa chọn nịnh bợ Quân béo.

Khi đó hắn xác thật là vì lấy lòng Quân Thanh Vũ mà đi nịnh bợ mập mạp.

Nhưng tới lúc này rồi, lại chân chính đặt nàng ở nơi mình nguyện trung thành ……

Làm vậy không phải là Chu quả kia, mà là hai chữ theo như lời kia của thiếu nữ—— người nhà.

Người ở chỗ này, cơ bản đều là chi thứ bị Quân gia vứt bỏ, lại không có nhiều thiên phú và địa vị, có thể nghĩ, hai chữ người nhà này mang cho bọn họ bao nhiều ấm áp……

“Những ngu ngốc các ngươi còn ngây ngốc làm gì, không thấy Chu quả đã lấy ra sao? Đều cút đi dùng cho ta!” Quân béo từ trong kích động hồi hồn lại, nhìn mọi người đến ngây người, nhịn không được trừng mắt nhìn bọn họ một cái.

Ở trong lòng Quân béo, hai chữ người nhà này đương nhiên không có cảm giác gì. Bởi vì nhiều năm trước, hai cô nhi không phụ không mẫu cũng đã trở thành người nhà cho nhau ấm áp.

“Tôn lão, Y Tình, hai người các ngươi cũng tới dùng Chu quả đi.” Ánh mắt của Quân Thanh Vũ nhìn sang hai người, mỉm cười nói: “Chờ ngươi và mập mạp thành thân, cũng là người của Quân Môn chúng ta.”

Mặt đẹp của Y Tình đỏ lên, vốn định nói cái gì đó, bên cạnh truyền đến tiếng thúc giục của Quân béo.

“Nha đầu điên, còn không nhanh đi? Đây là lão đại của Quân béo ta, cũng là bạn từ nhỏ đến lớn, không cần khách khí với nàng, đồ vật của lão đại, chính là đồ vật của Quân béo ta.”

Quân béo nâng cằm len, một bộ dáng đương nhiên.

Ánh mắt của Tôn lão phức tạp nhìn Quân Thanh Vũ, bất đắc dĩ cười vài tiếng, lúc trước bệ hạ vì để tiểu công chúa gả cho đệ tử Lưu Nguyệt Môn, không tiếc đắc tội với Quân Môn, không biết nếu ông ta nhìn thấy một màn hôm nay, có phải sẽ hối hận đau đớn muốn chết? hay không

Một nữ tế Tiên Thiên tương lai, và một biến thái có thể tạo ra Tiên Thiên, có thêm hai người này, dù thế nào cũng mạnh hơn đệ tử phóng đãng của Lưu Nguyệt Môn kia, ông ta lại cố tình từ bỏ trân châu nhặt bùn sa.

Sau khi mọi người lấy được Chu quả, toàn bộ trong Quân Môn đều chợt lóe ánh sáng thăng cấp.

Quân Thanh Vũ nhìn những khuôn mặt tuổi trẻ đang kích động đó, mặt mỉm cười nói: “Được rồi, các ngươi đột phá xong, kế tiếp nên đến lượt linh thú của các ngươi, ở đây ta có Tử quả để linh thú đột phá, bây giờ hãy thả linh thú của các ngươi ra tiến hành đột phá.”

“……”

Quân béo lập tức mất tiếng, cạn lời nhìn Quân Thanh Vũ.

Gia hỏa này là biến thái sao?

Sau khi thả tất cả linh thú ra, Quân Thanh Vũ đã để chúng nó ăn Tử quả vào.

Trong lúc nhất thời, ánh sáng tấn chức lại xuất hiện ở trong Quân Môn lần nữa.

Cho đến khi linh thú đột phá xong, mọi người còn hãm vào trong chấn động mãnh liệt ……

Vỗ bàn tay, Quân Thanh Vũ vừa lòng nở nụ cười: “Cứ như vậy thực lực của Quân Môn sẽ không sai biệt lắm, nhưng trận pháp của các ngươi cũng cần phải đổi mới một chút, đặc biệt là Chuyển Đổi trận kia, trong khoảng thời gian này các ngươi hãy báo với ta một số tình huống của Quân Môn, hơn nữa báo trận pháp mất đi hiệu quả cho ta, ta giúp các ngươi thêm vào.”

Có lẽ lần này rời đi không biết khi nào mới có thể trở về, cho nên trước khi rời đi nàng phải chuẩn bị tốt vẹn toàn.

“Lão đại, ta và nha đầu điên đi làm chuyện này, ngươi phải đi nghỉ ngơi tốt một chút.” Quân béo xoa nắm tay, ha hả cười nói.

Quân Thanh Vũ gật đầu: “Vậy được rồi, thời gian ta có hạn, các ngươi phải nhanh một chút.”

“Lão đại, ngươi cứ yên tâm đi, nha đầu điên, chúng ta đi.” Quân béo kéo tay nha đầu điên lại một phen, đi đến kho hàng của Quân Môn.

Bởi vì bây giờ không có người dám trêu chọc Quân Môn, cho nên trận pháp cũng không biết sử dụng như thế nào, trên cơ bản không cần phải đổi mới, cho nên, sau khi Quân Thanh Vũ chỉ thêm một ít trận pháp thì cáo từ với mọi người đi Tuyết Tông……

Trong Tuyết Tông, Tiết Dĩ Đình đang lăn lộn với tiểu thiếp ở trên giường, khi nghe nói Quân Thanh Vũ tới, kinh ngạc từ trên giường lăn xuống dưới, không màng đến bộ dáng chưa thỏa mãn dục vọng của tiểu thiếp vội vàng mặc y phục bước nhanh ra đại sảnh.

“Đại nhân, sao ngài lại đến đây?”

Đi vào đại sảnh, Tiết Dĩ Đình liếc mắt một cái đã thấy được Quân Thanh Vũ ngồi ở trên thủ tịch, lập tức đi nhanh đến, cung kính ôm quyền.

Quân Thanh Vũ thả cái chén xuống, nhướng mày nhìn về phía Tiết Dĩ Đình: “Ở Thanh Vân Phong ta đã đáp ứng ngươi, bởi vì hại các ngươi chạy một chuyến không công, cho nên dùng một ít trận pháp làm bồi thường, đúng rồi, Trận Pháp Sư cấp bậc cao nhất của Tuyết Tông các ngươi là cấp bậc gì?”

“Bẩm báo đại nhân, thủ tịch Trận Pháp Sư trong Tuyết Tông chúng ta là tứ cấp.”

“Trận Pháp Sư tứ cấp?” Quân Thanh Vũ nhíu mày: “Ta đây có thể vì môn phái các ngươi cung cấp một số Tụ Linh Trận ngũ cấp cỡ lớn.”

“Tụ Linh Trận cỡ lớn?” Tiết Dĩ Đình ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Quân Thanh Vũ: “Ngài…… Ngài nói là Tụ Linh Trận cỡ lớn mạnh hơn Tụ Linh Trận cỡ trung sao?”

Không phải ông ta đang nằm mơ chứ?

“Không sai.” Quân Thanh Vũ gật đầu: “Đây là ta đáp ứng với các ngươi.”

Nàng xác thật là ở trên Thanh Vân Phong đáp ứng chuyện này, nhưng Tiết Dĩ Đình vẫn luôn cho rằng nàng nhiều lắm cũng chỉ biết cung cấp một ít Tụ Linh Trận tam cấp cỡ trung và Khế Thú Trận, ai biết lại lập tức biến thành Tụ Linh Trận ngũ cấp cỡ lớn.

Cho nên, trong lúc nhất thời Tiết Dĩ Đình không thể phục hồi tinh thần lại……

“Ta còn có việc phải về môn phái, Tụ Linh Trận để lại cho các ngươi.”

Quân Thanh Vũ từ trong túi Càn Khôn Vạn Vật lấy ra mười trận pháp, phóng tới trước mặt Tiết Dĩ Đình, rồi sau đó, ngay ở dưới ánh mắt khiếp sợ của ông ta phất tay áo rời đi.

Cho đến khi bóng dáng của thiếu nữ biến mất, Tiết Dĩ Đình còn chưa phục hồi tinh thần lại, dại ra nhìn Tụ Linh Trận cỡ lớn trên bàn, thậm chí ngay cả nghênh đưa Quân Thanh Vũ đi đều đã quên, nếu là lúc trước thì ông ta tuyệt đối không phạm phải loại sai lầm này……

“Ha hả, tiểu chủ nhân, kế tiếp có phải chúng ta phải đi về Lưu Nguyệt Môn hay không?”

Quân Thanh Vũ đi ra khỏi Tuyết Tông, hít không khí mới mẻ ngoài tông, chợt trong linh hồn truyền ra giọng nói của Vô Đạo lão nhân.

Nàng cười, rũ mắt nói: “Ra ngoài cũng lâu rồi, cũng đã đến lúc trở về, không biết có phải Vô Tình cũng đang trên đường đi Lưu Nguyệt Môn hay không……”

La Phàm!

Quân Thanh Vũ hơi nheo đôi mắt lại, lạnh lùng cười, sau khi trở về, người  thứ nhất nàng muốn đối mặt đó là lão nhân kia. Hơn nữa nàng có một loại dự cảm, lão gia hỏa này tuyệt đối sẽ không dễ dàng để nàng trở lại môn phái như vậy.

Ngọn núi cao vút dài đằng đẵng, mây mù vây quanh, trống vắng không tiếng động.

Lại vào lúc này, một thiếu nữ ước chừng mười tám tuổi đi một mình ở trong sơn cốc.

Nhưng thấy khuôn mặt tuyệt sắc của thiếu nữ, bạch y như tuyết, đẹp đến giật mình, trên lưng nàng vác một thanh Hồng Liên Kiếm, ánh mắt thanh lãnh nhìn bốn phía xung quanh.

Lại vào lúc này, một giọng nói lãnh khốc từ trong  hồn của nàng truyền ra, khiến tâm thần của nàng chấn động.

“Ở phía trước bên trái hai trăm mét, có một thứ.”

“Thứ gì?” Quân Thanh Vũ khẽ nhấc mày, kinh ngạc hỏi.

“Không rõ lắm, ta chỉ cảm giác được hơi thở như ẩn như hiện kia, hẳn là một bảo vật, cẩn thận, loại bảo vật này ở ngoài nhất định có một linh thú cường đại bảo vệ.”

Ánh mắt của Quân Thanh Vũ nhìn về phía trước, lạnh nhạt nói: “Mặc kệ là cái gì, ta cũng đều muốn đi gặp.”